Làng Jrai dưới bóng đa

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Ở làng Đúp (xã Hà Bầu, huyện Đak Đoa, tỉnh Gia Lai) có 1 quần thể hàng chục cây đa cổ thụ, tạo thành một rừng đa ven làng, chở che cho làng.

Nếu kơ nia là biểu tượng cho sức sống của Tây Nguyên trong thơ ca, thì những cây đa cổ thụ lại biểu trưng cho sức sống của những ngôi làng trong đời thực. Bây giờ rất khó để thấy cây kơ nia, nhưng cây đa được trồng khá nhiều trong các làng Jrai, Bahnar. Ở làng Đúp còn có hẳn một quần thể với hàng chục cội đa mấy trăm năm tuổi, tạo thành một rừng đa ven làng, chở che cho làng.

Nhiều thế hệ ở làng Đúp sinh ra, lớn lên dưới tán những cội đa ven làng. Ảnh: Hoàng Ngọc
Nhiều thế hệ ở làng Đúp sinh ra, lớn lên dưới tán những cội đa ven làng. Ảnh: Hoàng Ngọc

Nắng chiều nhảy múa trên từng phiến lá đa cùng tiếng của bầy quạ kêu nhắc nhớ người ta về sự trở về vào cuối ngày. Sau 1 ngày chăn bò, khi ngang qua rừng đa về làng, bà H’Bring đặt xuống chiếc gùi chất đầy củi khô và những thứ đồ lỉnh kỉnh để nghỉ chân. Ngồi bệt xuống bãi cỏ dưới tán một cây đa, bà hỏi chúng tôi vì sao biết làng Đúp, có phải đã “tìm thấy” làng trên Google Maps không.

Bà cho biết: “Con trai mình đang là thôn trưởng làng Đúp, nó nói những cây đa này chính là Google Maps của làng. Nếu có chụp hình cây đa nhớ đưa lên facebook, người làng Đúp ở đâu cũng sẽ nhìn thấy”. Thấy tôi ngạc nhiên khi nghe một người lớn tuổi ở làng nói về công nghệ, bà H’Bring cười thành tiếng cho biết thêm: “Mình phải dùng mạng xã hội để xem con cháu làng Đúp bây giờ ở đâu, sống thế nào, không là chịu đấy”.

Bà H’Bring cho biết những cây đa chính là chỉ dấu của làng Đúp. Ảnh: Hoàng Ngọc

Bà H’Bring cho biết những cây đa chính là chỉ dấu của làng Đúp. Ảnh: Hoàng Ngọc

Cũng như bà H’Bring, không người dân làng Đúp nào vội vã trên đường trở về nhà mà thường dừng lại nghỉ chân dưới những cội đa ven làng. Già Ksor Mling-một cựu chiến binh đồng thời có gần 2 nhiệm kỳ làm trưởng thôn ở làng Đúp kể: “Hồi trẻ mình đi truy quét Fulro khắp các làng quanh đây, chưa thấy làng nào có nhiều cây đa như ở làng Đúp. Mỗi lần đi xa trở về, nhìn thấy bóng cây đa là thấy làng”.

Già Mling kể thêm, cũng vì rừng đa cổ thụ này nên thu hút rất đông chim chóc. Vào mùa Xuân, từng bầy chim sẻ, chào mào, sáo thường tìm về ăn quả chín. Nhưng “phiền” nhất phải kể đến những bầy khỉ đông đúc hàng chục con. Chúng chuyền hết cành này qua cành khác, cây đa này đến cây đa khác rất ồn ào. Hễ thấy phụ nữ, trẻ em đi qua rừng đa để xuống giọt nước bên dưới là chúng “trêu ghẹo” rất khổ. Nhiều đứa trẻ còn bị những con khỉ nghịch ngợm nắm tóc, sợ quá mà khóc thét. Chúng còn hay bắt gà con của những gia đình sống gần đó.

“Bầy khỉ đông đúc cũng gây phiền hà lắm, nhưng 2-3 năm nay không thấy chúng về nữa lại thấy vắng, thấy buồn”-già Mling bồi hồi cho biết.

Chiều về, người làng Đúp thường dừng chân ngồi nghỉ dưới những cây đa trăm tuổi trước khi về nhà. Ảnh: Hoàng Ngọc
Chiều về, người làng Đúp thường dừng chân ngồi nghỉ dưới những cây đa trăm tuổi trước khi về nhà. Ảnh: Hoàng Ngọc

Những cội đa già còn là chứng nhân cho bao chuyện buồn vui của ngôi làng Jrai này. Chỉ lên những vết đạn chi chít như tổ ong trên thân một cây đa sát đường đi, già Mling cho biết đó là vết thương không thể lành sau 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ. Ông kể: “Từ nhỏ mình đã thấy vết đạn trên thân đa này rồi. Đến kháng chiến chống Mỹ thì vết đạn càng chi chít. Lính Mỹ thường về đây trút giận lên thân cây sau những trận đánh thất bại. Nhưng sức sống của cây rất mãnh liệt, có cây bị bom đạn cày xới mất đến một nửa thân và bộ rễ mà nó vẫn tỏa bóng mát cả một vùng”.

Những vết đạn chi chít trên một thân cây đa luôn nhắc nhớ các thế hệ người dân về quá khứ hào hùng. Ảnh: Hoàng Ngọc

Những vết đạn chi chít trên một thân cây đa luôn nhắc nhớ các thế hệ người dân về quá khứ hào hùng. Ảnh: Hoàng Ngọc

Dưới bóng đa ven làng còn là “trung tâm thông tin”-nơi tập trung những câu chuyện làng. Người làng Đúp đi làm rẫy nương, đi chăn bò, ra giọt nước, tới nhà mồ…đều phải đi qua rừng đa này. Ngày ngày, người làng vẫn gặp nhau, dừng lại nói dăm ba câu chuyện. Cứ thế chuyện lớn chuyện nhỏ của làng cũng từ đây mà lan nhanh như gió chẳng cần đến loa truyền thanh.

Bà H’Bring còn khẳng định, nhờ có những cây đa nên giữ cho nguồn nước giọt của làng Đúp luôn dồi dào, mát lành. “Có năm hạn nặng, các làng quanh đây đều cạn khô nước giọt, nhưng riêng 3 giọt nước của làng Đúp nước vẫn tuôn chảy đêm ngày. Đó là nhờ có những cây đa nơi đầu nguồn”-bà H’Bring nói.

Những tán đa cổ thụ thu hút chim chóc tụ về ăn quả chín râm ran cả một góc làng. Từ trong nách lá cũng cựa mình nhú những chồi non, âm thầm nhắc rằng, thêm một mùa xuân cho đời cây và cả đời người.

Có thể bạn quan tâm

Gặp lại ở chợ phiên

Gặp lại ở chợ phiên

Những phiên chợ ở vùng cao giống như “bảo tàng sống” về đất và người. Chợ phiên vùng cao A Lưới không chỉ là nơi mua bán hàng hóa, mà dường như còn chứa đựng cả một kho tàng văn hóa truyền thống của đồng bào Bru - Vân Kiều, Tà Ôi, Cơ Tu... ở miền Tây xứ Huế này.

Lập Trung tâm tài chính quốc tế để Việt Nam bứt phá - Bài 1: Mở lối thu hút dòng vốn mới

Lập Trung tâm tài chính quốc tế để Việt Nam bứt phá - Bài 1: Mở lối thu hút dòng vốn mới

Với việc hình thành Trung tâm tài chính quốc tế tại TPHCM và Đà Nẵng, một giai đoạn mới cho phát triển của các vùng kinh tế đặc thù, hình thành cầu nối hút vốn mới cho nền kinh tế. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều vấn đề cần giải quyết để tạo hành lang cho các trung tâm tài chính vận hành.

Làng tỉ phú... tái nghèo

Làng tỉ phú... tái nghèo

Hàng chục hộ dân trong một làng ở vùng cao Quảng Nam bỗng chốc trở thành "tỉ phú" nhờ nguồn tiền đền bù từ dự án thủy điện. Nhưng rồi chỉ sau mấy mùa rẫy, họ lại nhanh chóng nằm trong diện… hộ nghèo.

Mỹ vị miền trung du

Mỹ vị miền trung du

Không chỉ là một loại thực phẩm có bề dày lịch sử, mà ở xứ Quảng còn có một loại phở khác biệt được gọi là phở sắn khô với cách làm, nguyên liệu, hương vị hết sức độc đáo mà chẳng nơi nào có được.

Thì thầm từ gốm Yang Tao

Thì thầm từ gốm Yang Tao

Nhờ may mắn làm cái nghề viết lách nên tôi từng có dịp đến nhiều trung tâm gốm của cả nước. Nghề gốm mỗi nơi mỗi kiểu, sản phẩm đơn giản có, tinh xảo có; quy trình tạo tác thủ công lẫn công nghiệp hóa vài ba công đoạn cũng có.

Bà Tiên nơi rẻo cao

Bà Tiên nơi rẻo cao

Nhiều học sinh của Trường Trường Tiểu học và THCS Ba Lế, xã Ba Lế (huyện Ba Tơ, Quảng Ngãi) vẫn thường gọi bà Nguyễn Thị Thủy Tiên (58 tuổi) - nhân viên cấp dưỡng của trường, là bà ngoại.

“Nhà tâm lý” đặc biệt

“Nhà tâm lý” đặc biệt

(GLO)- Không chỉ truyền dạy kiến thức, giáo viên chủ nhiệm còn là những “nhà tâm lý học” đồng hành cùng học sinh trong suốt quãng thời gian học tập. Có người chỉ kiêm nhiệm một vài năm nhưng có người lại gắn bó với vai trò này suốt cả sự nghiệp “trồng người”.

"Gieo chữ" giữa trùng khơi

"Gieo chữ" giữa trùng khơi

Giữa mênh mông trùng khơi, nơi tiền đồn Tổ quốc, những ngôi trường khang trang, vững chãi trên các đảo thuộc huyện Trường Sa (tỉnh Khánh Hòa) vẫn ngày ngày vang vọng tiếng ê a của học trò.