Chông chênh tuổi già

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Thời gian lặng lẽ trôi. Rồi ai cũng già đi cùng với bao suy nghĩ, hoài niệm. Có chút mông lung, mơ hồ, xa xôi, có chút bâng khuâng, lo lắng, sợ hãi cho những điều vô định.
Trên một góc phố thưa người, dưới ánh đèn đường vàng vọt yếu ớt, mỗi ngày đưa con đi học, tôi đều nhìn thấy hai vợ chồng già lặng lẽ trụng phở, lấy rau cho khách rồi bưng dọn chén bát. Hai cái bóng già chậm chạp bên nhau gần như rất ít nói cười. Cuộc mưu sinh mệt nhọc dường như đã lấy hết sức lực của họ, rất may là họ còn có nhau. Đâu đó trên từng đường phố, ngõ quê, ta không khó để gặp những người già còn phải lầm lũi kiếm sống bằng những việc khác nhau như bán vé số, bán bánh kẹo rong, nhặt ve chai. Những hình ảnh ấy thường để lại trong lòng người những xót xa.
Khi tuổi già đến, người ta hay nói rằng giờ là lúc an hưởng. Nhưng thực tế không phải người già nào cũng có được những ngày nghỉ ngơi, được hạnh phúc và bình an bên con cháu. Tuổi già cùng với bao điều đi cùng với nó đã khiến người ta phải sống những ngày không như mong muốn.
Ảnh minh họa.
Ảnh minh họa.
Tuổi già, ấy là khi ta không còn đẹp nữa. Làn da trở nên nhăn nheo, mái tóc không còn đen dày bóng mượt nữa. Lưng còng, tóc bạc, vẻ thanh xuân năm xưa giờ chỉ còn trong hoài niệm hay trong những tấm hình ngày cũ. Tuổi già, ấy là khi ta không còn khỏe. Cái nhanh nhẹn, tinh anh thuở nào đã bị thời gian và những nhọc nhằn cuộc sống bào mòn. Những bước đi trở nên nặng nhọc, bệnh xương khớp bắt đầu hành hạ. Nếu làm một cuộc khám tổng quát, ta sẽ thấy nhiều chỉ số không còn bình thường nữa. Đáng buồn nhất là đôi mắt không còn theo ý mình. Đọc sách hay xem điện thoại đều phải mang kính, thật bất tiện. Đôi tai cũng dần nghễnh ngãng, âm thanh nghe đã câu được câu chăng. Ta thấy mình như không còn tự tin nữa khi làm cái gì cũng sợ không phù hợp, sợ bị chê lạc hậu, lỗi thời.
Tuổi già, với nhiều người ấy là khi ta không còn gánh nặng gia đình và xã hội nữa. Các con đã trưởng thành, đã có cuộc sống riêng, đã ra khỏi vòng tay bao bọc của cha mẹ. Công việc theo đuổi cả đời giờ cũng đã đến lúc dừng lại nhường chỗ cho lớp trẻ. Khi trách nhiệm có vẻ đã hoàn thành thì lại là lúc ta cảm thấy như hụt hẫng. Có vẻ như ta không còn ích cho ai nữa rồi. Thấy mình như đã thuộc về một thế giới khác.
Nhưng cuộc sống vẫn cứ tiếp diễn. Người già bắt đầu sắp xếp cuộc sống cho riêng mình để có thể tự chủ nhiều nhất. Có những lúc cảm thấy bất lực vì sức khỏe nhưng vì không muốn phiền con cháu nên họ thường cố gắng làm những gì mình tự làm được. Nhiều người già hiện nay thường không có lương hưu và chỉ trông cậy vào con cái. Khi con cái cũng khổ và không thể chăm lo cho cha mẹ, tuổi già càng bội phần vất vả. Hình ảnh các cụ già cô đơn không nơi nương tựa, các cụ già trải qua những năm tháng tuổi già quạnh hiu, không được con cháu yêu thương, thấu hiểu làm ta không khỏi chạnh lòng.
Người ta bảo, tuổi già nên dựa vào mình là chính bởi con cái rồi sẽ có cuộc đời của chúng. Người bạn đời rồi cũng già yếu như ta và thật đau buồn là họ có thể bỏ ta mà đi trước. Điều tưởng chừng đơn giản khi ta còn trẻ lại chẳng dễ dàng gì khi ta đã bước vào tuổi già với những điều lực bất tòng tâm. Tuổi già như ngọn đèn treo trước gió, sáng đó nhưng rồi cũng có thể phụt tắt ngay. Liệu ta có đủ sức để chăm lo cho chính mình? Chuẩn bị cho mình những gì khi thời gian vẫn đang vun vút trôi đi và tuổi già không mong đợi lại sắp đến?
Quy luật sinh-lão-bệnh-tử không chừa một ai. Từ ngày xưa, những vị vua chúa đã không ngừng đi tìm cho mình một phương thuốc trường xuân bất lão, trường sinh bất tử. Nhưng rồi, dù giàu có và đầy quyền lực, họ cũng không tránh được cái quy luật của muôn đời. Cây tre không già đi thì sao có chỗ cho những mầm măng mọc lên. Phải chấp nhận rằng, cơ thể chúng ta đang già đi mỗi ngày và rồi chúng ta cũng sẽ cùng về nơi ấy. Dù có thành công hay chưa thì cũng hãy cứ đi đi chớ ngại ngần gì, đường dưới chân là để bước, cuộc đời là để đi qua, tuổi già nhất định rồi sẽ tới. Mong lắm một tuổi già không chông chênh!
NGUYỄN THỊ THÚY ÁI

Có thể bạn quan tâm

Đồng đội

Đồng đội

(GLO)- Cả nhà không yên tâm khi bố quyết định theo đoàn Cựu chiến binh về Quảng Trị thăm lại chiến trường xưa. Bố vừa trải qua một đợt điều trị dài vì thoái hóa khớp, đầu gối đau nhức, đi lại rất khó khăn.

Lan tỏa văn hóa đọc

Lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu

(GLO)- Cuộc thi “Giới thiệu sách trực tuyến” năm 2025 do Sở Văn hóa-Thể thao và Du lịch tỉnh Gia Lai tổ chức thu hút nhiều cá nhân là người đồng bào dân tộc thiểu số tham gia. Bằng tình yêu với sách, họ đã góp phần lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu.

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

(GLO)- Từ ống kính nhiếp ảnh, nét cọ hội họa, câu chữ văn chương đến giai điệu âm nhạc, nhiều nghệ sĩ ở Gia Lai đang lặng lẽ gìn giữ, khơi gợi, ươm hạt giống tâm hồn cho thế giới tuổi thơ; đồng thời, gửi gắm thông điệp về sự kết nối, về trách nhiệm của người lớn trước “tuổi thơ đang mất dần”.

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

(GLO)-Danh sách đề cử của Giải Booker 2025 danh giá mới được công bố, trong đó có 13 tác phẩm của các tác giả đến từ nhiều quốc gia khác nhau, cũng như sự cân bằng về tỷ lệ nam - nữ và sự đan xen giữa tên tuổi cũ và mới. Điều này cho thấy sự đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm của giải thưởng này.

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

(GLO)- 11 tuổi, Nguyễn Trịnh Gia Thy (học sinh lớp 5.9, Trường Tiểu học Nguyễn Văn Trỗi, phường Pleiku) được nhiều người ưu ái gọi là “cây cọ nhí”. Những bức tranh của Thy không chỉ khéo léo về đường nét, bố cục, màu sắc mà còn chứa đựng những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống.

Mở lối vào thế giới sắc màu

Mở lối vào thế giới sắc màu

(GLO)- Từ nét màu nước chấm phá, mực tàu loang trên giấy dó, đến những dòng thư pháp bay bổng hay gam màu rực rỡ của tranh sáp màu, acrylic - tất cả hòa quyện tại những lớp học vẽ. Mùa hè, những lớp học nhỏ ấy lặng lẽ góp phần vun đắp tâm hồn nghệ thuật cho nhiều bạn trẻ.

Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

Cặp đôi nghệ sĩ Nguyễn Cơ-Hồng Mai: Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

(GLO)- Cùng sinh năm rồng (1988) và lớn lên với tình yêu dành cho từng nhịp vũ đạo, Nguyễn Văn Cơ và Trần Thị Hồng Mai-hai nghệ sĩ trưởng thành từ Nhà hát Ca múa nhạc tổng hợp Đam San trở thành cặp đôi hiếm hoi của làng múa ở cao nguyên Pleiku, luôn song hành cả trên sân khấu và trong đời sống.

null