Những con đường có lối dẫn yêu thương

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

1.
Diễn viên Trịnh Kim Chi ở cách nhà tôi một quãng rất gần. Trước đây, mỗi lần đưa con đi từ chung cư ra công viên đều gặp chị đang tưới cây trước biệt thự, gật đầu cười chào. Chị Chi có nụ cười và ánh mắt hiền lành, dễ thương. Sự quen biết của chúng tôi chỉ dừng lại ở những lần gặp nhau, cười chào như hết thảy nhiều người sống cùng khu như thế.


Thu hoạch nông sản chuyển về ủng hộ Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh. Ảnh: Chính Thành
Thu hoạch nông sản chuyển về ủng hộ Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh. Ảnh: Chính Thành


Ngày thành phố qua quy định mới (chỉ đồng ý cho những người có giấy đi đường do công an cấp mới được ra đường), cũng là lúc bếp ăn thiện nguyện ở chung cư tôi hết sạch rau củ. Có hôm, mấy chị bếp nấu món canh chỉ cho bột canh và lơ thơ vài chút hành lá. Rau củ, thực phẩm Mạnh Thường Quân tặng cũng không thể đến được vì chưa xin được giấy đi đường mới. Chợt nhớ tới chị Trịnh Kim Chi, tôi liền điện thoại... nhờ chị đi chở hộ. Khi chị Chi chạy xe gần 20 km đi lấy rau củ, thực phẩm về cho bếp, cậu em hay chơi chung nhóm hỏi, chị nghĩ sao mà điện thoại diễn viên nổi tiếng mang xe sang đi chở gạo với nước mắm, rau, đồ vậy? Tôi bật cười. Thì cứ nhờ thôi mà, được thì tốt, không được thì cũng không sao.
 
Tôi luôn tin điều tốt đẹp có sức mạnh lan tỏa. Và vì thế, tôi vẫn nghĩ chị diễn viên tốt bụng (chị Chi là một trong những nghệ sĩ nhiệt tình tham gia thiện nguyện) mà dù chưa có dịp trò chuyện, tôi tin sẽ giúp mình khi mở lời. Dù biết trước sẽ được chị giúp, nhưng khi nhìn chị diễn viên mà mình vẫn yêu quý qua từng vai diễn khệ nệ ôm thùng nước mắm từ “xe sang” ra, tôi vẫn thấy rưng rưng xúc động.
 
2.
Hôm kia, khi chạy xe qua Nhà Bè chở thanh long của chị bạn tặng bếp và trẻ em bên khu tôi ở, tôi tham lam nhận tới 4 bịch to kềnh. Mỗi bịch hàng chục trái, phát mỗi hộ 2 trái thanh long thì đã có thêm hơn 20 hộ được nhận quà. Hai trái thanh long bình thường mua đâu cũng có, nhưng trong những ngày “ai ở đâu, ở yên đó” thì có khi đặt 3, 4 ngày sau vẫn chỉ nhận được lời xin lỗi vì nhà cung cấp quá tải. Trong khu tôi ở, có những dãy trọ công nhân, trẻ em, bà bầu, bà đẻ cả tháng qua không có một miếng trái cây tráng miệng thì việc bớt lại trái cây lúc này khiến tôi không đành lòng.
 
Con đường chỉ chưa tới 10 km nhưng chở hàng trăm trái thanh long bằng con xe Vision còi khá vất vả. Có lúc vì mấy túi thanh long đè lên vai, mỏi tay mà lạng tay lái trên đường, nghĩ rủi té nhào xuống đây thì cũng đáng đời vì tham. Đi một đoạn lại phải dừng lại kiểm tra xem túi có bị nghiêng, bị lệch hay không. Gặp chốt kiểm dịch, mừng như bắt được vàng, nhờ các anh em canh chốt buộc lại hộ cho chắc chắn để yên tâm chạy tiếp. Mấy hôm trước, khi chở sữa và đồ y tế Mạnh Thường Quân tặng các bé và trạm quân y cũng rơi vào hoàn cảnh tương tự. Khi bạn công an canh chốt buộc lại đồ xong, dặn: “Chị đi đường cẩn thận nhen” thì thấy xe mình đã nhẹ đi một nửa nhờ em ấy rồi.
 
Lần khác, tôi và Quỳnh - cậu em chung nhóm đi ô tô qua tận Hóc Môn để nhận rau củ về tặng bếp và công nhân nghèo, trời đổ mưa rất to. Xe của một anh bạn cùng chung cư cho mượn, Quỳnh không thường xuyên chạy ô tô nên tôi có chút âu lo. Cậu em tôi có đủ bình tĩnh để lái xe chở hai chị em về chung cư an toàn và kịp giờ khi đã kề giờ giới nghiêm mà trời mưa to như trút vậy không? Về đến nhà trước giờ giới nghiêm chỉ chưa đầy 5 phút, cả hai chị em thở phào như cất được gánh nặng trong lòng.
 
3.
Chị Hoàng Hiền, Mạnh Thường Quân đã gửi hàng trăm phần quà lương thực tặng công nhân và bà con khó khăn nơi tôi ở là giáo viên một trường cấp ba có tiếng trêu tôi: “Chị em mình sống trong cái thời mà nhà giáo, nhà văn, nhà báo, diễn viên... ai ai cũng có thể trở thành “shipper”. Quả thật, trong đội “shipper” và “bốc vác” nơi chung cư ở, người là giám đốc doanh nghiệp, người là kế toán trưởng, nhà báo, nhà văn, sales... Trước dịch chỉ vài ba người quen biết nhau, qua mùa dịch tự nhiên kết nối lên tới cả đội từ những công việc sẻ chia, thiện nguyện. Thi thoảng, bạn bè tôi nói, nhà văn sống trong cảnh này chắc đầy chất liệu để viết. Tôi nói nửa đùa nửa thật với bạn mình, rằng vẫn làm việc online, vài ba hôm lại làm shipper long nhong trên đường xin rau xin gạo cho người khó khăn thì chẳng còn mấy sức và thời gian mà viết nữa rồi.
 
Nhưng, tôi thương yêu những ngày bận bịu này, những ngày tôi được đi trên con đường xuất phát từ trái tim.

http://baolamdong.vn/vhnt/202109/nhung-con-duong-co-loi-dan-yeu-thuong-3077823/
 

Theo KHÔI NGUYÊN THẢO (LĐ online)

 

Có thể bạn quan tâm

Vui buồn phóng viên cơ sở

Vui buồn phóng viên cơ sở

(GLO)- Với đội ngũ phóng viên ở cơ sở-những người đang công tác tại các trung tâm văn hóa-thông tin và thể thao (VH-TT-TT), việc vừa khai thác thông tin, chụp ảnh, quay phim, viết tin bài, dựng hình, đọc phát thanh... là chuyện thường ngày.

Độc đáo bộ tem thông tin liên lạc - xưa và nay

Độc đáo bộ tem thông tin liên lạc - xưa và nay

Thông tin liên lạc xưa và nay - Bộ tem như tái hiện quá trình phát triển của ngành viễn thông và báo chí, đưa chúng ta quay trở về những ký ức từ thưở sơ khai với con tem đầu tiên dán trên bức thư tay gói giấy cho đến các hình thức liên lạc, các loại hình báo chí hiện đại như ngày nay.

“Tiếp nối truyền thống 100 năm với tinh thần đổi mới, dấn thân và trách nhiệm”

“Tiếp nối truyền thống 100 năm với tinh thần đổi mới, dấn thân và trách nhiệm”

(GLO)- Đó là chỉ đạo của đồng chí Hồ Văn Niên-Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch HĐND tỉnh tại hội nghị “Gặp mặt, biểu dương người làm báo tiêu biểu” và trao Giải Báo chí tỉnh Gia Lai lần thứ XIV diễn ra vào chiều 17-6 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

100 năm đồng hành cùng dân tộc

100 năm đồng hành cùng dân tộc

(GLO)- Chúng ta tự hào đã có một nền Báo chí cách mạng với thế hệ những nhà báo-chiến sĩ vừa cầm bút, vừa cầm súng ở tuyến đầu, sẵn sàng hy sinh cho Tổ quốc, với hơn 500 nhà báo là liệt sĩ, nhiều nhà báo mang thương tật suốt đời nhưng vẫn không ngừng lao động, cống hiến cho đất nước, Nhân dân.

Báo chí trong thời đại AI

Báo chí trong thời đại AI

(GLO)- Sẽ không quá khi nói rằng, chúng ta đang ngày ngày hít thở trong bầu không khí “số”. Sự phát triển mạnh mẽ của khoa học công nghệ nói chung và trí tuệ nhân tạo (AI) đang đưa các ngành nghề vào cuộc chạy đua để không bị tụt hậu. Báo chí càng không ngoại lệ.

 Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

Siu Thu - “Giọng đọc không tuổi”

(GLO)- Phát thanh viên là người góp phần làm nên chiều sâu cảm xúc cho khán thính giả. Có những giọng đọc qua năm tháng đã trở thành ký ức trong lòng người nghe. Trong số đó, biên dịch viên, phát thanh viên tiếng Bahnar Siu Thu của Báo Gia Lai được ví là “giọng đọc không tuổi”.

Làm báo vùng khó

Làm báo vùng khó

(GLO)- Đã dấn thân vào nghề báo, ai cũng hiểu rõ những thử thách phải vượt qua, nhất là khi tác nghiệp ở vùng khó. Song chính khi đó, chúng tôi càng hiểu rõ hơn tình cảm mà người dân dành cho người cầm bút.

null