Cột mốc chủ quyền đặc biệt: Mốc địa đầu Tổ quốc

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Khách du lịch lên Lũng Cú (Hà Giang) ít người biết đến mốc giới 428 nằm gần sông Nho Quế. Đây là cột mốc địa đầu Tổ quốc Việt Nam.
Vợ chồng canh mốc
Từ trụ sở xã Lũng Cú (H.Đồng Văn, Hà Giang) đi ngược lên phía bắc theo biển chỉ dẫn ra mốc 422, đến đầu thôn Séo Lủng nằm ở phần đất thượng cùng cực bắc, rẽ tay phải theo đường ra nhà ngắm cảnh cực bắc, tinh ý lắm mới thấy con đường đất chạy tuột xuống thung lũng Thèn Ván sâu thăm thẳm. Đấy là đường xuống mốc giới số 428 nằm dưới khu vực sông Nho Quế.
 
Thiếu tá Trần Vũ Quỳnh kiểm tra hiện trạng mốc 428.
Thiếu tá Trần Vũ Quỳnh kiểm tra hiện trạng mốc 428.
Sùng Mí Mỷ, Bí thư chi bộ thôn Séo Lủng, kéo tôi lên chiếc xe máy cũ kỹ, đầu chúi xuống theo độ sâu con đường, động viên: “Ngồi lên đây. Đừng sợ. Em vẫn thường chở ngô, chở phân ấy mà. Đi bộ lâu lắm”. Đành phải ngồi lên. Nghe đánh “ào”, chiếc xe lao xuống như đá lăn, trên đường mòn sườn núi không vừa 2 người tránh nhau, gấp khúc zích zắc. Một bên là bờ đất vạt vội bằng cuốc xẻng, một bên là vực sâu thăm thẳm, dòng sông Nho Quế bé như dải lụa, lấp ló dưới bánh xe… Qua mấy đoạn cua, tim muốn nhảy khỏi lồng ngực: “Cho anh xuống đi bộ”. Mỷ dừng xe, cười: “Vậy em xuống trước, chặt cây dọn mốc”…
Mốc giới số 428 là mốc đơn, loại nhỏ, làm bằng đá hoa cương, đặt trên dốc núi, có độ cao hơn 788,83 m, tọa độ địa lý 23°22’47,068” vĩ độ Bắc - 105°18’23,235” kinh độ Đông.
Mốc giới số 428 là mốc đơn, loại nhỏ, làm bằng đá hoa cương, đặt trên dốc núi, có độ cao hơn 788,83 m, tọa độ địa lý 23°22’47,068” vĩ độ Bắc - 105°18’23,235” kinh độ Đông.
Theo đường mòn khoảng nửa tiếng, thấy xe máy của Mỷ dựng cạnh mái lưng núi, tấm lợp còn mới nguyên. Thì ra đấy là lán của vợ chồng ông Lầu Pà Tủa, 57 tuổi, người thôn Sán Trồ (xã Lũng Cú), ra thuê đất của người quen ở Séo Lủng để nuôi bò và gieo ngô, trồng rau, đậu. Căn lán này giống như nhà của vợ chồng ông Tủa, nằm trơ trọi lưng chừng núi và là hộ dân cư đầu tiên ở thượng cùng cực bắc, chỉ cách mốc 428 chừng nửa tiếng đi bộ, ngược lên cả tiếng mới là thôn Séo Lủng.
Ngồi cà kê nói chuyện, ông Tủa kể: “Hồi cuối năm 2020 mới xuống ở, cũng rất lo.
 
Hàng rào dây thép gai trên đường núi, bên Trung Quốc.
Hàng rào dây thép gai trên đường núi, bên Trung Quốc.
Sau dần quen, lán là nơi nghỉ chân của bộ đội, dân quân tuần tra biên giới và người dân đi nương, xuống sông bắt cá”. Ông Tủa cười: “Ngày nào cũng ghé qua mốc 428 xem có gì bất thường không”.
Đoạn mốc dài nhất Việt Nam
Không chỉ nằm ở vị trí địa đầu Tổ quốc, mốc giới 428 còn là điểm bắt đầu của đoạn biên giới giữa 2 mốc, dài nhất Việt Nam (14,060 km), tính từ mốc giới 428 (ở xã Lũng Cú) đến mốc giới số 429 (nằm ở độ cao hơn 497,78 m, trên dốc núi địa phận xã Thượng Phùng, H.Mèo Vạc).
 
Gia đình ông Lầu Pà Tủa sinh sống gần mốc 428.
Gia đình ông Lầu Pà Tủa sinh sống gần mốc 428.
Thiếu tá quân nhân chuyên nghiệp Trần Vũ Quỳnh (Trạm trưởng biên phòng Lũng Cú, Đồn biên phòng Lũng Cú) cho biết, từ mốc giới số 428, đường biên giới theo đường thẳng, đến giao điểm giữa đường thẳng này và trung tuyến dòng chảy sông Nho Quế. Từ đây chuyển thành biên giới nước, sau đó xuôi theo trung tuyến dòng chảy sông Nho Quế, đến giao điểm giữa trung tuyến dòng chảy sông Nho Quế và trung tuyến dòng chảy suối không tên; thì từ đây chuyển thành biên giới đất liền, sau đó theo đường thẳng, đến mốc giới số 429. Chiều dài đoạn biên giới này 14,060 km, trong đó độ dài đường biên giới nước là 13,693 km.
 
Từ khu vực mốc 428 nhìn sang bên kia sông Nho Quế là thôn Mê Do, trấn Mộc Ương, H.Phù Ninh, Vân Nam (Trung Quốc).
Từ khu vực mốc 428 nhìn sang bên kia sông Nho Quế là thôn Mê Do, trấn Mộc Ương, H.Phù Ninh, Vân Nam (Trung Quốc).
 
Cột cờ quốc gia ở trung tâm xã Lũng Cú. Ảnh: M.T.H - Đ.L
Cột cờ quốc gia ở trung tâm xã Lũng Cú. Ảnh: M.T.H - Đ.L
“Theo quy định và để đảm bảo an toàn, mọi người dân khi muốn đến các mốc giới nói chung và mốc 428 nói riêng, đều phải thông qua lực lượng bộ đội biên phòng”, thiếu tá Trần Vũ Quỳnh cho biết. (còn tiếp)
Theo Mai Thanh Hải-Nguyễn Độc Lập (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Bà Tiên nơi rẻo cao

Bà Tiên nơi rẻo cao

Nhiều học sinh của Trường Trường Tiểu học và THCS Ba Lế, xã Ba Lế (huyện Ba Tơ, Quảng Ngãi) vẫn thường gọi bà Nguyễn Thị Thủy Tiên (58 tuổi) - nhân viên cấp dưỡng của trường, là bà ngoại.

Theo chân thợ săn mật ong đất

Theo chân thợ săn mật ong đất

(GLO)- Giữa bạt ngàn núi rừng với vô vàn âm thanh hỗn tạp nhưng những thanh niên làng Kênh (xã Nghĩa Hòa, huyện Chư Păh) lại có cách đặc biệt để phát hiện tổ ong đất, đó là dõi theo cánh ong bay và tiếng vo ve phát ra từ đôi cánh.

"Gieo chữ" giữa trùng khơi

"Gieo chữ" giữa trùng khơi

Giữa mênh mông trùng khơi, nơi tiền đồn Tổ quốc, những ngôi trường khang trang, vững chãi trên các đảo thuộc huyện Trường Sa (tỉnh Khánh Hòa) vẫn ngày ngày vang vọng tiếng ê a của học trò.

Giữ vị chè Truồi

Giữ vị chè Truồi

Làng Truồi (đoạn thuộc xã Lộc Điền, huyện Phú Lộc, thành phố Huế), bát nước chè trong veo chứa đựng từng giọt tinh túy của đất trời. Không để hương vị đặc trưng của chè Truồi bị lãng quên, các nông hộ nơi đây đang mở ra hướng đi đột phá cho loại đặc sản này.

Tái chế đến tái sinh

Tái chế đến tái sinh

Tại một xưởng nhỏ nằm sâu trong vùng ngoại ô Bình Định, tiếng nói cười rộn ràng luôn tràn ngập giữa không gian xanh mát của cây trái tạo nên một không khí đầy sức sống.

Theo chân ông Voi

Theo chân ông Voi

Dưới những dải rừng tự nhiên dọc đại ngàn Trường Sơn, người dân nơi đây luôn kể cho nhau nghe về sự xuất hiện của những ông voi to lớn mỗi khi chạm mặt.

Ánh sáng về làng Canh Tiến

Ánh sáng về làng Canh Tiến

Suốt nhiều năm chìm trong bóng tối của cách trở và thiếu thốn, làng Canh Tiến (xã Canh Liên, huyện Vân Canh) từng là một trong những "vùng trắng" điện lưới hiếm hoi còn sót lại ở Bình Định.

Ngược dòng Thác Ma

Ngược dòng Thác Ma

Sông Thác Ma, tên gọi dân dã của một nhánh nhỏ hợp lưu với sông Ô Lâu, bắt nguồn từ vùng rừng phía Tây huyện Hải Lăng (Quảng Trị), xuôi qua các làng Khe Mương, Trầm, Tân Điền, Cồn Tàu - xã Hải Sơn, rồi đổ về Hải Chánh, hòa vào sông lớn.