Gửi vào nỗi nhớ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Nắng bắt đầu oi nồng hơn. Đất phả từng hơi thở mệt nhọc vào đêm. Có bao nhiêu niềm thương, nỗi nhớ, tôi vẫn mong được gói cả lại, gửi vào tháng 3, giữa sắc trời thắm xanh và những đoản gió khô cháy nhưng không kém phần tha thiết, dịu dàng!
Bụi mờ mịt trên những con đường đất đỏ bazan được những cơn gió đẩy lên không trung như một niềm kiêu hãnh của vùng đất Tây Nguyên. Đám bụi chẳng nề hà ai. Và cứ tháng 3, lũ ong lại được dịp “say khướt” mật từ những đồi hoa cà phê trắng muốt. Từ sự chăm chỉ của chúng, loại mật hoa thơm lừng ấy sẽ trở thành hương vị thơm ngon đặc trưng núi rừng: mật ong hoa cà phê.
Tháng 3 rộn rã hơn bởi lũ chim cứ chíu chít tranh mồi trên những cánh đồng ngả màu lúa chín. Những ngày ấy, đám học trò chúng tôi kiếm đủ cớ, nào là đi tập văn nghệ, đi sinh hoạt Đoàn hay làm bài tập nhóm để trốn đi tắm suối cùng nhau. Cái nắng làm con suối cạn bớt dòng nhưng màu nước lại trong trẻo hơn. Thứ nước suối ngọt lành vẫn không đủ để át đi cái mùi ngai ngái của những làn da cháy nắng, mùi tóc khen khét giữa lúc trời đổ nắng chang chang. Tuổi học trò lúc ấy thật vô tư lự. Những trang sách cứ thế lật qua mà chúng tôi chẳng bao giờ biết được rằng, mai này trang sách ấy khép lại cũng là lúc chẳng bao giờ có thể quay về những năm tháng yên bình nhất của cuộc đời!
Ảnh minh họa (nguồn internet)
Ảnh minh họa (nguồn internet)
Tháng 3 về nôn nao với những kỳ thi đang chờ đợi trước mắt, cũng là dịp lòng chúng tôi hớn hở mong được dầm mình dưới những cơn mưa đầu mùa. Tiếng ve râm ran đâu đó xa xa trong không trung làm cho bầu không khí oi nồng được dịp phát tiết. Đến cả ông trời cũng phải hậm hực vì tháng 3. Này thì tháng 3 về cho hoa gạo đỏ thắm, cho mây trắng trời xanh. Những vạt cỏ cháy cứ thế chạy miên man trải dài xa tít tận chân trời như thiêu đốt từng nỗi nhớ cồn cào khi ta rời xa mảnh đất này. Từng cơn gió chững lại chùng chình, như vấn vương tiếc nuối điều gì khi qua đây.
Tháng 3 về như thế trong hừng hừng hơi nắng, đổ xuống đất những cái bóng loang lổ của thời gian. Tôi vẫn thích nhất những đêm tháng 3 thời chưa có điện. Ngày ấy, mấy chị em chúng tôi thường đem ghế ra sân ngồi hóng gió ngắm trăng. Cha tôi sẽ kể chuyện về Bác Hồ, rồi lại đọc thơ Tố Hữu. Thật lạ, đến giờ tôi vẫn khâm phục trí nhớ siêu phàm của cha khi có thể nhớ rõ mồn một từng chữ trong cả một tập. Nửa đêm, cơn gió nào thoảng qua thật khẽ, tôi nghe đâu đó tiếng trở mình của cha trên chiếc chõng tre ọp ẹp để dậy uống ngụm chè xanh. Cảm giác an yên đến lạ!
Tháng 3 là lúc tâm trạng tôi luôn chập chờn, phấp phỏng mong chờ một điều gì đó xa xôi. Tôi đã đi qua bao nhiêu tháng 3 nơi vùng đất đỏ này-nơi mà tưởng chừng như tôi có thể thấu hiểu cả hơi thở và âm thanh của đất. Đến một ngày trưởng thành, tôi nhận ra mình đã gửi trọn mọi niềm thương nỗi nhớ vào trong tháng 3 cao nguyên.
TRÚC PHÙNG

Có thể bạn quan tâm

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Các nghệ nhân xã Glar (huyện Đak Đoa) chụp ảnh lưu niệm trước tác phẩm “Nét Tây Nguyên”. Ảnh: N.A.M

“Nét Tây Nguyên”

(GLO)- Tại Ngày hội Di sản văn hóa năm 2024 vừa diễn ra ở khu vực Bảo tàng tỉnh Gia Lai, tác phẩm “Nét Tây Nguyên” gồm 1 cụm 5 trụ gỗ của nhà điêu khắc Nguyễn Nam-Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh đã tạo nên điểm nhấn, một nét Tây Nguyên riêng có giữa lòng phố núi.

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.