Người 20 năm "độ" bồn cầu cũ bán cho người nghèo

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Đi dọc con đường Võ Văn Kiệt (đoạn phường 1, quận 5, TP. HCM) thấy la liệt cửa hàng bán bồn cầu cũ. Trong số đó có một người đã gắn bó hơn 20 năm với nghề “làm mới” bồn cầu, bán rẻ cho người nghèo.

Hơn 20 năm qua, kể từ ngày con đường cũ tên Trần Văn Kiểu đổi thành đường Võ Văn Kiệt, không ngày nào ông Lê Đắc Dũng (55 tuổi, ngụ quận 8, TP. HCM) thôi làm công việc tân trang lại bồn cầu cũ.

Muốn ói trong ngày đầu “làm đẹp” bồn cầu

 

Ông Lê Đắc Dũng có hơn 20 năm trong nghề
Ông Lê Đắc Dũng có hơn 20 năm trong nghề "độ" bồn cầu cũ.

Những năm trước đây, ông và vợ, là bà Nguyễn Thị Minh (51 tuổi) chuyên hành nghề thu mua ve chai khắp các con đường ở quận 5. Trong những thứ xà bần mua lại, ông Dũng thu luôn cả bồn cầu cũ để bán lại cho các chủ vựa kiếm lời.

Thoạt đầu, ông cùng vợ lân la ở những nơi giải tỏa, đang xây dựng nhà để hỏi mua bồn cầu. Dần dần sau này, ông thử giữ lại một vài cái, tự tay tân trang sửa chữa để bán lại nhằm kiếm lời nhiều hơn.

Thế nhưng, vì chưa có kinh nghiệm nên khi mang bồn cầu về ông liên tục làm hư. Đặc biệt ông bán cũng không ai mua vì nó không bóng, đẹp như ý muốn người sử dụng. Rồi nghề dạy nghề, ông bà vẫn quyết tâm bám trụ tự học nghề để có thể bán được hàng mặc dù có lúc lỗ vốn không còn gì trong tay.

“10 năm sau, tôi tự mày mò mới học rành và hành nghề này được”- ông Dũng chia sẻ.

Những ngày đầu thực hiện việc tân trang, ông Dũng ớn nhất khi phải tự tay cọ rửa, tiếp xúc trực tiếp với bồn cầu. Hay lúc đang làm ông tưởng tượng đến cảnh những người bệnh đã từng sử dụng qua hoặc chất bẩn có thể lây bệnh khiến ông vừa làm vừa run.

Ông cho rằng, đây là nghề dơ nhất, khi phải rửa chất cặn bã của người khác thải ra còn đọng lại trên bồn. Có khi bị chất bẩn văng dính vào mặt cũng là chuyện thường. Không những thế, vào mỗi buổi tối, trước khi đi ngủ mùi thối cứ phảng phất khiến ông bị ám ảnh.

Việc “độ” này cũng vô chừng theo thời gian, nếu thong thả một ngày ông làm xong vài cái. Tuy nhiên, để cho ra lò một cái bồn cầu như mới phải trải qua nhiều công đoạn như tháo rời từng bộ phận, đục đẽo xi măng còn dính lại, vệ sinh bồn bằng nước và hoá chất và sau đó đến công đoạn đánh bóng cuối cùng.

Tuy vậy, khổ nhất là ở công đoạn đục đẽo. Vì đây là lúc người thợ tiếp xúc trực tiếp với bồn cầu lúc còn nguyên sơ và dơ bẩn nhất. Song song đó, mùi hôi thối tồn đọng hàng năm trời đều nằm ở phía chân bồn.

Kế đến người thợ phải dùng những hoá chất chuyên dụng, giấy nhám để đánh bóng. Công việc này thực hiện hoàn toàn bằng tay và mất khoảng vài giờ tuỳ theo bồn cũ hay mới.

“Nhiều lúc, chất bẩn văng trúng người, trúng mặt, mùi hôi nồng nặc tôi cũng phải hy sinh để quên đi mà mưu sinh, vì đây là nghề lao động chân chính, không có gì phải sợ”.

“Độ” bồn cũ để bán cho người nghèo

 

Tuy nhiên, nghề này còn đối diện với nhiều rủi ro về sức khoẻ từ các bồn cầu cũ.
Nghề này còn đối diện với nhiều rủi ro về sức khoẻ từ các bồn cầu cũ.

Những bồn cũ đã qua bàn tay lành nghề của ông Dũng không khác nào hàng mới. Giá bán cũng tuỳ loại, trung bình dao động từ 600 đến 800.000 đồng mỗi cái. Khi thành phẩm, mỗi cái ông bán lời khoảng 100 đến 150.000 đồng.

Phân khúc thị trường của ông Dũng khá đa dạng, nhưng phần đông là người có thu nhập trung bình trở xuống. Hoặc bán cho những ông chủ cần số lượng lớn để kinh doanh nhà trọ.

Tuy nhiên, khách hàng thân thiết nhất của ông chủ yếu là người nghèo có thu nhập thấp, vì không đủ khả năng mua đồ mới. Những người này thường mua loại bồn có giá từ 80.000 đến 100.000 đồng về sử dụng.

Theo ông Dũng, một chu kỳ bồn cầu trao tay ở tiệm đa phần đều qua ba đời chủ. Đầu tiên người giàu sử dụng bồn xịn, đắt tiền. Một thời gian sau người này không sử dụng bán lại cho ông. Tiếp đến là người thu nhập trung bình đến mua (vì nó vẫn còn mới và có thương hiệu lớn), một thời gian không còn sử dụng nữa, ông cũng thu lại. Sau cùng mới đến tay người nghèo nhất chỉ vì giá cả trở nên rẻ gấp nhiều lần so với trước kia.

Ông Dũng cho hay, luôn hiểu tâm lý người nghèo khi họ tìm đến, có khi, họ mua những bồn rẻ nhất mà không dám đòi hỏi gì. Hay có trường hợp khi mang đi lắp đặt tại nhà, thấy hoàn cảnh khó khăn ông cũng giảm giá hoặc cho luôn mà không lấy tiền.

Tuy vậy, đối với ông Dũng niềm hạnh phúc lớn nhất khi làm nghề là khi có khách đến mua, được người khác trầm trồ khen sạch đẹp như mới là ông cảm thấy rất vui. Hoặc khi lắp đặt bồn cũ nhiều người còn quay lại cảm ơn ông đều thấy mãn nguyện với công việc của mình.

Theo thanhnien

Có thể bạn quan tâm

Tôi đi chiến dịch Điện Biên

Tôi đi chiến dịch Điện Biên

(GLO)- "Tôi có cảm tưởng như cả đất nước, tất cả các dân tộc đang hành quân đi giành lấy độc lập tự do. Làm sao mà có thể đè bẹp ý chí của cả một dân tộc yêu nước. Tôi vô cùng tự hào là người chiến sĩ Ê Đê thuộc Tây Nguyên miền Nam duy nhất cũng có mặt trong đoàn quân ấy".

Giải cứu thú rừng

Giải cứu thú rừng

Những đôi chân mải miết trên từng ngóc ngách, đôi tay rớm máu gỡ lấy những chiếc bẫy thú. Trọng trách của họ là bảo vệ, giải cứu thú rừng mắc bẫy trong những cánh rừng già trên dãy Trường Sơn ở Quảng Nam.
70 năm chiến thắng Điện Biên Phủ - bài 14: Đại thủy nông Nậm Rốm - biểu tượng của thanh niên

70 năm chiến thắng Điện Biên Phủ - bài 14: Đại thủy nông Nậm Rốm - biểu tượng của thanh niên

Cánh đồng Mường Thanh được dòng sông Nậm Rốm tưới tắm bồi đắp hàng nghìn năm. Nhưng cánh đồng Mường Thanh thực sự gieo trồng có hiệu quả tăng đột biến là nhờ vào Đại công trình thủy nông Nậm Rốm. Đó là công trình hình thành từ bàn tay, khối óc của lớp thanh niên xung phong (TNXP) hơn 60 năm trước.
70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ - Bài 13: Mường Thanh - Kho lúa giữa trời

70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ - Bài 13: Mường Thanh - Kho lúa giữa trời

Đứng ở Tượng đài Chiến thắng Điện Biên Phủ trên Đồi D1, phóng tầm mắt về phía tây là một màu xanh trải dài bất tận của cánh đồng Mường Thanh. Từ trận địa đầy bom đạn, hầm hào, Mường Thanh trở thành vựa lúa lớn nhất Điện Biên, tạo ra những hạt gạo vang danh cả nước…
Phong vị Sài Gòn

Phong vị Sài Gòn

Có những người xa Sài Gòn hàng chục năm, hỏi rằng Sài Gòn những nét xưa có còn? Sài Gòn thế kỷ 21 có gì hay? Trong khi ấy, có những người xa Sài Gòn chỉ ít năm thôi cũng đã hỏi thành phố có gì mới?
Mật danh B29

Mật danh B29

Cuối tháng 10/2020, Ngân hàng Nhà nước Việt Nam đã long trọng tổ chức buổi gặp mặt các đồng chí cán bộ thuộc Quỹ đặc biệt (Tiền thân là Quỹ ngoại tệ đặc biệt) chi viện chiến trường miền Nam, gọi tắt là Quỹ hoặc Ban B29.
Những “lá thư” khắc khoải đôi bờ

Những “lá thư” khắc khoải đôi bờ

(GLO)- Trong những bưu thiếp đơn sơ và bị kiểm duyệt gắt gao từ phía chính quyền bờ Nam chứa đựng biết bao điều mà niềm nhớ nhung khắc khoải của người xa xứ đã lầm lỡ nghe theo lời dụ dỗ và ép buộc của kẻ thù mà rời xa quê hương.

Ký ức 30/4

Ký ức 30/4

Đã 49 năm trôi qua, kể từ Ngày giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2024), nhưng với những người lính “Bộ đội Cụ Hồ” ký ức ngày 30/4/1975 không thể nào quên.
Gia Lai căng mình ngăn lửa, giữ rừng

Gia Lai căng mình ngăn lửa, giữ rừng

(GLO)- Giữa tiết trời nóng nực hơn 40℃, trên những ngọn núi, triền đồi, lực lượng bảo vệ rừng Gia Lai vẫn kiên nhẫn sải bước tuần tra. Khó khăn của thực tại là động lực để họ vượt lên nhằm ngăn ngừa "bà hỏa", giữ màu xanh của rừng cho mai sau.

Khát vọng phồn vinh

Khát vọng phồn vinh

Đất nước ta đã bước qua cánh cửa đói nghèo nhưng sự thịnh vượng của dân tộc vẫn còn ở phía trước, rất cần sự chung tay góp sức của mọi con dân nước Việt, nhất là thế hệ trẻ.
Đi trong hầm xuyên núi Đặng Thùy Trâm

Đi trong hầm xuyên núi Đặng Thùy Trâm

“Rừng khuya im lặng như tờ, không một tiếng chim kêu, không một tiếng lá rụng hay một ngọn gió nào đó khẽ rung cành cây…”, tôi đọc đoạn nhật ký của bác sĩ Đặng Thùy Trâm trước giờ vào khu vực núi Chúa, nơi đang thi công hầm xuyên núi thuộc dự án cao tốc Quảng Ngãi - Hoài Nhơn.
Sống ở TP.HCM: 'Cắt tóc trời' kiêu hãnh tháng năm, yêu nghề đến lạ

Sống ở TP.HCM: 'Cắt tóc trời' kiêu hãnh tháng năm, yêu nghề đến lạ

Ở TP.HCM, có những người dành hơn nửa đời để làm đẹp khuôn mặt, mái đầu cho thiên hạ. Không biển hiệu, không tiện nghi hiện đại và chỉ với chiếc ghế bành sờn da, chiếc gương cũ và bộ đồ nghề, nhiều năm qua những người thợ cắt tóc vỉa hè đã góp phần làm nên một nét văn hóa rất đặc trưng của TP.HCM.