Mất hộ khẩu, hậu sống khổ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Nhiều người dân gắn bó với TP. Hồ Chí Minh, đã từng có hộ khẩu thành phố, song sau những biến chuyển cuộc đời, họ không còn hộ khẩu, không có giấy chứng minh nhân dân (CMND). Không có giấy tờ tùy thân, hàng chục năm qua, những người này phải vật lộn với cuộc sống và nằm ngoài lưới an sinh xã hội.


Những người không có giấy tờ

Bà Phạm Kim Thanh (64 tuổi), sống trong căn nhà thuê số 95/52/2A Lê Văn Lương, phường Tân Kiểng, quận 7, không nhớ chính xác mình đã có mặt ở khu vực đường Tôn Thất Thuyết, quận 4, TP. Hồ Chí Minh, rồi về huyện Nhà Bè từ năm nào. Bà chỉ nhớ khoảng năm 1992, bà tới sinh sống ở quận 7, được cấp sổ tạm trú (KT3), thứ giấy tờ duy nhất mà bà có. Cách đây 10 năm, bà tiếp tục được cấp KT3 tại phường Tân Kiểng, quận 7; gia đình bà được xếp vô diện hộ nghèo, có thẻ bảo hiểm y tế (BHYT)…

 

Gia đình anh Nguyễn Hoàng Phương (quận 8, TPHCM) không có hộ khẩu, phải chịu nhiều thiệt thòi.
Gia đình anh Nguyễn Hoàng Phương (quận 8, TP. Hồ Chí Minh) không có hộ khẩu, phải chịu nhiều thiệt thòi.


Năm 2011, bà Thanh về Long An giữ vườn hộ người quen, nhưng tuổi già cùng bệnh tật khiến bà không còn sức lao động. Chị Thuận, con gái bà đã đón bà về lại TP. Hồ Chí Minh ở cùng và mang KT3 đi mua thẻ BHYT cho mẹ thì mới hay KT3 không còn giá trị sử dụng. Chị Thuận đi làm thủ tục nhập khẩu cho mẹ về địa chỉ nhà mình cũng không được vì căn nhà vợ chồng chị sở hữu chưa có Giấy chứng nhận quyền sử dụng nhà ở (sổ hồng). Từ đó, bà Thanh trở thành người không có hộ khẩu, không giấy khai sinh, CMND cũ đã mất, không có CMND mới, không có cả KT3. Bà không còn được xếp vào diện hộ nghèo, không được cấp, cũng không mua được thẻ BHYT.

Trường hợp bà Nguyễn Thị Tám (78 tuổi), ở cùng con trai đau yếu trong căn nhà trọ số 95/94/7A đường Lê Văn Lương cũng vậy. Năm 1970, bà Tám được cấp thẻ căn cước ở Sài Gòn. Năm 1976, bà cùng gia đình đi kinh tế mới ở tỉnh Sông Bé (nay là 2 tỉnh Bình Dương, Bình Phước). Năm 1981, bà tự về xã Tân Quy Tây, huyện Nhà Bè (nay là phường Tân Kiểng, quận 7) và ở đến nay. Bà đi bán vé số trong cảnh không hộ khẩu, không CMND. Ông Bùi Văn Phúc (77 tuổi), ở nhà 95/34/11B Lê Văn Lương có thời gian đi kinh tế mới ở Bạc Liêu, sau đó về thì không được làm lại giấy tờ. Ông cũng không có hộ khẩu và bất cứ giấy tờ tùy thân nào.

Có hộ khẩu ở TK9/3 Võ Văn Kiệt, phường Cầu Kho, quận 1, song bà Trần Thị Minh Hồng (63 tuổi) không chuyển được khẩu về căn nhà 12/6 Nguyễn Văn Cừ, phường Cầu Kho, bởi căn nhà không có sổ hồng. Gia đình bà Hồng phải câu nước sinh hoạt từ nhà hàng xóm. Mỗi tháng bà Hồng phải trả 330.000 đồng tiền nước. Nhiều gia đình khác ở TP. Hồ Chí Minh phải sử dụng dịch vụ cơ bản với giá cao, thậm chí không được sử dịch vụ do thiếu điều kiện giấy tờ.

Tại phường Tân Chánh Hiệp, quận 12, ông Trần Đăng Bách, Chủ tịch Hội Người cao tuổi phường, cho biết hội muốn làm chế độ người già cho một cụ đã ở phường hàng chục năm mà không làm được vì không có hộ khẩu, không có giấy tờ. Trên địa bàn TP. Hồ Chí Minh, nhiều người già không có hộ khẩu do trước đây đi kinh tế mới, hay có thời gian di chuyển tới các tỉnh khác, sau đó về lại thành phố, ở cả chục năm mà chưa có hộ khẩu, cuộc sống rất vất vả.

Thiệt thòi con trẻ

Tại quận 1, anh Nguyễn Tuấn Kiệt (40 tuổi, ngụ tại TK11/21 Bến Chương Dương, phường Cầu Kho) đưa bản sao sổ hộ khẩu (nhập khẩu 1995), giấy khai sinh tại TPHCM, trăn trở: “Vậy mà tôi không làm hộ khẩu mới được!”. Anh Kiệt kể, năm 2002, anh nghiện ma túy, được đưa đi cơ sở cai nghiện bắt buộc ở tỉnh Lâm Đồng. Năm 2005, anh bị bệnh nặng, có nguy cơ liệt nửa người nên được đưa về Bệnh viện Thủ Đức (TP. Hồ Chí Minh) chữa bệnh. Ra viện, anh không trở lại trường mà tự về nhà ở quận 1, từ đó đến nay không nhập lại được hộ khẩu, không có CMND. “Tôi chạy xe ôm chở hàng cho người ta, cần có CMND để ra vô cổng các nhà kho, doanh nghiệp và lúc ký nhận hàng hóa. Không có giấy tờ chứng minh về bản thân mình, mỗi lần ký nhận hàng hóa, tôi phải mất 50.000 - 100.000 đồng mướn người đứng ra bảo lãnh. Anh Kiệt còn một nỗi niềm, đứa con duy nhất của anh (mang họ mẹ, mẹ bỏ đi), trên giấy khai sinh chỉ có tên mẹ, để trống tên cha, “giờ tôi muốn điền tên tôi vào giấy khai sinh của con cũng không được. Sang năm cháu đến tuổi đi học, tôi muốn chuyển hộ khẩu của cháu về địa chỉ nhà mình, muốn có giấy tờ thừa nhận cháu là con tôi mà không được vì tôi không có hộ khẩu, không có CMND gì cả…”.

Anh Nguyễn Hoàng Phương (ngụ tại số 371 Nguyễn Duy, khu phố 3, phường 9, quận 8) làm nghề nhặt rác, tâm sự hồi 7-8 tuổi, anh cùng gia đình đi kinh tế mới ở tỉnh Sông Bé, nhà bị cháy, giấy tờ cũ mất sạch, khi anh về lại TP. Hồ Chí Minh thì không nhập lại được hộ khẩu, không có giấy tờ tùy thân. Hiện nay, anh và mẹ là bà Lê Thị Sáng (80 tuổi), sống trong cảnh không một tờ giấy lận lưng. Căn nhà gia đình anh đang ở là nhà ven kênh không có sổ hồng, chỉ có giấy tờ kê khai năm 1999 và số nhà tạm nên anh Phương không nhập khẩu vào nhà mình được.

“Tôi tính sẽ nhập khẩu ké vào địa chỉ nhà vợ, nhưng muốn vậy, tôi cần có giấy tờ xác nhận bản thân tôi là ai trước. Như vậy, tôi phải về nơi đã đi kinh tế mới ngày xưa xin xác nhận, nhưng mấy chục năm qua tôi không ở đó, liệu có ai xác nhận không?”, anh Phương lo lắng. Bà Nguyễn Thị Loan-Phó Trưởng ban Điều hành khu phố 3, cho biết nếu có hộ khẩu, cụ Sáng được hưởng chính sách người cao tuổi là 380.000 đồng/tháng và có BHYT theo diện hộ nghèo. Nhưng cụ không có chế độ này theo chính sách chung nên khu phố đành đi xin mạnh thường quân mỗi tháng hỗ trợ cụ 200.000 đồng. Tội nhất là 4 đứa con của vợ chồng anh Phương, 2 đứa lớn học lớp 3 và lớp 1 không được học tiểu học như trẻ bình thường mà phải đi học lớp tình thương vào buổi tối.

Theo sggp

Có thể bạn quan tâm

Dìu dặt Kon Chênh

Dìu dặt Kon Chênh

Dìu dặt mấy mươi năm giữ lấy vốn liếng Mơ Nâm trên chốn chênh vênh này, lão nghệ nhân đã có thể yên tâm khi văn hóa của làng mình được mọi người biết đến, nhớ đến, và đổi thay cuộc sống nhờ những điều nho nhỏ.

Đề án 06: Động lực xây dựng tỉnh nhà hiện đại, văn minh - Kỳ cuối: Tháo gỡ điểm nghẽn để về đích đúng tiến độ

Đề án 06: Động lực xây dựng Gia Lai hiện đại, văn minh - Kỳ cuối: Tháo gỡ điểm nghẽn để về đích đúng tiến độ

(GLO)- Triển khai Đề án 06 về phát triển ứng dụng dữ liệu về dân cư, định danh và xác thực điện tử phục vụ chuyển đổi số quốc gia giai đoạn 2022-2025, tầm nhìn đến năm 2030, các cơ quan, ban, ngành, đơn vị phối hợp chặt chẽ để tháo gỡ những điểm nghẽn, khó khăn, bất cập nhằm thực hiện đúng tiến độ.

Pháo đài Đồng Đăng được công nhận Di tích Lịch sử Quốc gia - Kỳ 4: Ba ngày đêm máu lửa

Pháo đài Đồng Đăng được công nhận Di tích Lịch sử Quốc gia - Kỳ 4: Ba ngày đêm máu lửa

Cùng với mục tiêu đánh chiếm pháo đài Đồng Đăng, quân địch dồn lực lượng để bao vây, đánh chiếm cứ điểm hang Đền Mẫu án ngữ con đường dẫn đến thị trấn Đồng Đăng. Tại đây, quân và dân địa phương đã kiên cường bám trụ 3 ngày đêm chống lại quân xâm lược.

Nhân sự kiện pháo đài Đồng Đăng được công nhận di tích lịch sử quốc gia - Kỳ 3: Chứng tích bi hùng

Nhân sự kiện pháo đài Đồng Đăng được công nhận di tích lịch sử quốc gia - Kỳ 3: Chứng tích bi hùng

Đối với cư dân sống ở thị trấn miền biên viễn Đồng Đăng, những ngày tháng đối đầu với quân xâm lược tháng 2/1979 giống như những thước phim quay chậm bi thương mà hào hùng. Họ đã sống, chiến đấu cùng bộ đội hiên ngang như thành đồng lũy thép ngay tuyến đầu Tổ quốc.

Tình yêu từ chiến hào: Bất tử Pò Hèn

Tình yêu từ chiến hào: Bất tử Pò Hèn

Trong cuộc chiến đấu bảo vệ biên giới phía Bắc, rất nhiều người lính đã không chỉ cống hiến xương máu, bảo vệ từng tấc đất biên cương, mà còn coi nơi mình chiến đấu là quê hương thứ 2 để ươm mầm tình yêu, cho hạnh phúc hôm nay.

Ở góc Tây Nam

Ở góc Tây Nam

Bà chủ homestay đầu tiên trên đảo Hòn Đốc (Kiên Giang) - Phương Thảo - kể hồi mới theo chồng ra đảo, ở đây cái gì cũng thiếu. Nước ngọt mỗi ngày đều phải chờ xà-lan chở từ Hà Tiên ra, mỗi nhà xách theo một can 30l ra cầu cảng nhận phát nước.

Rừng dừa Kinh Giang

Rừng dừa Kinh Giang

Rừng dừa nước bên bờ dòng Kinh Giang, xã Tịnh Khê (TP.Quảng Ngãi, tỉnh Quảng Ngãi) gắn liền với lịch sử kháng chiến thống nhất đất nước. Hiện đây là nơi mưu sinh của người dân và là điểm du lịch hấp dẫn.

"Đã có thầy ở đây..."

"Đã có thầy ở đây..."

Có thầy ở đây, trái tim trẻ thơ được sưởi ấm giữa những giông gió cuộc đời. Có cô ở đây, trẻ thơ vững bước trên hành trình gom nhặt kiến thức. Có thầy, cô ở đây, các em không chỉ học cách viết những con chữ mà còn học cách sống, cách yêu thương, cách đứng dậy sau vấp ngã…

Đổi thay ở làng phong Quy Hòa

Đổi thay ở làng phong Quy Hòa

Làng Quy Hòa, ngôi làng nhỏ nằm nép mình bên bờ biển Quy Nhơn, là nơi trú ngụ cho những bệnh nhân phong trong nhiều thập kỷ. Trải qua nhiều biến động, cùng với tiến bộ của y học, căn bệnh nan y ngày nào đã không còn là nỗi ám ảnh.