Gương mặt thơ: Ngô Thanh Vân "những cơn mưa nhỏ làm mát ngày nắng hạ"

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Ngô Thanh Vân đang chín, cái chín của người từng trải. Chị vừa mở rộng tầm quan sát, liên tưởng nhưng lại cũng rất “giữ mình” trong cảm xúc cá nhân. Vì thế, nỗi niềm thơ của chị dẫu có vẻ riêng tư nhưng lại nói hộ nhiều người. Không nhiều tìm tòi, cũng không phá cách thi pháp, thơ chị như những cơn mưa nhỏ làm mát ngày nắng hạ, mà cái ngày nắng ở Tây Nguyên ấy, nó khô khát biết chừng nào.

Ngô Thanh Vân.
Ngô Thanh Vân.

Cứ dìu dịu thế, lặng lẽ thế, thơ chị dựng lên trong người đọc một miền an nhiên. An nhiên sống, an nhiên giữa những chông chênh và an nhiên giữa những nỗi buồn. Mà nghĩ cho cùng, không có những nỗi buồn, đời sống tẻ nhạt biết bao nhiêu, con người cô độc biết bao nhiêu!

6 tập sách cả văn và thơ, nhưng có lẽ chị sẽ trụ với thơ. Nhìn tỷ lệ 5/1 sẽ thấy điều này. Tập “Mười hai tháng sáu” của chị khiến người đọc nhớ nhiều. Chị là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Phó Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật Gia Lai.



(Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu).


 

MẸ

Cảm ơn mẹ đã sinh con
và bao dung lẫn mỏi mòn dõi trông
con mê mải với cánh đồng
vừa chữ nghĩa vừa long đong phận người.

Cao xanh cũng thật trêu ngươi
đa đoan buộc lẫn chút tươi chút nồng
rồi đem têm với má hồng
cho nên đời cứ lông chông. Như là...

Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang



Một chiếc lá vừa thoáng qua
vậy mà cũng chạm cũng là đà say
cả trời thu đổ xuống đây
gom bao nhiêu mới chất đầy tâm tư.

Đôi lúc thực, lắm khi hư
mờ mờ mộng tưởng lại thư thái ngồi
vẫn là con lạc bước thôi
chỉ khi bên mẹ thấy đời thênh thang.

Cảm ơn mẹ đã cưu mang
và yêu thương những nhỡ nhàng rủi may
rượu chưa kịp uống đã say
con chưa kịp nói đã cay mắt rồi.

Một lần khờ dại buông trôi
ngã rồi đứng dậy mím môi. Lại cười
con đi về phía núi đồi
sau lưng là cả bầu trời an nhiên!



 



BÌNH MINH EM

Ai lấy đi buổi sáng trong veo
Trả cho em ngày cuối tuần rây rây nắng
Căn phòng lặng im
Không đủ sức giam cầm nụ cười và mắt nhìn đắm đuối
Thản nhiên em đằm thắm phía không người.

Ngày khẽ về trên phiến lá non tơ
Em ủ tháng năm bằng men nồng nhung nhớ
Đừng nghĩ dài lâu mà mình thêm mắc nợ
Những ân tình năm tháng có tàn phai.

Minh họa: T.N
Minh họa: T.N



Dương cầm khuya vẫn thổn thức miệt mài
Vỗ về em từng giấc đêm dịu ngọt
Ai hát em nghe bản hòa âm tháng sáu
Tiếng khóc vỡ òa trong hạnh phúc mênh mông.

Buổi sớm này bừng sáng cả ngày đông
Một tách một em một chớm xuân làm nên cuộc hẹn
Chẳng thề bồi dời non lấp bể
Mà sẽ đưa nhau đến tận cuối đường.

Mỗi đoạn đời mỗi đoạn nông sâu
Em thi lòng mình vượt qua ngàn giông tố
Nên mai này cả bình minh rực rỡ
Đón em về trong bình lặng an nhiên.






KHÚC MƯA

Rơi vào núi mờ mờ sương mỏng
như quàng khăn vương vấn lưng đồi
mây xuống phố chùng chình ảo ảnh
như là em thoáng hiện bên đời.

Đêm nghe gió ầm ào hiên vắng
hạt đua chen thấm ướt chỗ nằm
từng cơn bão rớt miền hạnh ngộ
đủ lìa tan lưu luyến ban sơ.

Minh họa: H.T
Minh họa: H.T


Lời thủ thỉ vọng từ thăm thẳm
khúc mưa bay hay khúc nhạc lòng
mà day dứt cung trầm nốt bổng
chia xa chưa kịp thốt nên câu.

Mưa thầm thĩ giọt dài giọt vắn
vỗ về nhau ru giấc chập chờn
mây thì mỏng, em mong manh thế
níu được không giây phút yên lành.

Khuya phố thị bồng bềnh hư ảo
víu xa xôi về lại thật gần
ta dốc cạn mình vào đêm lặng
thấy vọng về điệp khúc thanh tân...

 

N.T.V

 

Có thể bạn quan tâm

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

Thơ Lữ Hồng: Những gương mặt hoa cài

(GLO)- Bằng hình ảnh thiên nhiên giàu biểu cảm, bài thơ "Những gương mặt hoa cài" của Lữ Hồng gợi nên vẻ đẹp bình yên ẩn sâu trong nhịp sống phố thị. Lời thơ không chỉ là hoài niệm, mà còn là nơi gửi gắm tình yêu, ký ức và những giấc mơ không lời giữa tháng năm xoay vần.

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

Thơ Sơn Trần: Phía Trường Sơn

(GLO)- Bài thơ "Phía Trường Sơn" của Sơn Trần là khúc trầm sâu lắng về nỗi nhớ và sự hy sinh lặng thầm phía hậu phương. Tháng Tư về trên biên cương đầy cỏ xanh và chiều sương phủ trắng, nỗi nhớ hòa quyện cùng đất trời, tạo nên một bản tình ca sâu lắng dành cho cha-người lính năm xưa.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

(GLO)- Trong kho tàng âm nhạc Việt Nam có nhiều ca khúc không chỉ đơn thuần là tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng của một vùng quê. Nơi ấy, tình yêu và nỗi nhớ không thể phai mờ. “Ngọn lửa cao nguyên” của nhạc sĩ Trần Tiến chính là một trong những ca khúc như thế.

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

(GLO)- Bài thơ "Mùa qua phố" của tác giả Lenguyen là một bức tranh dịu dàng, gợi cảm xúc, đưa người đọc bước vào không gian phố núi Pleiku trong thời khắc chuyển mùa. Với giọng điệu lãng mạn và sâu lắng, bài thơ khơi gợi vẻ đẹp bình dị nhưng đầy chất thơ của phố núi...

Con đường tất yếu

Con đường tất yếu

Vài năm trở lại đây, các sản phẩm văn hóa - nghệ thuật Việt đã được khai thác với tinh thần mới: vừa trân trọng truyền thống, vừa dấn thân khai phá cái mới.