Cứ ngỡ mùa đông

Theo dõi Báo Gia Lai trênGoogle News
(GLO)- Mấy hôm nay, Pleiku mưa kèm gió lạnh. Cái lành lạnh ấy làm tôi có cảm giác không khí của mùa đông phảng phất đâu đây, dù Tây Nguyên-như người ta vẫn bảo-chỉ hai mùa mưa, nắng.
Mùa hạ này cứ như một nốt trầm. Bao nhiêu lắng lo vẫn còn đeo bám lòng người. Cái triền miên của mưa trời cũng vì lẽ đó mà thêm phần ảm đạm. Những ngày này, chính tôi cũng bất ngờ khi biết mình không dưng lại nhớ chút nắng đông, thứ nắng se sắt rơi nhẹ qua song cửa, phả hơi ấm vào tấm rèm che cạnh chiếc bàn gỗ con con, nơi để sẵn ly cà phê sữa thơm nồng… Tôi từng có những sớm mùa đông bồi hồi như thế. Ý niệm về thời gian đâu phải lúc nào cũng nằm im trên tờ lịch, nay mai sẽ cũ. Nó đi theo con tim ta, hòa lẫn vào không gian, để có những lúc như bây giờ, giữa miên man mùa hạ mà cứ ngỡ mùa đông, dẫu có thể là một mùa đông nửa vời, một mùa đông hờ hững…
Phố xá ở thời điểm này không tiện cho những cuộc xúm xít bạn bè, cho hàng quán đông vui. Dẫu trong cái khí trời lành lạnh, không gì hay bằng được ngồi bên những tình thân, ngồi bên mà vẫn muốn xích lại gần nhau thêm chút nữa để sưởi ấm cho nhau bằng dăm ba câu chuyện vẩn vơ, thường nhật. Cái hơi ấm tỏa ra từ người này cũng đủ khiến người kia dễ chịu. Tôi thích gọi mùa đông là mùa của tình thân. Và cũng chưa bao giờ nhớ cái vị mùa đông đến nhường vậy.
Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang
Cữ này, tôi gần như không buồn, không vui. Người ta vẫn hay sợ những thứ cảm xúc không rõ rệt khi phải ở lâu trong một gian phòng kín. Càng dè dặt ra đường, tôi lại càng nhớ những ngã tư đông người dừng trước đèn đỏ và ai nấy đều có vẻ sốt ruột. Giờ đây, phố vắng hơn, chậm rãi hơn. Tôi cũng không thể làm gì khác ngoài chờ đợi. Không phải chờ đợi trong vô vọng, chán ngán mà đó là cách chúng ta hy vọng và tin tưởng vào những điều tốt đẹp ở phía trước. Sẽ có một sớm mai nào đó, phố lại sóng sánh nắng vàng và những dòng người căng tràn sức sống nối nhau đi.
Thế đấy, cảm giác của con người cũng dễ bị thời tiết “đánh lừa” như vậy. Có thể mai này, khi mùa đông đến thật, tôi không còn mừng rỡ. Có thứ gì đang hiện hữu mà ta biết trân quý đâu? Thường khi mất đi, ta mới mong mỏi tìm lại lần nữa. Như khi thức dậy vào một buổi sáng ướt át, lạnh lẽo, tôi lại thèm chút nắng mùa đông âm ấm, hanh hao như một niềm an ủi. Chút nắng vừa đủ để mẹ tôi phơi phóng, giặt giũ; đủ để nụ tường vi bé bỏng hé nở trước hiên nhà.
Tưởng chừng như Pleiku đang có mùa đông. Đối diện với sự hình dung lạ thường ấy, tôi thành ra lãng mạn. Cái lạnh bao giờ cũng nhắc nhớ con người về hơi ấm, về tình yêu thương và những nỗi mong chờ. Như một hôm nào, có chút nắng ngang qua mùa đông, khiến cho sự lạnh giá của mùa đông bỗng chốc ngọt ngào.
Ai đó từng nói, khi mưa rơi trên cuộc đời bạn, hãy nhìn lên chứ đừng nhìn xuống. Bởi nếu nhìn xuống sao thấy được cầu vồng sau mưa. Đi qua những ngày mưa lạnh, ảm đạm và xa cách, tôi cũng mong lắm ngày phố xá gọi tìm nhau. Những gánh nặng, lắng lo trút xuống. Mọi thứ lại bình yên như một buổi sáng cuối tuần đẹp trời…
LỮ HỒNG

Có thể bạn quan tâm

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

“Mùa xuân của mẹ”

“Mùa xuân của mẹ”

(GLO)- Đầu năm nay, tác giả Lê Thị Kim Sơn-Hội viên Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Gia Lai ra mắt tập truyện dành cho thiếu nhi “Cổ tích trưa” (Nhà xuất bản Kim Đồng) và mới đây là tập truyện ngắn “Mùa xuân của mẹ” (Nhà xuất bản Hồng Đức). 

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

Thơ Đại Dương: Em đi trên đồi hoa

(GLO)- "Em đi trên đồi hoa" của tác giả Đại Dương là sự hòa quyện giữa con người và cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp. Những câu thơ mang sắc thái vừa lãng mạn vừa thoáng gợi lên cảm giác tiếc nuối về thời gian trôi qua, để rồi "mắt hoa tròn ngấn lệ/rưng rưng vắt qua mùa"...

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

Gương mặt thơ: Thanh Thảo

(GLO)- Là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của thế hệ thơ chống Mỹ cùng thời với Nguyễn Khoa Điềm, Hữu Thỉnh, Bằng Việt, Hoàng Nhuận Cầm, Lưu Quang Vũ, Nguyễn Trọng Tạo, Phạm Tiến Duật, Thu Bồn... nhưng Thanh Thảo có một giọng thơ riêng, thiên về trí tuệ và một lối tư duy trực cảm.

“Gia Lai trong tôi”

E-magazine“Gia Lai trong tôi”

(GLO)- Gia Lai trong bạn là những hình dung gì khi nhắc đến? Là khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, là nụ cười sơn nữ hay nét bản sắc văn hóa khó lẫn? Những câu trả lời sẽ được tìm thấy tại Triển lãm nhiếp ảnh năm 2024 với chủ đề “Gia Lai trong tôi”.

Thơ Nguyễn Đình Phê: Với Krông Pa

Thơ Nguyễn Đình Phê: Với Krông Pa

(GLO)- Bài thơ "Với Krông Pa" của Nguyễn Đình Phê mang đến một cái nhìn sâu sắc về mảnh đất và con người nơi đây. Không chỉ đưa người đọc đi qua những khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp, tác giả còn gợi lên những câu chuyện lịch sử và cả hành trình đổi thay sau chiến tranh của vùng đất này.