Gặp huấn luyện viên đua thuyền làng Lung Leng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Từ lâu, tôi từng nghe tiếng đội đua thuyền làng Lung Leng, xã Sa Bình (huyện Sa Thầy), nhưng không rõ ai là người có công đưa đội đua thuyền của làng thường giành giải Nhất trong Hội đua thuyền hàng năm do tỉnh tổ chức. Khi nghe tôi tìm hiểu, Bí thư Đảng ủy xã Nguyễn Minh Thuận liền nói ngay: Đi gặp A Lưới - tay đua cự phách và huấn luyện viên nổi tiếng của đội đua thuyền độc mộc làng Lung Leng.

Chiều cuối năm nắng ươm vàng, bà con Gia Rai ở làng Lung Leng tất bật thu hoạch mì trên rẫy. Đang thu hoạch mì, nhưng nghe cán bộ xã điện thoại có nhà báo từ tỉnh về tìm hiểu đội đua thuyền độc mộc làng Lung Leng, A Lưới không nề hà, liền gác lại công việc để về nhà.

Ngồi đợi trước hiên nhà A Lưới, trong thâm tâm tôi cứ nghĩ người cầm trịch, huấn luyện đội đua thuyền độc mộc làng Lung leng chắc là già làng quắc thước, không ngờ lại là trung niên, dáng người rắn rỏi, khuôn mặt góc cạnh nhưng dễ gần. Tươi cười chào khách, A Lưới đon đả: Mình đang thu hoạch mì. Ngày mùa, bận quá. Mong nhà báo thông cảm!

Pha trà mời khách, gạt giọt mồ hồi trên khuôn mặt rám nắng vì bụi đất, A Lưới chậm rãi kể: Người Gia Rai làng Lung Leng từ bao đời nay quen với sông nước. Làng gần ngã ba sông, là nơi hợp nhất giữa sông Đăk Bla và sông Pô Kô. Từ bao đời nay, người dân ở đây dùng thuyền độc mộc để qua lại, vận chuyển nông sản và đánh bắt cá trên sông. Trong làng, có nhiều hộ gia đình có thuyền độc mộc và nhiều người biết đẽo thuyền. Ngoài thuyền độc mộc, người dân còn sắm thuyền tôn, thuyền nhựa composite để sử dụng trên sông nước.


 

Không chỉ nắm vững bí quyết đẽo thuyền thành thạo, A Lưới còn có tài huấn luyện đội đua thuyền của làng Lung Leng. Ảnh: V.N
Không chỉ nắm vững bí quyết đẽo thuyền thành thạo, A Lưới còn có tài huấn luyện đội đua thuyền của làng Lung Leng. Ảnh: V.N


Gắn bó với sông nước, từ ngày còn là thiếu niên, A Lưới cùng bạn bè đồng trang lứa đã biết chèo thuyền độc mộc vận chuyển nông sản, đua thuyền trên sông nước để vui chơi hay theo người lớn học đẽo thuyền. “Ngày trước, cây to trên rẫy hay dọc bờ sông, suối còn nhiều, dân làng chặt cây đẽo thuyền. Mình không nhớ chính xác đã đẽo bao nhiêu thuyền, có lẽ trên chục thuyền độc mộc rồi!”- A Lưới bộc bạch.

Chỉ vào mấy cái thuyền độc mộc đang để dưới gầm nhà sàn, A Lưới cho rằng, thuyền độc mộc của người Gia Rai ở làng Lung Leng lướt nhanh trên sông nước là nhờ nghệ thuật đẽo thuyền. Để thuyền lướt nhanh, gỗ đẽo thuyền được dân làng chọn là gỗ sao, bằng lăng, bò ma… Các loại gỗ này thường nhẹ. Trong các loại trên, gỗ sao làm thuyền độc mộc là tốt nhất vì chịu được mưa nắng; gỗ bò ma, bằng lăng muốn làm thuyền độc mộc thì phải ngâm nước cho thật lâu, thật kỹ (lấp dưới bùn nước sông)… thuyền mới bền.

Mới nhìn thuyền độc mộc của người Gia Rai ở làng Lung Leng, tôi không thấy gì khác so với thuyền độc của đồng bào DTTS ở làng khác. Như hiểu được ý tôi, A Lưới phân trần: Có khác nhiều đó! Kinh nghiệm đẽo thuyền của người làng Lung Leng là đầu trước thuyền độc mộc cao hơn, nhỏ và mỏng hơn sau để khi chèo thuyền lướt nhanh và khó bị lật.

“Sau khi đẽo xong, dân làng đem thuyền xuống nước kiểm tra lại độ thăng bằng. Nếu thuyền nghiêng bên nào, thì gọt bớt bên đấy, đến khi nhìn thấy thuyền thăng bằng là được. Thuyền đẽo không dày quá và không mỏng quá. Nếu để gỗ thuyền dày quá, thuyền nặng, lòng thuyền hẹp bất lợi; mỏng quá, thuyền không đảm bảo độ bền”- A Lưới không giấu bí quyết.

Trước đây, dân làng thường vào rừng chọn gỗ sao to trong rừng đẽo thuyền. Muốn đẽo một cái thuyền, già làng thường dẫn 15-20 người vào rừng chọn gỗ và xin “thần rừng” hạ cây rừng. Cây sau khi được đốn hạ, dân làng đẽo sơ qua và dùng lăn, dây kéo gỗ về làng. Và phải mất 2- 3 ngày sau, dân làng mới đẽo xong một cái thuyền độc mộc.


 

 Những huy chương A Lưới giành được trong các lễ hội đua thuyền hằng năm. Ảnh: VN
Những huy chương A Lưới giành được trong các lễ hội đua thuyền hằng năm. Ảnh: VN


Ngày nay, rừng được bảo vệ nghiêm ngặt, dân làng không vào rừng chặt cây mà thường chọn cây bò ma, bằng lăng, sao… trên rẫy cũ còn giữ lại để đẽo thuyền. Tuy nhiên, các loại cây này trên rẫy cũ cũng ngày càng hiếm, nhất là cây gỗ sao lại càng khó tìm. Việc đẽo thuyền ngày trước dân làng chủ yếu dùng rìu, bây giờ dùng cưa máy cưa theo hình dáng thuyền, sau đó dùng xe máy hoặc xe công nông vận chuyển gỗ về nhà đẽo lại bằng rìu nên không tốn nhiều công sức như trước.

Không chỉ nắm vững bí quyết đẽo thuyền thành thạo, A Lưới còn có tài huấn luyện đội đua thuyền của làng.

Là người có uy tín, nói đi đôi với làm nên A Lưới luôn được dân làng nể trọng. Để đội đua thuyền của làng tham gia Hội đua thuyền hàng năm giành giải cao, A Lưới huy động thanh niên, trung niên khỏe mạnh tham gia. Và trước khi thi đấu, A Lưới lựa một số thuyền tốt nhất và trực tiếp huấn luyện các thành viên trong đội đua thuyền để mọi người chèo đều tay, thuyền lướt nhanh nhất.

Được A Lưới dẫn dắt luyện tập, khơi dậy tinh thần thể thao, phát huy nét đẹp văn hóa của dân tộc mình, đội thuyền độc mộc làng Lung Leng như được tiếp thêm sức mạnh, hừng hực khí thế và quyết tâm chiến thắng. Và trong các lễ hội đua thuyền độc mộc được tỉnh tổ chức trên sông Đăk Bla từ năm 2001 đến trước khi xảy ra dịch Covid-19 trong dịp xuân, đội thuyền độc mộc làng Lung Leng luôn giành giải cao, thường là giải Nhất, năm nào không may mắn thì cũng giải Nhì. Ngoài giành giải Nhất hoặc Nhì tập thể, nhiều thành viên trong làng Lung Leng đoạt giải cao trong lễ hội. Riêng A Lưới đoạt 4 Huy chương Vàng, 2 Huy chương Bạc và 5 Huy chương Đồng nội dung đua thuyền cá nhân.

Tự hào về đội đua thuyền làng Lung Leng, anh Nguyễn Thanh Tâm – cán bộ văn hóa – thông tin xã Sa Bình chia sẻ: Thuyền độc mộc thường gắn với sinh hoạt và giá trị truyền thống của người dân. A Lưới là một trong những người giỏi đẽo thuyền, huấn luyện viên đua thuyền có tài, có ý thức giữ gìn nét đẹp truyền thống đua thuyền trên sông nước.

Nhớ về Hội thi đua thuyền độc mộc hàng năm, A Klu- bạn A Lưới lại thấy lòng rạo rực: Không biết dịp Xuân mới năm đến đây, UBND tỉnh có tổ chức Hội đua thuyền độc mộc trên sông Đăk Bla nữa hay không? Nếu tổ chức, tôi sẽ cùng A Lưới và các thành viên trong đội đua thuyền của làng Lung Leng tiếp tục tham dự, góp phần giữ gìn một nét đẹp văn hóa trên sông.

Đánh giá cao A Lưới, nhưng điều làm già làng A Rỉh làng Lung Leng trăn trở là sau khi nghệ nhân đẽo thuyền A Nho ở làng mất (do già yếu), trong làng chưa có ai được Nhà nước tặng danh hiệu nghệ nhân thay thế. Chính vì vậy, A Rỉh và nhiều người dân trong làng mong Nhà nước tiếp tục quan tâm, phong tặng nghệ nhân đẽo thuyền cho A Lưới, A Klu, A Krái… để tiếp tục động viên dân làng giữ nghề và nét đẹp văn hóa đua thuyền ở địa phương.    

“Trăn trở của già làng A Rỉh và người dân làng Lung Leng được Đảng ủy, UBND xã Sa Bình ghi nhận và sẽ kiến nghị lên cấp trên khi có dịp”- Bí thư Đảng ủy xã Nguyễn Minh Thuận bày tỏ.



https://www.baokontum.com.vn/dat-nguoi-kon-tum/gap-huan-luyen-vien-dua-thuyen-lang-lung-leng-22088.html

Theo VĂN NHIÊN (baokontum)

Có thể bạn quan tâm

Sê San: Sông kể chuyện đời…

Sê San: Sông kể chuyện đời…

(GLO)- Dòng Sê San miệt mài chở nặng phù sa; sóng nước bồng bềnh không chỉ kể câu chuyện mưu sinh, bảo vệ phên giậu, mà còn gợi mở tương lai phát triển bền vững, góp phần khẳng định vị thế của vùng biên trong hành trình dựng xây quê hương, đất nước.

Chiếc nỏ của người lính trận Ia Drăng

Chiếc nỏ của người lính trận Ia Drăng

(GLO)- Mang ra chiếc nỏ được cất giữ hơn 30 năm, ông Siu Long (làng Gòong, xã Ia Púch, tỉnh Gia Lai)-nhân chứng trong trận đánh thung lũng Ia Drăng 60 năm trước chậm rãi nói: “Tôi muốn tặng món quà Tây Nguyên này cho một người bạn đến từ nước Mỹ”.

Ông Ksor Yung có lối sống trách nhiệm, gần gũi nên được mọi người quý mến. Ảnh: R’Ô Hok

Ksor Yung: Từ lối rẽ sai lầm đến con đường sáng

(GLO)- Từ một người từng lầm lỡ, ông Ksor Yung (SN 1967, ở xã Ia Rbol, tỉnh Gia Lai) đã nỗ lực vươn lên trở thành người có uy tín trong cộng đồng. Ông tích cực tham gia vận động, cảm hóa những người sa ngã, góp phần giữ gìn an ninh trật tự và củng cố khối đại đoàn kết dân tộc.

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

(GLO)- Giữa bao thiếu thốn của vùng đất Pờ Tó, có một người thầy lặng lẽ, bền bỉ gieo yêu thương cho học trò nghèo. Thầy không chỉ dạy chữ mà còn khởi xướng nhiều mô hình sẻ chia đầy ý nghĩa như: “Tủ bánh mì 0 đồng”, “Mái ấm cho em”, “Trao sinh kế cho học trò nghèo”.

Trung tá Cao Tấn Vân (thứ 2 từ phải sang)-Phó Đội trưởng Phòng An ninh đối ngoại (Công an tỉnh Gia Lai) chụp ảnh cùng đồng đội. Ảnh: NVCC

Cống hiến thầm lặng vì sứ mệnh cao cả

(GLO)- Hành trình "gieo hạt" hòa bình bắt đầu từ những con người bình dị. Những cống hiến thầm lặng của họ vì sứ mệnh cao cả, góp phần tích cực đưa hình ảnh đất nước và con người Việt Nam yêu chuộng hòa bình đến bạn bè quốc tế.

Giới trẻ hào hứng tham gia các khóa học làm đèn lồng Trung thu thủ công

Hồi sinh Trung thu xưa

Giữa phố phường rực rỡ ánh đèn led, đèn ông sao và mặt nạ giấy bồi bất ngờ “tái xuất”, gợi lại ký ức những mùa trăng rằm xưa. Sự trở về của Trung thu truyền thống đã manh nha trong những năm gần đây, được nhiều người trẻ hào hứng đón nhận.

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

(GLO)- Trở về từ cuộc chiến khốc liệt ở Thành cổ Quảng Trị, cựu chiến binh Hồ Anh Hòa ít khi nhắc lại kỷ niệm chiến đấu với gia đình, con cháu. Bởi ông cho rằng, việc cầm súng lao vào cuộc chiến thời điểm ấy là trách nhiệm của một người con yêu Tổ quốc, “không nên công thần”.

Các cổ vật gốm sứ chén, bát, đĩa... được ngư dân nhặt được.

Làng cổ vật

Nép mình bên eo biển Vũng Tàu, thôn Châu Thuận Biển (xã Đông Sơn, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) không chỉ nổi tiếng là “làng lặn Hoàng Sa” với truyền thống bám biển, giữ chủ quyền, mà còn được ví như “kho báu” lưu giữ hàng loạt cổ vật từ những con tàu đắm hàng thế kỷ dưới đáy đại dương.

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

Nhiều doanh nghiệp và người dân lên ngọn núi Ngọc Linh hùng vĩ ở TP.Đà Nẵng thuê môi trường rừng để trồng sâm, mở ra một nghề mới để đồng bào Xê Đăng bản địa mưu sinh suốt nhiều năm qua: 'phu sâm', tức nghề cõng hàng thuê.

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

(GLO)- Không chỉ bền bỉ gieo con chữ cho học trò nghèo, thầy Võ Trí Hoàn-Hiệu trưởng Trường Tiểu học và THCS Quang Trung (xã Ia Tul, tỉnh Gia Lai) còn là người đam mê sưu tầm đồ xưa cũ. Với thầy, mỗi món đồ là bài học sống động về lịch sử dân tộc mà thầy muốn kể cho học trò.

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

(GLO)- Hàng trăm năm qua, những gốc đa lặng lẽ vươn mình trong rừng già Kon Ka Kinh, thấm đủ chuyện nhân sinh để hóa thành "chứng nhân" của đại ngàn. Quần thể đa cổ thụ không chỉ tạo nên cảnh quan kỳ vĩ, mà còn trở thành di sản tinh thần gắn bó với bao thế hệ cư dân sống dựa vào rừng.

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

null