Làng Jrai dưới bóng đa

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Ở làng Đúp (xã Hà Bầu, huyện Đak Đoa, tỉnh Gia Lai) có 1 quần thể hàng chục cây đa cổ thụ, tạo thành một rừng đa ven làng, chở che cho làng.

Nếu kơ nia là biểu tượng cho sức sống của Tây Nguyên trong thơ ca, thì những cây đa cổ thụ lại biểu trưng cho sức sống của những ngôi làng trong đời thực. Bây giờ rất khó để thấy cây kơ nia, nhưng cây đa được trồng khá nhiều trong các làng Jrai, Bahnar. Ở làng Đúp còn có hẳn một quần thể với hàng chục cội đa mấy trăm năm tuổi, tạo thành một rừng đa ven làng, chở che cho làng.

Nhiều thế hệ ở làng Đúp sinh ra, lớn lên dưới tán những cội đa ven làng. Ảnh: Hoàng Ngọc
Nhiều thế hệ ở làng Đúp sinh ra, lớn lên dưới tán những cội đa ven làng. Ảnh: Hoàng Ngọc

Nắng chiều nhảy múa trên từng phiến lá đa cùng tiếng của bầy quạ kêu nhắc nhớ người ta về sự trở về vào cuối ngày. Sau 1 ngày chăn bò, khi ngang qua rừng đa về làng, bà H’Bring đặt xuống chiếc gùi chất đầy củi khô và những thứ đồ lỉnh kỉnh để nghỉ chân. Ngồi bệt xuống bãi cỏ dưới tán một cây đa, bà hỏi chúng tôi vì sao biết làng Đúp, có phải đã “tìm thấy” làng trên Google Maps không.

Bà cho biết: “Con trai mình đang là thôn trưởng làng Đúp, nó nói những cây đa này chính là Google Maps của làng. Nếu có chụp hình cây đa nhớ đưa lên facebook, người làng Đúp ở đâu cũng sẽ nhìn thấy”. Thấy tôi ngạc nhiên khi nghe một người lớn tuổi ở làng nói về công nghệ, bà H’Bring cười thành tiếng cho biết thêm: “Mình phải dùng mạng xã hội để xem con cháu làng Đúp bây giờ ở đâu, sống thế nào, không là chịu đấy”.

Bà H’Bring cho biết những cây đa chính là chỉ dấu của làng Đúp. Ảnh: Hoàng Ngọc

Bà H’Bring cho biết những cây đa chính là chỉ dấu của làng Đúp. Ảnh: Hoàng Ngọc

Cũng như bà H’Bring, không người dân làng Đúp nào vội vã trên đường trở về nhà mà thường dừng lại nghỉ chân dưới những cội đa ven làng. Già Ksor Mling-một cựu chiến binh đồng thời có gần 2 nhiệm kỳ làm trưởng thôn ở làng Đúp kể: “Hồi trẻ mình đi truy quét Fulro khắp các làng quanh đây, chưa thấy làng nào có nhiều cây đa như ở làng Đúp. Mỗi lần đi xa trở về, nhìn thấy bóng cây đa là thấy làng”.

Già Mling kể thêm, cũng vì rừng đa cổ thụ này nên thu hút rất đông chim chóc. Vào mùa Xuân, từng bầy chim sẻ, chào mào, sáo thường tìm về ăn quả chín. Nhưng “phiền” nhất phải kể đến những bầy khỉ đông đúc hàng chục con. Chúng chuyền hết cành này qua cành khác, cây đa này đến cây đa khác rất ồn ào. Hễ thấy phụ nữ, trẻ em đi qua rừng đa để xuống giọt nước bên dưới là chúng “trêu ghẹo” rất khổ. Nhiều đứa trẻ còn bị những con khỉ nghịch ngợm nắm tóc, sợ quá mà khóc thét. Chúng còn hay bắt gà con của những gia đình sống gần đó.

“Bầy khỉ đông đúc cũng gây phiền hà lắm, nhưng 2-3 năm nay không thấy chúng về nữa lại thấy vắng, thấy buồn”-già Mling bồi hồi cho biết.

Chiều về, người làng Đúp thường dừng chân ngồi nghỉ dưới những cây đa trăm tuổi trước khi về nhà. Ảnh: Hoàng Ngọc
Chiều về, người làng Đúp thường dừng chân ngồi nghỉ dưới những cây đa trăm tuổi trước khi về nhà. Ảnh: Hoàng Ngọc

Những cội đa già còn là chứng nhân cho bao chuyện buồn vui của ngôi làng Jrai này. Chỉ lên những vết đạn chi chít như tổ ong trên thân một cây đa sát đường đi, già Mling cho biết đó là vết thương không thể lành sau 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ. Ông kể: “Từ nhỏ mình đã thấy vết đạn trên thân đa này rồi. Đến kháng chiến chống Mỹ thì vết đạn càng chi chít. Lính Mỹ thường về đây trút giận lên thân cây sau những trận đánh thất bại. Nhưng sức sống của cây rất mãnh liệt, có cây bị bom đạn cày xới mất đến một nửa thân và bộ rễ mà nó vẫn tỏa bóng mát cả một vùng”.

Những vết đạn chi chít trên một thân cây đa luôn nhắc nhớ các thế hệ người dân về quá khứ hào hùng. Ảnh: Hoàng Ngọc

Những vết đạn chi chít trên một thân cây đa luôn nhắc nhớ các thế hệ người dân về quá khứ hào hùng. Ảnh: Hoàng Ngọc

Dưới bóng đa ven làng còn là “trung tâm thông tin”-nơi tập trung những câu chuyện làng. Người làng Đúp đi làm rẫy nương, đi chăn bò, ra giọt nước, tới nhà mồ…đều phải đi qua rừng đa này. Ngày ngày, người làng vẫn gặp nhau, dừng lại nói dăm ba câu chuyện. Cứ thế chuyện lớn chuyện nhỏ của làng cũng từ đây mà lan nhanh như gió chẳng cần đến loa truyền thanh.

Bà H’Bring còn khẳng định, nhờ có những cây đa nên giữ cho nguồn nước giọt của làng Đúp luôn dồi dào, mát lành. “Có năm hạn nặng, các làng quanh đây đều cạn khô nước giọt, nhưng riêng 3 giọt nước của làng Đúp nước vẫn tuôn chảy đêm ngày. Đó là nhờ có những cây đa nơi đầu nguồn”-bà H’Bring nói.

Những tán đa cổ thụ thu hút chim chóc tụ về ăn quả chín râm ran cả một góc làng. Từ trong nách lá cũng cựa mình nhú những chồi non, âm thầm nhắc rằng, thêm một mùa xuân cho đời cây và cả đời người.

Có thể bạn quan tâm

Hào hùng một thời hoa lửa

Hào hùng một thời hoa lửa

“Trưa 2/4/1975, thanh niên sinh viên học sinh (TNSVHS) nội thành chiếm rạp hát Hòa Bình (Đà Lạt), treo lá cờ Mặt trận Giải phóng và băng rôn “Hoan hô Quân Giải phóng miền Nam” lên nóc rạp hát.

Mùa vàng dưới những rặng cây

Mùa vàng dưới những rặng cây

Những quả cây vàng ươm rụng xuống nằm lổn nhổn dưới rừng cây đã đến mùa thu hoạch. Từng đoàn người lụm cụm nhặt lấy phần hạt tinh túy nhất mang về cho chủ vườn, đưa vào các nhà máy, chế biến thành loại hạt giá trị cao cung ứng cho thị trường khắp thế giới.

Xanh lại chiến trường Tây Nguyên Kỳ cuối

E-magazineXanh lại chiến trường Tây Nguyên Kỳ cuối: Vươn mình trong kỷ nguyên mới

(GLO)- 50 năm sau ngày giải phóng, được sự quan tâm của Đảng, Nhà nước cùng nỗ lực vươn lên của đồng bào các dân tộc Tây Nguyên, vùng đất “nóc nhà” của Đông Dương chuyển mình mạnh mẽ. Bước vào giai đoạn mới, vùng Tây Nguyên đang đứng trước vận hội mới, phát huy lợi thế vươn lên cùng đất nước.

Các dự án triển khai dang dở, kéo dài (trong ảnh là đoạn đường cụt giữa TP. Gia Nghĩa do vướng mặt bằng) làm lãng phí nguồn lực đầu tư công

E-magazineXanh lại chiến trường Tây Nguyên Kỳ 4: Gia Lai ngày ấy, bây giờ...

(GLO)- Sau ngày giải phóng năm 1975, Đảng bộ, chính quyền và Nhân dân các dân tộc tỉnh Gia Lai đã cùng chung sức, kiến thiết lại quê hương từ đống hoang tàn của chiến tranh. Đến nay Gia Lai đã vươn mình phát triển mạnh mẽ, từ đô thị đến nông thôn khoác lên mình màu áo khang trang. 

Chuyện đời mẹ liệt sĩ 115 tuổi

Chuyện đời mẹ liệt sĩ 115 tuổi

Năm nay, cụ Nguyễn Thị Tý ở xã Quang Tiến, huyện Sóc Sơn, Hà Nội đã sống hơn trăm năm có lẻ, mà phần “lẻ” ấy lại không hề nhỏ tẹo nào. Ở tuổi 115, cụ hiện vẫn khỏe mạnh bên các con và 23 cháu, 43 chắt và 14 chút nội, ngoại…

Xanh lại chiến trường Tây nguyên Kỳ 2

E-magazineXanh lại chiến trường Tây nguyên Kỳ 2: Buôn Ma Thuột từ hoang phế vươn lên thủ phủ Tây Nguyên

(GLO)- Nếu chiến thắng Đak Tô-Tân Cảnh ( năm 1972) xoay chuyển cục diện chiến trường Tây Nguyên thì chiến thắng Buôn Ma Thuột đánh sập “tử huyệt” của địch, mở ra Chiến dịch Hồ Chí Minh để Bắc-Nam sum họp một nhà. Từ một thị xã hoang phế, Buôn Ma Thuột ngày nay xứng đáng là thủ phủ Tây Nguyên

Gặp 'pháp sư' cuối cùng nặn hình nhân thế mạng trên đảo Lý Sơn

Gặp 'pháp sư' cuối cùng nặn hình nhân thế mạng trên đảo Lý Sơn

Từ bao đời nay, với người dân trên đảo Lý Sơn (tỉnh Quảng Ngãi), mỗi khi có người thân gặp nạn ngoài biển mà không tìm thấy xác, gia đình họ sẽ tìm đến “pháp sư” nhờ nặn một “hình nhân thế mạng” bằng đất sét, thực hiện nghi lễ chiêu hồn, nhập cốt rồi mang đi chôn như người quá cố.

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước - Bài 5: Chuyện về người chiến sĩ nhiều lần cảm tử, góp công giải phóng miền Nam

Phải hẹn rất nhiều lần, tôi mới gặp được người cựu chiến binh, Đại uý Nguyễn Đức Trọng (SN 1956, quê quán xã Long Thành, huyện Yên Thành, Nghệ An, người góp công cùng đồng đội tham gia giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.