Gương mặt thơ: Tạ Văn Sỹ

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Tạ Văn Sỹ là một trường hợp thú vị trong nền thơ Việt đương đại. Anh làm thơ như sinh ra chỉ để làm thơ nhưng lại từng sống bằng nghề xe ôm. Và cũng không hẳn là sống bằng xe ôm, bởi chính trên cái xe máy cà tàng ấy mà anh đã mấy lần một mình vào Nam ra Bắc, để thăm thú và để... làm thơ.
 
Hành nghề xe ôm để sống và làm thơ để tồn tại, bị thơ hành nhưng cũng chính nhờ thơ mà anh thành danh. Thơ anh trải rộng trên mọi trạng huống cảm xúc, nhuần nhuyễn và giàu cảm xúc. Anh rong ruổi với đời, với thơ bằng một sự hiểu biết sâu sắc về nơi mình sống. Có thể nói một cách không ngoa rằng, anh là cuốn từ điển sống về vùng Kon Tum với các buôn làng của người Bahnar, Xê Đăng, Giẻ Triêng, Rơ Ngao...
Anh có thơ đăng báo từ trước năm 1975, quê Tây Sơn, Bình Định nhưng định cư ở Kon Tum từ 1965, đã xuất bản 5 tập thơ, 2 tập tạp văn, 2 tập khảo luận. Anh là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.
Nhà thơ Văn Công Hùng chọn và giới thiệu.
Mùa ning nơng 
Minh họa: H.T
Minh họa: H.T
Hẹn em bên bờ suối vắng
Hội làng bỏ lại sau lưng
Quanh ta linh thiêng chứng giám
Hồn sông hồn núi hồn rừng…
Tiếng chiêng ngân trầm theo lời anh nói
Lửa hội nồng nàn ấm theo vòng tay
Men rượu ngây ngây trong từng hơi thở
Em bừng bừng trong mắt anh say.
Ơ, sao em mềm như con thỏ nhỏ
Em ấm như bộ lông con chồn
Em mát như vạt cỏ non
Em thơm như xạ hương…
Anh như con gấu đói
Tìm mật ngọt trên môi em
Anh như con hổ khát
Tìm nước mát trên ngực em!
Ơi em, hội làng sắp vãn
Sao trời đã báo hết đêm
Về thôi, đường khuya mờ tỏ
Phía bìa rừng lấp ló trăng lên…
Người miền núi
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Người miền núi mắt quen bóng núi
Núi vây quanh ấm áp thân gần
Về đồng bằng nhìn bốn bề trống trải
Thấy mình như lạc lõng phân vân.
Người miền núi uống rượu ghè bằng bát
Quá chén thấy mình như đang trên mây
Về đồng bằng uống toàn rượu đế
Ly nhỏ thôi ấy vậy mà say.
Người miền núi quen leo đèo dốc
Từng đoạn thôi khúc khuỷu hóa gần
Về đồng bằng đường cứ dài hun hút
Đi không trèo nên dễ mỏi chân.
Người miền núi ở với nhau dễ lắm
Không khoe khoa khách khí phân trần
Người đồng bằng nhiều cầu kỳ kiểu cách
Nếu không quen cứ thấy ngại ngần.
Người miền núi nên mê xứ núi
Mới rong chơi dăm bữa đồng bằng
Đã thèm núi thèm rừng thèm suối
Chào bạn bè về lại chốn quen thân.

Có thể bạn quan tâm

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

(GLO)- "Em đi trên đồi hoa" của tác giả Đại Dương là sự hòa quyện giữa con người và cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp. Những câu thơ mang sắc thái vừa lãng mạn vừa thoáng gợi lên cảm giác tiếc nuối về thời gian trôi qua, để rồi "mắt hoa tròn ngấn lệ/rưng rưng vắt qua mùa"...

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

(GLO)- Là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của thế hệ thơ chống Mỹ cùng thời với Nguyễn Khoa Điềm, Hữu Thỉnh, Bằng Việt, Hoàng Nhuận Cầm, Lưu Quang Vũ, Nguyễn Trọng Tạo, Phạm Tiến Duật, Thu Bồn... nhưng Thanh Thảo có một giọng thơ riêng, thiên về trí tuệ và một lối tư duy trực cảm.

“Gia Lai trong tôi”

E-magazine“Gia Lai trong tôi”

(GLO)- Gia Lai trong bạn là những hình dung gì khi nhắc đến? Là khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, là nụ cười sơn nữ hay nét bản sắc văn hóa khó lẫn? Những câu trả lời sẽ được tìm thấy tại Triển lãm nhiếp ảnh năm 2024 với chủ đề “Gia Lai trong tôi”.

Thơ Lê Vi Thủy: Ngày nắng

Thơ Lê Vi Thủy: Ngày nắng

(GLO)- Bài thơ "Ngày nắng" của Lê Vi Thủy là những hình ảnh đầy sức sống và hy vọng. Tác giả khéo léo khắc họa cuộc sống khó khăn nhưng đầy nghị lực của con người, với những mầm xanh vươn lên trong khô cằn, thể hiện niềm tin vào ngày mai tốt đẹp hơn.