Đi chợ làng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Sáng thức giấc, hơi giá len vào sớm mai ùa về khiến tôi muốn cuộn mình thêm chút nữa vào chiếc chăn ấm. Nhưng dự định từ hôm trước khiến tôi lại vùng dậy, khoác thêm chiếc áo len mỏng bước ra cửa. Sương sà trước mặt, giăng đầy ngõ, phủ lên những tán cây, vạt cỏ, mái nhà. Một chút lạnh khẽ ve vuốt bờ vai. Tiếng người đi chợ chào nhau rộn ràng. Ngỡ như lâu lắm mới có dịp gặp vậy. Xóa tan đi cái không gian tĩnh mịch của ngôi làng nhỏ buổi sớm.
Chợ làng cách nhà tôi khoảng 200 m. Chợ nhỏ, họp đông nhất từ 5 giờ 30 phút đến 9 giờ. Mọi người đi chợ mua thức ăn cho cả ngày rồi tất tả lên rẫy hay đi làm. Vậy nên những hàng rau, hàng cá, hàng thịt… luôn tay bận rộn, sau đó nhẩn nha đến quá trưa thì dọn hàng về. Tôi thích đi chợ vào các ngày nghỉ, vì chỉ những ngày này tôi mới có thời gian để bước chậm hơn một chút, vừa đi vừa quan sát, vừa í ới vài ba câu chuyện với người quen.
 Minh họa: HUYỀN TRANG
Minh họa: HUYỀN TRANG
Đầu tiên, tôi đi ngay vào khu vực bà con người Jrai ngồi bán, sà vào các gùi chứa đầy những ngọn bí đỏ xanh non, lá còn tươi nguyên với lớp lông tơ mềm mịn. Chắc chắn đó là ngọn bí giống thuần của người bản địa, cọng mềm, vị ngọt đậm đà. Các bó rau dớn vừa được hái ven suối từ chiều tối hôm trước, đầu ngọn cuộn lại xoăn tít, rồi bí xanh, bí đỏ, mướp đủ loại được bày trên các tấm bao tải vừa trải ra mặt đất. Bắp hạt tím, đậu đen, đậu xanh, đậu đỏ, gạo mới được đóng vào từng túi nhỏ từ 1 đến 2 kg. Củ khoai, củ sắn còn dính đầy đất đỏ. Những xâu măng le ngon mắt. Hay những chú cua đồng bò lạo xạo trong bì bóng, những con ếch đồng bị  buộc hai chân sau cố trườn mình ra khỏi cái thau nhỏ. Những con lươn vàng ươm ngọ nguậy trong cái can nhựa đã cắt miệng vừa đủ chỗ cho một bàn tay thò vào, những con cá lóc chốc chốc bật nảy mình muốn nhảy ra khỏi cái xô nhựa. Lũ tép đồng búng tanh tách, bụng chứa đầy trứng. Mấy mẹ gà mái, anh gà trống nằm im trong bao lâu lâu nghe tiếng động lại kêu toáng lên. Chỉ nhìn ngắm thôi cũng đã khiến tôi thích mê và tưởng tượng ra bao món dân dã hao cơm.
Về đến nhà, con gái tôi chạy ào ngay ra tận ngõ, tranh xách làn. Nó rối rít hỏi: “Mẹ mua gì mà nhiều thế? Hôm nay cuối tuần mẹ liên hoan à? Con xếp đồ cho mẹ nhé!”. Tôi khẽ mỉm cười, thừa biết con bé lém lỉnh này không dám vòi quà nên xin xếp đồ để kiểm tra đây mà. Rồi nó sẽ lật từng món lên và hỏi: “Món này mẹ làm gì? Món này cho con à?”. Chờ tôi gật đầu là nó cười tít mắt vui sướng. Nhìn con, tôi lại nhớ ngày bé mình cũng từng chờ mẹ đi chợ về. Đồng quà tấm bánh ngày ấy chỉ vài cái kẹo bột mà vui lắm. Ngóng mẹ từ cổng, khoảnh khắc thấy mẹ từ xa như vỡ òa niềm vui, tôi reo lên sung sướng. Đó là khoảnh khắc ngọt ngào nhất. Nhìn con, tôi chợt nhận ra những thức mẹ mua chẳng quan trọng. Chỉ cần đó là của mẹ mua về thì mỗi đứa trẻ đều hạnh phúc. Bởi trong suy nghĩ của đứa trẻ, đó là tình yêu của mẹ nên nó tự hào và hãnh diện lắm.
Giờ có cách mua đồ mà không phải ra chợ. Chỉ một cuộc điện thoại sẽ có shipper giao hàng đến tận nhà. Nhưng cái thú đi chợ, được tận mắt nhìn ngắm, tận tay sờ vào từng mớ rau, con cá, con tép, miếng thịt… khiến tôi thích thú vô cùng. Đi chợ tôi bắt gặp những phụ nữ chịu thương chịu khó, tần tảo, lại thấy thương những đôi vai gồng gánh bán buôn, nâng niu chăm lo mỗi bữa cơm của gia đình. Bắt gặp bà cụ nhỏ nhắn, lưng còng tóc bạc thi thoảng lại gánh muối thô, đong muối bằng cái lon sữa bò cũ. Lần nào gặp tôi cũng mua cho bà vài lon muối dù ở nhà vẫn còn. Chỉ mong đôi quang gánh bà nhẹ đi đôi chút.
Đi chợ không chỉ là nhu cầu thiết yếu của cuộc sống hàng ngày mà còn là dịp để tôi quan sát cuộc sống. Đi chợ để tôi có thêm nhiều hơn những nụ cười trong niềm vui sum vầy...
TRẦN HỒNG VÂN

Có thể bạn quan tâm

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Niềm vui của nghệ nhân Thui và cô gái trẻ Hyăo khi được tham gia biểu diễn ở thủ đô, đồng thời giao lưu với các dân tộc anh em. Ảnh: Lam Nguyên

“Hoa của núi” tỏa sắc tại Hà Nội

(GLO)- Như những bông hoa rừng mộc mạc mà đậm hương sắc, 25 nghệ nhân Bahnar làng Kon Măh (xã Ia Khươl, tỉnh Gia Lai) góp mặt tại chuỗi hoạt động tháng 10 với chủ đề “Em là hoa của núi” diễn ra tại Làng Văn hóa-Du lịch các dân tộc Việt Nam, nơi hội tụ vẻ đẹp và tình đoàn kết các dân tộc anh em.

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

(GLO)- Chào mừng thành công của Đại hội đại biểu Đảng bộ tỉnh lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030, tối ngày 4-10, tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình nghệ thuật đặc biệt với chủ đề “Sắt son niềm tin theo Đảng” tại Quảng trường Nguyễn Tất Thành (phường Quy Nhơn).

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

(GLO)- Tôi mượn câu thơ “Ung dung thanh thản giữa mây trời” trong bài mở đầu tập “Vân không” để giới thiệu tập thơ mới của Ngô Thanh Vân. “Vân không” ghi dấu sự trở lại của nữ thi sĩ sau 8 năm chị không xuất bản cuốn sách nào về thơ.

Nhà thơ Ngô Thanh Vân: Đường văn chạm vào trái tim, thành tình yêu biết hát

Nhà thơ Ngô Thanh Vân: Đường văn chạm vào trái tim, thành tình yêu biết hát

(GLO)- Hơn 20 năm nuôi mộng văn chương, nhà thơ Ngô Thanh Vân đã trình làng 5 tập thơ, 2 tập truyện ngắn, 2 tập tản văn. Với chị, khi đường văn chạm vào trái tim sẽ trở thành tình yêu biết hát bởi mong muốn của người viết là được đồng hành với bạn đọc bằng những điều bình dị, chân thành nhất.

Thắp lên lời thơ quê xứ

Thắp lên lời thơ quê xứ

(GLO)- Giữa thời đại ngổn ngang những thanh âm đô thị, giữa nhịp sống hối hả dễ bào mòn gốc rễ bản thể, tập thơ Cồn quê xứ (NXB Hội Nhà văn, 2025) vừa ra mắt bạn đọc đầu tháng 7-2025 như một vọng âm dịu dàng từ đất mẹ, khiến ta như lắng lại...

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Tiểu thuyết 'Mưa đỏ' cháy hàng, in không kịp bán

Sau thành công vang dội của bản điện ảnh, "Mưa đỏ" tiếp tục gây “cơn sốt” trên thị trường xuất bản. Nhiều hiệu sách cho biết độc giả phải chờ tới 15-20 ngày mới nhận được tiểu thuyết. Hiện tại, lượng đặt hàng sách đã vượt xa dự đoán, lên tới hàng chục nghìn cuốn chỉ trong ít ngày.

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

Hòa tiếng cồng chiêng vang vọng đại ngàn

(GLO)- Cồng chiêng của người Jrai và người Bahnar cùng sinh sống trên mảnh đất Gia Lai đã hòa quyện trong mạch nguồn chung của bản sắc-niềm tự hào văn hóa truyền thống. Tiếng cồng chiêng nối liền con người với đất trời, gắn kết bền chặt cộng đồng nơi rừng núi.

null