Hương đất

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Trời oi nồng, mặt đất được đà hầm hập nóng, mây đen dồn ứ ự chực chờ được chuyển thể, những cơn gió thoáng lạnh kéo về báo hiệu cơn mưa sắp đến. Tôi nóng lòng đợi mưa về để tận hưởng hương đất. 
Khi đến với một vùng đất, du khách thường hỏi đặc sản địa phương có gì? Đặc sản trở thành ấn tượng, món quà khi nhớ về một nơi mà người ta từng đặt chân đến. Những ngày tháng xa Pleiku, thứ đặc sản tôi nhớ nhất chính là hương đất.
Trời đã ban tặng cho mảnh đất đỏ bazan này sự trù phú đáng ghen tỵ, nơi cỏ cây được gieo trồng cứ thế mơn mởn tốt tươi, nơi mà giao mùa chỉ lướt thật khẽ trên màu lá cây, qua từng cơn gió và đặc trưng nhất chính là lúc trời chuyển mưa. 
Tôi nhớ những ngày xách bi đông nước lẽo đẽo theo chân cha lên rẫy cà phê. Những con đường đất đỏ cheo leo dẫn lên đồi cao cứ trơn tuột. Tôi càng hớn hở dốc hết sức mình để vượt lên thì lại càng bị trôi tuột xuống. Cha cười túm lấy cánh tay tôi rồi xốc lên vai công kênh. Chao ôi là núi đồi trùng trùng điệp điệp cứ ngút ngàn trải ra trước mắt. Lên đến đỉnh đồi, tôi phóng đôi mắt nhỏ bé nhìn ra xung quanh thấy cả đất trời hoang vắng, rừng cây xanh thăm thẳm, những hào đất sâu hoăm hoắm được kiến tạo sau những cơn mưa lớn. Con người thật bé nhỏ giữa đất trời!
Cha cuốc xuống mặt đất những cái hố ngay hàng, thẳng lối để trồng cà phê. Nhìn lớp đất thịt đỏ quạch càng lúc càng chất đống, tôi nghe trong từng cơn gió hương đất phả ra ngọt lành, thấy lòng bình an như lúc dụi đầu vào lòng mẹ. Tôi thốt lên: “Đất thơm lắm cha ạ!”. Cha dừng nhát cuốc, đưa cánh tay quệt lớp mồ hôi đầm đìa trên mặt, vừa cười vừa nói: “Sống ở đâu phải biết quý trọng nơi đó con ạ”. Lời nói của cha khi ấy vọng vào núi đồi, vào gió, vào mây, vang vọng tận tâm trí tôi những lúc đi học xa nhà. 
 Ảnh minh họa (nguồn: Internet)
Ảnh minh họa (nguồn: Internet)
Ngày ra trường, tôi về dạy học ở vùng khó, nơi núi rừng heo hút, thoang thoảng tiếng gió rít, tiếng chim tu huýt gọi bầy. Nơi mà đứng giữa đất trời tôi thấy mình nhỏ bé và được bao bọc; nơi có những con đường đất đỏ mùa khô bụi mù trời khiến mắt tôi cay xè, mùa mưa khiến tôi phải lội lõng bõng giữa con đường nhão nhoét; nơi đã rèn luyện tôi biết kiên nhẫn khi lớp đất đỏ được sên như cháo đặc dính chặt vào từng guồng quay của xe máy.
Cũng chính nhờ mảnh đất đỏ bazan ấy, khi cơn mưa lúc giao mùa đổ xuống, tôi lại nghe hương đất phả vào làn da, mái tóc cháy nắng của học trò. Thứ hương đất đã bồi đắp cho những đứa trẻ Jrai, Bahnar đôi mắt trong vắt như con suối rừng; nụ cười ấm áp sưởi ấm trái tim tôi những ngày xa nhà. Hương đất ẩm ướt tạo ra những món quà của thiên nhiên như nấm mối, nấm tai mèo, măng le rừng..., nuôi dưỡng con người nơi đây cứ thế lớn lên. 
Mỗi lúc trở mùa, tôi lại hít hà thật sâu hương đất trong từng nhịp thở. Tôi luôn tin rằng đất biết thở, đất cũng có tâm hồn như nhà thơ Chế Lan Viên đã viết: “Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở/Khi ta đi, đất bỗng hóa tâm hồn”. Hương đất chính là hơi thở của đất trời gửi vào từng thớ đất, là thứ để mỗi khi đi xa lòng ta luôn nhớ về…
TRÚC PHÙNG

Có thể bạn quan tâm

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

Giải Booker 2025: Danh sách đề cử đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm

(GLO)-Danh sách đề cử của Giải Booker 2025 danh giá mới được công bố, trong đó có 13 tác phẩm của các tác giả đến từ nhiều quốc gia khác nhau, cũng như sự cân bằng về tỷ lệ nam - nữ và sự đan xen giữa tên tuổi cũ và mới. Điều này cho thấy sự đa dạng nhất trong lịch sử 56 năm của giải thưởng này.

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

Triển vọng “Cây cọ nhí” Nguyễn Trịnh Gia Thy

(GLO)- 11 tuổi, Nguyễn Trịnh Gia Thy (học sinh lớp 5.9, Trường Tiểu học Nguyễn Văn Trỗi, phường Pleiku) được nhiều người ưu ái gọi là “cây cọ nhí”. Những bức tranh của Thy không chỉ khéo léo về đường nét, bố cục, màu sắc mà còn chứa đựng những thông điệp ý nghĩa về cuộc sống.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Ngọn đèn nhỏ bên khung cửa

Ngọn đèn nhỏ bên khung cửa

(GLO)- Chồng tôi nhận quyết định chuyển công tác vào một sáng cuối tháng Năm, khi sương vẫn còn giăng mờ trên những con dốc quen thuộc của phố núi Pleiku. Tin anh phải xuống Quy Nhơn theo diện hợp nhất 2 tỉnh không bất ngờ.

Bảo vật quốc gia ngai vua triều Nguyễn đặt tại Điện Thái Hòa, Đại Nội Huế.

Phục chế ngai vàng triều Nguyễn: Trả lại nguyên trạng năm 2015, đảm bảo đúng tinh thần bảo vật quốc gia

(GLO)-Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch (VH-TT&DL) vừa có văn bản chính thức góp ý kế hoạch phục chế ngai vua triều Nguyễn, bảo vật quốc gia bị phá hoại hồi tháng 5 - 2025 tại điện Thái Hòa, yêu cầu phục hồi hiện trạng "gần giống nhất" so với năm 2015, thời điểm hiện vật được lập hồ sơ công nhận.

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

Vở ca kịch bài chòi trò chơi của quỷ: Tôn vinh chiến sĩ công an, cảnh tỉnh kẻ lầm lạc

(GLO)- Vở diễn Trò chơi của quỷ do Ðoàn ca kịch bài chòi Bình Ðịnh (thuộc Nhà hát Nghệ thuật truyền thống tỉnh Gia Lai) dàn dựng vừa giành huy chương đồng tại Liên hoan Nghệ thuật sân khấu chuyên nghiệp toàn quốc về “Hình tượng người chiến sĩ Công an nhân dân” lần thứ V-năm 2025.

NHÀ THƠ ĐÀO AN DUYÊN: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

Nhà thơ Đào An Duyên: Thiết tha giữ lại những xanh tươi cuộc đời

(GLO)- Với nhà thơ Đào An Duyên, đọc và viết chính là hành trình nuôi chữ. Trong hành trình ấy, chị chọn một lối đi riêng, chắt chiu xúc cảm, gửi tiếng lòng vào từng con chữ với niềm mong giữ lại những xanh tươi cuộc đời, từ đó góp thêm một giọng thơ giàu hương sắc cho văn chương Gia Lai.

BẢO TỒN CÁC KỊCH BẢN TIÊU BIỂU CỦA HÁT BỘI BÌNH ĐỊNH: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

Bảo tồn các kịch bản tiêu biểu của hát bội Bình Định: Nên tìm hướng đi mới, phù hợp thực tế

(GLO)- Hát bội Bình Định là một di sản văn hóa đặc sắc với nhiều vở tuồng kinh điển như: Sơn Hậu, Tam nữ đồ vương, Ngũ hổ Bình Tây, Hồ Nguyệt Cô hóa cáo (còn có tên khác là Chém cáo, Cổ miếu vãn ca) của Nguyễn Diêu, Trầm hương các, Diễn võ đình và Cổ thành… của Đào Tấn.

Hòa hợp văn hóa, cùng chung chí hướng

Hòa hợp văn hóa, cùng chung chí hướng

(GLO)- 2 tỉnh Bình Định và Gia Lai (cũ) hợp nhất là cột mốc quan trọng trong hành trình phát triển vùng Duyên hải-Tây Nguyên. Cùng với các lĩnh vực chính trị, kinh tế, xã hội…, văn hóa nghệ thuật cũng được công chúng hết sức quan tâm.

null