Hoa trên núi

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Lâu lắm tôi mới có dịp loanh quanh về phía núi. Tôi vẫn đang sống chênh vênh trên những ngọn núi với dốc dài, dốc ngắn quanh co nằm gối lên nhau. Nhưng cảm giác ngờm ngợp trước không gian bộn bề nắng gió khi ngồi ở một nơi thật cao nhìn núi đồi uốn lượn trước mắt mình, luôn có cảm giác thật thú vị.
Núi mỗi mùa lại mang một vẻ đẹp riêng, thậm chí mỗi thời khắc trôi qua đều in lên dáng núi một vẻ riêng nào đó, vừa thân thuộc, vừa lạ lẫm. Vẻ đẹp của núi thuộc về sự vững chãi lặng lẽ biếc xanh, cái màu xanh của cỏ cây muôn thuở quyện vào sắc mây trời. Nhưng đẹp nhất phải là mùa núi nở hoa. Nói là hàng trăm thì hơi quá, nhưng cũng chẳng sao khi dùng một định tính ước chừng bởi mắt nhìn chỗ nào cũng chạm vào những sắc hoa ngờm ngợp. Từ những loài hoa sắc màu rực rỡ phô căng cánh thắm đến các loài hoa cỏ bé li ti nằm sát mặt đất; từ những loài quen thuộc biết mặt, biết tên đến những loài khiêm nhường chẳng được ai biết đến, tất cả đều căng mình tận hiến dưới ánh mặt trời.
Bắt đầu từ chân núi, những đám cỏ lúp xúp chừng gang tay vừa mấy hôm trước, dưới cơn mưa cuối mùa còn biếc lên như cái rướn mình vẫy chào phút giao mùa, hôm nay trở lại đã thấy những bông hoa li ti màu tím sậm tựa cỏ may bám trên những chiếc cành bé xíu như cái tăm. Giá như cái cành tăm hoa bé xíu ấy mà nằm riêng lẻ một mình, nó sẽ chìm lẫn trong màu đất, nhưng dưới chân núi, chúng líu ríu san sát bên nhau, quấn lấy nhau thành một thảm màu trải dài. Dưới mặt trời, cái màu tím ấy ánh lên sắc hồng thành những mảng màu đẹp tựa một giấc mơ.
Tôi quanh qua một di tích cũ, đúng hơn là một phế tích mọc đầy cỏ dại. Những cây bông bay nở trắng hoa, bám vào bức tường mốc thếch màu rêu đang khẽ lay trong một chiều nhẹ gió. Loài cây ấy lá có hương vị hăng hắc, thứ lá quen thuộc có tác dụng cầm máu được gọi là lá “cộng sản”. Những bông hoa cũng có hương hăng hắc như lá bật sáng trắng cả một khoảng núi đồi. Khi hoa khô, chúng theo gió bay khắp không gian giống những đóa bồ công anh li ti tạo thành khung cảnh rất đẹp mắt.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Cao thêm một khoảng, lên trên sườn núi là bạt ngàn cỏ đuôi chồn. Thứ cỏ có lẽ hợp với chất đất bazan nhất nên mưa xuống là xanh tốt như cỏ tranh. Khi dứt mưa, những vùng cỏ đuôi chồn xanh mướt đồng loạt trổ hoa, những bông hoa ngời lên dưới mặt trời. Khi mới nở, chúng có màu tím hồng, rồi chuyển sang nhạt dần cho tới khi thân cỏ khô xác, những hạt cỏ rụng xuống nằm im lìm cả một mùa khô, chờ mưa xuống lại nảy mầm vươn rễ tiếp tục vòng đời như vậy.
Rực rỡ nhất mùa này là sắc hoa dã quỳ. Từ dọc lối đi đến những khoảng trống, bên sườn đồi, khe đá, dã quỳ chen chúc nhau mà nở. Những sóng hoa uốn lượn theo địa hình núi đồi. Có khoảnh vươn mãi lên cao như thể muốn níu vào nắng trời, có khoảnh lại chảy dài xuống ven hồ ven ruộng nằm bần thần soi mình xuống mặt nước. Dã quỳ bắt đầu nở khi những cơn mưa cuối cùng vừa dứt. Ở xứ núi ngập nắng, màu vàng của hoa như gom hết nắng trời, rồi nhuộm cho nắng thêm hanh hao, rực rỡ.
Những sắc hoa xứ núi luôn khiến tôi liên tưởng đến con người nơi đây, giản dị, mộc mạc, khiêm nhường nhưng nồng nhiệt và tận hiến. Tôi ngồi tựa vào một vách đá vững chãi, ngắm nhìn muôn loài hoa dại đua chen nở dọc theo chân núi lên đến chỗ tôi ngồi, nơi nào có đất trống là nơi ấy nở hoa. Có loài nở quanh năm, có loài nở theo mùa, có loài mỗi năm chỉ nở một lần. Những đóa hoa luôn đúng hẹn, luôn có mặt đúng kỳ dẫu cuộc đời vui hay buồn, tưng bừng náo nhiệt hay vắng lặng tẻ nhạt. Không biết phải mất bao nhiêu kỷ địa chất để những bông hoa xuất hiện trên trái đất, và bao nhiêu kỷ nữa để con người biết rung cảm xuyến xao trước vẻ đẹp của những đóa hoa.
Hoa cỏ cũng có đời sống riêng, có ngôn ngữ riêng, có thông điệp riêng, tùy vào sự cảm nhận của mỗi người. Chúng hoàn toàn không phải thảo mộc vô tri nếu con người biết lắng nghe. Như tôi, với buổi chiều này, trong tĩnh tại, tựa vào núi vững chãi, dưới chân là cỏ hồng, xuyến chi, trên đầu là cỏ đuôi chồn, dã quỳ, ngũ sắc… như đang xạc xào những câu chuyện đồng loại trong gió núi lao xao, dưới mặt trời lấp lánh. Trong khoảnh khắc ấy, tôi thấy núi như nở mình thành một đóa hoa, thật đẹp, thật rực rỡ, thật xuyến xao.
CHÂU KHÁNH

Có thể bạn quan tâm

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Các nghệ nhân xã Glar (huyện Đak Đoa) chụp ảnh lưu niệm trước tác phẩm “Nét Tây Nguyên”. Ảnh: N.A.M

“Nét Tây Nguyên”

(GLO)- Tại Ngày hội Di sản văn hóa năm 2024 vừa diễn ra ở khu vực Bảo tàng tỉnh Gia Lai, tác phẩm “Nét Tây Nguyên” gồm 1 cụm 5 trụ gỗ của nhà điêu khắc Nguyễn Nam-Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh đã tạo nên điểm nhấn, một nét Tây Nguyên riêng có giữa lòng phố núi.

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.