"Không được mệt" nơi sự sống mong manh

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Chưa bao giờ cuộc chạy đua giành giật sự sống cho bệnh nhân Covid-19 nguy kịch ở tâm dịch TP Hồ Chí Minh diễn ra gấp gáp, gay cấn trong từng phút “cân não” như hiện nay. Trực tiếp có mặt ở những căn phòng đặc biệt, nơi ánh đèn không bao giờ tắt ấy mới thấu hiểu được tận cùng của những hy sinh thầm lặng, những áp lực chồng chất và cả những trăn trở của đội ngũ y, bác sĩ cũng như các lực lượng tình nguyện viên. 

Cứu chữa bệnh nhân nguy kịch tại Bệnh viện hồi sức người bệnh Covid-19 TP Hồ Chí Minh.
Cứu chữa bệnh nhân nguy kịch tại Bệnh viện hồi sức người bệnh Covid-19 TP Hồ Chí Minh.
Nỗ lực trong khốc liệt
Như guồng quay xuyên ngày đêm ở các trung tâm hồi sức tích cực người bệnh Covid-19 nguy kịch khác, sẩm tối, bước vào Trung tâm hồi sức tích cực người bệnh Covid-19 Bệnh viện Bạch Mai (tại quận 7, TP Hồ Chí Minh) những đôi chân gấp gáp của y, bác sĩ bước vào ca đêm. Từ phòng thay đồ tất cả các công đoạn từ đeo khẩu trang, bọc giày, mũ chụp, kính chắn, bảo hộ cấp 4… phải thực hiện chính xác đến từng chi tiết.
Đưa tôi vào phòng điều trị, điều dưỡng trưởng Khu hồi sức 1 Nguyễn Mạnh Chung chỉ lên chuông báo động gắn ở mỗi phòng cấp cứu bảo rằng: Tiếng chuông ấy vang lên liên tục. Các điều dưỡng không được phép rời mắt khỏi bệnh nhân cũng như những chiếc máy theo dõi dấu hiệu sinh tồn. Đây là tuyến điều trị cao nhất, mỗi thầy thuốc đều phải tập rèn “thần kinh thép”, sao nhãng một phút là có chuyện ngay…
Suốt tám tiếng trong ca trực trôi qua, điều dưỡng Chung, bác sĩ Tân cùng các đồng nghiệp khác liên hồi chạy đi thăm khám, hội chẩn hàng loạt phòng bệnh. Vừa tập trung cao độ nhất vào người bệnh vừa phải thực hiện “3 nhịn” đó là nhịn ăn, nhịn uống, nhịn đi vệ sinh.
Giữa khuya, thêm một ca bệnh chuyển nặng, ngay lập tức các thông số: Bệnh nhân béo phì, huyết áp cao, chỉ số sinh tồn tụt mạnh, nguy kịch… được chuyển đến phòng chỉ huy. Nhanh như chớp, các chuyên gia hàng đầu về hồi sức, cấp cứu có mặt để kéo người bệnh thoát khỏi “cửa tử”.
Có những khoảnh khắc quá mệt, các điều dưỡng trẻ tựa lưng vào nhau cho khỏi khuỵu chân xuống và lại cùng hô vang: Cùng nhau cố lên! Giữa lằn ranh sự sống và cái chết tính bằng phút, bằng giây nên “không được mệt”.
Trực tiếp hội chẩn cứu nhiều ca nguy kịch, bác sĩ Ngô Đức Hùng như quên khái niệm thời gian, giờ giấc. Anh bảo rằng: “Các Trung tâm hồi sức tích cực bệnh nhân Covid-19 là tuyến điều trị cao nhất. Vào đây rồi, không còn khái niệm cuối tuần, nghỉ lễ gì hết… Tất cả trong từng hành động, suy nghĩ chỉ có năm chữ “giữ lấy mạng sống bệnh nhân”. Biết làm được điều này không phải dễ. Và nỗi đau lớn nhất là khi huy động tất cả máy móc và bác sĩ rồi mà bệnh nhân vẫn ra đi… vì quá nặng. Lặng buồn nhất là có gia đình cả vợ lẫn chồng đều vĩnh viễn ra đi vì virus xâm nhập sâu, làm hỏng cả lục phủ, ngũ tạng”.
Dù ca ngày hay ca đêm, mỗi cán bộ, nhân viên y tế đều làm việc 200 - 300% công suất. Với thân hình vạm vỡ nhưng qua đêm thâu chạy rạc chân lo dõi theo nhịp thở, lau từng khuôn mặt, bàn tay, thân thể cho người bệnh, điều dưỡng Huy Cường cũng thấm mệt. Anh bộc bạch: Làm việc ở môi trường này lại trong bộ đồ bảo hộ cấp 4 có khi sau ca trực uống cả lít nước và nằm vật ra ngủ luôn.
Xuyên những đêm trắng nơi điều trị bệnh nhân nguy kịch, các ê kíp phải hội chẩn, níu sự sống lại cho hàng trăm bệnh nhân. Các bộ phận từ phòng chỉ huy, phòng cấp phát thuốc, điều dưỡng, y tá, tình nguyện viên… phải thao tác chính xác tuyệt đối các công việc được phân công.
Tảng sáng, điều dưỡng Thắm, Hiệp… đôi mắt đã xè cay nhưng vẫn thoăn thoắt hút vài xi-lanh thuốc. Các yêu cầu của bác sĩ được thực hiện khẩn trương và chính xác. Một trong những “bí quyết” mà các điều dưỡng trong phòng bệnh nhân nguy kịch nói với tôi, đó là luôn thường trực trong ý nghĩ lời nhắc: Tôi ơi hãy cố lên! Người bệnh đang hôn mê nằm đó như ruột thịt của mình.
Điều dưỡng Nguyễn Mạnh Chung (bên trái) chia sẻ về bệnh nhân thoát nguy kịch ngày 27/8.
Điều dưỡng Nguyễn Mạnh Chung (bên trái) chia sẻ về bệnh nhân thoát nguy kịch ngày 27/8.
Vô giá giữa nhọc nhằn
Bước sang ngày mới, ca làm việc ban ngày với đội ngũ y, bác sĩ cũng gian nan như đêm. Tảng sáng 27/8, PGS, TS Nguyễn Văn Chi vội vã đến tận các giường người bệnh đang lâm vào cảnh ngặt nghèo để cùng các học trò, đồng nghiệp của mình hội ý, triển khai “thần tốc” các biện pháp đưa ca bệnh khỏi đường ray của lưỡi hái tử thần. Từ giường này đến giường khác, phòng này sang phòng nọ, bước chân như quên mỏi, PGS Chi bảo rằng: Làm việc cao độ nhưng phải rèn bản lĩnh tỉnh táo vì căn bệnh này chuyển nguy kịch rất nhanh. Từng ý, từng lời của thầy Chi được y, bác sĩ lĩnh hội trọn vẹn.
Trong số nhiều bệnh nhân vừa “vượt cửa tử” một cách ngoạn mục thì ấn tượng sâu sắc cũng là dấu mốc với y, bác sĩ nơi đây là T.Th nặng 130 kg dần hồi sinh. Bác sĩ Ngộ Đức Hùng chia sẻ: “Cô gái ấy mới 24 tuổi, bị tổn thương phổi quá nặng nề, nghiêm trọng. Phổi lại phải gánh khối lượng cơ thể “khủng” như vậy nên mọi người nói với nhau rằng, có thể không thể nào mà qua được đâu. Nhưng sự nỗ lực của bệnh nhân cộng với y, bác sĩ xuyên ngày đêm cứu chữa đồng thời trấn an tâm lý, động viên kịp thời nên trong vòng khoảng 10 ngày, phổi dần tốt lên, bỏ được máy thở. Đến nay, mỗi lần đi qua, bạn ấy bừng lên hạnh phúc, giơ tay vẫy chào nhân viên y tế. Đó là vĩ thanh vô giá giữa nhọc nhằn”.
Trong những ngày đêm khốc liệt nhất, áp lực nhất, nhiều sự sống đã được giành giật lại từ “cửa tử”. Giữa những tiếng máy thở, tiếng ú ớ, tiếng thì thầm cảm ơn của các bệnh nhân vừa thoát khỏi máy ECMO, bác sĩ Trần Thanh Linh (Bệnh viện Chợ Rẫy) chia sẻ với tôi: Có người tóc đen vào đây vài tuần thành tóc trắng hết. Cũng như những nơi điều trị bệnh nhân Covid-19 nguy kịch, Bệnh viện Chợ Rẫy được giao vận hành Bệnh viện Hồi sức người bệnh Covid-19 TP Hồ Chí Minh.
Nhọc nhằn nhất đối với bác sĩ Linh cũng như các đồng nghiệp của mình là có ca bệnh phải huy động tổng lực sức người lẫn các máy móc hiện đại, tối tân nhất. Ông bảo rằng: “Mỗi người, mỗi động tác phải chính xác nhất. Đặc biệt, khả năng nhận biết, phán đoán dấu hiệu sinh tồn. Có những người hồi tỉnh sau bao ngày mê man, điều đầu tiên họ hỏi là: Tôi vẫn còn sống ư hay đây đang là… cõi khác? Cho đến khi bàn tay thầy thuốc cầm nắm tay họ, nâng đỡ, động viên, “tiếp sức” tinh thần… thì họ mới tin mình đã được hồi sinh. Có lẽ những khoảnh khắc ấy là niềm an ủi, động viên to lớn đối với chúng tôi trong những ngày vô cùng khốc liệt này… Chỉ hy vọng đây sẽ là trận chiến đau thương cuối cùng”.
Hàng nghìn bệnh nhân nguy kịch chuyển nhẹ và hồi sinh: Bước vào giai đoạn cam go nhất là tập trung mạnh vào điều trị, giảm tối đa bệnh nhân Covid-19 tử vong, Bộ Y tế đã chỉ đạo thiết lập tại TP Hồ Chí Minh năm cơ sở điều trị bệnh nhân Covid-19 nặng và nguy kịch. Đó là: Bệnh viện Hồi sức người bệnh Covid-19 TP Hồ Chí Minh (quy mô 1.000 giường, đặt tại TP Thủ Đức); Trung tâm Hồi sức người bệnh Covid-19 Bệnh viện Bạch Mai (quy mô 500 giường tại quận 7); Trung tâm Hồi sức người bệnh Covid-19 Bệnh viện Việt Đức (quy mô 500 giường tại huyện Bình Chánh); Trung tâm hồi sức người bệnh Covid-19 Bệnh viện Trung ương Huế (quy mô 500 giường tại quận Tân Phú); Trung tâm hồi sức người bệnh Covid-19 Bệnh viện Đại học Y Dược TP Hồ Chí Minh (quy mô 250 giường đặt tại quận Bình Tân). Các cơ sở này đã tiếp nhận tổng cộng hơn 5.000 người bệnh nguy kịch; điều trị chuyển nhẹ và hồi phục cho khoảng 2.000 người trong đó có cả người nước ngoài và nhiều bệnh nhân béo phì, mắc hàng loạt bệnh nền.
Theo bài & ảnh: Hà Văn Đạo (NDĐT)

Có thể bạn quan tâm

Nhân chứng đường số 7

Nhân chứng đường số 7

Đã 50 năm sau cuộc truy kích trên đường số 7 (nay là quốc lộ 25), nhưng những cựu binh vẫn hào hùng kể về câu chuyện một thời kiên cường, sẵn sàng đem cả tính mạng dâng cho Tổ quốc.

Xanh lại chiến trường Tây Nguyên Kỳ cuối

E-magazineXanh lại chiến trường Tây Nguyên Kỳ cuối: Vươn mình trong kỷ nguyên mới

(GLO)- 50 năm sau ngày giải phóng, được sự quan tâm của Đảng, Nhà nước cùng nỗ lực vươn lên của đồng bào các dân tộc Tây Nguyên, vùng đất “nóc nhà” của Đông Dương chuyển mình mạnh mẽ. Bước vào giai đoạn mới, vùng Tây Nguyên đang đứng trước vận hội mới, phát huy lợi thế vươn lên cùng đất nước.

Các dự án triển khai dang dở, kéo dài (trong ảnh là đoạn đường cụt giữa TP. Gia Nghĩa do vướng mặt bằng) làm lãng phí nguồn lực đầu tư công

E-magazineXanh lại chiến trường Tây Nguyên Kỳ 4: Gia Lai ngày ấy, bây giờ...

(GLO)- Sau ngày giải phóng năm 1975, Đảng bộ, chính quyền và Nhân dân các dân tộc tỉnh Gia Lai đã cùng chung sức, kiến thiết lại quê hương từ đống hoang tàn của chiến tranh. Đến nay Gia Lai đã vươn mình phát triển mạnh mẽ, từ đô thị đến nông thôn khoác lên mình màu áo khang trang. 

Lối về nẻo thiện

Lối về nẻo thiện

Nơi ấy, những con người lầm lỗi bắt đầu với từng con chữ dưới sự dìu dắt của những người thầy mang sắc phục công an. Lớp học đặc biệt còn nhen nhóm ý chí hoàn lương, mở thêm một cánh cửa ra thế giới bên ngoài.

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước - Bài 7: Ngày giải phóng qua lời kể của những người tham gia chiến đấu

Vào những ngày tháng Tư lịch sử, không khí tại TP Hồ Chí Minh náo nhiệt hơn, nhất là khi những tiêm kích Su và trực thăng của Quân chủng Phòng không - Không quân Việt Nam bay tập luyện trên bầu trời thành phố, chuẩn bị cho chương trình kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam (30/4/1975 - 30/4/2025).

Xanh lại chiến trường Tây nguyên Kỳ 2

E-magazineXanh lại chiến trường Tây nguyên Kỳ 2: Buôn Ma Thuột từ hoang phế vươn lên thủ phủ Tây Nguyên

(GLO)- Nếu chiến thắng Đak Tô-Tân Cảnh ( năm 1972) xoay chuyển cục diện chiến trường Tây Nguyên thì chiến thắng Buôn Ma Thuột đánh sập “tử huyệt” của địch, mở ra Chiến dịch Hồ Chí Minh để Bắc-Nam sum họp một nhà. Từ một thị xã hoang phế, Buôn Ma Thuột ngày nay xứng đáng là thủ phủ Tây Nguyên

Gặp 'pháp sư' cuối cùng nặn hình nhân thế mạng trên đảo Lý Sơn

Gặp 'pháp sư' cuối cùng nặn hình nhân thế mạng trên đảo Lý Sơn

Từ bao đời nay, với người dân trên đảo Lý Sơn (tỉnh Quảng Ngãi), mỗi khi có người thân gặp nạn ngoài biển mà không tìm thấy xác, gia đình họ sẽ tìm đến “pháp sư” nhờ nặn một “hình nhân thế mạng” bằng đất sét, thực hiện nghi lễ chiêu hồn, nhập cốt rồi mang đi chôn như người quá cố.

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước - Bài 5: Chuyện về người chiến sĩ nhiều lần cảm tử, góp công giải phóng miền Nam

Phải hẹn rất nhiều lần, tôi mới gặp được người cựu chiến binh, Đại uý Nguyễn Đức Trọng (SN 1956, quê quán xã Long Thành, huyện Yên Thành, Nghệ An, người góp công cùng đồng đội tham gia giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước - Bài 4: 'Địch đánh núi Dinh thành vôi, các đồng chí sẽ thành tượng đá'

Khi ấy, có lúc nguy nan, đồng chí Phó Chính ủy Trung đoàn 812, Đại tá Nguyễn Văn Tý động viên chúng tôi: Bọn địch đánh núi Dinh thành vôi, các đồng chí sẽ thành tượng đá. Dù sống hay chết, chúng ta đều là những anh hùng của dân tộc này!.., ông Nguyễn Công Binh nhớ lại.

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước

50 năm - những kí ức cho ngày thống nhất đất nước - Bài 1: Chiến thắng Đức Lập trong ký ức của một cựu binh

30/4 năm nay đánh dấu mốc chặng đường 50 năm Ngày Giải phóng hoàn toàn miền Nam, thống nhất đất nước, Bắc Nam sum họp một nhà. Để có được niềm hạnh phúc cho ngày thống nhất ấy, không biết bao nhiêu công sức, máu xương của các thế hệ cha anh đã hy sinh vì Tổ quốc.

Về Đất Tổ nghe chuyện cây nghìn năm tuổi - Bài 2: Những đại lão mộc bên dòng sông Bứa

Về Đất Tổ nghe chuyện cây nghìn năm tuổi - Bài 2: Những đại lão mộc bên dòng sông Bứa

Đứng sừng sững bên dòng sông Bứa (đoạn qua Khu 4, xã Quang Húc, huyện Tam Nông, tỉnh Phú Thọ), cây thị cổ được công nhận cây di sản Việt Nam có tuổi đời ước tính hơn 1.100 năm vẫn xanh tươi, tỏa bóng mát. Hàng năm, “cụ” thị vẫn ra hoa trái lan tỏa mùi hương nồng nàn.