Bình minh cùng cây lá

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Ly cà phê đen dẻo thơm, âm ấm hòa thêm một chút ngày, một chút đêm. Bóng trăng còn sót lại ôm vàng tươi những bông hoàng yến ngủ say. Số còn lại rớt xuống nền gạch Bát Tràng, nằm dài thở hít khí trời êm dịu. Mặt trời hình như vẫn còn mắc kẹt đâu đó dưới bụi tre sau nhà…



Nhạc mở êm dịu như dành mọi tôn trọng cho sự an yên. “Bình minh ơi dậy chưa, cà phê sáng với tôi được không?... Đêm ơi đã ngủ chưa, ngồi đây uống với tôi vài ly…”. Có cái gì như thể cô đơn, như thể nghèn nghẹn phía sau ca từ và giọng hát.

Nhưng cô đơn đâu phải lúc nào cũng là bạn đồng hành với cô độc? “Nhiều khi muốn một mình nhưng sợ cô đơn…”. Lạ quá! Có khi nào không phải một mình mà giữa không khí vỗ tay reo vui bạn vẫn cảm thấy cô đơn hay không? Có khi nào giữa tiếng cụng ly rộn rã bạn vẫn cảm thấy bị lạc đàn và tự tách ra hay không?

Làng quê thanh bình. Ảnh: Vũ Công Điền
Làng quê thanh bình. Ảnh: Vũ Công Điền


Có đấy, “Trong vườn đêm ấy nhiều trăng quá/ Ánh sáng tuôn đầy các lối đi/ Tôi với người yêu qua nhè nhẹ/...Hai người nhưng chẳng bớt bơ vơ” (Xuân Diệu). Trăng sáng đẹp, nhưng tâm hồn không đồng điệu nên cứ vẫn cảm thấy bơ vơ, trống vắng.

Là thế đó, đôi khi cái lạnh lùng của bạn lại kết nối ấm áp cho tôi. Và sự lăn tăn, giả tạo lại gây hẫng hụt và thất vọng. Cô đơn là thuộc tính của con người, không dễ đi - đến, sống - chết như thường nghĩ.

Thời trẻ, chúng ta hay lấp đầy khoảng trống đời người - không phải khoảng trống cô đơn - bằng công việc, các mối quan quan hệ, những cuộc vui, trận cười. Vậy mà vẫn có những khoảng lặng rợn người bất chợt chen vào, làm nước mắt phải ứa ra.

Về già, dẫu muốn gọt tỉa bớt các mối quan hệ râu ria vẫn cứ thấy khó. Nên rồi lại tự chuốc lấy xa xót. Cần phải biết trân quý-không cần nhiều - những tình cảm đẹp, chân thật, những đồng điệu, sẻ chia ấm áp là vì thế.

“Nhiều khi thích một mình nhưng sợ cô đơn…”. Không, không đâu bạn ơi, một mình chưa hẳn đã cô đơn. Bằng chứng là tôi đang một mình đây, mà ly cà phê sáng vẫn thơm, mắt lá vẫn trong, môi hoa vẫn tươi...

Tôi cũng gọi bình minh thức dậy, nhưng không phải vì sợ cô đơn, mà để kịp soi rõ đâu đó những khuôn mặt người, không dễ thương bằng bộ mặt của cây lá ngoài kia. Cũng là để định rõ-cho tôi và cho bạn - đâu là giọng cười vui và nỗi trầm tư đích thực.

Theo TIÊU ĐÌNH (QNO)

Có thể bạn quan tâm

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

(GLO)- Thường thì người Nghệ hay đi làm ăn xa và họ thành đạt ở đấy. Văn nghệ sĩ lại càng thế. Là tôi nhận ra điều này từ những người bạn văn của mình, tất nhiên, vẫn có ngoại lệ hoặc có thể tôi sai.
Ban tế lễ thực hiện nghi thức cúng. Ảnh: Vũ Chi

Người dân Phú Thiện Giỗ Tổ Hùng Vương

(GLO)- Tối 18-4 (nhằm mùng 10-3 âm lịch), người dân tổ dân phố 8 (thị trấn Phú Thiện, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai) tập trung đông đủ về nhà văn hóa của tổ để tổ chức lễ hội Giỗ Tổ Hùng Vương, tưởng nhớ Vua Hùng và các bậc tiền nhân đã có công dựng nước.
Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

(GLO)- Dẫu biết rằng xuân qua hạ tới, thu tận đông tàn là quy luật của thiên nhiên nhưng sao chứng kiến những khoảnh khắc mùa nối mùa vẫn khiến tác giả Hoàng Đăng Du không khỏi cảm thấy chút nuối tiếc, hụt hẫng, bâng khuâng...
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).