Giấc mơ bé lại

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- 1. Bỗng dưng, Thiệp nghe thấy tiếng Hạnh cười. Tiếng cười chưa khi nào mãn nguyện, ngọt ngào đến thế, rồi im bặt. Lát sau tiếng ngáy ro ro như tiếng bơm nước lại tiếp tục. Rồi anh nghe thấy tiếng bánh xe của bà bán ốc đêm lăn trên con đường ngoài kia, chắc phải hơn 1 giờ sáng.

Lâu lắm rồi Thiệp mới bị mất ngủ. Khu tập thể mất nước từ sáng. Nhịn tắm, anh lên giường nằm xoay lưng lại với vợ, nhịn luôn cả quạt để khỏi phả cái mùi mồ hôi dầu vào khoảng trời hạnh phúc của hai người.

Căn hộ tập thể chật chội đã thành nếp trong đầu ngay cả với bọn trẻ con. Thằng Duy con anh mới học lớp 1, đi chơi về đã biết xì hơi quả bóng đến bẹp rúm nhét vào kẽ bàn. Mà mẹ nó cũng lại bị cái nếp khác hành hạ. Đêm nằm lo lão ở tầng trên nổi hứng tưới phong lan ướt hết quần áo phơi ngoài chuồng cọp và lo mụ tầng dưới sáng ra nói mát nhà mình đêm qua làm gì mà lục cục mất ngủ.

 

Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang

Nhưng riêng anh thì lại khác, cái nếp ấy đã thấm vào gan ruột như chén trà dẫu có không nhìn vào đó vẫn rót đúng ngưỡng, cộng thêm những giọt nước ri rỉ tiết kiệm mỗi lần rửa chén tạo thành cái vành đen cóc két quanh miệng cốc, như sợi dây đen tối bó buộc mọi ý nghĩ.

Nhưng nói vậy, khu tập thể vẫn có những thứ xa xỉ. Vẫn có những hội cờ tướng, chim cảnh, phong lan… của những gã đàn ông đều đặn bằng những cuộc cãi vã nhặng lên mỗi chiều trong khi những bà vợ đang tích cực giặt giũ quần áo, dọn dẹp nhà cửa, xào nấu các món ăn nồng nặc mùi dầu mỡ. Anh không tham gia hội nào, anh là ông chồng duy nhất theo phe trung lập. Người ta bảo đàn ông tử tế phải thích một thú vui nào đó trong các hội kia. Nếu không thì chắc đã âm thầm ngoại tình, hút chích. Kẻ đơn độc này lại có thú vui riêng là ngắm nghía các thú vui nhưng không tham dự, âu cũng là một cái thú. Đời quanh quẩn trong khu tập thể, không đi đâu cũng phát rồ, dừng lại ở đâu quá lâu cũng là sai lầm, còn lượn lờ khắp nơi là một tội lỗi. Những bữa cơm chiều đều tăm tắp như khuôn đúc ra với từng câu gắt gỏng của vợ với con cái, than vãn với chồng về giá cả, số phận… Cái khuôn ấy đúc ra ở anh đều đặn đến từng hơi thở.

- Tối qua mơ gì mà cười như ma nhập vậy?
- À, hí hí, không có gì.
- Mơ gặp giai nào hả?
- Ghen à, mơ giàu.

Gió thổi lạch cạch ngoài cái ban công bé xíu mười năm trời không có chỗ cho cái lồng chim khuyên, giò phong lan vì những dây quần áo giặt thuê bất tận. Một xu tiền lẻ cũng lọt thỏm vào dạ dày những con heo nhựa, heo đất. Họa chăng chỉ có nằm mơ, nói nhảm, đoán mò mới không phải đặt chân xuống cái căn hộ chật hẹp này.

- Vợ chồng anh chị thu xếp mà dọn về ở dưới nhà, tôi lên chung cư với vợ chồng anh Vĩnh.

Hạnh đang nhặt rau muống, nghe mẹ mình nói thế như bắt được vàng, bèn xô cả rổ rau chạy sang ngồi bệt xuống cạnh:
-Mẹ cho chúng con thật à, vậy là được thoát khỏi cái chuồng chim này.
-Khu này thì bán đi, xem có được bao nhiêu rồi vợ chồng anh chị bỏ thêm sổ tiết kiệm mà trả tôi.

Bà mẹ vợ về rồi, hai vợ chồng lại thêm những ngày im lặng dù cả hai đều muốn nói về cái đang khao khát. Nhưng cái lạ là từ những đêm đấy, Thiệp nghe trong giấc mơ của vợ có thêm những cụm từ khá lạ, nhiều khi lộn xộn, rối mù.

2. Mấy tháng nay Thiệp bỏ luôn những buổi chiều làm về xem ké người ta chơi chim cảnh, đánh cờ tướng. Cứ cơm xong, anh lại ngồi thu lu trên cái ghế đôn để chăm chú vào một công trình mà từ trên trời rơi xuống cho anh một cái chân trong đó. Anh bắt đầu bay bổng các ý tưởng, tập giấy trắng dưới ngăn bàn hao đi trông thấy, những vườn hoa, hồ bơi, khu tượng đài mở ra trên giấy. Anh bước vào đó cho đến khi đèn điện trong nhà tắt ngấm thì mới trở về với chiếc giường ro ro tiếng ngáy. Trong khi, cái hạn bán nhà của bà mẹ vợ cứ mỗi lúc một gần như hồ nước trước mắt hai kẻ lạc đường trên sa mạc đang miệt mài. Một vẽ vời với cái đề án tiền chùa, một bớt xén từng quả cà muối ngoài chợ. Căn hộ tập thể đã gắn bó hơn mười năm của cả nhà đang là cõi tạm cho giấc mơ ấy, cái giấc mơ có thật chứ không ú ớ về đêm như vợ anh, không hão huyền như mấy bàn cờ tướng dưới kia mà kẻ thắng trận trở về lại gặp khuôn mặt mấy bà vợ xị ra như bị úng nước.

Cầm cái đề án của ba người, ông thủ trưởng gật gù rồi đóng cửa nghiền ngẫm cả tháng trời. Cuộc họp có đủ các bên tham dự, ông khen tốt nhưng chốt lại một câu mà khiến tất cả đều tâm đắc trong sự thất vọng:

- Giờ chỉ cần tìm được nguồn vốn sẽ triển khai.

Thiệp ra về trên con đường gió thổi bay phần phật, cái lời hứa ấy như một liều thuốc tiên khiến anh quên cả mệt nhọc với đống giấy nháp dày cộp trên bàn. Hạnh đón anh ở cửa với câu nói hồ hởi khác thường:

- Anh à, chỉ còn một khoản không lớn nữa là vừa đủ, em đã vay được kha khá rồi. Anh còn quỹ đen, quỹ đỏ đâu đưa em nữa là xong. Mẹ bảo mai đưa đủ tiền giao sổ đỏ luôn, tính mẹ em chặt chẽ cả với người nhà, anh làm rể bao năm anh hiểu rồi đúng không?

Thiệp không biết chân mình đã đặt lên bậu cửa chưa nhưng anh bỗng rụt chân lại. Cảm giác như bị mất của khiến anh choáng váng dẫu từ trước đến giờ kẻ cắp chẳng lấy được của vợ chồng anh dù chỉ một cái chổi cùn. Sau vài phút gắt lên tuyệt vọng, Hạnh như nhớ ra điều gì quay qua hỏi:
- Thế cái dự án bên anh bao giờ giải ngân?
- Anh không rõ, chắc phải chờ lãnh đạo xem xét.
- Thế không có cách nào “đẩy nhanh” được à?
- Thì đã có gì đâu mà đẩy, toàn vẽ trên giấy A3, A4 thế thôi.
Như bị điện giật, Hạnh ngồi phệt xuống đất, khuôn mặt rầu rĩ:
- Thế hóa ra tôi bị lừa à? Anh có biết bao lâu nay trong giấc mơ tôi mơ gì không? Tôi chỉ dám mơ mua được mảnh đất của mẹ, đập cái nhà ngói đi, xây cái nhà mái bằng, làm cái cổng, có cái vườn cho thằng Duy nhà mình ngồi học có ánh sáng mặt trời đỡ hại mắt.
Thiệp cự lại cũng không kém:

- Cô tưởng tôi không biết cô mơ cái gì hả, cô tưởng cứ mơ là được sao. Cô có biết vì sao tôi không mơ không? Đồ viển vông không có tiền mà đòi mua đất xây nhà.

Cuộc cãi vã kết thúc bằng bát cơm nguội duy nhất cho thằng Duy ngồi học. Mẹ nó đi đâu không thèm cầm theo chìa khóa. Bố nó đi uống rượu, cái thứ nước tinh thần mà suốt bao năm qua anh không được ngụp lặn, tắm gội trong đó với lũ đàn ông. Đêm ở khu tập thể yên tĩnh, anh bước vào nhà, không cần đóng cửa, tự dưng lúc ấy anh thấy yêu căn phòng này quá, hình như mai là chuyển đi rồi, thằng Duy thì chắc mẹ nó cũng đã quay về đón đi. Anh chìm vào một giấc mơ được tắm trong cái bể bơi có cái ngấn đen như tách trà, của những hội chim cảnh, cờ tướng dưới sân.

Thiệp tỉnh giấc bởi tiếng người ta cười đùa dưới sân. Hạnh đang nằm cạnh anh, tay ôm choàng lấy chồng như cách đây mười năm, nét mặt lo lắng. Cô mở mắt ngỡ ngàng nhìn xung quanh như con chim vừa bị mất tổ sau một đêm giông bão. Anh suýt chút nữa đã cự nự với vợ, nhưng chợt nghĩ đến giấc mơ đêm qua nên đành nở một nụ cười nhìn Hạnh.

- Tưởng đi luôn không về.
- Có chỗ nào khác thì cũng chả thèm về nữa.
Cô nhìn chồng ngần ngại rồi thao thao kể:

- Anh à, em sợ quá, đêm qua em lại mơ. Em mơ hai vợ chồng mình lên ở một cái chuồng bồ câu bé xíu, trên một cái cột khẳng khiu, anh vẫn ngồi làm dự án trên những trang giấy bé bằng ngón tay thôi. Thằng Duy cũng tâng bóng bằng hai chân trong chuồng câu ấy chứ không đá lung tung ngoài sân nữa. Bỗng một trận cuồng phong nổi lên thổi bay bản thảo, anh lao theo ra gần đến cửa chuồng, em sợ quá chạy lại giữ chặt lấy anh.

Anh mở to mắt nhìn vợ. Đôi mắt vợ anh sao giống một con bồ câu nhỏ đến thế, đang run sợ trước độ cao của chuồng bé xíu. Bao giờ nó mới lại lao xuống khỏi cái chuồng câu ấy bằng một giấc mơ nào khác?

Bùi Việt Phương

Có thể bạn quan tâm

"Núi trên đất bằng"

"Núi trên đất bằng"

(GLO)- Tiến sĩ Hà Thanh Vân đã nhận xét Tiểu thuyết "Núi trên đất bằng" của Võ Đình Duy là một tác phẩm văn chương đầu tay ra mắt năm 2025, đánh dấu bước chuyển đầy bất ngờ từ một kiến trúc sư trẻ sống ở Gia Lai sang hành trình kiến tạo thế giới văn chương.

NHÀ THƠ ĐÀO AN DUYÊN: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

Nhà thơ Đào An Duyên: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

(GLO)- Với nhà thơ Đào An Duyên, đọc và viết chính là hành trình nuôi chữ. Trong hành trình ấy, chị chọn một lối đi riêng, chắt chiu xúc cảm, gửi tiếng lòng vào từng con chữ với niềm mong giữ lại những xanh tươi cuộc đời, từ đó góp thêm một giọng thơ giàu hương sắc cho văn chương Gia Lai.

BẢO TỒN CÁC KỊCH BẢN TIÊU BIỂU CỦA HÁT BỘI BÌNH ĐỊNH: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

Bảo tồn các kịch bản tiêu biểu của hát bội Bình Định: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

(GLO)- Hát bội Bình Định là một di sản văn hóa đặc sắc với nhiều vở tuồng kinh điển như: Sơn Hậu, Tam nữ đồ vương, Ngũ hổ Bình Tây, Hồ Nguyệt Cô hóa cáo (còn có tên khác là Chém cáo, Cổ miếu vãn ca) của Nguyễn Diêu, Trầm hương các, Diễn võ đình và Cổ thành… của Đào Tấn.

Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

(GLO)- Nếu như Tây Bắc có “tứ đại danh đèo”: Mã Pí Lèng, Ô Quy Hồ, Pha Đin, Khau Phạ thì vùng duyên hải miền Trung lên đại ngàn Tây Nguyên cũng có “ngũ danh đèo”: An Khê, Phượng Hoàng, Khánh Lê, Ngoạn Mục, Violak.

default

Địa phận Phủ Hoài Nhơn được xác lập năm Hồng Đức thứ 2 (1471), là miền “viễn châu” khá rộng; sau hơn 550 năm, vùng đất rộng lớn lúc ban đầu được phân chia thành nhiều tỉnh thuộc Nam Trung bộ và Bắc Tây Nguyên. 
Pleiku, miền nhớ...

Pleiku, miền nhớ...

(GLO)- Nếu tính từ dấu mốc ký Nghị định Toàn quyền Đông Dương thành lập đại lý hành chính Pleiku thuộc tỉnh Kon Tum ngày 24-5-1925, Pleiku với ý nghĩa một địa danh cả về cách đọc và cách viết đã ra đời và tồn tại đến ngày nay đã được 100 năm.

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Trong ngôi nhà sàn dưới chân núi ở làng K8, xã Vĩnh Sơn (huyện Vĩnh Thạnh), Nghệ nhân nhân dân Ðinh Chương nở nụ cười sảng khoái, hồ hởi nói: “Bà con trong làng đang trông chờ ngày 1.7.2025, để không chỉ núi liền núi, sông liền sông mà đồng bào Bana ở hai tỉnh trước đây sẽ về chung mái nhà tỉnh Gia Lai mới”.
Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Nhân dịp kỷ niệm 110 năm ngày sinh Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh (1.7.1915 – 1.7.2025), sáng 29.6, tại Hà Nội, Văn phòng Trung ương Đảng tổ chức Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp” nhằm tri ân những cống hiến to lớn của đồng chí Nguyễn Văn Linh đối với Đảng, đất nước và nhân dân. Tổng Bí thư Tô Lâm dự và cắt băng khai mạc Triển lãm.
Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025: Góp phần khơi dậy tiềm năng sáng tạo

Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025: Góp phần khơi dậy tiềm năng sáng tạo

Triển khai trong thời gian chưa tròn 1 năm, Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025 đã thu hút nhiều người yêu văn chương trong và ngoài tỉnh tham gia. Tác phẩm được gửi về không chỉ thể hiện sự đầu tư công phu về nội dung và hình thức, mà còn góp phần lan tỏa hình ảnh vùng đất Bình Ðịnh giàu bản sắc văn hóa, chiều sâu lịch sử.
Núi lửa Chư Đang Ya (huyện Chư Păh) đã đi vào thơ của tác giả Nguyễn Thanh Mừng. Ảnh: Phạm Quý

Cao nguyên trong thơ Nguyễn Thanh Mừng

(GLO)- Tên tuổi nhà thơ Nguyễn Thanh Mừng gắn liền với các tập thơ “Rượu đắng”, “Ngàn xưa”, .... Viết không nhiều nhưng thơ ông lại có mặt trong hầu hết các tuyển tập danh tiếng thơ Việt Nam hiện đại. Mấy năm gần đây, ông dành tình thương mến với Tây Nguyên và viết nhiều về vùng đất này.

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

(GLO)- Với đặc thù làm việc trong sự cô đơn, tĩnh lặng, nhiều kỹ thuật viên (KTV) có kinh nghiệm tại một số phòng thu trên địa bàn TP. Pleiku (tỉnh Gia Lai) đang âm thầm đứng sau những bản thu chất lượng của các ca sĩ chuyên và không chuyên, chắp cánh cho đam mê âm nhạc.

null