Nét chữ, nết người

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Xin chữ đầu năm là tập tục rất đẹp của người Việt ta. Và tôi nghĩ, nét đẹp đó nên được gìn giữ.

Có lẽ do công việc nên tôi hay chú ý đến chữ viết. Nhận được một bưu phẩm của người bạn ở xa gửi tới, nhìn hàng chữ ghi địa chỉ người gửi và người nhận, các nét chữ đều tăm tắp và rất đẹp mắt, niềm vui của tôi như được nhân lên.

Thuộc thế hệ chịu sự ảnh hưởng của một nền giáo dục hoàn toàn không bị công nghệ chi phối nên tất cả những gì chúng tôi được học thời kỳ những năm 80 của thế kỷ trước là hoàn toàn từ thầy-cô giáo và người lớn trao truyền.

Tôi còn nhớ rất rõ những ngày đầu tiên mình được học chữ. Thầy giáo cầm tay dạy cho tôi viết từng nét vô cùng tỉ mỉ. Chữ thầy viết lên chiếc bảng đen đều tăm tắp và đẹp như được in máy. Chúng tôi nhìn những con chữ ấy để lấy làm chuẩn và học theo.

net-chu-net-nguoidd.jpg
Xin chữ đầu năm. Ảnh: Đinh Yến

Nhưng có lẽ, người kiên nhẫn và kỹ lưỡng nhất trong việc rèn chữ cho tôi lại là cha tôi. Thời gian rảnh rỗi, ông ngồi giám sát việc tôi tập viết. Tay ông lăm lăm cây thước gỗ. Cha giao hẹn, nếu viết bất cứ một chữ nào trật ra khỏi ô li thì sẽ phải viết lại và còn bị “ăn thước” nữa.

Tôi sợ đến nỗi không dám ẩu một nét nào. Cứ bặm môi cặm cụi thật chậm từng nét, từng nét. Không biết có phải vì sợ cây thước của cha hay không mà suốt cả quãng thời gian “khổ luyện” ấy, tôi đã viết rất đẹp, không bị “ăn thước” lần nào.

Từ việc rèn chữ của chính mình, sau này, khi đã trưởng thành, tôi rất biết ơn thầy-cô giáo và cha tôi trong việc tạo ra nền tảng của những năm tháng đầu đời ấy vô cùng.

Tôi vẫn rất tâm đắc với câu ngạn ngữ: “Gieo suy nghĩ gặt hành động, gieo hành động gặt thói quen, gieo thói quen gặt tính cách, gieo tính cách gặt số phận”.

Việc tỉ mỉ luyện từng nét chữ đã rèn cho tôi tính kiên nhẫn, sự tập trung và ý chí quyết tâm. Một đứa trẻ 4-5 tuổi làm quen với những con chữ đầu tiên trong đời, với tư duy đơn giản chỉ là cố phải viết cho thật đẹp để khỏi bị trách phạt. Nhưng việc tập trung cao độ khi viết chữ đã dần dần tạo cho tôi thói quen tập trung trong tất cả mọi việc sau này.

Thật ra thì không phải tôi đã viết đẹp ngay từ đầu, là cha tôi đã rất kiên nhẫn và khéo léo cuốn tôi vào với những con chữ. Sự kiên nhẫn của cha đã truyền sang tôi, để tôi biết cố gắng hơn sau mỗi lần thất bại. Việc rèn nét chữ đẹp còn tạo cho tôi một tư duy thẩm mỹ, để tôi biết yêu cái đẹp quanh mình.

Bây giờ, người ta làm việc chủ yếu trên máy tính và các thiết bị điện tử. Chữ viết không còn được quan tâm như ngày trước nữa. Không chỉ trẻ nhỏ, ngay cả các bậc cha mẹ cũng có suy nghĩ là trẻ con chỉ cần biết sử dụng máy tính giỏi, không cần quá chú trọng đến chữ viết nên không mấy quan tâm đến chữ nghĩa của các con. Điều đó dẫn đến hậu quả là nhiều học trò bây giờ chữ viết không thể nào đọc nổi.

Nhiều năm dạy học, chấm bài, có lúc cầm trên tay một bài kiểm tra, tôi thật sự chỉ biết kêu trời. Rõ ràng là, nếu đặt trong sự đối sánh, việc chúng ta viết được chữ đẹp là một lợi thế hơn hẳn. Đi học, làm bài kiểm tra, chữ nghĩa rõ ràng, trình bày sạch đẹp sẽ chiếm được nhiều cảm tình của thầy cô hơn, chắc chắn sẽ đạt kết quả cao hơn so với một bài làm chữ nghĩa rối ren, gạch xóa cẩu thả.

Đi làm, điền những thông tin cá nhân vào tờ đơn xin việc bằng chữ viết tay thật đẹp, chắc chắn nhà tuyển dụng sẽ có chút lưu tâm và biết đâu từ những con chữ chỉn chu như vậy mà mình có thêm cơ hội tốt. Tất nhiên, thời đại tốc độ khẩn trương như bây giờ, không phải cứ cặm cụi luyện chữ cả ngày như xưa nữa, mà phải biết cân bằng để tạo ra sự hài hòa, phù hợp.

Quy luật phát triển luôn tồn tại sự đào thải khắc nghiệt. Chúng ta đã chẳng từng rất tiếc nuối khi điện thoại để bàn, máy đánh chữ, những lá thư viết tay… dần dần không còn tồn tại trong đời sống nữa.

Những thứ ấy giờ trở thành kỷ vật, như nhân chứng cho một giai đoạn lịch sử, để mai này kể lại cho lớp người sau. Và câu tục ngữ “nét chữ, nết người” giờ đây còn đúng hay không, thiết nghĩ, cũng hoàn toàn phụ thuộc vào quan điểm, suy nghĩ của mỗi cá nhân.

Có thể bạn quan tâm

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

Sáng tạo văn học nghệ thuật: Hành trình không đơn độc

(GLO)- Mặc nhiên, việc sáng tạo văn học nghệ thuật luôn mang tính độc lập và tự giác cao độ của mỗi văn nghệ sĩ, nhưng hành trình ấy sẽ không đơn độc nếu có sự dìu dắt chân tình của người đi trước. Tại phố núi Pleiku, nhiều tác giả trẻ đã tìm được điểm tựa tinh thần đáng quý như thế.

Tạ Chí Tào và tác phẩm mới dâng lên Bác Hồ

Tạ Chí Tào và tác phẩm mới dâng lên Bác Hồ

(GLO)- Nhà giáo Tạ Chí Tào (trú tại huyện Chư Sê) mang trọng bệnh đã nhiều năm nhưng chưa bao giờ chịu ngừng nghỉ. Anh vẫn đều đặn sáng tác văn học, nghiên cứu lịch sử. Đến nay, anh đã có gần 10 đầu sách, chính xác là 9 tập đã phát hành, còn 1 cuốn nghiên cứu lịch sử đang có kế hoạch xuất bản.

Nhạc sĩ Thụy Kha qua đời

Nhạc sĩ Thụy Kha qua đời

Nhạc sĩ Thụy Kha qua đời lúc 10h45 sáng 13/3 tại Hà Nội. Năm cuối đời, ông chống chọi với bệnh ung thư. Vài tháng gần đây, nhiều đồng nghiệp chia sẻ hình ảnh thăm nhạc sĩ Thụy Kha trong bệnh viện. 

Tiết mục múa của đơn vị Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng trình diễn tại Liên hoan nghệ thuật quần chúng huyện Ia Grai năm 2025.

Liên hoan nghệ thuật quần chúng lực lượng vũ trang huyện Ia Grai: Trường THPT Huỳnh Thúc Kháng giành giải nhất toàn đoàn

(GLO)- Trong 2 đêm (11 và 12-3), huyện Ia Grai tổ chức Liên hoan nghệ thuật quần chúng lực lượng vũ trang năm 2025. Liên hoan quy tụ 13 đơn vị tham gia. Mỗi đơn vị đăng ký trình diễn từ 3 đến 5 tiết mục ca, múa và diễn tấu các loại nhạc cụ.

Thơ Bút Biển: Nắng chưa qua

Thơ Bút Biển: Nắng chưa qua

(GLO)- "Nắng chưa qua" của Bút Biển là một bài thơ đầy hoài niệm. Bằng những câu thơ nhẹ nhàng mà day dứt, tác giả khắc họa nỗi buồn của sự xa cách, khi ký ức vẫn còn đó nhưng hiện tại chỉ còn lại gió lùa, hoa rụng và căn phòng trống,... dường như có ai đang ngóng về một vệt nắng chưa qua.

Bản hòa ca cùng triền ký ức

Bản hòa ca cùng triền ký ức

(GLO)- Dù đã có hơn 30 năm sống ở Pleiku nhưng khi đọc tập “Vân môi say phố” của Ngô Thanh Vân (NXB Hội Nhà văn, 2024), tôi lại có cảm tưởng được khám phá một miền đất tưởng chừng quá đỗi quen thuộc.

Giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Giải phóng tỉnh tại xã Gào

Giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Giải phóng tỉnh tại xã Gào

(GLO)- Tối 10-3, tại làng C (xã Gào), Đội Thông tin lưu động-Trung tâm Văn hóa-Thông tin và Thể thao TP. Pleiku tổ chức chương trình giao lưu văn hóa, văn nghệ kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng tỉnh (17/3/1975-17/3/2025), chào mừng Đại hội Đảng các cấp, tiến tới Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ XIV.

Hội viên Chi hội Nhạc sĩ Việt Nam tỉnh tại chương trình chào mừng Ngày Âm nhạc Việt Nam năm 2024. Ảnh: H.N

Nhạc sĩ Gia Lai kiếm tìm tác phẩm có sức ảnh hưởng lớn

(GLO)- Bám sát hơi thở cuộc sống và đưa bản sắc dân tộc vào tác phẩm, các nhạc sĩ Chi hội Nhạc sĩ Việt Nam tỉnh Gia Lai đã thực sự cố gắng trong hoạt động sáng tác nhằm ghi dấu ấn. Song, làm gì để tác phẩm lan tỏa rộng rãi, ghi đậm trong tâm trí người nghe đang là trăn trở của những người tâm huyết.

Lá cỏ hát thơ

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Lá cỏ hát thơ

(GLO)- Bài thơ "Lá cỏ hát thơ" của Nguyễn Ngọc Hưng đã khắc họa hình ảnh cỏ như một biểu tượng của sự kiên cường dù phải trải qua nhiều gian khó, đớn đau. Qua đây, tác giả muốn truyền tải thông điệp về sự bền bỉ, lòng yêu thương và tinh thần vượt qua khó khăn của con người trong mọi hoàn cảnh.

Thơ Sơn Trần: Nhớ Pleiku

Thơ Sơn Trần: Nhớ Pleiku

(GLO)- "Nhớ Pleiku" là một tác phẩm đầy cảm xúc của tác giả Sơn Trần. Từng câu thơ vẽ nên bức tranh phố núi đẹp mơ mộng với cảnh sắc yên bình, quyện hòa cùng ký ức, tình yêu và nỗi nhớ...

Thơ Vân Phi: Lâu không về nhà

Thơ Vân Phi: Lâu không về nhà

(GLO)- Bài thơ "Lâu không về nhà" của tác giả Vân Phi thấm đượm nỗi nhớ quê hương da diết của người con xa xứ-nơi cánh đồng, dòng sông và mẹ già vẫn chờ đợi theo tháng năm lở bồi. Từng câu thơ như những thước phim chậm rãi, gợi lại ký ức tuổi thơ ấm áp bên ánh đèn dầu, bên những thân gần mẹ cha.

“Rừng thông xanh một đời ở lại”

“Rừng thông xanh một đời ở lại”

(GLO)- Hình ảnh đầy luyến nhớ ấy đã lưu dấu vĩnh viễn trong ký ức một thi sĩ từng có phần đời sống và viết ở Pleiku-nhà thơ Lê Nhược Thủy. Để rồi, những gì đẹp đẽ nhất về phố núi, về Gia Lai được ông gom lại tròn đầy trong tập thơ “Mắt núi” vừa xuất bản.