Làng ven đô

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Bây giờ thi thoảng vẫn có người hỏi tôi sao lại lên Gia Lai, xa ba mẹ, xa quê hương chi cho cực vậy? Tôi vẫn chưa trả lời rõ ràng được câu hỏi ấy. Chỉ biết rằng, có lẽ do duyên mình gắn với Gia Lai, gắn với những con đường đất đỏ quấn chân khi mùa mưa về, gắn với Phố núi nhiều con dốc mù sương mỗi sớm mai.
Nơi tôi sống là vùng ven đô. Sáng sớm, những đứa trẻ Jrai ngủ dậy đã tự lăn xuống giường tìm ra bãi cát trước sân chơi đồ hàng, đầu trần chân đất, bên cạnh chúng có thể là đàn gà hay mấy chú heo con đang ngó nghiêng chờ ăn. Áo ngắn quần cộc, chúng hồn nhiên chơi đùa trong nắng mai. Con trai tôi vô cùng thích thú khi bỗng dưng lại có thêm vài người bạn nói hai thứ tiếng. Từ ngày gia đình tôi chuyển về làng sống gần bà con Jrai, thay vì khóc đòi mẹ mỗi sáng thức dậy, con tôi biết tự tụt xuống giường và lân la ra khoảng sân ngó nghiêng sang nhà hàng xóm tìm bạn, vui mừng khi có đứa trẻ nào đó từ nhà bên chạy sang, tay cầm theo củ mì luộc hay vắt xôi nóng vừa ăn vừa chìa tay về phía nó.
 Minh họa: Kim Hương
Minh họa: Kim Hương
Nơi tôi sống, những đứa trẻ đi học bằng xe đạp men theo đường làng đến lớp. Sáng ra sương xuống dày đặc, đôi lúc chỉ nghe tiếng lũ trẻ ríu ran xa xa nhưng ngoảnh lại đã thấy chúng ngay trước mắt. Cứ như chúng vén sương mà ra vậy! Buổi chiều nắng xuống la đà, bà con hàng xóm trở về từ ruộng rẫy, những đứa trẻ ngủ quên trên lưng mẹ dụi dụi mắt rồi lại nhoài xuống khoảng sân trước nhà chơi. Cả những cơn mưa cũng lạ và yêu lắm! Cách nhau cây cầu Hội Phú mà bên này rí rắc mưa, bên kia lại nắng ngọt đến ngỡ ngàng.
Nơi tôi sống, mùa này dã quỳ bung nở rực rỡ, vàng miên man và đầy kiêu hãnh bên những cung đường. Dưới tán lá thông, loài cỏ hồng bắt đầu khoe màu hồng phơn phớt, mềm mại, đẹp đến nao lòng. Những người nông dân trở về trên con đường ấy, xe chất đầy lúa, cà phê… Cảnh sắc đầy thi vị khiến nỗi mệt mỏi sau một ngày lao động như được khỏa lấp.
Đến giờ, tôi vẫn thấy thật hay khi quyết định chuyển nhà đến sống trong một ngôi làng Jrai. Lần nào con trai tôi cũng tỏ ra thích thú khi được bà của chị Puih Nguyệt nhà kế bên đặt lên lưng và quấn cái khăn địu đi dạo quanh xóm. Mỗi chiều tôi đón con từ nhà trẻ về, vừa dừng xe thì bác gái trước nhà đã chạy tới giúp mở cổng và bế con xuống xe. Chị Bẽh thi thoảng chuyền qua hàng rào mớ rau lang hay ngọn bí chị vừa ngắt rồi nói, rất đỗi chân tình: “Muốn ăn rau gì cứ sang vườn nhà chị mà hái…”.
Vậy đó, đôi lúc con người ta cứ từng ngày, từng ngày thêm gắn bó với một nơi chốn mà chẳng cần lý do. Tôi cũng chẳng nhớ rằng mình đã yêu mảnh đất này từ khi nào? Và tự bao giờ nó nghiễm nhiên trở thành quê hương thứ hai? Câu hỏi mà mọi người thường hỏi tôi, tôi vẫn chưa trả lời cho thỏa đáng. Chỉ biết rằng, tôi yêu nơi này đến lạ, chỉ cần xa vài ngày thôi là đã thấy nhung nhớ, bồi hồi…
PHÚC AN

Có thể bạn quan tâm

Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

Đèo An Khê: Dấu ấn lịch sử

(GLO)- Nếu như Tây Bắc có “tứ đại danh đèo”: Mã Pí Lèng, Ô Quy Hồ, Pha Đin, Khau Phạ thì vùng duyên hải miền Trung lên đại ngàn Tây Nguyên cũng có “ngũ danh đèo”: An Khê, Phượng Hoàng, Khánh Lê, Ngoạn Mục, Violak.

default

Địa phận Phủ Hoài Nhơn được xác lập năm Hồng Đức thứ 2 (1471), là miền “viễn châu” khá rộng; sau hơn 550 năm, vùng đất rộng lớn lúc ban đầu được phân chia thành nhiều tỉnh thuộc Nam Trung bộ và Bắc Tây Nguyên. 
Pleiku, miền nhớ...

Pleiku, miền nhớ...

(GLO)- Nếu tính từ dấu mốc ký Nghị định Toàn quyền Đông Dương thành lập đại lý hành chính Pleiku thuộc tỉnh Kon Tum ngày 24-5-1925, Pleiku với ý nghĩa một địa danh cả về cách đọc và cách viết đã ra đời và tồn tại đến ngày nay đã được 100 năm.

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Ðại ngàn nối liền những niềm vui

Trong ngôi nhà sàn dưới chân núi ở làng K8, xã Vĩnh Sơn (huyện Vĩnh Thạnh), Nghệ nhân nhân dân Ðinh Chương nở nụ cười sảng khoái, hồ hởi nói: “Bà con trong làng đang trông chờ ngày 1.7.2025, để không chỉ núi liền núi, sông liền sông mà đồng bào Bana ở hai tỉnh trước đây sẽ về chung mái nhà tỉnh Gia Lai mới”.
Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Tổng Bí thư Tô Lâm dự khai mạc Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp”

Nhân dịp kỷ niệm 110 năm ngày sinh Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh (1.7.1915 – 1.7.2025), sáng 29.6, tại Hà Nội, Văn phòng Trung ương Đảng tổ chức Triển lãm “Tổng Bí thư Nguyễn Văn Linh - Cuộc đời và sự nghiệp” nhằm tri ân những cống hiến to lớn của đồng chí Nguyễn Văn Linh đối với Đảng, đất nước và nhân dân. Tổng Bí thư Tô Lâm dự và cắt băng khai mạc Triển lãm.
Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025: Góp phần khơi dậy tiềm năng sáng tạo

Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025: Góp phần khơi dậy tiềm năng sáng tạo

Triển khai trong thời gian chưa tròn 1 năm, Cuộc thi thơ, truyện ngắn tỉnh Bình Ðịnh năm 2024 - 2025 đã thu hút nhiều người yêu văn chương trong và ngoài tỉnh tham gia. Tác phẩm được gửi về không chỉ thể hiện sự đầu tư công phu về nội dung và hình thức, mà còn góp phần lan tỏa hình ảnh vùng đất Bình Ðịnh giàu bản sắc văn hóa, chiều sâu lịch sử.
Núi lửa Chư Đang Ya (huyện Chư Păh) đã đi vào thơ của tác giả Nguyễn Thanh Mừng. Ảnh: Phạm Quý

Cao nguyên trong thơ Nguyễn Thanh Mừng

(GLO)- Tên tuổi nhà thơ Nguyễn Thanh Mừng gắn liền với các tập thơ “Rượu đắng”, “Ngàn xưa”, .... Viết không nhiều nhưng thơ ông lại có mặt trong hầu hết các tuyển tập danh tiếng thơ Việt Nam hiện đại. Mấy năm gần đây, ông dành tình thương mến với Tây Nguyên và viết nhiều về vùng đất này.

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

Nơi chắp cánh đam mê âm nhạc

(GLO)- Với đặc thù làm việc trong sự cô đơn, tĩnh lặng, nhiều kỹ thuật viên (KTV) có kinh nghiệm tại một số phòng thu trên địa bàn TP. Pleiku (tỉnh Gia Lai) đang âm thầm đứng sau những bản thu chất lượng của các ca sĩ chuyên và không chuyên, chắp cánh cho đam mê âm nhạc.

Chung vai một gánh hai quê

Chung vai một gánh hai quê

Chung vai một gánh hai quê là chủ đề chung cho tập truyện ngắn “Người hai quê” của Hương Văn do Tạp chí Văn nghệ Quân đội chọn lọc và được NXB Quân đội Nhân dân - 2025 ấn hành. 

Chuyện về những nhà báo không chuyên

Chuyện về những nhà báo không chuyên

(GLO)- Dù chưa được đào tạo chuyên ngành báo chí, nhưng bằng nhiệt huyết, nhiều cộng tác viên của Báo Gia Lai vẫn luôn nuôi dưỡng niềm đam mê với nghề báo, cần mẫn ghi lại từng khoảnh khắc đời sống ở cơ sở trở thành cánh tay nối dài của tòa soạn trong việc lan tỏa thông tin, kết nối cộng đồng.

Tự hào được sống đúng đam mê

Tự hào được sống đúng đam mê

Có thẻ hay không có thẻ nhà báo họ vẫn làm báo. Bởi họ luôn có niềm đam mê và mong muốn góp một phần nhỏ bé vào hành trình chuyển động của xã hội bằng ngòi bút, bằng trái tim và bằng đôi mắt luôn đau đáu với hiện thực.

Tác nghiệp ở Trường Sa

Tác nghiệp ở Trường Sa

Mỗi chuyến tác nghiệp tại Trường Sa không chỉ là nhiệm vụ, mà còn là hành trình cảm xúc, hun đúc tinh thần yêu nước và khát vọng cống hiến. Những trải nghiệm nơi đảo xa đã trở thành dấu mốc nổi bật trên chặng đường làm báo, để các phóng viên, biên tập viên được “tôi luyện” trong môi trường đặc biệt, khắc nghiệt và đầy cảm hứng.

null