Bình minh cùng cây lá

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Ly cà phê đen dẻo thơm, âm ấm hòa thêm một chút ngày, một chút đêm. Bóng trăng còn sót lại ôm vàng tươi những bông hoàng yến ngủ say. Số còn lại rớt xuống nền gạch Bát Tràng, nằm dài thở hít khí trời êm dịu. Mặt trời hình như vẫn còn mắc kẹt đâu đó dưới bụi tre sau nhà…



Nhạc mở êm dịu như dành mọi tôn trọng cho sự an yên. “Bình minh ơi dậy chưa, cà phê sáng với tôi được không?... Đêm ơi đã ngủ chưa, ngồi đây uống với tôi vài ly…”. Có cái gì như thể cô đơn, như thể nghèn nghẹn phía sau ca từ và giọng hát.

Nhưng cô đơn đâu phải lúc nào cũng là bạn đồng hành với cô độc? “Nhiều khi muốn một mình nhưng sợ cô đơn…”. Lạ quá! Có khi nào không phải một mình mà giữa không khí vỗ tay reo vui bạn vẫn cảm thấy cô đơn hay không? Có khi nào giữa tiếng cụng ly rộn rã bạn vẫn cảm thấy bị lạc đàn và tự tách ra hay không?

Làng quê thanh bình. Ảnh: Vũ Công Điền
Làng quê thanh bình. Ảnh: Vũ Công Điền


Có đấy, “Trong vườn đêm ấy nhiều trăng quá/ Ánh sáng tuôn đầy các lối đi/ Tôi với người yêu qua nhè nhẹ/...Hai người nhưng chẳng bớt bơ vơ” (Xuân Diệu). Trăng sáng đẹp, nhưng tâm hồn không đồng điệu nên cứ vẫn cảm thấy bơ vơ, trống vắng.

Là thế đó, đôi khi cái lạnh lùng của bạn lại kết nối ấm áp cho tôi. Và sự lăn tăn, giả tạo lại gây hẫng hụt và thất vọng. Cô đơn là thuộc tính của con người, không dễ đi - đến, sống - chết như thường nghĩ.

Thời trẻ, chúng ta hay lấp đầy khoảng trống đời người - không phải khoảng trống cô đơn - bằng công việc, các mối quan quan hệ, những cuộc vui, trận cười. Vậy mà vẫn có những khoảng lặng rợn người bất chợt chen vào, làm nước mắt phải ứa ra.

Về già, dẫu muốn gọt tỉa bớt các mối quan hệ râu ria vẫn cứ thấy khó. Nên rồi lại tự chuốc lấy xa xót. Cần phải biết trân quý-không cần nhiều - những tình cảm đẹp, chân thật, những đồng điệu, sẻ chia ấm áp là vì thế.

“Nhiều khi thích một mình nhưng sợ cô đơn…”. Không, không đâu bạn ơi, một mình chưa hẳn đã cô đơn. Bằng chứng là tôi đang một mình đây, mà ly cà phê sáng vẫn thơm, mắt lá vẫn trong, môi hoa vẫn tươi...

Tôi cũng gọi bình minh thức dậy, nhưng không phải vì sợ cô đơn, mà để kịp soi rõ đâu đó những khuôn mặt người, không dễ thương bằng bộ mặt của cây lá ngoài kia. Cũng là để định rõ-cho tôi và cho bạn - đâu là giọng cười vui và nỗi trầm tư đích thực.

Theo TIÊU ĐÌNH (QNO)

 

Có thể bạn quan tâm

Độc đáo bộ tem thông tin liên lạc - xưa và nay

Độc đáo bộ tem thông tin liên lạc - xưa và nay

Thông tin liên lạc xưa và nay - Bộ tem như tái hiện quá trình phát triển của ngành viễn thông và báo chí, đưa chúng ta quay trở về những ký ức từ thưở sơ khai với con tem đầu tiên dán trên bức thư tay gói giấy cho đến các hình thức liên lạc, các loại hình báo chí hiện đại như ngày nay.

“Tiếp nối truyền thống 100 năm với tinh thần đổi mới, dấn thân và trách nhiệm”

“Tiếp nối truyền thống 100 năm với tinh thần đổi mới, dấn thân và trách nhiệm”

(GLO)- Đó là chỉ đạo của đồng chí Hồ Văn Niên-Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch HĐND tỉnh tại hội nghị “Gặp mặt, biểu dương người làm báo tiêu biểu” và trao Giải Báo chí tỉnh Gia Lai lần thứ XIV diễn ra vào chiều 17-6 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

100 năm đồng hành cùng dân tộc

100 năm đồng hành cùng dân tộc

(GLO)- Chúng ta tự hào đã có một nền Báo chí cách mạng với thế hệ những nhà báo-chiến sĩ vừa cầm bút, vừa cầm súng ở tuyến đầu, sẵn sàng hy sinh cho Tổ quốc, với hơn 500 nhà báo là liệt sĩ, nhiều nhà báo mang thương tật suốt đời nhưng vẫn không ngừng lao động, cống hiến cho đất nước, Nhân dân.

Báo chí trong thời đại AI

Báo chí trong thời đại AI

(GLO)- Sẽ không quá khi nói rằng, chúng ta đang ngày ngày hít thở trong bầu không khí “số”. Sự phát triển mạnh mẽ của khoa học công nghệ nói chung và trí tuệ nhân tạo (AI) đang đưa các ngành nghề vào cuộc chạy đua để không bị tụt hậu. Báo chí càng không ngoại lệ.

 Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

(GLO)- Phát thanh viên là người góp phần làm nên chiều sâu cảm xúc cho khán thính giả. Có những giọng đọc qua năm tháng đã trở thành ký ức trong lòng người nghe. Trong số đó, biên dịch viên, phát thanh viên tiếng Bahnar Siu Thu của Báo Gia Lai được ví là “giọng đọc không tuổi”.

Làm báo vùng khó

Làm báo vùng khó

(GLO)- Đã dấn thân vào nghề báo, ai cũng hiểu rõ những thử thách phải vượt qua, nhất là khi tác nghiệp ở vùng khó. Song chính khi đó, chúng tôi càng hiểu rõ hơn tình cảm mà người dân dành cho người cầm bút.

Bé An Nhiên có niềm đam mê và tình yêu đặc biệt với cây đàn t'rưng. Ảnh: Vũ Chi

Nahria Rose An Nhiên và tình yêu tiếng đàn t’rưng

(GLO)- Mới 8 tuổi nhưng cô bé dân tộc Cơ-ho Nahria Rose An Nhiên đã bộc lộ năng khiếu đánh đàn t’rưng. Với khả năng làm chủ sân khấu cùng ngón đàn điêu luyện, các tiết mục trình diễn của em luôn nhận được những tràng pháo tay không ngớt từ khán giả.

null