Mùa sim

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Vùng bán sơn địa là chân đất phù hợp nhất với cây sim. Sim mọc thành đồi, ít có thứ cây khác chen lẫn vào được. Những đồi sim lúp xúp miên man, uốn lượn bên những thung lũng khe suối. 
Sim rừng dáng khẳng khiu cằn cỗi. Cây sim ưa sống trên đất cát sỏi trọc trơ. Đó là cây chỉ thị. Nơi nào có loài sim mọc, nơi ấy đất nghèo dinh dưỡng và rất chua. Nhìn chỗ nào có cây sim, người ta nghĩ ngay đến một vùng đất xấu, ít có cây gì mọc nổi. 
Ấy thế mà sim cứ âm thầm lặng lẽ tồn tại qua nắng mưa nơi sỏi đá khô cằn, để đến mùa xuân thì cho mùa hoa rực rỡ nhất trong tất cả các loài hoa dại. Cùng ở vùng rừng nghèo kiệt, cũng cho hoa rực rỡ nơi bãi hoang nhưng cây mua nhìn mỡ màng thường mọc ven các con suối, quanh năm đầy nước, ít mọc trên đồi như sim.
Mùa xuân, những bụi sim còi cọc trơ khấc bỗng hóa thân ngào ngạt. Những nụ, những hoa bung nở ngát cả lưng đồi. Hoa sim không cho hương nhưng sắc thì vô cùng quyến rũ. Một bụi sim có khi cho đến ba sắc hoa. Hoa tím mơ màng, hoa phớt hồng bâng khuâng, hoa trắng tinh khiết...
Mùa hoa sim, ong rừng xôn xao. Những con ong vò vẽ lưng đen khoang vàng rắn rỏi. Rồi những con ong vàng hươm quý phái... Nhưng gần gũi, thân thương nhất vẫn là loài ong mật nhỏ nhắn, hiền lành.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Mùa xuân, đồi sim vui vì hoa, vì ong. Cả vùng thiên nhiên náo nhiệt mơ màng như chốn bồng lai tiên cảnh. Lang thang giữa đồi sim muôn hồng ngàn tía ấy, mọi sự đời như được trút bỏ, hồn nhẹ tênh tênh. Người nhà quê một thời vô tư lự an nhiên mà sống, có lẽ cũng nhờ một phần ở những sắc hoa hoang dã của đất trời ấy!
Hè đến, những quả sim no nắng chín mọng lúc lỉu trên cành. Những cành sim quắt queo khẳng khiu như dồn hết tinh túy cho mùa quả. Quả sim chín đột ngột phổng phao chuyển từ màu xanh nhạt sang tím thẫm. Sim đầu mùa ngọt thanh. Trẻ trâu ngày nào cũng có từng nón sim chín quả to như đầu ngón tay cái. Mùa sim chín, người nhà quê có nghề đi hái sim rừng về bán lấy tiền mua gạo. Đó là món quà quê ngon lành mà thiên nhiên ban tặng.
Đến tháng bảy mưa ngâu, những lứa sim cuối mùa bỗng dưng hết ngọt, không phổng phao mọng mẩy nữa. Sim ấy ăn chát ngóm, ít nhựa mà đặc toàn hạt. Dân quê bảo sim bị ngâu vọc!
Rồi khi cây rừng đã cạn kiệt, người nhà quê chặt cả bụi sim để làm củi đun nấu, đào cả gốc sim để sưởi ấm qua đông. Chỉ một thời gian, những đồi sim đẹp mộng mơ đã biến mất. Ngày nay, điện đã dồi dào, không ai còn đun củi sưởi gộc nữa thì sim lại chẳng còn.
Gần đây, nhiều người trồng sim như một loại cây hàng hóa, có nơi còn làm cả rượu sim như một đặc sản của vùng đất. Nhưng chỉ có những đồi sim hoang, những mùa sim hoang mới sâu thẳm ngạt ngào thời tuổi thơ bay bổng.
NHÂN SƠN

Có thể bạn quan tâm

Phương án sắp xếp cơ quan báo chí thuộc Chính phủ và bộ, ngành

Phương án sắp xếp cơ quan báo chí thuộc Chính phủ và bộ, ngành

Quán triệt nội dung định hướng sắp xếp, tinh gọn tổ chức bộ máy của Chính phủ theo yêu cầu của Ban Chỉ đạo Trung ương về tổng kết việc thực hiện Nghị quyết số 18-NQ/TW và của Bộ Chính trị, Ban Chỉ đạo của Chính phủ về tổng kết việc thực hiện Nghị quyết số 18-NQ/TW đã xây dựng phương án sắp xếp, tinh gọn tổ chức bộ máy của Chính phủ, trong đó có các cơ quan báo chí thuộc Chính phủ.

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.