Đừng than đời vô vị

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Thảng hoặc, lướt mạng xã hội thấy một số bạn trẻ thường than buồn chán, than đời sao vô vị quá. Trước kia, tôi cũng vài lần rơi vào trạng thái tương tự, nhưng khi đối mặt với một thử thách thật sự, tôi đã tự nhủ với mình rằng: Cuộc sống này đẹp lắm, vấn đề là ta có lắng lòng để cảm nhận hay không. 
Cách đây vài năm, sau đợt cắt bỏ amidan, tôi rơi vào trạng thái vô vị, đúng theo nghĩa đen. Sau phẫu thuật, tôi gần như không còn cảm nhận được vị thức ăn, chỉ mang máng vị mặn. Mọi thức món đều nhạt nhẽo, vô vị, kể cả những món tôi từng rất yêu thích. Không những sút mất mấy ký, tôi khủng hoảng thật sự.
Tình trạng này sẽ kéo dài bao lâu? Bác sĩ điều trị chỉ biết lắc đầu chứ không thể đưa ra được câu trả lời chính xác. Sau đó, tôi đành chấp nhận thực tế và chỉ còn cách ăn cầm chừng để đảm bảo sức khỏe. Đến khi ấy tôi mới thật sự hiểu ra rằng sự vô vị đáng sợ đến mức nào. Sau gần 2 năm, tôi đã dần dần lấy lại trọn vẹn vị giác của mình trước kia.
Đôi khi, cần có thử thách đủ lớn để ta nhận ra một sự thật: Sự vô vị trong tâm trí đôi lúc vẫn tìm tới ta, nhưng cuối cùng chỉ là phù phiếm nếu biết rằng cuộc sống xung quanh đẹp lắm, phong phú lắm. Và hạnh phúc đến mỗi ngày, quanh đây mà nhiều khi ta hờ hững. Sáng ra, bàng hoàng nghe tin một người quen nào đó đã ra đi mãi mãi sau một giấc ngủ, lẽ nào ta không thấy mình may mắn vì vẫn có một cơ thể khỏe mạnh, tâm trí minh mẫn để có thêm 1 ngày vui sống, 1 ngày làm việc, 1 ngày gặp gỡ bạn bè?
Ảnh minh họa: Internet
Ảnh minh họa: Internet
Thi thoảng nhìn lại, dù cuộc sống còn bao điều không như ý nhưng ta vẫn thấy mình quá đủ đầy so với bao hoàn cảnh đáng thương, chịu nhiều thử thách nghiệt ngã của số phận. Gần đây nhất, nhìn những bệnh nhân Covid-19 giành giật với thần chết từng chút oxy một, ta càng biết trân quý hơi thở của mình. Thường ngày, ta nào có để tâm đến hơi thở, ta nghĩ đó là điều hiển nhiên, mặc định. Chỉ khi gặp những cảnh ngộ bị đẩy đến tận cùng ranh giới mong manh sống-chết, ta mới hiểu hơi thở là vô giá. 
Những bài học lần lượt đến khiến ta ngày càng dễ dàng hài lòng với cuộc sống. Có một câu chuyện khá hay như sau về “định mức hạnh phúc”: Một con voi trưởng thành mỗi ngày phải ăn 150 kg cỏ mới đủ no. Một con thỏ trưởng thành thì ăn khoảng 0,15 kg đã thấy ổn. Một hôm, thỏ lướt Facebook, xem ảnh của voi chụp bữa ăn của mình, thỏ choáng váng lắm. Tự nhiên, thỏ thấy bữa ăn của mình thật xoàng xĩnh, cuộc sống của mình thật kém cỏi. Thỏ không còn thấy vui nữa, chỉ mơ có ngày được ăn bữa ăn như của voi.
Voi thực ra cũng không sướng như thỏ nghĩ. Bữa ăn của nó đúng là hoành tráng thật, nhưng chỉ cần hôm nào đó ăn ít hơn 150 kg cỏ thì chắc chắn là đói. Vậy nên, nếu có một thảm họa nào đó như hạn hán, cỏ không còn nhiều thì voi mới là con dễ chết vì đói chứ không phải thỏ. Bữa ăn của thỏ và voi có thể khác nhau đến cả ngàn lần, nhưng cảm giác no và đói của cả hai đều giống nhau. Cảm giác hạnh phúc của chúng ta cũng vậy, nhưng ai cũng có một “định mức hạnh phúc” riêng, phù hợp với hoàn cảnh, điều kiện sống của mình. Khi sống đúng với định mức ấy, ta sẽ dễ dàng tìm được hạnh phúc. 
Một hôm nào đó chợt cảm thấy cuộc sống vô vị, tôi sẽ nghĩ đến bữa ăn mới đây và thầm vui mừng vì bản thân vẫn còn được cảm nhận đầy đủ mùi vị của nó. Hiểu rõ “định mức hạnh phúc” của mình và luôn biết ơn mọi thứ mình đang có, với ta mỗi ngày đều đáng sống.
PHƯƠNG DUYÊN

Có thể bạn quan tâm

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.

“Mùa xuân của mẹ”

“Mùa xuân của mẹ”

(GLO)- Đầu năm nay, tác giả Lê Thị Kim Sơn-Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Gia Lai ra mắt tập truyện dành cho thiếu nhi “Cổ tích trưa” (Nhà xuất bản Kim Đồng) và mới đây là tập truyện ngắn “Mùa xuân của mẹ” (Nhà xuất bản Hồng Đức). 

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

(GLO)- "Em đi trên đồi hoa" của tác giả Đại Dương là sự hòa quyện giữa con người và cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp. Những câu thơ mang sắc thái vừa lãng mạn vừa thoáng gợi lên cảm giác tiếc nuối về thời gian trôi qua, để rồi "mắt hoa tròn ngấn lệ/rưng rưng vắt qua mùa"...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Với Krông Pa

Thơ Nguyễn Đình Phê: Với Krông Pa

(GLO)- Bài thơ "Với Krông Pa" của Nguyễn Đình Phê mang đến một cái nhìn sâu sắc về mảnh đất và con người nơi đây. Không chỉ đưa người đọc đi qua những khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp, tác giả còn gợi lên những câu chuyện lịch sử và cả hành trình đổi thay sau chiến tranh của vùng đất này.

Kết nối, tôn vinh bạn đọc yêu sách

E-magazineKết nối, tôn vinh bạn đọc yêu sách

(GLO)- Sáng 17-10, Thư viện tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình “Kết nối bạn đọc yêu sách” với sự tham gia của hàng trăm học sinh thuộc các đơn vị trường học trên địa bàn TP. Pleiku, những người làm công tác thư viện ở cơ sở và bạn đọc tích cực của thư viện năm 2024.

Thơ Lê Vi Thủy: Ngày nắng

Thơ Lê Vi Thủy: Ngày nắng

(GLO)- Bài thơ "Ngày nắng" của Lê Vi Thủy là những hình ảnh đầy sức sống và hy vọng. Tác giả khéo léo khắc họa cuộc sống khó khăn nhưng đầy nghị lực của con người, với những mầm xanh vươn lên trong khô cằn, thể hiện niềm tin vào ngày mai tốt đẹp hơn.