Bông điên điển nở

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Mỗi người đều có một ngôi nhà để trở về, điều đó là chắc chắn. Dẫu căn nhà đó không to rộng ở con phố chính chộn rộn xe cộ qua lại với chiếc cổng luôn đóng kín, mà chỉ là một căn nhà nhỏ nằm khuất trong một làng quê, muốn vào nhà phải đi qua một con đường nhỏ hai bên đầy ruộng lúa. Căn nhà của Liên, cô gái tròn 20 tuổi ngày xưa ấy là thế, nằm bên một nhánh sông, ở một cù lao nhỏ. Cù lao nhỏ ấy được bao quanh cây trái xanh tươi là ký ức của Liên.

Vĩnh Long với dòng sông và lục bình cứ dập dìu trôi lên trôi xuống như thể đang tìm một nơi chốn nào đó để dừng lại, có khi hoa bung nở tím cả một nhánh sông. Con sông ấy đôi khi rực vàng bởi vào mùa hoa điên điển, loại cây mỏng manh ấy sống bám vào phù sa, chen cùng lau lách không hẹn mà cùng vươn cao, nở rực hoa vàng làm nao lòng người dẫu đã quá quen cảnh vật.

20 tuổi, Liên chưa kịp yêu ngoài công việc hằng ngày lái con thuyền nhỏ qua sông đi thăm cù lao nhỏ của mình. Cù lao ấy là một sự kế thừa từ thời ông nội. Ba của Liên đã dày công trồng biết bao nhiêu cây trái, nào là chôm chôm, xoài, mít, ổi, bưởi… nói chung là bốn mùa cây trái đều có trong vườn để giờ đây trở thành một vườn cây đa dạng. Khi ngành du lịch phát triển, bên du lịch ngỏ ý đưa khách tham quan theo dạng tour du lịch sinh thái, cù lao nhỏ ấy biến thành điểm đến của bao nhiêu dấu chân. Liên thành cô hướng dẫn viên bất đắc dĩ vào những ngày có khách tham quan.

Liên sống hồn nhiên giống như cù lao cứ bốn mùa nằm giữa con sông, mỗi ngày nước triều lên xuống réo giục. Cô con gái miền sông nước ấy chưa kịp vỡ lòng về tình yêu, con sóng của dòng sông chưa chứng kiến nụ hôn dại khờ của tuổi thanh xuân, chưa có bao nhiêu buổi hẹn hò, thì một buổi chiều lộng gió, cỏ cây chao nghiêng, Liên rời con thuyền về nhà chồng. Hoàng xuất hiện trên một chiếc canô, ngắm nhìn cái cù lao cây trái đó, anh đặt vấn đề như anh đã gặp Liên từ lâu. Đám cưới đi qua con sông khi những vạt lục bình chưa kịp nở màu hoa tím, còn những cây điên điển vẫn còn xanh lá, chưa kịp điểm hoa vàng. Liên cũng không hiểu tại sao mình lại gật đầu ngay lúc đó, khi hai người chưa một lần hò hẹn, chưa hề có một lần hờn giận và chưa một lần nắm tay thong dong trên phố, kệ những chiếc lá mùa thu trên đường rơi chạm gót chân.

Sự chọn lựa là một sự thay đổi. Liên về phố, về căn nhà đẹp như trong các tập sách quảng cáo, có thảm cỏ xanh, có chiếc xích đu sơn trắng, có vạt hoa bám vào tường nở màu tim tím. Liên về phố, thảnh thơi lên chiếc ôtô, hững hờ đưa mắt qua cửa kính nhìn cuộc sống lướt qua. Dẫu sự chọn lựa nhanh chóng, nhưng Hoàng là một người chồng tốt. Anh che chở Liên giống như đại thụ dang rộng tán cây để giữ cây dương xỉ nhỏ nhoi nép mình bên dưới.

Thật ra, trong những giây phút đầu gặp Hoàng, Liên đã gửi lòng tin cậy, dẫu Hoàng hơn Liên 22 tuổi. Ai đã nói rằng khi tình yêu đến thì tuổi tác chắp cánh bay đi, quả không sai. Hoàng có một thời gian dài du học và làm việc bên Pháp, anh chịu khó làm ăn và khi trở về nước đã có một tài sản. Anh phải lòng Liên rất đơn giản khi anh ngồi cà phê gần bến sông, nơi cô hay chèo thuyền đưa khách qua sông. Cô ấy có mái tóc dài tung bay trong gió, chiếc áo bà ba đính nhiều bông hoa vàng hở một phần da thịt, tôn bộ ngực xuân thì ấy trên bến sông đã làm trái tim anh chao đảo. Vậy là đi tìm, như định mệnh. Bởi trong cuộc sống mọi người há chẳng nói duyên vợ chồng là định mệnh đó sao? Để hai con người sinh ra ở hai mảnh đất khác nhau, lớn lên hồn nhiên ấy chợt va vào nhau trong một khoảnh khắc và sau đó trở thành đôi lứa. Hoàng cũng là một người đàn ông chẳng có những mối tình xưa để trăn trở, để nhớ về.

Ai cũng bảo Liên may mắn. Thật vậy, trong số bạn bè của Liên có nhiều người lấy chồng, sinh con để rồi không thoát ra nổi cái vòng luẩn quẩn phải bươn chải trăm công nghìn việc, còn buổi tối thì anh chồng trở về nhà với cơn say, đi từng bước chân xiêu vẹo. Cuộc đời Liên từ khi rời khỏi dòng sông đã thay đổi, đã rộn ràng những viên sỏi lăn theo trên con đường trong vườn nhà.

Nhưng bây giờ, Liên lại không muốn về căn nhà đó. Liên muốn mình như cô gái 20 tuổi ngây thơ ngày xưa, muốn quá. Để rồi tự hỏi tất cả có muộn không khi Liên gặp Ấn. Ngay giây phút gặp nhau đó, ngay lúc chạm nhau ở hành lang đó và cuối cùng là gặp nhau ở quán cà phê, trái tim Liên hoảng hốt sau 10 năm làm vợ. Liên bắt đầu ngoại tình, nhẹ nhanh như thể có một hôm người ta quên chìa khóa nhà, thế rồi cứ lang thang ngoài đường. Người đàn bà 30 tuổi bỗng dưng nhìn lại con đường mình qua, ngộ ra rằng con người không phải chỉ cần cơm ăn áo mặc hoặc leo lên một chiếc ôtô sang trọng, mà còn cần một tay nắm. Nếu Ấn không xuất hiện biết đâu cũng sẽ có một người đàn ông khác xuất hiện, để hỏi: "Em có thích nhìn biển vỗ sóng không?". Trời ơi, ở thành phố đó trọn 10 năm, chưa ai đưa Liên ra biển nghe sóng vỗ. Để rồi Ấn ôm lấy thân thể nhỏ nhoi của Liên mà nói: "Em mềm như lụa" và rồi không cần hoa mỹ, chẳng cần những bông hồng trao tặng như tuổi trẻ, Liên lao vào Ấn, Liên quên đường về nhà.


 

Minh họa: HOÀNG ĐẶNG
Minh họa: HOÀNG ĐẶNG


Thành phố này nhỏ, mọi người nói đùa ra đường là gặp người quen. Mà lạ, khi người đàn bà yêu thì không cần giấu những gì mình có. Liên hân hoan như thể con chim vừa được thả bay tung lên bầu trời, chẳng hề sợ những đôi mắt ngó. Liên vui khi về nhà, lâu lắm rồi Liên mới vào bếp nấu ăn, lâu lắm rồi Liên mới pha cho Hoàng một ly nước chanh. Hoàng ngạc nhiên khi thấy vợ mình giống như một con chim sáo đang hát ca nhưng rồi anh không chú ý.

Buổi tối hôm ấy, thành phố im ắng những ngọn gió. Dường như mùa hè đang làm cho con người ta cảm thấy nóng nực. Chắc giờ này mọi người ra biển, chọn một khoảng trống nào đó trên bãi cát để đón những ngọn gió, họ trốn cơn nóng.

Liên cũng vừa trốn nóng, đôi môi vừa tô lại màu son. Ấn ghì Liên, Ấn làm nát nhàu môi Liên. Từng phân da thịt của Liên tỉnh thức, rạo rực. Ấn bảo: "Em về ly dị với ông chồng già của em đi. Anh sẽ lấy em". Liên "dạ" với Ấn ngọt như vừa bỏ một muỗng đường vào cốc nước chanh. Chiếc áo của Liên lệch vai bởi đôi bàn tay của Ấn tham lam tìm kiếm. Màu son mới tô cũng đã bị phai đi. Nhưng Liên không biết ở một khoảng cách xa đó, nơi có một chậu trường sinh che khuất, Hoàng ngồi đó…

Liên về nhà, vẫn như con chim sáo, như một đứa trẻ vừa đi chơi về. Bước chân của Liên rộn ràng, rồi bất ngờ khựng lại. Hoàng đã ngồi ở phòng khách tự bao giờ. Liên khá bất ngờ vì bình thường giờ này Hoàng vẫn còn đi tiếp khách ở đâu đó. Liên bỗng dưng hốt hoảng như thể mình là một tên ăn trộm bị chủ nhà phát hiện. Hoàng nhìn Liên, Liên có cảm giác như anh đã phát hiện Liên vừa tô lại màu son.

- Em ngồi với anh một tí. Em cài nút áo lệch kìa.

Hoàng nói nhẹ nhàng như gió lướt. Liên xoay vòng tay ôm Hoàng, anh gỡ bàn tay ra rất nhẹ. Anh lấy tờ giấy để sẵn trên bàn, mà khi vào nhà Liên không chú ý. Hoàng nói rất chậm: "Em chỉ ký vào thôi. Anh đã viết rồi. Anh sẽ chia cho em một ít gia tài".

Hoàng đứng dậy, vào phòng. Tờ đơn ly hôn đang nằm trước mặt Liên. Dường như mùa này bên dòng sông quê nhà điên điển đang bung nở những cánh hoa vàng.

Truyện ngắn của Khuê Việt Trường
(Dẫn nguồn NLĐO)

Có thể bạn quan tâm

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

(GLO)- Vở diễn Trò chơi của quỷ do Ðoàn ca kịch bài chòi Bình Ðịnh (thuộc Nhà hát Nghệ thuật truyền thống tỉnh Gia Lai) dàn dựng vừa giành huy chương đồng tại Liên hoan Nghệ thuật sân khấu chuyên nghiệp toàn quốc về “Hình tượng người chiến sĩ Công an nhân dân” lần thứ V-năm 2025.

"Núi trên đất bằng"

"Núi trên đất bằng"

(GLO)- Tiến sĩ Hà Thanh Vân đã nhận xét Tiểu thuyết "Núi trên đất bằng" của Võ Đình Duy là một tác phẩm văn chương đầu tay ra mắt năm 2025, đánh dấu bước chuyển đầy bất ngờ từ một kiến trúc sư trẻ sống ở Gia Lai sang hành trình kiến tạo thế giới văn chương.

NHÀ THƠ ĐÀO AN DUYÊN: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

Nhà thơ Đào An Duyên: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

(GLO)- Với nhà thơ Đào An Duyên, đọc và viết chính là hành trình nuôi chữ. Trong hành trình ấy, chị chọn một lối đi riêng, chắt chiu xúc cảm, gửi tiếng lòng vào từng con chữ với niềm mong giữ lại những xanh tươi cuộc đời, từ đó góp thêm một giọng thơ giàu hương sắc cho văn chương Gia Lai.

BẢO TỒN CÁC KỊCH BẢN TIÊU BIỂU CỦA HÁT BỘI BÌNH ĐỊNH: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

Bảo tồn các kịch bản tiêu biểu của hát bội Bình Định: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

(GLO)- Hát bội Bình Định là một di sản văn hóa đặc sắc với nhiều vở tuồng kinh điển như: Sơn Hậu, Tam nữ đồ vương, Ngũ hổ Bình Tây, Hồ Nguyệt Cô hóa cáo (còn có tên khác là Chém cáo, Cổ miếu vãn ca) của Nguyễn Diêu, Trầm hương các, Diễn võ đình và Cổ thành… của Đào Tấn.

Nguyễn Nhật Ánh: Người làm vườn

Nguyễn Nhật Ánh: Người làm vườn

Tôi không phải một dịch giả chuyên nghiệp - mào đầu vậy hoàn toàn không phải để biện hộ cho những sơ suất, sai sót và thô lậu mà bất cứ ai khi chạm tay vào việc dịch nói riêng, việc chữ nghĩa nói chung, dẫu là tay thuận hay tay ngang, đều phải đối mặt và chịu trách nhiệm.

Khẳng định vị thế là cơ quan báo chí chủ lực

Khẳng định vị thế là cơ quan báo chí chủ lực

Để chào đón thời khắc đặc biệt của đất nước, của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam; thực hiện nhiệm vụ cao cả với vai trò, vị thế là cơ quan ngôn luận của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam; thực hiện nhiệm vụ mà người đứng đầu hệ thống Mặt trận đã tin tưởng giao phó; kể từ tháng 7.2025, Báo Đại đoàn kết ra mắt ấn phẩm Tinh hoa Việt bộ mới.
Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

(GLO)- Nếu như Tây Bắc có “tứ đại danh đèo”: Mã Pí Lèng, Ô Quy Hồ, Pha Đin, Khau Phạ thì vùng duyên hải miền Trung lên đại ngàn Tây Nguyên cũng có “ngũ danh đèo”: An Khê, Phượng Hoàng, Khánh Lê, Ngoạn Mục, Violak.

default

Địa phận Phủ Hoài Nhơn được xác lập năm Hồng Đức thứ 2 (1471), là miền “viễn châu” khá rộng; sau hơn 550 năm, vùng đất rộng lớn lúc ban đầu được phân chia thành nhiều tỉnh thuộc Nam Trung bộ và Bắc Tây Nguyên. 
Pleiku, miền nhớ...

Pleiku, miền nhớ...

(GLO)- Nếu tính từ dấu mốc ký Nghị định Toàn quyền Đông Dương thành lập đại lý hành chính Pleiku thuộc tỉnh Kon Tum ngày 24-5-1925, Pleiku với ý nghĩa một địa danh cả về cách đọc và cách viết đã ra đời và tồn tại đến ngày nay đã được 100 năm.

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Trong ngôi nhà sàn dưới chân núi ở làng K8, xã Vĩnh Sơn (huyện Vĩnh Thạnh), Nghệ nhân nhân dân Ðinh Chương nở nụ cười sảng khoái, hồ hởi nói: “Bà con trong làng đang trông chờ ngày 1.7.2025, để không chỉ núi liền núi, sông liền sông mà đồng bào Bana ở hai tỉnh trước đây sẽ về chung mái nhà tỉnh Gia Lai mới”.
Nhen tình yêu dân ca, bài chòi

Nhen tình yêu dân ca, bài chòi

Với ngọn lửa đam mê nghệ thuật truyền thống, vợ chồng Nghệ nhân Ưu tú Lý Thành Long đứng ra truyền dạy làn điệu dân ca, bài chòi cho nhiều học sinh tại Trường THCS Tam Quan (ở phường Tam Quan, TX Hoài Nhơn).

Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025: Góp phần khơi dậy tiềm năng sáng tạo

Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025: Góp phần khơi dậy tiềm năng sáng tạo

Triển khai trong thời gian chưa tròn 1 năm, Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025 đã thu hút nhiều người yêu văn chương trong và ngoài tỉnh tham gia. Tác phẩm được gửi về không chỉ thể hiện sự đầu tư công phu về nội dung và hình thức, mà còn góp phần lan tỏa hình ảnh vùng đất Bình Ðịnh giàu bản sắc văn hóa, chiều sâu lịch sử.
Núi lửa Chư Đang Ya (huyện Chư Păh) đã đi vào thơ của tác giả Nguyễn Thanh Mừng. Ảnh: Phạm Quý

Cao nguyên trong thơ Nguyễn Thanh Mừng

(GLO)- Tên tuổi nhà thơ Nguyễn Thanh Mừng gắn liền với các tập thơ “Rượu đắng”, “Ngàn xưa”, .... Viết không nhiều nhưng thơ ông lại có mặt trong hầu hết các tuyển tập danh tiếng thơ Việt Nam hiện đại. Mấy năm gần đây, ông dành tình thương mến với Tây Nguyên và viết nhiều về vùng đất này.

null