Làng ven đô

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Bây giờ thi thoảng vẫn có người hỏi tôi sao lại lên Gia Lai, xa ba mẹ, xa quê hương chi cho cực vậy? Tôi vẫn chưa trả lời rõ ràng được câu hỏi ấy. Chỉ biết rằng, có lẽ do duyên mình gắn với Gia Lai, gắn với những con đường đất đỏ quấn chân khi mùa mưa về, gắn với Phố núi nhiều con dốc mù sương mỗi sớm mai.
Nơi tôi sống là vùng ven đô. Sáng sớm, những đứa trẻ Jrai ngủ dậy đã tự lăn xuống giường tìm ra bãi cát trước sân chơi đồ hàng, đầu trần chân đất, bên cạnh chúng có thể là đàn gà hay mấy chú heo con đang ngó nghiêng chờ ăn. Áo ngắn quần cộc, chúng hồn nhiên chơi đùa trong nắng mai. Con trai tôi vô cùng thích thú khi bỗng dưng lại có thêm vài người bạn nói hai thứ tiếng. Từ ngày gia đình tôi chuyển về làng sống gần bà con Jrai, thay vì khóc đòi mẹ mỗi sáng thức dậy, con tôi biết tự tụt xuống giường và lân la ra khoảng sân ngó nghiêng sang nhà hàng xóm tìm bạn, vui mừng khi có đứa trẻ nào đó từ nhà bên chạy sang, tay cầm theo củ mì luộc hay vắt xôi nóng vừa ăn vừa chìa tay về phía nó.
 Minh họa: Kim Hương
Minh họa: Kim Hương
Nơi tôi sống, những đứa trẻ đi học bằng xe đạp men theo đường làng đến lớp. Sáng ra sương xuống dày đặc, đôi lúc chỉ nghe tiếng lũ trẻ ríu ran xa xa nhưng ngoảnh lại đã thấy chúng ngay trước mắt. Cứ như chúng vén sương mà ra vậy! Buổi chiều nắng xuống la đà, bà con hàng xóm trở về từ ruộng rẫy, những đứa trẻ ngủ quên trên lưng mẹ dụi dụi mắt rồi lại nhoài xuống khoảng sân trước nhà chơi. Cả những cơn mưa cũng lạ và yêu lắm! Cách nhau cây cầu Hội Phú mà bên này rí rắc mưa, bên kia lại nắng ngọt đến ngỡ ngàng.
Nơi tôi sống, mùa này dã quỳ bung nở rực rỡ, vàng miên man và đầy kiêu hãnh bên những cung đường. Dưới tán lá thông, loài cỏ hồng bắt đầu khoe màu hồng phơn phớt, mềm mại, đẹp đến nao lòng. Những người nông dân trở về trên con đường ấy, xe chất đầy lúa, cà phê… Cảnh sắc đầy thi vị khiến nỗi mệt mỏi sau một ngày lao động như được khỏa lấp.
Đến giờ, tôi vẫn thấy thật hay khi quyết định chuyển nhà đến sống trong một ngôi làng Jrai. Lần nào con trai tôi cũng tỏ ra thích thú khi được bà của chị Puih Nguyệt nhà kế bên đặt lên lưng và quấn cái khăn địu đi dạo quanh xóm. Mỗi chiều tôi đón con từ nhà trẻ về, vừa dừng xe thì bác gái trước nhà đã chạy tới giúp mở cổng và bế con xuống xe. Chị Bẽh thi thoảng chuyền qua hàng rào mớ rau lang hay ngọn bí chị vừa ngắt rồi nói, rất đỗi chân tình: “Muốn ăn rau gì cứ sang vườn nhà chị mà hái…”.
Vậy đó, đôi lúc con người ta cứ từng ngày, từng ngày thêm gắn bó với một nơi chốn mà chẳng cần lý do. Tôi cũng chẳng nhớ rằng mình đã yêu mảnh đất này từ khi nào? Và tự bao giờ nó nghiễm nhiên trở thành quê hương thứ hai? Câu hỏi mà mọi người thường hỏi tôi, tôi vẫn chưa trả lời cho thỏa đáng. Chỉ biết rằng, tôi yêu nơi này đến lạ, chỉ cần xa vài ngày thôi là đã thấy nhung nhớ, bồi hồi…
PHÚC AN

Có thể bạn quan tâm

Đồng đội

Đồng đội

(GLO)- Cả nhà không yên tâm khi bố quyết định theo đoàn Cựu chiến binh về Quảng Trị thăm lại chiến trường xưa. Bố vừa trải qua một đợt điều trị dài vì thoái hóa khớp, đầu gối đau nhức, đi lại rất khó khăn.

Lan tỏa văn hóa đọc

Lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu

(GLO)- Cuộc thi “Giới thiệu sách trực tuyến” năm 2025 do Sở Văn hóa-Thể thao và Du lịch tỉnh Gia Lai tổ chức thu hút nhiều cá nhân là người đồng bào dân tộc thiểu số tham gia. Bằng tình yêu với sách, họ đã góp phần lan tỏa văn hóa đọc đến buôn làng vùng sâu.

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

Chạm vào thế giới trẻ thơ...

(GLO)- Từ ống kính nhiếp ảnh, nét cọ hội họa, câu chữ văn chương đến giai điệu âm nhạc, nhiều nghệ sĩ ở Gia Lai đang lặng lẽ gìn giữ, khơi gợi, ươm hạt giống tâm hồn cho thế giới tuổi thơ; đồng thời, gửi gắm thông điệp về sự kết nối, về trách nhiệm của người lớn trước “tuổi thơ đang mất dần”.

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

(GLO)-Danh sách đề cử của Giải Booker 2025 danh giá mới được công bố, trong đó có 13 tác phẩm của các tác giả đến từ nhiều quốc gia khác nhau, cũng như sự cân bằng về tỷ lệ nam - nữ và sự đan xen giữa tên tuổi cũ và mới. Điều này cho thấy sự đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm của giải thưởng này.

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

(GLO)- 11 tuổi, Nguyễn Trịnh Gia Thy (học sinh lớp 5.9, Trường Tiểu học Nguyễn Văn Trỗi, phường Pleiku) được nhiều người ưu ái gọi là “cây cọ nhí”. Những bức tranh của Thy không chỉ khéo léo về đường nét, bố cục, màu sắc mà còn chứa đựng những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống.

Mở lối vào thế giới sắc màu

Mở lối vào thế giới sắc màu

(GLO)- Từ nét màu nước chấm phá, mực tàu loang trên giấy dó, đến những dòng thư pháp bay bổng hay gam màu rực rỡ của tranh sáp màu, acrylic - tất cả hòa quyện tại những lớp học vẽ. Mùa hè, những lớp học nhỏ ấy lặng lẽ góp phần vun đắp tâm hồn nghệ thuật cho nhiều bạn trẻ.

Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

Cặp đôi nghệ sĩ Nguyễn Cơ-Hồng Mai: Hòa điệu cùng tình yêu nghệ thuật múa

(GLO)- Cùng sinh năm rồng (1988) và lớn lên với tình yêu dành cho từng nhịp vũ đạo, Nguyễn Văn Cơ và Trần Thị Hồng Mai-hai nghệ sĩ trưởng thành từ Nhà hát Ca múa nhạc tổng hợp Đam San trở thành cặp đôi hiếm hoi của làng múa ở cao nguyên Pleiku, luôn song hành cả trên sân khấu và trong đời sống.

null