Bánh căn của mẹ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Vào những ngày mưa gió sụt sùi, mẹ tôi thường đúc bánh xèo. Trong một lần về thăm quê, dì Ba mang tặng mẹ món quà đặc biệt: 1 bộ lò và khuôn đổ bánh căn bằng gốm Bàu Trúc! Bánh căn là bánh… gì ta? Cả nhà tôi cứ ngớ ra. Nhìn bộ khuôn thiệt đẹp nhưng bánh căn đổ kiểu nào thì đâu ai biết? Dì Ba hiểu ý, cười ngất: Dễ òm hà, để em bày… Sau một đỗi lắng nghe, mẹ cười cười rồi nói: Để mẹ đổ bánh căn đãi cả nhà! Chúng tôi ồ lên, khoái chí vỗ tay lốp bốp.
Để làm bánh căn, mẹ bảo chị tôi đem ngâm gạo từ đêm trước. Sáng vớt gạo đi xay, mẹ đổ kèm thêm chén… cơm nguội. Gì kỳ? “Cứ xay luôn đi, đừng thắc mắc”-mẹ cười bí ẩn. Gạo xay thành bột mang về, mẹ múc bột ra tô, đập thêm quả trứng gà sống trộn, đánh đều lên cho bột có màu vàng. Cứ mỗi tô bột thêm 1 quả trứng.
Lò và khuôn được mang ra. Cũng nhóm lò than cho hồng; xong đặt lên trên khuôn bánh, múc bột trong tô đổ lần lượt vào từng “lỗ chén” nhỏ trên khuôn. Chị tôi bảo: “Mẹ quên chưa thoa dầu khuôn kìa”. Mẹ lại cười: “Dì Ba nói đổ bánh căn không cần dầu”. 
Chúng tôi háo hức ngồi chờ. Nghe mùi thơm của bánh, mẹ lẹ làng giở nắp khuôn, dùng xẻng xắn nhẹ quanh rìa cho cái bánh tróc, sau đó xúc gọn từng chiếc bánh căn vàng ươm còn nghi ngút khói đặt ra mâm. Nước chấm là chén mắm pha loãng, thêm tỏi ớt và hành lá xắt nhỏ. Mẹ lấy chén đũa, gắp cái bánh căn còn nóng hổi chấm ngập vào chén nước mắm, vừa thử bánh vừa gật gù.
Vị béo bùi của bột gạo trộn trứng hòa quyện trong chiếc bánh phồng, xốp nhờ bột xay có gia thêm cơm nguội ngấm cùng vị mặn mà, cay thơm của nước mắm tạo nên cho chiếc bánh căn hương vị rất riêng. Còn nữa, mùi thơm của vỏ bánh cháy sém do không dùng dầu mỡ thoa khuôn cũng tạo nên nét độc đáo của bánh căn. Đây mới là ăn thử, mẹ bảo, nghe dì Ba bảo phải kèm với xoài sống, khế chua hoặc dưa leo thái sợi.
Ảnh minh họa: Huyền Trang
Ảnh minh họa: Huyền Trang
Tôi lớn lên, được đi nhiều nơi, có dịp thưởng thức nhiều món ăn ở những hàng quán cao cấp, trong đó có món bánh căn. “Cao cấp” thật, bởi bánh căn nơi ấy không chỉ giản đơn là bột gạo trộn trứng mà còn thêm tôm, thịt hoặc trứng cút bên trên. 
Khi ăn, gắp hai cái bánh úp mặt thành một cặp. Nước chấm, rau củ cũng đa dạng và phong phú. Vậy nhưng, kỳ lạ thay, không có bữa bánh căn nhà hàng nào tôi ăn thấy ngon bằng món bánh căn giản đơn ngày xưa của mẹ.
Bạn tôi bảo: Tại ngày xưa mình khổ nên ăn gì chẳng ngon! Cũng có phần đúng, nhưng còn một cái ngon khác mà bạn quên không tính đến là sự yêu thương khi được thưởng thức món bánh căn cận kề bên mẹ, bên lò lửa ấm ran trong khi bên ngoài gió lùa hun hút từng cơn mang cái lạnh tê người.
Y NGUYÊN

Có thể bạn quan tâm

Nhà thơ Đào Đức Tuấn (thứ 2 từ phải sang) khẳng định người nghệ sĩ cần hun đúc tinh thần lao động sáng tạo phù hợp với thời kỳ mới. Ảnh: Lam Nguyên

“Trái ngọt” từ một trại sáng tác

(GLO)- Sau 1 tuần tổ chức đi thực tế và dành thời gian cho trại viên tự do sáng tạo, Trại sáng tác Văn học nghệ thuật (VHNT) năm 2025 tại cao nguyên Gia Lai bế mạc ngày 3-11. Từ đây, nhiều cảm xúc đẹp đẽ được chắt lọc và gửi trao qua từng tác phẩm.

Âm thanh đàn T’rưng gắn bó với tuổi thơ của em H’Thương. Ảnh: Ngọc Duy

Khi tiếng đàn nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ

(GLO)- Hiện có một số nơi tại phố núi Gia Lai dạy đàn tranh, đàn t’rưng, piano, guitar… thu hút nhiều học sinh các cấp. Mỗi buổi học không chỉ giúp các em rèn luyện tính kiên trì, khơi dậy năng khiếu, mà còn vun đắp tình yêu âm nhạc, sự trong trẻo của tâm hồn.

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Người kể chuyện làng mình

Người kể chuyện làng mình

(GLO)- Không chỉ ghi dấu ấn bởi là một trong số ít nữ họa sĩ ở khu vực miền Trung - Tây Nguyên theo đuổi và thành công với dòng tranh sơn mài, nữ họa sĩ Hồ Thị Xuân Thu còn là người kể chuyện buôn làng thật tài tình bằng ngôn ngữ hội họa.

Nữ họa sĩ ba miền hội ngộ phố Núi

Nữ họa sĩ ba miền hội ngộ phố Núi

(GLO)- Những ngày này, công tác chuẩn bị cho triển lãm “Về miền đất đỏ” của các nữ họa sĩ Bắc - Trung - Nam đang được gấp rút triển khai nhằm kịp ra mắt đông đảo công chúng yêu nghệ thuật vào ngày 20-10, đúng dịp kỷ niệm 95 năm Ngày Phụ nữ Việt Nam.

null