Cung bậc tình yêu

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Nghĩ kỹ lại thì tôi quả thật là một cô gái lười biếng. Lười biếng cả trong suy nghĩ lẫn hành động. Hai mươi lăm tuổi, một công việc nhàn nhạt, đóng khung ngày theo ngày không có gì bứt phá, một sở thích nhàm chán là đọc sách rồi uống cà phê tự pha ở nhà, cực kỳ ghét ra quán vì ghét phải giao tiếp; và đặc biệt, lười yêu.
 

Ở lứa tuổi này nhiều cô gái cùng lớp học đại học khi xưa của tôi đã gửi thiệp cưới, còn tôi, ngày qua ngày chỉ sống cuộc đời của mình theo những lối mòn mà tôi lười tạo mới. Vì lười ra ngoài tôi không có mối quan hệ nào mới, vì lười giao tiếp, tôi không có mối quan hệ nào bền lâu hay đặc biệt.

- Lâm Nhã Nghiên, có nhà không? Nghiênnnnnnnn…!

À, thực ra tuổi hai lăm, điều tôi có duy nhất là hắn: một người bạn thân mà tôi rất ghét. Nghĩ cũng thật buồn cười, chúng tôi lớn lên bên nhau, trong cái xóm nhỏ giữa phố phường đông đúc, hai mươi mấy năm cuộc đời là từng ấy năm chúng tôi biết nhau. Thậm chí, ngay cả ngày sinh cũng chung một ngày, nên từ nhỏ đến lớp lúc nào chúng tôi cũng chung lớp. Hắn cho đó là điều hãnh diện đem đi khoe khắp nơi, còn tôi, tôi ghét hắn chỉ vì hắn cứ rêu rao làm người ta lầm tưởng mối quan hệ giữa tôi và hắn. Hồi nhỏ thì không sao, thầy cô hay gọi chúng tôi là “đôi bạn cùng tiến” vì nhà sát nhau nên hắn hay chở tôi đi học trên cái xe đạp lon ton. Lên cấp ba rồi lên đại học, hắn vẫn cứ “bám dính” lấy tôi khiến người ta đồn ra đồn vào làm tôi… chẳng thể nào yêu ai được. Chung quy tất cả là tại hắn.

- Ở trên này mà gọi chẳng thưa. Thế có qua nhà tớ ăn cơm không?

- Thế mẹ tớ đâu mà để cậu lên trên phòng tớ luôn thế?  Nhà người ta mà cứ như của mình.

- Ơ hay, từ bé tới giờ tớ vẫn vào, có sao đâu. Mẹ còn bảo tớ tự lên tìm cậu đi. Mà nói trước, mẹ cậu hôm nay ra ngoài nên có nói mẹ tớ nấu phần cho cậu luôn rồi. Thay đồ rửa cái mặt đi rồi qua ăn, đói lắm rồi đấy.

Tuy ghét hắn nhưng có một sự thật là tôi và hắn thân nhau. Không chỉ thế gia đình chúng tôi cũng thân nhau, thường đi chơi chung hoặc ăn cơm với nhau, và như một lẽ tự nhiên với một cô gái lười ra ngoài như tôi, hắn là người bạn duy nhất. Và con gái vốn hay yếu lòng, nên… đôi khi tôi cũng tâm sự với hắn. Hắn không phải kẻ ngọt ngào, hắn thường gõ lên đầu tôi mỗi khi tôi buồn bã, hắn bảo “đó là động viên”.

Thực ra nghĩ lại tôi cũng từng có mối tình đầu. Đó là khi tôi học cấp ba, mối tình đầu của tôi khác xa hắn, đó là một chàng trai dong dỏng cao trong đội tuyển bóng rổ của trường, và đặc biệt cậu ta rất ngọt ngào. Cậu ấy tên là Thái Anh. Ngày đầu chúng tôi gặp nhau là khi tôi đang ra về cùng hắn và chiếc xe đạp của tôi dở chứng, bị trật dây sên, trong khi hắn đang mè nheo trêu chọc bắt tôi năn nỉ chở về thì Thái Anh đã ân cần tới bên tôi:

 

Minh họa: Trà My
Minh họa: Trà My



- Xe cậu hư à? Về được không? Tớ chở cậu về nhé?

Và tôi về cùng cậu ấy. Đó là lần đầu tiên tôi biết rung động. Sau bận đó hắn có hờn tôi, nhưng mặc hắn, tôi vẫn chăm chăm vào người mới của mình, hắn chỉ chở tôi đi học và không nói gì suốt cả đoạn đường đi. Nhưng kỳ thực, tình đầu thường khó thành dù cảm xúc đầu tiên luôn là những gì tuyệt vời nhất. Mà cũng đâu thể gọi là tình đầu khi cả tỏ tình tôi cũng chưa dám nói để người ta thuộc về một người khác. Thái Anh và cô nàng lớp trưởng hẹn hò trong tiếng hò reo của lớp, chỉ có tôi và ít nhất là hắn biết một cô gái ngoài miệng chúc phúc nhưng trong lòng đang đổ mưa. Tôi còn nhớ ngày ấy tôi đã khóc rất nhiều, và hắn, chẳng giống hắn thường ngày, vỗ vỗ vào vai rồi kéo nhẹ đầu tôi tựa vào vai hắn:

- Thực thì bình thường có khóc bao giờ đâu, nay khóc nhìn chán không chịu được. Xấu thôi rồi.

- Đây chẳng bao giờ khóc đâu nhé, chỉ khi thích ai đó, mà nó gọi là “đổ mưa” trong lòng thôi, không phải khóc.

- À ra là khi đổ mưa trong lòng nghĩa là thích người đó.

Tuổi hai lăm của tôi vẫn là ngày có hắn. Sinh nhật tôi, hắn đèo tôi đi khắp phố không cho ở nhà. “Ngày quan trọng của cậu, đừng để nó trôi qua vô vị”, tim tôi hơi lỗi nhịp. Hắn bắt tôi ước, bắt tôi ăn thật nhiều bánh kem, chở tôi đi nhiều nơi trên cái xe đạp cọc cạch mà hai lăm tuổi rồi khối người đã đi xe máy. Bỗng chiếc xe đạp vấp sỏi ngã nhào, cả tôi và hắn đều té, trong khi tôi chực phì cười vì cái sinh nhật nhớ đời thì đã thấy bộ dạng hắn hớt hải thất thểu nắn tay nắn chân tôi.



http://baodaklak.vn/channel/3610/201903/cung-bac-tinh-yeu-5626265/

Theo Lê Hứa Huyền Trân (baodaklak)

Có thể bạn quan tâm

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

(GLO)-Danh sách đề cử của Giải Booker 2025 danh giá mới được công bố, trong đó có 13 tác phẩm của các tác giả đến từ nhiều quốc gia khác nhau, cũng như sự cân bằng về tỷ lệ nam - nữ và sự đan xen giữa tên tuổi cũ và mới. Điều này cho thấy sự đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm của giải thưởng này.

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

(GLO)- 11 tuổi, Nguyễn Trịnh Gia Thy (học sinh lớp 5.9, Trường Tiểu học Nguyễn Văn Trỗi, phường Pleiku) được nhiều người ưu ái gọi là “cây cọ nhí”. Những bức tranh của Thy không chỉ khéo léo về đường nét, bố cục, màu sắc mà còn chứa đựng những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống.

Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

Cặp đôi nghệ sĩ Nguyễn Cơ-Hồng Mai: Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

(GLO)- Cùng sinh năm rồng (1988) và lớn lên với tình yêu dành cho từng nhịp vũ đạo, Nguyễn Văn Cơ và Trần Thị Hồng Mai-hai nghệ sĩ trưởng thành từ Nhà hát Ca múa nhạc tổng hợp Đam San trở thành cặp đôi hiếm hoi của làng múa ở cao nguyên Pleiku, luôn song hành cả trên sân khấu và trong đời sống.

Ngọn đèn nhỏ bên khung cửa

Ngọn đèn nhỏ bên khung cửa

(GLO)- Chồng tôi nhận quyết định chuyển công tác vào một sáng cuối tháng Năm, khi sương vẫn còn giăng mờ trên những con dốc quen thuộc của phố núi Pleiku. Tin anh phải xuống Quy Nhơn theo diện hợp nhất 2 tỉnh không bất ngờ.

Bảo vật quốc gia ngai vua triều Nguyễn đặt tại Điện Thái Hòa, Đại Nội Huế.

Phục chế ngai vàng triều Nguyễn: Trả lại nguyên trạng năm 2015, đảm bảo đúng tinh thần bảo vật quốc gia

(GLO)-Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch (VH-TT&DL) vừa có văn bản chính thức góp ý kế hoạch phục chế ngai vua triều Nguyễn, bảo vật quốc gia bị phá hoại hồi tháng 5 - 2025 tại điện Thái Hòa, yêu cầu phục hồi hiện trạng "gần giống nhất" so với năm 2015, thời điểm hiện vật được lập hồ sơ công nhận.

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

(GLO)- Vở diễn Trò chơi của quỷ do Ðoàn ca kịch bài chòi Bình Ðịnh (thuộc Nhà hát Nghệ thuật truyền thống tỉnh Gia Lai) dàn dựng vừa giành huy chương đồng tại Liên hoan Nghệ thuật sân khấu chuyên nghiệp toàn quốc về “Hình tượng người chiến sĩ Công an nhân dân” lần thứ V-năm 2025.

"Núi trên đất bằng"

"Núi trên đất bằng"

(GLO)- Tiến sĩ Hà Thanh Vân đã nhận xét Tiểu thuyết "Núi trên đất bằng" của Võ Đình Duy là một tác phẩm văn chương đầu tay ra mắt năm 2025, đánh dấu bước chuyển đầy bất ngờ từ một kiến trúc sư trẻ sống ở Gia Lai sang hành trình kiến tạo thế giới văn chương.

NHÀ THƠ ĐÀO AN DUYÊN: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

Nhà thơ Đào An Duyên: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

(GLO)- Với nhà thơ Đào An Duyên, đọc và viết chính là hành trình nuôi chữ. Trong hành trình ấy, chị chọn một lối đi riêng, chắt chiu xúc cảm, gửi tiếng lòng vào từng con chữ với niềm mong giữ lại những xanh tươi cuộc đời, từ đó góp thêm một giọng thơ giàu hương sắc cho văn chương Gia Lai.

BẢO TỒN CÁC KỊCH BẢN TIÊU BIỂU CỦA HÁT BỘI BÌNH ĐỊNH: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

Bảo tồn các kịch bản tiêu biểu của hát bội Bình Định: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

(GLO)- Hát bội Bình Định là một di sản văn hóa đặc sắc với nhiều vở tuồng kinh điển như: Sơn Hậu, Tam nữ đồ vương, Ngũ hổ Bình Tây, Hồ Nguyệt Cô hóa cáo (còn có tên khác là Chém cáo, Cổ miếu vãn ca) của Nguyễn Diêu, Trầm hương các, Diễn võ đình và Cổ thành… của Đào Tấn.

null