Hoa trên núi

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Lâu lắm tôi mới có dịp loanh quanh về phía núi. Tôi vẫn đang sống chênh vênh trên những ngọn núi với dốc dài, dốc ngắn quanh co nằm gối lên nhau. Nhưng cảm giác ngờm ngợp trước không gian bộn bề nắng gió khi ngồi ở một nơi thật cao nhìn núi đồi uốn lượn trước mắt mình, luôn có cảm giác thật thú vị.
Núi mỗi mùa lại mang một vẻ đẹp riêng, thậm chí mỗi thời khắc trôi qua đều in lên dáng núi một vẻ riêng nào đó, vừa thân thuộc, vừa lạ lẫm. Vẻ đẹp của núi thuộc về sự vững chãi lặng lẽ biếc xanh, cái màu xanh của cỏ cây muôn thuở quyện vào sắc mây trời. Nhưng đẹp nhất phải là mùa núi nở hoa. Nói là hàng trăm thì hơi quá, nhưng cũng chẳng sao khi dùng một định tính ước chừng bởi mắt nhìn chỗ nào cũng chạm vào những sắc hoa ngờm ngợp. Từ những loài hoa sắc màu rực rỡ phô căng cánh thắm đến các loài hoa cỏ bé li ti nằm sát mặt đất; từ những loài quen thuộc biết mặt, biết tên đến những loài khiêm nhường chẳng được ai biết đến, tất cả đều căng mình tận hiến dưới ánh mặt trời.
Bắt đầu từ chân núi, những đám cỏ lúp xúp chừng gang tay vừa mấy hôm trước, dưới cơn mưa cuối mùa còn biếc lên như cái rướn mình vẫy chào phút giao mùa, hôm nay trở lại đã thấy những bông hoa li ti màu tím sậm tựa cỏ may bám trên những chiếc cành bé xíu như cái tăm. Giá như cái cành tăm hoa bé xíu ấy mà nằm riêng lẻ một mình, nó sẽ chìm lẫn trong màu đất, nhưng dưới chân núi, chúng líu ríu san sát bên nhau, quấn lấy nhau thành một thảm màu trải dài. Dưới mặt trời, cái màu tím ấy ánh lên sắc hồng thành những mảng màu đẹp tựa một giấc mơ.
Tôi quanh qua một di tích cũ, đúng hơn là một phế tích mọc đầy cỏ dại. Những cây bông bay nở trắng hoa, bám vào bức tường mốc thếch màu rêu đang khẽ lay trong một chiều nhẹ gió. Loài cây ấy lá có hương vị hăng hắc, thứ lá quen thuộc có tác dụng cầm máu được gọi là lá “cộng sản”. Những bông hoa cũng có hương hăng hắc như lá bật sáng trắng cả một khoảng núi đồi. Khi hoa khô, chúng theo gió bay khắp không gian giống những đóa bồ công anh li ti tạo thành khung cảnh rất đẹp mắt.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Cao thêm một khoảng, lên trên sườn núi là bạt ngàn cỏ đuôi chồn. Thứ cỏ có lẽ hợp với chất đất bazan nhất nên mưa xuống là xanh tốt như cỏ tranh. Khi dứt mưa, những vùng cỏ đuôi chồn xanh mướt đồng loạt trổ hoa, những bông hoa ngời lên dưới mặt trời. Khi mới nở, chúng có màu tím hồng, rồi chuyển sang nhạt dần cho tới khi thân cỏ khô xác, những hạt cỏ rụng xuống nằm im lìm cả một mùa khô, chờ mưa xuống lại nảy mầm vươn rễ tiếp tục vòng đời như vậy.
Rực rỡ nhất mùa này là sắc hoa dã quỳ. Từ dọc lối đi đến những khoảng trống, bên sườn đồi, khe đá, dã quỳ chen chúc nhau mà nở. Những sóng hoa uốn lượn theo địa hình núi đồi. Có khoảnh vươn mãi lên cao như thể muốn níu vào nắng trời, có khoảnh lại chảy dài xuống ven hồ ven ruộng nằm bần thần soi mình xuống mặt nước. Dã quỳ bắt đầu nở khi những cơn mưa cuối cùng vừa dứt. Ở xứ núi ngập nắng, màu vàng của hoa như gom hết nắng trời, rồi nhuộm cho nắng thêm hanh hao, rực rỡ.
Những sắc hoa xứ núi luôn khiến tôi liên tưởng đến con người nơi đây, giản dị, mộc mạc, khiêm nhường nhưng nồng nhiệt và tận hiến. Tôi ngồi tựa vào một vách đá vững chãi, ngắm nhìn muôn loài hoa dại đua chen nở dọc theo chân núi lên đến chỗ tôi ngồi, nơi nào có đất trống là nơi ấy nở hoa. Có loài nở quanh năm, có loài nở theo mùa, có loài mỗi năm chỉ nở một lần. Những đóa hoa luôn đúng hẹn, luôn có mặt đúng kỳ dẫu cuộc đời vui hay buồn, tưng bừng náo nhiệt hay vắng lặng tẻ nhạt. Không biết phải mất bao nhiêu kỷ địa chất để những bông hoa xuất hiện trên trái đất, và bao nhiêu kỷ nữa để con người biết rung cảm xuyến xao trước vẻ đẹp của những đóa hoa.
Hoa cỏ cũng có đời sống riêng, có ngôn ngữ riêng, có thông điệp riêng, tùy vào sự cảm nhận của mỗi người. Chúng hoàn toàn không phải thảo mộc vô tri nếu con người biết lắng nghe. Như tôi, với buổi chiều này, trong tĩnh tại, tựa vào núi vững chãi, dưới chân là cỏ hồng, xuyến chi, trên đầu là cỏ đuôi chồn, dã quỳ, ngũ sắc… như đang xạc xào những câu chuyện đồng loại trong gió núi lao xao, dưới mặt trời lấp lánh. Trong khoảnh khắc ấy, tôi thấy núi như nở mình thành một đóa hoa, thật đẹp, thật rực rỡ, thật xuyến xao.
CHÂU KHÁNH

Có thể bạn quan tâm

Nhà thơ Đào Đức Tuấn (thứ 2 từ phải sang) khẳng định người nghệ sĩ cần hun đúc tinh thần lao động sáng tạo phù hợp với thời kỳ mới. Ảnh: Lam Nguyên

“Trái ngọt” từ một trại sáng tác

(GLO)- Sau 1 tuần tổ chức đi thực tế và dành thời gian cho trại viên tự do sáng tạo, Trại sáng tác Văn học nghệ thuật (VHNT) năm 2025 tại cao nguyên Gia Lai bế mạc ngày 3-11. Từ đây, nhiều cảm xúc đẹp đẽ được chắt lọc và gửi trao qua từng tác phẩm.

Âm thanh đàn T’rưng gắn bó với tuổi thơ của em H’Thương. Ảnh: Ngọc Duy

Khi tiếng đàn nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ

(GLO)- Hiện có một số nơi tại phố núi Gia Lai dạy đàn tranh, đàn t’rưng, piano, guitar… thu hút nhiều học sinh các cấp. Mỗi buổi học không chỉ giúp các em rèn luyện tính kiên trì, khơi dậy năng khiếu, mà còn vun đắp tình yêu âm nhạc, sự trong trẻo của tâm hồn.

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Niềm vui của nghệ nhân Thui và cô gái trẻ Hyăo khi được tham gia biểu diễn ở thủ đô, đồng thời giao lưu với các dân tộc anh em. Ảnh: Lam Nguyên

“Hoa của núi” tỏa sắc tại Hà Nội

(GLO)- Như những bông hoa rừng mộc mạc mà đậm hương sắc, 25 nghệ nhân Bahnar làng Kon Măh (xã Ia Khươl, tỉnh Gia Lai) góp mặt tại chuỗi hoạt động tháng 10 với chủ đề “Em là hoa của núi” diễn ra tại Làng Văn hóa-Du lịch các dân tộc Việt Nam, nơi hội tụ vẻ đẹp và tình đoàn kết các dân tộc anh em.

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

(GLO)- Chào mừng thành công của Đại hội đại biểu Đảng bộ tỉnh lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030, tối ngày 4-10, tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình nghệ thuật đặc biệt với chủ đề “Sắt son niềm tin theo Đảng” tại Quảng trường Nguyễn Tất Thành (phường Quy Nhơn).

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

(GLO)- Tôi mượn câu thơ “Ung dung thanh thản giữa mây trời” trong bài mở đầu tập “Vân không” để giới thiệu tập thơ mới của Ngô Thanh Vân. “Vân không” ghi dấu sự trở lại của nữ thi sĩ sau 8 năm chị không xuất bản cuốn sách nào về thơ.

null