Hơn ánh trăng rằm

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News

Nó ngồi trên bức tường đá thấp, nhìn xuống sân trường, nơi đang râm ran tiếng cười, rộn rã loa đài; những bóng áo xanh đang tất bật căng phông bạt, kê bàn ghế. Chiều tối, ở dưới ấy sẽ tổ chức tặng quà Trung thu- nó náo nức nghĩ.

Trên đầu, mặt trời vẫn rải những chùm nắng vàng như rót mật. Vài đốm nắng nhảy nhót trên tán cau, rọi vào cổ nó nong nóng, nhồn nhột. Xa xa, dãy Vắc Ngọc Lúi vàng rực lên dưới ráng chiều.

Nắng như thế này thì bao giờ mới đến lúc được nhận quà Trung thu nhỉ. Có tiếng càu nhàu ở phía sau. Không cần quay lại, nó cũng biết là của đứa em gái.

Mấy hôm nay em nó đang đắc ý vì được chọn xuống trường nhận quà Trung thu. Do dịch bệnh Covid-19, nhà trường không thể tổ chức tập trung cho tất cả học sinh được, nên mỗi lớp chỉ chọn mấy em đại diện, cùng học sinh nghèo, học sinh khuyết tật.

Làm gì mà mày cứ nói miết vậy- nó càu nhàu, mắt vẫn dõi xuống sân trường. Nếu chân không đau, hẳn giờ này nó đang ở dưới đó tham gia kê bàn ghế với mấy anh chị đoàn viên rồi. Hôm qua trèo hái cau, nó nhảy xuống khi còn hơi cao, nên đau chân. Bác sĩ Thắm ở trạm y tế xã nói bị bong gân.

Anh cũng muốn, vậy mà còn giả bộ. Em nghe nói được tặng bánh Trung thu, rồi đèn lồng nữa. Em sẽ không cho anh đâu. Tha hồ thèm nhé- đứa em giơ bàn tay ra đếm, giọng đầy “khiêu khích”.

Nó cười: Anh lớp 9 rồi. Lớp 9 đấy, nghe chưa, tức là lớn rồi, nên không còn thèm bánh Trung thu, không còn mê mấy thứ đồ chơi xanh đỏ nữa, nghe chưa.

Nhưng rồi nó lại giật mình. Có thật vậy không? Nếu thật, sao cái đầu mình lại đòi ra đây ngồi từ nãy, cứ ngóng xuống sân trường, cứ mong ông mặt trời nhanh xuống núi.

Nếu thật, sao cái chân cứ ngứa ngáy muốn chạy xuống dưới kia, nơi đang rộn ràng tiếng nói cười, nơi có những thùng, những hộp, mà nó biết đựng trong đó sự ngọt ngào và đẹp đẽ?

 

Bồi hồi nhớ lại hình ảnh Tết Trung thu năm ngoái. Ảnh minh họa
Bồi hồi nhớ lại hình ảnh Tết Trung thu năm ngoái. Ảnh minh họa


Nó không nhớ lần đầu tiên được “ăn Tết Trung thu” là khi nào, năm học lớp 3, hay lớp 4? Chỉ nhớ rằng, đó là lần đầu tiên nó biết, ngoài những lễ hội của làng, còn có một cái tết gọi là Trung thu, khi trẻ em được thỏa thích vui chơi với bao nhiều là đồ chơi và bánh ngọt. Ngay cả những người già, thường ngồi hút thuốc đầu hồi, nhớ rất nhiều chuyện xưa cũng chưa bao giờ kể về cái tết ấy.

Nó cũng không nhớ được tặng cái đèn ông sao đầu tiên, được ăn bánh Trung thu đầu tiên vào lúc nào, nhưng lại nhớ rất kỹ hương vị của nó. Lấp lánh, mềm mại và lạ lẫm là cảm giác của nó về miếng bánh. Nó nhấm từng tý một, nâng niu cái vị béo, ngọt, bùi, thơm, mềm đang tan dần, đang trôi dần xuống cổ, vừa ăn vừa lo miếng bánh hết mất…

Nắng đang dịu dần. Đứa em đã chạy biến đi từ lúc nào. Những thùng quà to tướng đã được xếp thành dãy dài sau tấm phông dán chữ Vui Tết Trung thu đầy màu sắc. Nghe nói, chương trình Tết Trung thu này do nhà trường phối hợp với các anh chị đoàn viên từ trên tỉnh vào tổ chức. Quà bánh, đồ chơi nhiều lắm. Chỉ tiếc không có múa lân.

Ờ, múa lân... Nhắc đến lân, tay chân nó lại ngứa ngáy, tai nó lại vang lên tiếng trống cắc tùng. Giá như giờ được đội cái đầu lân lên, múa may, nhào lộn theo tiếng trống thì hay biết mấy. Cũng vì Covid-19 cả- nó nhớ lại lời thầy giáo Hiền, chủ nhiệm lớp, người đã hướng dẫn nó và các bạn làm đầu lân, đánh trống và các điệu múa lân vào Trung thu năm ngoái.

Trung thu năm ngoái, lần đầu tiên trường nó tổ chức múa lân “cây nhà lá vườn”. Thầy Hiền lặn lội xuống phố mua trống, và nguyên vật liệu cần thiết, sau đó thầy trò hì hụi cả tuần để uốn khung, dán giấy màu, dán râu, kẻ mắt…, làm nên cái đầu lân. Rồi cả tuần tự tập các động tác múa theo trí nhớ của thầy và những gì tụi nó thấy trên tivi.

Thấy nó nhanh trí, sáng tạo, có sức khỏe nên thầy Hiền giao cho nó làm đầu lân. Tập được ít ngày, thầy khen nó “múa đẹp không kém gì lân phố”. Biết là thầy động viên, nhưng nó vẫn khoái, lâng lâng mất mấy ngày.

Chiều chiều, sau buổi học, tiếng trống cắc tùng lăn xa, lăn xa theo gió núi, chen cùng tiếng mõ trâu lốc cốc, tiếng giã gạo thong dong, khiến người dân tò mò. Một nói mười, mười nói trăm, chỉ ít hôm là người dân mấy làng gần trường đã biết Trung thu năm nay có múa lân. Các mẹ, các chị còn đem dưa rẫy, đem mía, khoai ra “khao” đội múa lân, để có sức mà tập.          

Đêm rằm, những ngả đường từ các làng dẫn về trường sáng rực ánh đuốc, đèn pin và đèn ông sao. Tiếng trống lân náo nức giục giã mọi người nhanh chân bước. Sau màn múa lân nhận được những tràng pháo tay vang dội, nó vinh dự được cùng các thầy, cô giáo và các anh chị đoàn viên của xã đi phát đồ chơi, bánh kẹo cho các em nhỏ hơn.

Líu à, vào nhà đi. Tiếng mẹ gọi cắt ngang dòng suy nghĩ của nó. Vịn vào thân cau, nó đứng dậy, tiếc nuối nhìn xuống sân trường. Không được tập trung hết học sinh, kể cũng giảm sự náo nức, rộn rã thật. Ấy là chưa kể thiếu tiếng trống lân…

Nhưng có sao đâu. Đêm nay, núi rừng vẫn thấm đẫm ánh trăng rằm. Và nó, em nó, cùng bao trẻ em khác, vẫn hớn hở đón Tết Trung thu; vẫn được nhận những món quà mang sự ngọt ngào và đẹp đẽ.

Bởi được gửi tới từ tấm lòng thơm thảo của bao người, nên những món quà ấy còn lung linh hơn cả ánh trăng rằm!

 

Theo HỒNG LAM (baokontum)

Có thể bạn quan tâm

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.

“Mùa xuân của mẹ”

“Mùa xuân của mẹ”

(GLO)- Đầu năm nay, tác giả Lê Thị Kim Sơn-Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Gia Lai ra mắt tập truyện dành cho thiếu nhi “Cổ tích trưa” (Nhà xuất bản Kim Đồng) và mới đây là tập truyện ngắn “Mùa xuân của mẹ” (Nhà xuất bản Hồng Đức). 

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

(GLO)- "Em đi trên đồi hoa" của tác giả Đại Dương là sự hòa quyện giữa con người và cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp. Những câu thơ mang sắc thái vừa lãng mạn vừa thoáng gợi lên cảm giác tiếc nuối về thời gian trôi qua, để rồi "mắt hoa tròn ngấn lệ/rưng rưng vắt qua mùa"...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Với Krông Pa

Thơ Nguyễn Đình Phê: Với Krông Pa

(GLO)- Bài thơ "Với Krông Pa" của Nguyễn Đình Phê mang đến một cái nhìn sâu sắc về mảnh đất và con người nơi đây. Không chỉ đưa người đọc đi qua những khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp, tác giả còn gợi lên những câu chuyện lịch sử và cả hành trình đổi thay sau chiến tranh của vùng đất này.

Kết nối, tôn vinh bạn đọc yêu sách

E-magazineKết nối, tôn vinh bạn đọc yêu sách

(GLO)- Sáng 17-10, Thư viện tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình “Kết nối bạn đọc yêu sách” với sự tham gia của hàng trăm học sinh thuộc các đơn vị trường học trên địa bàn TP. Pleiku, những người làm công tác thư viện ở cơ sở và bạn đọc tích cực của thư viện năm 2024.

Thơ Lê Vi Thủy: Ngày nắng

Thơ Lê Vi Thủy: Ngày nắng

(GLO)- Bài thơ "Ngày nắng" của Lê Vi Thủy là những hình ảnh đầy sức sống và hy vọng. Tác giả khéo léo khắc họa cuộc sống khó khăn nhưng đầy nghị lực của con người, với những mầm xanh vươn lên trong khô cằn, thể hiện niềm tin vào ngày mai tốt đẹp hơn.