Pleiku bảng hiệu

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Từ trước năm 1975, Pleiku đã có rất nhiều thành phần cư dân buôn bán kinh doanh; trong số đó, nổi bật là cộng đồng người Việt, Ấn, Hoa. Trên những con phố chính, nhà san sát nhà, bảng hiệu trưng dày, buôn bán sầm uất… Ngay từ thời kỳ đó, cư dân Pleiku đã có các phương thức kinh doanh rất thức thời, thậm chí có những cách nhận diện thương hiệu độc đáo.

“Má ơi, đến tiệm con gà…”

Hầu như những người sống lâu năm ở Pleiku không ai không biết hình ảnh chú gà trống bằng sắt oai phong “đứng” bên lề đường ở đoạn giữa dốc võng Hội Phú (phường Hội Phú, TP. Pleiku). Những người qua lại nhìn thấy biểu tượng này mỗi ngày bởi chiều cao của nó lên đến gần 2 m. Chỉ có điều, không phải ai cũng tường tận xuất xứ của chú gà đặc biệt ấy.

 

Các tiệm vải của người Ấn thời điểm bảng hiệu toàn tiếng Anh.
Các tiệm vải của người Ấn thời điểm bảng hiệu toàn tiếng Anh.

Tình cờ, từ một cuộc gặp với ông Lê Văn Mã, 64 tuổi (trú tại 500 Hùng Vương, TP. Pleiku, xưa là số nhà 221 Hoàng Diệu), con trai ông chủ cửa hiệu tạp hóa Gà Cồ nổi tiếng một thời, chúng tôi mới có câu trả lời chính xác. Ông Mã kể lại: Ông theo gia đình (gốc Bắc) di cư vào Pleiku từ năm 1958. Bố ông là ông Lê Văn Thăng, mẹ là bà Đỗ Thị Lý. Để có kế sinh nhai trên vùng đất mới, bố mẹ ông quyết định mở một cửa hàng tạp hóa.

Cửa hàng bán đủ thứ thượng vàng hạ cám: từ gạo, phân bón, mỹ phẩm, quần áo, giày dép… đến thuốc tây, thuốc bắc, dầu lửa, than, mắm muối… Tiệm tạp hóa ban đầu lấy tên Trung Tín, khá đông khách nhờ giá rẻ, uy tín, mua 9 bán 10… Tuy nhiên, nhận thấy đối tượng khách hàng là người dân tộc thiểu số thời bấy giờ nhiều người không biết chữ, khó xác định vị trí cửa hàng khi được người quen chỉ dẫn đến mua, ông Thăng quyết định làm biểu tượng một chú gà cồ cao đến gần 2 m bằng gỗ và bìa các-tông, sau đó cắm trụ đặt sát mép đường trước nhà để khách hàng nhìn từ xa là đã biết. Vì sao lại là gà cồ mà không phải là con vật nào khác? “Theo bố tôi kể lại, đó là vì con gà cồ thường siêng năng, dậy sớm gọi người thức giấc. Con gà cồ cũng rộng rãi, phóng khoáng, khi tìm được thức ăn thường gọi gà mái và gà con đến ăn cùng chứ không bao giờ ăn một mình. Vì thế, bố tôi rất thích biểu tượng này”-con trai ông chủ cửa hiệu lý giải.

Giờ ngồi nhớ lại chuyện về người cha đã qua đời khá lâu, ông Mã vẫn không ngừng thắc mắc: “Ông cụ mới học hết bậc tiểu học thôi, mà không hiểu sao thời đó lại có ý tưởng kinh doanh hay vậy?”. Chưa hết, ông cụ còn viết lên tường nhà ở mặt tiền 2 câu thơ tự chế: “Má ơi, đến tiệm con gà/Mua hàng giá hạ, có quà con ăn”. Lý do: ông chủ cửa hiệu rất thích con nít, hễ thấy khách dắt hoặc địu con đến mua hàng là lấy kẹo bánh ra “khuyến mãi”. Có lẽ vì cách bán buôn quá dễ thương nên khách mỗi lúc một đông. Có những ngày ông chủ tiệm phải đi bộ đến 3-4 chuyến lên chợ Mới (nay là Trung tâm Thương mại Pleiku) lấy hàng mới đủ bán.

Sau 1975, gia đình mở lại tiệm tạp hóa nhưng không còn cái không khí bán buôn như trước nên chuyển sang mở cơ sở xay xát. Năm 1978, ông Mã học nghề cơ khí rồi mở tiệm cơ khí tại đây và lấy luôn cái tên Gà Cồ, thương hiệu nổi tiếng gần 20 năm qua của gia đình. Lúc này, chú gà cồ bằng gỗ, sau nhiều thăng trầm thời cuộc, đã được thay bằng một chú gà sắt. Cuối những năm 90 của thế kỷ trước, sau công cuộc đường thông hè thoáng, chú gà “bay” lên ban công đứng. Làm xưởng cơ khí 13 năm, ông Mã và gia đình chuyển sang kinh doanh thời trang.

Điều đáng nói, “Gà Cồ” từ chỗ chỉ là một cách nôm na để nhận diện vị trí bán buôn đã trở thành “thương hiệu độc quyền”. Chưa kể, đây đã trở thành tên xóm trong cách gọi của cư dân Pleiku đối với những hộ trong khu vực này-xóm Gà Cồ, cũng như xóm Diệp Kính hay xóm chợ Nhỏ bây giờ. Dốc Hội Phú đoạn từ đường Nguyễn Viết Xuân đến ngã 3 Phù Đổng cũng nghiễm nhiên được gọi là dốc Gà Cồ. Có lẽ cái ngày dựng biểu tượng chú gà trứ danh ấy, ông cụ thân sinh của ông Mã đã không ngờ rằng mình sẽ ghi một dấu ấn sâu đậm vào ký ức của người Pleiku.

Chút dư vị quá khứ

Trò chuyện cùng P.V, ông Nguyễn Quang Hiền (phường Yên Đổ, TP. Pleiku), người sinh sống tại Pleiku từ những năm 1960 và rất am hiểu về vùng đất này, khá hào hứng khi chia sẻ kiến văn và hình ảnh mà mình sưu tầm được quanh chuyện những tấm bảng hiệu cũ. Chúng là vật chứng cho tư duy kinh doanh mới mẻ, thức thời chẳng thua chị kém em của cư dân Pleiku bấy giờ.

Ông Hiền nhớ lại, cùng với người Việt, 2 nhóm cộng đồng làm nên bộ mặt giao thương sầm uất của Pleiku trước 1975 là người Ấn và người Hoa. Người Ấn nổi tiếng với các cửa hàng vải vóc nằm trải dọc trên đường Hoàng Diệu đoạn từ Nguyễn Thái Học đến Phan Bội Châu. Các tiệm vải này được biết đến với những bảng hiệu bằng tiếng Anh rất thu hút về mặt thị giác như: Happy, Star, New Delhi, New Bombay, New India… “Những năm 1970, chính quyền lúc bấy giờ yêu cầu các bảng hiệu kinh doanh không được để tiếng Anh mà phải Việt hóa. Thế là lục tục thay đổi bảng hiệu: Happy thành Hạnh Phúc; Star-Tinh Tú; New Dehli-Tân Delhi; New Bombay-Tân Bombay, New India-Ấn Độ Mới… Sau năm 1975, hầu như những chủ tiệm người Ấn này đều rời khỏi vùng đất cao nguyên để lập nghiệp nơi khác”-ông Hiền cho biết.

Cũng không thể không kể đến cộng đồng người Hoa với những đóng góp rất đáng kể cho sự hình thành văn hóa kinh doanh ở Phố núi. Họ buôn bán đa dạng, với những cái tên Hán-Việt trên bảng hiệu: Chấn Hưng, Hiệp Phát (chuyên kinh doanh tạp hóa), Xuân Lợi, Hào Huê (tiệm ăn-billiards), Mỹ Vị, Quốc Tế, Đại Chúng (tiệm ăn), Bảo Xuân Thọ, Tế Phước Đường (thuốc Bắc)… Vốn là những người nổi tiếng giỏi bán buôn, họ thường chọn kinh doanh trên những con phố chính, nhất là gần khu vực chợ Mới. Và hiện giờ, vẫn có thể tìm thấy những cửa hiệu này, sau hàng chục năm ra đời như: Vĩnh Lợi, Tế Phước Đường, Nhơn Thọ Đường, Mỹ Tâm… Đáng chú ý, tiệm Cơm gà Mỹ Tâm 1 trên đường Quang Trung, ngay ngã ba Diệp Kính, gần như không thay đổi gì về hình thức, kết cấu của ngôi nhà từ mấy mươi năm nay, có chăng chỉ sơn phết lại. Phải chăng họ hoài cổ? Phải chăng họ muốn giữ lại chút dư vị quá khứ cho những thực khách đến đây? Có thể nói, đó cũng là một cách làm thương hiệu rất độc đáo.

Giờ đây, lang thang trên đường phố Pleiku nhộn nhịp, sôi động từng giờ, người ta khó có thể tìm lại các cửa hàng với những tấm bảng hiệu xưa cũ gợi những bâng khuâng. Thì ngắm những tấm hình cũ vậy. Nhìn lại, đó là cách để ta thêm trân trọng lịch sử một vùng đất và yêu hơn những gì mình đang có.

Phương Duyên

Có thể bạn quan tâm

Miền lửa đạn hồi sinh

Miền lửa đạn hồi sinh

Thung lũng Ia Drăng từng là vùng chiến địa nổi danh trên thế giới với đầy rẫy đạn bom. Hơn 50 năm sau, vùng thung lũng chết ấy đã hồi sinh với màu xanh của cây công nghiệp như tiêu, cà phê, cao su; mang lại việc làm và đời sống ấm no cho đồng bào địa phương cũng như dòng người đi kinh tế mới.

Sắc màu huyền bí

Sắc màu huyền bí

Văn hóa dân tộc M’nông luôn tạo cảm giác tò mò bởi sự huyền bí. Ở bất cứ lễ hội nào, đồng bào dân tộc M’nông cũng thể hiện những nét đặc trưng độc đáo, mang đậm bản sắc văn hóa của dân tộc họ. Bản sắc văn hóa đó cứ mãi lan tỏa, rất riêng, không nơi nào có được.

Bài cuối: Lối mở 'hút' các nhà khoa học, nguồn nhân lực chất lượng cao

Bài cuối: Lối mở 'hút' các nhà khoa học, nguồn nhân lực chất lượng cao

Sau khi Nghị quyết 57-NQ/TW về đột phá phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số quốc gia và Nghị quyết 193/2025/QH15 thí điểm một số cơ chế, chính sách đặc biệt tạo đột phá phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo, chuyển đổi số quốc gia ra đời.

Mưu sinh trên những cánh rừng

Mưu sinh trên những cánh rừng

(GLO)- Việc trồng rừng đã tạo cơ hội việc làm cho nhiều người dân xã Song An, thị xã An Khê, tỉnh Gia Lai. Giai đoạn nào, công việc ấy, người lao động rong ruổi trên những cánh rừng, nhọc nhằn mưu sinh, kiếm tiền trang trải cuộc sống.

Nữ anh hùng ở ngôi làng anh hùng

Nữ anh hùng ở ngôi làng anh hùng

Ngôi làng ấy trải qua những năm tháng đau thương và hào hùng của chiến tranh, ngôi làng ấy cũng sinh ra người nữ anh hùng đặc biệt. Mấy mươi năm ngày đất nước thống nhất, làng anh hùng đã thay da đổi thịt, và người nữ anh hùng cũng đã bạc trắng mái đầu.