'Đổi mới, làm mới thơ' của Dương Kỳ Anh - người cần mẫn săn thơ mới

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Khi được nhà thơ Dương Kỳ Anh tặng cuốn Đổi mới, làm mới thơ (NXB Hội Nhà văn) tôi khá ngỡ ngàng khi đây là cuốn sách thể loại phê bình. Không những thế, đây là cuốn sách thứ ba thuộc loại sách phê bình, biên soạn mà tác giả Dương Kỳ Anh đã xuất bản.

Bìa sách ‘Đổi mới, làm mới thơ’ của Dương Kỳ Anh (NXB Hội Nhà văn). ẢNH: K.B.H
Bìa sách ‘Đổi mới, làm mới thơ’ của Dương Kỳ Anh (NXB Hội Nhà văn). ẢNH: K.B.H

Hẳn rằng, sau thơ, tiểu thuyết, truyện ngắn, Dương Kỳ Anh muốn dành tâm huyết của mình, cũng là cách thử sức mình trong lĩnh vực phê bình văn học khó khăn mà ít người muốn tham gia.

Theo nhan đề của cuốn sách, tôi có ý tìm hiểu xem tác giả Dương Kỳ Anh sẽ bày biện, phân tích phương thức đổi mới thơ, làm mới thơ trong làng thơ Việt ra sao. Thì ông đã bộc bạch ngay ở lời tựa cuốn sách, rằng: “Tôi viết với tư cách là một người yêu thơ, một nhà thơ, hoàn toàn không phải là một nhà phê bình hay nghiên cứu gì cả, viết theo suy nghĩ của chính mình”. Nhưng ông cũng thẳng thắn kết luận: “Làm mới thơ, vốn là chuyện từ lâu. Phong trào thơ mới quả là một cuộc đổi mới thực sự trong thơ Việt Nam hiện đại, đổi mới từ tư duy, đến phong cách, từ tư tưởng, đến ngôn từ… Còn từ đó đến nay, theo tôi chỉ nên gọi là làm mới thơ chăng?”.
Trong cuốn Đổi mới, làm mới thơ, tác giả Dương Kỳ Anh thể hiện hành trình cần mẫn săn thơ hay, thơ mới, tìm cái đổi mới trong những bài thơ, câu thơ của hàng trăm tác giả xuất bản mỗi ngày trong sách, trên báo chí, trong các sự kiện sinh hoạt câu lạc bộ thơ và cả trên mạng xã hội. Dường như ông không muốn bỏ qua một nền tảng nào mà thơ thể hiện, không muốn bỏ qua một câu thơ hay, thơ mới nào dù tác giả của nó chưa được người đời biết đến và công nhận. Ông trân trọng từng tập thơ được tác giả gửi gắm cho ông, từng câu thơ ông bất chợt bắt gặp và gắng gỏi tìm ra cái hay của thơ, phân tích cái mới của tác giả trong làm thơ. Trong thời buổi con người sống quá gấp gáp và thơ thường bị vùi lấp nhanh trong hỗn độn thông tin, văn bản, thì tâm huyết mà tác giả Dương Kỳ Anh dành cho thơ mới, cách làm mới thơ thật đáng trân trọng.
Ông hào hứng khi tìm thấy được cái nhìn thực sự mới trong thơ, cái lạ trong thơ của nhà thơ trẻ, cứ như khai được một vỉa quặng: “Một ngón ma thuật/ Một ngón im lặng/ Một ngón kiếp trước/ Một ngón đốm lửa/ Một ngón, tàn tro… Phải mất đi bao nhiêu ngón/ Phải thêm bao nhiêu ngón/ Mới đủ một bàn tay… (Tập thơ Ma thuật ngón của Trần Tuấn)”. Và cái khác biệt cũng thật giá trị: “Không ai biết lúc nào thì một con cá đang khóc/Vì khi nó khóc, nước mắt của nó đã hòa cùng làn nước trong xanh hớn hở chảy kia rồi” (Bài thơ Ngày cười của tác giả Dương Anh Xuân). Và nhà thơ Dương Kỳ Anh vui mừng khi nhận ra thực sự đã có một lớp người trẻ làm thơ khác lớp của ông rồi.
Theo Dương Kỳ Anh, thì nhà thơ Nguyễn Quang Thiều là người làm thơ mới ở thời điểm giao mùa giữa thế hệ các nhà thơ sau năm 1975 và trước đó. Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều đã có những đóng góp cho thơ ở thời điểm cần một cú hích cho sự phát triển mới qua tập thơ Sự mất ngủ của lửa. Với Mai Văn Phấn, ông cho rằng, đó là một nhà thơ nỗ lực đổi mới, điển hình là hai câu thơ: “Ghé môi vào miệng thời gian/Cho hơi thở mọc muôn vàn cỏ non” - vì sự làm mới trong thơ, cuối cùng cũng quay trở về cái gốc của thơ như thế.
Ông cũng thể hiện cái nhìn thoáng trong nhận định về làm mới thơ. Trong đó, người sáng tạo có quyền thể nghiệm, có quyền thất bại. Thất bại để thành công. Vấn đề là làm mới từ trong tư tưởng, suy nghĩ, sáng tạo, chứ không chỉ làm mới về ngôn từ. Khi nhà thơ Bùi Sim Sim viết: “Em ngược đường, ngược nắng để yêu anh” thì chính sự mới lạ nằm trong cảm xúc, trong hồn thơ, trong ngôn từ, ý tưởng. Hai câu thơ này của nhà thơ Phạm Khải cũng như vậy: “Tập như trái đất/ Lặng thầm mà quay/ Tập như ánh trăng/ Lặng im mà đầy…”.
Trong cuốn sách Đổi mới, làm mới thơ, Dương Kỳ Anh trong khi đưa ra những cách làm mới thơ của nhiều tác giả rất mới, những cái tên chưa được biết đến nhiều, thì ông cũng bày tỏ quan điểm của mình, rằng trong phê bình thơ, không nên phê phán, quy chụp quá khắc nghiệt, bởi có thể làm thui chột khát khao của các nhà thơ trong sáng tạo, đổi mới. Ông có cái nhìn khá bao dung với thể nghiệm mới trong thơ. Và có lẽ rằng, trong công cuộc săn thơ mới, cách làm mới thơ, tác giả Dương Kỳ Anh sẽ kết nối, hội ngộ được với kỳ nhân thơ chứ không chỉ dừng lại ở kết quả của những cuốn sách phê bình.
Theo Kiều Bích Hậu (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Có một đêm văn công như thế

Có một đêm văn công như thế

(GLO)- Hôm ấy, bà con các làng ai ai cũng háo hức chờ đợi. Mới 17 giờ, bà con đã tập trung trước sân trụ sở xã Al Bá chờ đợi đêm diễn. Khi đó, tôi nhớ mình đã viết một bài báo có nhan đề “Đêm văn công ở vùng trắng văn công”...

Thơ Dương Kỳ Anh: Đi giữa vườn xuân

Thơ Dương Kỳ Anh: Đi giữa vườn xuân

(GLO)- Cảm giác về tình yêu qua lời thơ của Dương Kỳ Anh thật lãng mạn và đắm say. Điển hình, trong bài thơ "Đi giữa vườn xuân", tác giả không chỉ miêu tả vẻ đẹp của vườn xuân mà còn khéo léo lồng vào đó sự giao hòa giữa con người và thiên nhiên, giữa tình yêu lứa đôi và tình yêu Tổ quốc.

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Gọi xuân

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Gọi xuân

(GLO)- Bài thơ "Gọi xuân" của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng mang đậm không khí của mùa đông, song cũng là lời mời gọi, khắc khoải của mùa xuân. Từng câu thơ như một niềm khát khao về sự thay đổi, hồi sinh và tươi mới...

Thơ Lữ Hồng: Suốt mùa tuổi ngọc

Thơ Lữ Hồng: Suốt mùa tuổi ngọc

(GLO)- Mùa xuân vừa đến, cho ta cái cớ để nhìn lại chặng đường dài mình đã đi qua. Thêm một tuổi là thêm nhiều những hạnh ngộ và chia ly, nguyện ước và mong chờ. Nhưng chừng nào còn tha thiết với đời là ta còn “tuổi ngọc”. Bài thơ của tác giả Lữ Hồng dưới đây như thay lời muốn nói...

Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh: Quê ngoại

Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh: Quê ngoại

(GLO)- Bài thơ "Quê ngoại" của Nguyễn Ngọc Hạnh không chỉ là lời tỏ bày tình cảm quê hương mà còn là một thông điệp sâu sắc về sự gắn bó với cội nguồn. Quê hương dù có xa hay gần, luôn là một phần không thể thiếu trong cuộc đời mỗi người, là điểm tựa để chúng ta tìm về trong những lúc lạc lõng nhất.

Thơ Lê Từ Hiển: Hoa vô thường

Thơ Lê Từ Hiển: Hoa vô thường

(GLO)- "Hoa vô thường" của Lê Từ Hiển mang đậm dấu ấn của sự chiêm nghiệm về cuộc đời, sự vô thường của thời gian qua những biến chuyển của thiên nhiên. Mỗi câu thơ như một khoảnh khắc dịu dàng, mà ở đó, tác giả lặng lẽ nhìn nhận và đón nhận mọi biến động của đời sống...

Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh: Giếng xưa

Thơ Nguyễn Ngọc Hạnh: Giếng xưa

(GLO)- Với "Giếng xưa", tác giả Nguyễn Ngọc Hạnh đã khắc họa bức tranh đầy khắc khoải, suy tư về cuộc đời. Khi thời gian lặng lẽ trôi qua, mỗi hình ảnh đều như một lời tâm sự rất riêng tư nhưng cũng thật gần gũi và đầy cảm xúc.

Cuộc thi viết “Pleiku - Khát vọng vươn lên” năm 2025 nhận tác phẩm từ ngày 20-1

Cuộc thi viết “Pleiku - Khát vọng vươn lên” năm 2025 nhận tác phẩm từ ngày 20-1

(GLO)- Nhằm tiếp tục phát huy hiệu quả công tác tuyên truyền, quảng bá hình ảnh, con người phố núi Pleiku, UBND thành phố phối hợp với Báo Gia Lai tổ chức Cuộc thi viết về chủ đề “Pleiku-Khát vọng vươn lên” năm 2025 trên các ấn phẩm của Báo Gia Lai. Ban tổ chức bắt đầu nhận bài từ ngày 20-1.

Thơ Đào An Duyên: Ngàn sau

Thơ Đào An Duyên: Ngàn sau

(GLO)- Không chỉ là một lời nói về tình yêu, "Ngàn sau" của tác giả Đào An Duyên còn là một tác phẩm thơ triết lý, khẳng định sự bất tử, trường tồn của những xúc cảm chân thật qua biến động của thiên nhiên và cuộc sống.

Thơ Lê Vi Thủy: Tinh khôi mùa xuân

Thơ Lê Vi Thủy: Tinh khôi mùa xuân

(GLO)- "Tinh khôi mùa xuân" của Lê Vi Thủy thể hiện cảm xúc tươi mới, ngọt ngào của mùa xuân và tình yêu trong sáng, thuần khiết. Từ hình ảnh thiên nhiên gần gũi như "cánh hoa trắng", "giọt sương ban mai" đến những ẩn dụ về tình yêu, tất cả đều mang lại cho người đọc cảm giác ấm áp, đầy hy vọng.

Thơ Ngô Thanh Vân: Gió mùa về trong ấm áp xuân sang

Thơ Ngô Thanh Vân: Gió mùa về trong ấm áp xuân sang

(GLO)- Qua những hình ảnh tươi mới của mùa xuân, tác giả Ngô Thanh Vân đã vẽ nên một bức tranh ấm áp về tình cảm gia đình, về những tháng năm không thể quay lại nhưng đầy ắp kỷ niệm. Trong bài thơ, mẹ là hình ảnh trung tâm, là biểu tượng của tình yêu vô bờ bến.

Thơ Vân Phi: Ngõ xanh

Thơ Vân Phi: Ngõ xanh

(GLO)- Bài thơ Ngõ xanh của tác giả Vân Phi khắc họa một không gian thiên nhiên thanh bình của làng quê, nơi có mẹ cha và những điều thân thuộc nhất. Mỗi hình ảnh trong thơ như một lời nhắc nhở về sự quan trọng của gia đình, quê hương và những ký ức đẹp mà ta luôn cất giữ trong trái tim mình.

Khúc ca mùa xuân đoàn tụ

Khúc ca mùa xuân đoàn tụ

(GLO)- Mỗi lần nghe lại ca khúc “Sông Đakrong mùa xuân về” của nhạc sĩ Tố Hải, lòng tôi lại dạt dào xúc cảm và không thôi nghĩ về dòng chảy của những đoàn quân hào hùng ra trận để đem về mùa xuân đoàn tụ của một dân tộc anh hùng.

“Mưa giải thưởng” văn học nghệ thuật

“Mưa giải thưởng” văn học nghệ thuật

(GLO)- Năm 2024 được xem là năm “mưa giải thưởng” của văn học nghệ thuật (VHNT) Gia Lai tại các liên hoan, cuộc thi khu vực và toàn quốc, trong đó có nhiều giải cao. Đây là ghi nhận xứng đáng cho sự đầu tư, nỗ lực trong lĩnh vực đòi hỏi sức sáng tạo không ngừng của đội ngũ văn nghệ sĩ tỉnh nhà.