Làng ven đô

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Bây giờ thi thoảng vẫn có người hỏi tôi sao lại lên Gia Lai, xa ba mẹ, xa quê hương chi cho cực vậy? Tôi vẫn chưa trả lời rõ ràng được câu hỏi ấy. Chỉ biết rằng, có lẽ do duyên mình gắn với Gia Lai, gắn với những con đường đất đỏ quấn chân khi mùa mưa về, gắn với Phố núi nhiều con dốc mù sương mỗi sớm mai.
Nơi tôi sống là vùng ven đô. Sáng sớm, những đứa trẻ Jrai ngủ dậy đã tự lăn xuống giường tìm ra bãi cát trước sân chơi đồ hàng, đầu trần chân đất, bên cạnh chúng có thể là đàn gà hay mấy chú heo con đang ngó nghiêng chờ ăn. Áo ngắn quần cộc, chúng hồn nhiên chơi đùa trong nắng mai. Con trai tôi vô cùng thích thú khi bỗng dưng lại có thêm vài người bạn nói hai thứ tiếng. Từ ngày gia đình tôi chuyển về làng sống gần bà con Jrai, thay vì khóc đòi mẹ mỗi sáng thức dậy, con tôi biết tự tụt xuống giường và lân la ra khoảng sân ngó nghiêng sang nhà hàng xóm tìm bạn, vui mừng khi có đứa trẻ nào đó từ nhà bên chạy sang, tay cầm theo củ mì luộc hay vắt xôi nóng vừa ăn vừa chìa tay về phía nó.
 Minh họa: Kim Hương
Minh họa: Kim Hương
Nơi tôi sống, những đứa trẻ đi học bằng xe đạp men theo đường làng đến lớp. Sáng ra sương xuống dày đặc, đôi lúc chỉ nghe tiếng lũ trẻ ríu ran xa xa nhưng ngoảnh lại đã thấy chúng ngay trước mắt. Cứ như chúng vén sương mà ra vậy! Buổi chiều nắng xuống la đà, bà con hàng xóm trở về từ ruộng rẫy, những đứa trẻ ngủ quên trên lưng mẹ dụi dụi mắt rồi lại nhoài xuống khoảng sân trước nhà chơi. Cả những cơn mưa cũng lạ và yêu lắm! Cách nhau cây cầu Hội Phú mà bên này rí rắc mưa, bên kia lại nắng ngọt đến ngỡ ngàng.
Nơi tôi sống, mùa này dã quỳ bung nở rực rỡ, vàng miên man và đầy kiêu hãnh bên những cung đường. Dưới tán lá thông, loài cỏ hồng bắt đầu khoe màu hồng phơn phớt, mềm mại, đẹp đến nao lòng. Những người nông dân trở về trên con đường ấy, xe chất đầy lúa, cà phê… Cảnh sắc đầy thi vị khiến nỗi mệt mỏi sau một ngày lao động như được khỏa lấp.
Đến giờ, tôi vẫn thấy thật hay khi quyết định chuyển nhà đến sống trong một ngôi làng Jrai. Lần nào con trai tôi cũng tỏ ra thích thú khi được bà của chị Puih Nguyệt nhà kế bên đặt lên lưng và quấn cái khăn địu đi dạo quanh xóm. Mỗi chiều tôi đón con từ nhà trẻ về, vừa dừng xe thì bác gái trước nhà đã chạy tới giúp mở cổng và bế con xuống xe. Chị Bẽh thi thoảng chuyền qua hàng rào mớ rau lang hay ngọn bí chị vừa ngắt rồi nói, rất đỗi chân tình: “Muốn ăn rau gì cứ sang vườn nhà chị mà hái…”.
Vậy đó, đôi lúc con người ta cứ từng ngày, từng ngày thêm gắn bó với một nơi chốn mà chẳng cần lý do. Tôi cũng chẳng nhớ rằng mình đã yêu mảnh đất này từ khi nào? Và tự bao giờ nó nghiễm nhiên trở thành quê hương thứ hai? Câu hỏi mà mọi người thường hỏi tôi, tôi vẫn chưa trả lời cho thỏa đáng. Chỉ biết rằng, tôi yêu nơi này đến lạ, chỉ cần xa vài ngày thôi là đã thấy nhung nhớ, bồi hồi…
PHÚC AN

Có thể bạn quan tâm

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

Người nối dài tình yêu với dân ca Jrai

(GLO)- Suốt 50 năm qua, bà Kpă H’Mi (SN 1961, buôn Chư Jú, xã Ia Rsai, huyện Krông Pa) vẫn luôn say mê những giai điệu dân ca Jrai. Bà là niềm tự hào của buôn làng khi không chỉ lưu giữ mà còn truyền cảm hứng cho thế hệ trẻ thêm yêu và gắn bó với những giá trị văn hóa truyền thống của dân tộc.

Mắt hạ cho nhau

Thơ Lenguyen: Mắt hạ cho nhau

(GLO)- "Mắt hạ cho nhau" của Lenguyen là khúc ngân dịu dàng của tuổi học trò, nơi bằng lăng tím, phượng đỏ và tiếng ve gọi về ký ức. Bài thơ chan chứa hoài niệm, tiếc nuối những rung động đầu đời chưa kịp nói thành lời.

“Tên Người là cả một niềm thơ”

“Tên Người là cả một niềm thơ”

(GLO)- Bảo tàng Hồ Chí Minh (thuộc Bảo tàng tỉnh Gia Lai) hiện trưng bày, giới thiệu nhiều hình ảnh, tài liệu, hiện vật về cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của Bác. Một trong số đó là tập sách “Tên Người là cả một niềm thơ” do ông Nguyễn Khoa-Cán bộ lão thành cách mạng trao tặng năm 2004.

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

Mới mẻ “Trang sách mùa hè”

(GLO)- 12 năm liên tục duy trì chương trình “Trang sách mùa hè” cũng là chừng ấy thời gian cán bộ, viên chức Thư viện tỉnh dành nhiều tâm huyết để tạo ra một không gian vừa học vừa chơi mới mẻ, hấp dẫn.

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

Thơ Phạm Đức Long: Di vật đời người

(GLO)- Bài thơ "Di vật đời người" của Phạm Đức Long là khúc tưởng niệm thấm đẫm cảm xúc về những người lính đã hi sinh trong chiến tranh. Họ ngã xuống giữa rừng xanh, để lại những di vật bình dị mà thiêng liêng, là biểu tượng bất tử của một thời tuổi trẻ quên mình vì Tổ quốc...

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

Âm sắc Tây Nguyên trên quê Bác

(GLO)- Từ ngày 16 đến 20-5, gần 40 ca sĩ, diễn viên, nghệ nhân Gia Lai đã tham gia 2 sự kiện vô cùng ý nghĩa tại tỉnh Nghệ An. Đó là hội diễn nghệ thuật quần chúng “Tiếng hát Làng Sen” và triển lãm “Hồ Chí Minh đẹp nhất tên Người” năm 2025.

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Khai mạc triển lãm ảnh “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”

Nhân kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2023); 47 năm Ngày Quốc tế Bảo tàng (18/5/1978 - 18/5/2025), sáng 12-5, Bảo tàng tỉnh Bình Định phối hợp Bảo tàng Quang Trung khai mạc triển lãm ảnh chủ đề “Di sản văn hóa phi vật thể quốc gia tại Bình Định - Sắc màu hội tụ”.

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.