Vũ khúc ban mai

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Sớm mai, ngước mắt nhìn lên bầu trời trong veo, tôi chợt nhớ đến lời ví von “ban mai như một tờ giấy trắng” và cười một mình. Thì chẳng phải hôm nay, ban mai tựa như một thiếu nữ vừa thức giấc chưa kịp điểm trang và giận dỗi người yêu. 
Những cành lá đẫm sương vương vấn rời phiến lá xuống lăn dài trên cỏ đầy nghịch ngợm. Đôi chim chào mào trên cây thiết mộc lan hết bay ra lại bay vào, ngó nghiêng một đỗi rồi cất tiếng hót chào ngày mới.
Ngày mới, tôi thấy lòng mình dịu lại, thảnh thơi dõi theo khóm hồng leo nơi hàng rào nhà bên chúm chím nụ, rung rinh, rung rinh. Thoáng nghe trong gió vọng về giọng ca Lệ Quyên đầy réo rắt “Em ơi, có phải ngoài trời đang mưa?”. Là của quán cà phê phía bên kia đường, giờ này chắc đã lác đác khách. Tôi ngẩn người, hôm nay trời không mưa, chỉ như đôi mắt mẹ già chờ trông con theo dọc dài năm tháng cứ vời vợi, cứ mờ xa.
Tôi nhìn ban mai trong tất bật của chị bán bánh mì, miệng đon đả chào khách, tay nhanh nhẹn đảo trứng trên cái chảo con con. Cạnh đó, anh chồng nhanh tay lấy bánh mì trên lò than nóng bỏ vào bao giấy đưa cho khách, tay kia thu tiền rồi bỏ vào hộp thiếc. Lúc vắng khách, chị vợ mở hộp thiếc, lấy ra những đồng 1, 2, 5 ngàn quăn góc, đếm rồi vuốt thẳng. Ánh mắt rạng lên niềm vui. Anh chồng vừa chở con đi học thêm về phụ vợ xếp gọn lại mấy chiếc ghế rồi nhắc vợ ăn sáng. Bên kia đường, 2 bác xe ôm ngồi xổm xuống vỉa hè lôi ra bàn cờ tướng. Bà cụ bán quán cóc đã quen nếp, lẳng lặng đặt xuống bên cạnh 2 ly cà phê đen, một ấm trà rồi trở vào. Quán của bà là một chiếc tủ kính con con, bày dăm gói bánh, ít bim bim, vài gói thuốc lá, dăm chai bia... và cà phê. Quán cóc như là cái cớ để bà tìm người chuyện vãn cho nhẹ bớt ưu tư.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Tôi thấy ban mai trong nụ cười của đôi tình nhân trên chiếc xe ngược ra chiều thành phố. Họ tìm những bình yên nơi chỉ có hai người, với thiên nhiên và không khí trong lành, nơi cảm xúc thăng hoa. Nắng xuyên qua rừng thông tạo nên những hình thù khác lạ trên đám lá khô. Những quả thông nằm bình yên ngắm mây trời bên gốc cỏ mật nõn nà xanh. Đôi tình nhân tay trong tay tản bộ dưới hàng thông và thì thầm với nhau, chốc chốc lại cười vui. Tiếng cười của họ quyện vào ban mai mênh mông, long lanh nắng và rộn rã tiếng chim chuyền cành gọi bạn tìm nhau.
Tôi ngồi lặng bên ly cà phê ngắm nhìn dòng người xuôi ngược. Những vội vã của các bậc phụ huynh đưa con đến trường, những gánh hàng rong với thức quà quê oằn cong đòn gánh. Nơi góc ngã tư đường, các mẹ các chị ở làng ven phố nhẹ đặt chiếc gùi dựa vào gốc sao xanh rồi bày ra dăm mớ ốc, mớ rau… chào mời người đi đường dừng chân mua bán. Gần đấy, một em gái cũng nhanh tay bày đôi ba bó hoa sen còn đẫm sương đêm. Nhìn hoa, tôi chợt nghe hương thơm bay lên từ ký ức. Tôi nghe được cả vị bùn ngai ngái thoảng qua để lòng thổn thức nỗi nhớ quê nhà.
“Ban mai là trang giấy trắng”. Và tôi biết, sau ban mai thuần khiết, bình yên là một ngày rộn ràng qua phố với đong đầy nắng và thao thiết những thân tình. 
ĐÔNG HÒA

Có thể bạn quan tâm

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.