Có một Tây Nguyên trong “Sương mờ biên giới”

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Sau hơn 1 năm ra mắt cùng lúc tập truyện ngắn “Trăng treo đầu núi” và tập thơ “Gió nghiêng về phía ngược chiều”, mới đây, tác giả Lê Vi Thủy tiếp tục trình làng tập truyện ngắn “Sương mờ biên giới”.

Trong quá trình sáng tạo tác phẩm, Lê Vi Thủy luôn làm mới mình nhưng vẫn giữ được những nét riêng không thể nhầm lẫn với bất kỳ ai khác. Nếu tập truyện ngắn “Trăng treo đầu núi” khiến người đọc thổn thức về số phận của những người đàn bà được chị khắc họa trong từng câu chuyện thì “Sương mờ biên giới” lại mang đến một Tây Nguyên rất đặc trưng và đầy sức sống.

Với kiến thức, kinh nghiệm lẫn trải nghiệm của bản thân trên chính mảnh đất Tây Nguyên nơi mình sinh ra, Lê Vi Thủy đã biến nó thành chất liệu đặc biệt để tái hiện những thước phim sinh động trong từng câu chuyện của mình.

suong-mo-bien-gioi-2-dd.jpg
Tập truyện ngắn “Sương mờ biên giới” của tác giả Lê Vi Thủy. Ảnh: L.P

Tựa đề của các câu chuyện khiến người đọc liên tưởng hoặc tò mò về nội dung tác giả muốn kể. Có tựa mang lại cảm giác nhẹ nhàng như “Dưới ánh chiều tà”, “Sương mờ biên giới”, song có truyện lại nhuốm màu bí ẩn như “Pngan tơngan”, “Miếng gỗ mặt người”... Chẳng ai có thể đoán được bất ngờ gì được ẩn chứa sau 12 tựa đề trong tập truyện.

Trong “Sương mờ biên giới” có những câu chuyện về nhà mồ, rừng ma đan xen với tượng gỗ, về những tập tục gắn liền với đời sống đồng bào các dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Tác giả cũng viết rất nhiều về những nét đặc trưng không thể lẫn của Tây Nguyên với bất kỳ vùng miền nào khác. Ở đó có những mảnh đời gắn bó với núi rừng, với mảnh đất cao nguyên đầy nắng gió.

Đọc “Sương mờ biên giới”, độc giả sẽ phải ấn tượng với “Những bức tượng mồ đang tỉ tê, khóc than với nhau, tiếng nói vọng lên, văng vẳng xa gần trong tiếng gió”; ngạc nhiên với “Ngay đường xuống bến nước dân làng dựng một cái cổng và một cái giàn, treo lên một bộ da con chó, đặt một thanh đao và cột một đoạn chỉ màu đen để ngăn chặn sự xâm nhập của ác quỷ với dân làng”; hay lắng mình với “Buôn Sah A trong buổi chiều tà đỏ rực đổ lên những ngôi nhà dài xếp cạnh nhau, tưởng chừng kéo dài tới vô tận một màu đỏ cam như một bức tranh thuộc trường phái dã thú mà nếu có Henri Matisse ở đây ông cũng sẽ giống Đan đứng ngây người ra ngắm”...

Nét rất đặc trưng của tác giả Lê Vi Thủy nằm ở từng câu chữ. Nhà văn Võ Thị Xuân Hà nhận xét: “Văn của Thủy đậm hình ảnh và sắc màu, lại là sắc màu của Tây Nguyên-vùng đất ẩn chứa những bí ẩn huyền thoại”. Mỗi lời văn của chị đều chứa đựng những từ ngữ độc đáo và sắc sảo, khiến cho những thanh âm hay khung cảnh trong từng câu chuyện như bật lên bên tai hay hiển hiện lên trong đáy mắt. Mỗi một câu chuyện lại đem đến cho người đọc những góc nhìn, những bối cảnh của một Tây Nguyên mà họ chưa từng biết đến.

Có một Tây Nguyên đẹp hoang sơ nhưng cũng ma mị. Có những số phận lắm bi kịch, song cũng chất chứa trong đó tình cảm yêu thương giữa người với người. Phải có những tìm hiểu nhất định về nét riêng của từng nhóm người đồng bào dân tộc thiểu số, tác giả Lê Vi Thủy mới có thể đưa ngôn từ, văn hóa, đặc trưng của họ vào trong từng câu chuyện của mình một cách chân thực và gợi cho người đọc sự tò mò cùng khao khát muốn được hiểu thêm đến vậy.

Tiến sĩ Hà Thanh Vân từng đánh giá: “Lê Vi Thủy khác với nhiều nhà văn nữ khác, không dùng yếu tố “nữ tính”, yếu tố “giới” hay tinh thần “tự kể” để lôi kéo độc giả văn chương đến với văn chương của mình”. Tác giả luôn để lại ấn tượng rất rõ nét với mỗi một truyện ngắn, lồng vào trong đó không chỉ là câu chuyện hay lời văn, không chỉ văn hóa hay bản sắc, mà chị còn đưa cả cá tính và nét riêng của chính mình vào truyện.

Có thể nói, tập truyện ngắn “Sương mờ biên giới” đã mở đầu cho một năm thành công trong văn chương của tác giả Lê Vi Thủy. Mới đây, chị đạt giải nhất cuộc thi viết truyện ngắn do Tạp chí Sông Hương tổ chức.

Có thể bạn quan tâm

Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

(GLO)- Nếu như Tây Bắc có “tứ đại danh đèo”: Mã Pí Lèng, Ô Quy Hồ, Pha Đin, Khau Phạ thì vùng duyên hải miền Trung lên đại ngàn Tây Nguyên cũng có “ngũ danh đèo”: An Khê, Phượng Hoàng, Khánh Lê, Ngoạn Mục, Violak.

default

Địa phận Phủ Hoài Nhơn được xác lập năm Hồng Đức thứ 2 (1471), là miền “viễn châu” khá rộng; sau hơn 550 năm, vùng đất rộng lớn lúc ban đầu được phân chia thành nhiều tỉnh thuộc Nam Trung bộ và Bắc Tây Nguyên. 
Pleiku, miền nhớ...

Pleiku, miền nhớ...

(GLO)- Nếu tính từ dấu mốc ký Nghị định Toàn quyền Đông Dương thành lập đại lý hành chính Pleiku thuộc tỉnh Kon Tum ngày 24-5-1925, Pleiku với ý nghĩa một địa danh cả về cách đọc và cách viết đã ra đời và tồn tại đến ngày nay đã được 100 năm.

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Trong ngôi nhà sàn dưới chân núi ở làng K8, xã Vĩnh Sơn (huyện Vĩnh Thạnh), Nghệ nhân nhân dân Ðinh Chương nở nụ cười sảng khoái, hồ hởi nói: “Bà con trong làng đang trông chờ ngày 1.7.2025, để không chỉ núi liền núi, sông liền sông mà đồng bào Bana ở hai tỉnh trước đây sẽ về chung mái nhà tỉnh Gia Lai mới”.
Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Nhân dịp kỷ niệm 110 năm ngày sinh Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh (1.7.1915 – 1.7.2025), sáng 29.6, tại Hà Nội, Văn phòng Trung ương Đảng tổ chức Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp” nhằm tri ân những cống hiến to lớn của đồng chí Nguyễn Văn Linh đối với Đảng, đất nước và nhân dân. Tổng Bí thư Tô Lâm dự và cắt băng khai mạc Triển lãm.
Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025: Góp phần khơi dậy tiềm năng sáng tạo

Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025: Góp phần khơi dậy tiềm năng sáng tạo

Triển khai trong thời gian chưa tròn 1 năm, Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025 đã thu hút nhiều người yêu văn chương trong và ngoài tỉnh tham gia. Tác phẩm được gửi về không chỉ thể hiện sự đầu tư công phu về nội dung và hình thức, mà còn góp phần lan tỏa hình ảnh vùng đất Bình Ðịnh giàu bản sắc văn hóa, chiều sâu lịch sử.
Núi lửa Chư Đang Ya (huyện Chư Păh) đã đi vào thơ của tác giả Nguyễn Thanh Mừng. Ảnh: Phạm Quý

Cao nguyên trong thơ Nguyễn Thanh Mừng

(GLO)- Tên tuổi nhà thơ Nguyễn Thanh Mừng gắn liền với các tập thơ “Rượu đắng”, “Ngàn xưa”, .... Viết không nhiều nhưng thơ ông lại có mặt trong hầu hết các tuyển tập danh tiếng thơ Việt Nam hiện đại. Mấy năm gần đây, ông dành tình thương mến với Tây Nguyên và viết nhiều về vùng đất này.

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

(GLO)- Với đặc thù làm việc trong sự cô đơn, tĩnh lặng, nhiều kỹ thuật viên (KTV) có kinh nghiệm tại một số phòng thu trên địa bàn TP. Pleiku (tỉnh Gia Lai) đang âm thầm đứng sau những bản thu chất lượng của các ca sĩ chuyên và không chuyên, chắp cánh cho đam mê âm nhạc.

Chung vai một gánh hai quê

Chung vai một gánh hai quê

Chung vai một gánh hai quê là chủ đề chung cho tập truyện ngắn “Người hai quê” của Hương Văn do Tạp chí Văn nghệ Quân đội chọn lọc và được NXB Quân đội Nhân dân - 2025 ấn hành. 

Chuyện về những nhà báo không chuyên

Chuyện về những nhà báo không chuyên

(GLO)- Dù chưa được đào tạo chuyên ngành báo chí, nhưng bằng nhiệt huyết, nhiều cộng tác viên của Báo Gia Lai vẫn luôn nuôi dưỡng niềm đam mê với nghề báo, cần mẫn ghi lại từng khoảnh khắc đời sống ở cơ sở trở thành cánh tay nối dài của tòa soạn trong việc lan tỏa thông tin, kết nối cộng đồng.

Tự hào được sống đúng đam mê

Tự hào được sống đúng đam mê

Có thẻ hay không có thẻ nhà báo họ vẫn làm báo. Bởi họ luôn có niềm đam mê và mong muốn góp một phần nhỏ bé vào hành trình chuyển động của xã hội bằng ngòi bút, bằng trái tim và bằng đôi mắt luôn đau đáu với hiện thực.

Tác nghiệp ở Trường Sa

Tác nghiệp ở Trường Sa

Mỗi chuyến tác nghiệp tại Trường Sa không chỉ là nhiệm vụ, mà còn là hành trình cảm xúc, hun đúc tinh thần yêu nước và khát vọng cống hiến. Những trải nghiệm nơi đảo xa đã trở thành dấu mốc nổi bật trên chặng đường làm báo, để các phóng viên, biên tập viên được “tôi luyện” trong môi trường đặc biệt, khắc nghiệt và đầy cảm hứng.

null