Gương mặt thơ: Lữ Hồng và tình yêu cuộc sống

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tôi đọc chùm thơ gần chục bài của Lữ Hồng gửi để chọn 3 bài này và thấy sự trưởng thành vượt bậc của cô kể từ khi Hồng in tập thơ đầu tay “Một mai thức dậy”. Những ám ảnh cuộc đời, ám ảnh phận người và ám ảnh chính mình được Lữ Hồng thể hiện rất ngọt trong thơ và nó rất lạc quan.
 
“Ta đóng rêu trong mỗi ánh nhìn” là một cách nhìn, “Riêng ngọn mình, núi chỉ có mùa đông” là một cách nghĩ, “Chúng mình co giật trong hồi tưởng” là một cách cảm... Lữ Hồng trải nghiệm cảm xúc của mình từ đá, từ núi, từ phố, từ đêm... từ nhiều thứ và vượt qua bản thân mình. Đọc thơ Lữ Hồng, ta thấy yêu cuộc sống này hơn, thấy tin vào con người hơn, thấy cuộc đời đáng sống, đáng viết, đáng ngợi ca.
Nhớ có lần tôi nói về Lữ Hồng rằng, với cô, sống đã là thơ, mà là thơ hay. Huống gì, Lữ Hồng còn làm thơ và thơ có người đọc, thuyết phục được người đọc. Lữ Hồng đã xuất 2 tập sách, một thơ, một tản văn. Các bài thơ, truyện ngắn, tản văn của cô cũng thường xuyên xuất hiện trên các báo trong cả nước. Cô hiện là giáo viên văn ở Gia Lai.
Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.
Đá núi
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Người đã hẹn đi về phía núi
Để thấy hàng thông châm lá vào chiều
Khi nỗi nhớ gối lên hoàng hôn ngủ
Ta hiện sinh thành ngọn đá chờ trông.
Mùi nắng khô rám vào da núi
Bấy nhiêu năm nước chảy qua cầu
Lắt lẻo thế mà gập ghềnh đến thế
Có hơi dòng mà núi cháy không đau.
Người về chưa, đá sẽ bạc đầu
Trong nỗi nhớ giữa cánh rừng tuổi trẻ
Tím chiều ấy tím nhành trâm sẻ
Ta vọng tìm nơi đáy mắt cao nguyên.
Sương đêm túa, đá cựa mình buốt giá
Hơi núi về đêm thổi gợn quanh lòng
Nhìn dâu bể trở hai mùa trong-đục
Riêng ngọn mình, đá chỉ có mùa đông.
Thêm một chiều phố vắng
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Những hàng cây cúi mặt đợi chờ
Phố đi đến tận cùng mùa hạ
Vẫn xanh một ngày không nắng
Nhòa vào những mái nhà thưa.
Ngày anh không đến bao giờ
Ta cúi mặt nghe chiều đã vỡ
Ta cứ vờ dịu hiền như thế
Đi qua điều được-mất chốn nhân gian.
Những nỗi đau cháy tàn
Anh trốn sau mùa lá buốt
Chiều đi vào lòng phố
Ta đóng rêu trong mỗi ánh nhìn.
Sự hiện diện của mình
Chỉ làm phố chiều thêm vắng...
Những chiều tối mùa hè
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Sẽ chẳng hóa giải nổi điều gì
Nếu chúng mình cùng im lặng
Tình yêu không phải là một dòng sông
Để mất hút vào biển cả
Chúng ta
Không phải những hóa thân của loài gỗ mục
Vậy mà
Can đảm lặng im.
Khi bóng tối… tối thêm
Những ô cửa chiều về lên cơn sốt
Chúng mình co giật trong hồi tưởng
Lạnh toát một giấc mơ.
Muộn rồi
Bao giờ cũng là quá muộn để tỉnh ra
Dù chỉ có giấc mơ là sự thật
Còn thế gian đều bí ẩn
Như bài thơ xa xăm.
Thôi cứ lặng im
Để không phải nói một lời gian dối
Xin hàm ơn bóng tối
Rửa trái tim từ phía mùa hè…

Có thể bạn quan tâm

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

Nơi “Ngọn lửa cao nguyên” rực sáng

(GLO)- Trong kho tàng âm nhạc Việt Nam có nhiều ca khúc không chỉ đơn thuần là tác phẩm nghệ thuật mà còn là biểu tượng của một vùng quê. Nơi ấy, tình yêu và nỗi nhớ không thể phai mờ. “Ngọn lửa cao nguyên” của nhạc sĩ Trần Tiến chính là một trong những ca khúc như thế.

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

(GLO)- Bài thơ "Mùa qua phố" của tác giả Lenguyen là một bức tranh dịu dàng, gợi cảm xúc, đưa người đọc bước vào không gian phố núi Pleiku trong thời khắc chuyển mùa. Với giọng điệu lãng mạn và sâu lắng, bài thơ khơi gợi vẻ đẹp bình dị nhưng đầy chất thơ của phố núi...

Con đường tất yếu

Con đường tất yếu

Vài năm trở lại đây, các sản phẩm văn hóa - nghệ thuật Việt đã được khai thác với tinh thần mới: vừa trân trọng truyền thống, vừa dấn thân khai phá cái mới.

Xây dựng nghị định về khuyến khích phát triển văn học là cần thiết

Xây dựng nghị định về khuyến khích phát triển văn học là cần thiết

Ngày 4-4, tại Hà Nội, Bộ VH-TT-DL tổ chức hội thảo lấy ý kiến xây dựng Nghị định về khuyến khích phát triển văn học. Đây là một bước quan trọng nhằm tạo dựng hành lang pháp lý hỗ trợ nền văn học Việt Nam phát triển bền vững trong bối cảnh toàn cầu hóa và cách mạng công nghiệp 4.0.

 Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

Thơ Lữ Hồng: Bầu trời trở lại

(GLO)- "Bầu trời trở lại" của Lữ Hồng là bài thơ giàu hình ảnh và cảm xúc, gợi lên sự chuyển mình của thiên nhiên, lòng người. Bài thơ là bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ, cũng là một hành trình nội tâm sâu sắc, nơi con người giao hòa với đất trời, với những giấc mơ và niềm tin vào ngày mai.

Thơ Đào An Duyên: Đêm sang mùa

Thơ Đào An Duyên: Đêm sang mùa

(GLO)- Bài thơ "Đêm sang mùa" của Đào An Duyên là một bức tranh thơ mộng về những khoảnh khắc chuyển giao, khi đêm và mùa giao thoa, khi không gian và thời gian hòa quyện vào nhau, tạo nên một cảm giác lạ kỳ, huyền bí...