Chuyện ở đại ngàn: 'Liêu trai chí dị' ở Krông Bông

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Nhiều lần về TT.Krông Kmar (H.Krông Bông, Đắk Lắk), tôi nghe chuyện 'bùa yêu' đầy tai từ nhiều người dân, đủ mọi thành phần xã hội... Tò mò, tôi tìm theo những lời đồn thổi có vẻ “liêu trai chí dị” này...
 
Ngôi nhà mới khang trang của vợ chồng T. và N. Ảnh: Quang Viên
“Một phụ nữ đang có chồng, con nhưng dùng bùa yêu khiến nhiều trai tơ mê mệt, theo về nhà sống như vợ chồng”, đó là điều mà nhiều người dân và cả... chính quyền “nghi vấn”...
“Cô đó chỉ thích cặp anh em sinh đôi, có đứa trẻ măng đẹp trai, đang được đào tạo để cơ cấu vào vị trí ngon lành, rứa mà bỏ hết theo cổ. 'Độc' cái là anh chồng chính thức cũng không nói gì...”.
Nhiều lần về TT.Krông Kmar (H.Krông Bông, Đắk Lắk), tôi nghe chuyện này đầy tai từ nhiều người dân, đủ mọi thành phần xã hội. Có người còn khẳng định: “Không tin cứ tới buôn T’Lia, xã Hòa Phong hỏi thì biết”. Tò mò, tôi tìm theo những lời đồn thổi có vẻ “liêu trai chí dị” này...
Lần theo lời đồn
Chúng em gặp nhau là duyên phận. Em quen nhiều cô gái mới lớn, nhưng các cô gái đó không sâu sắc. Gặp N. đi uống cà phê nói chuyện thấy hợp. Lấy N. cũng bị dị nghị đủ điều, thiên hạ đồn em bị N. bỏ bùa yêu. Nhưng thôi, miệng thế gian mà, mình sống cho mình chứ đâu sống cho người khác. Còn ba mẹ em, hiểu càng tốt, không thì đành chịu vậy

Anh T.

Từ thị trấn của huyện được coi là nghèo nhất tỉnh này, tôi phóng xe đến xã Hòa Phong cách đó khoảng 15 km. Trước khi đi, thằng em còn cảnh báo: “Phải bỏ củ tỏi đầy mình đề phòng lỡ cô ấy thấy anh vừa con mắt rồi bỏ bùa”.
Tới Hòa Phong, tôi đến thẳng UBND xã để nghe thông tin “danh chính, ngôn thuận” từ chính quyền. Ông Huỳnh Viết Trinh, Phó chủ tịch xã Hòa Phong, nói liền: “Cái ni (này) có, cô đó tên N. ở buôn T’Lia. Không biết có bùa ngải không nhưng gặp thằng nào mà cổ ưng là thằng đó theo luôn về nhà cổ ở.
 
Cô N., người phụ nữ bị đồn đại là có bùa ngải yêu
“Độc” cái là cổ có chồng, có con lớn cả rồi, nhưng mấy thằng theo cổ toàn trai trẻ, chưa vợ. Thằng gần nhất tên T., con của anh cán bộ huyện, nhỏ tuổi hơn rất nhiều cũng theo về nhà. Nó có cô người yêu sắp cưới ở buôn T’Lia, ba nó cho nó học sau này về làm công an nhưng không biết sao khi gặp con ni thì hắn bỏ cô vợ sắp cưới rồi về sống chung luôn. Ba thằng T. thương con, dù không mê tín dị đoan nhưng ổng cũng tìm thầy giải, rồi nhờ công an can thiệp... Vậy mà hai đứa không rời ra được. Thời gian đó, ba của T. tội lắm, bơ phờ hẳn. Ông sợ cổ bắt luôn thằng em sinh đôi đang học ở Đà Nẵng”.
Nhấp ngụm trà, ông Trinh kể tiếp: “Công an có kêu lên tuyên truyền luật Hôn nhân gia đình. Nói chi đó một hồi thì cổ khạc ra máu rất tanh, công an phải cho về. Sau này cổ làm thủ tục ly hôn chồng rồi đưa cậu trai trẻ xuống Hòa Lễ sống”.
Vào buôn T’Lia, gặp một nhóm đàn ông đang ngồi, tôi ghé vào hỏi. Ông N.Đ.C ra vẻ tường tận: “Lịch sử cô ni phải hỏi tui vì cổ sống sát đây. Chồng cổ là bạn tui, nó ưng cô ni cưới hỏi đàng hoàng, có ba mặt con, con gái lớn khoảng 20 tuổi rồi. Rứa mà cổ gặp thằng T. đùng cái, thằng ni bỏ người yêu theo cổ luôn”. “Ở gần nhà, anh thấy cô N. có bùa ngải gì không?”, tôi hỏi. Ông C. trả lời: “Chuyện bùa ngải tui chưa thấy bao giờ nhưng có người ở đây chôn trứng gà sau nhà để thử, vậy mà cổ biết. Nghe nói ông ngoại cổ trước đây là phù thủy”.
Theo lời đồn, không chỉ có T. mà một cặp sinh đôi khác, cũng bị N. bỏ bùa “bắt” về làm chồng. Đem chuyện này hỏi, ông C. “xác nhận”: “Hai thằng đó là con ông Chiếu ở xã Hòa Sơn. Cổ “lượm” hết hai thằng về nhà sống chung với chồng luôn. Thằng nấu cơm, thằng giặt đồ cho cổ. Sau ni gặp thằng T. thì cổ thả cặp sinh đôi đó”.
Ngồi gần hai tiếng đồng hồ, câu chuyện về cô N. được nhiều người trong bàn kể thêm dài dằng dặc. Cuối cùng, ông C. “kết luận”: “Nói chung cô này thuộc dạng... huyền bí”.
 
Ông N.Đ.C gần nhà cô N. ở Buôn T'Lia trao đổi với PV Thanh Niên
“Giải oan” mối tình bùa ngải
Tôi gặp N. (người phụ nữ bị đồn là “bỏ bùa” trai tơ) trong một tiệm uốn tóc ở xã Hòa Lễ. N. không quá đẹp nhưng có duyên ngầm, nói chuyện cuốn hút và khá trẻ so với tuổi gần 40.
Cô bộc bạch: “Em là người Kinh, không có bùa ngải gì cả. Người ta đồn em bùa ngải hớp hồn trai trẻ, nhưng không phải. Bí quyết của em là cách sống. Em biết làm anh T. hạnh phúc, không nũng nịu đòi mua sắm này nọ như những cô gái trẻ anh T. từng yêu. Trước đây trong làng không ai dám đến gần, em bị áp lực lắm, thường xuyên nghĩ đến cái chết nhưng sau cũng kệ, quan trọng là sống tốt, lương tâm không hổ thẹn”.
Về chuyện cặp anh em sinh đôi ở Hòa Sơn cũng yêu N. và dọn về ở chung với vợ chồng cô, N. cười ngặt nghẽo: “Anh đó ở Hòa Sơn, mến mộ em lắm vì em thường giải thích những cái hay, cái đúng. Ảnh nhận em làm em gái nuôi, lâu lâu ghé vào nhà em ở. Nhưng một người đàn ông lạ mặt sống trong nhà thì ai cũng nghĩ em và ảnh yêu nhau”.
N. kể cô thiếu cha từ khi chưa chào đời. Nhà nghèo, nên 6 - 7 tuổi cô đã đi mót, làm thuê nuôi gia đình. N. cưới chồng khi 16 tuổi vì “ổng nói nếu ưng ổng thì ổng lo cho gia đình em”.
N. tâm sự mà mắt nhòa lệ: “Chuyện riêng tư với chồng trước, em không muốn nói ra nhưng ảnh cũng từng nói nếu sau này em gặp được người em thương thì ảnh trả tự do cho em. Rồi em gặp anh T., mến thương nhau thì lấy thôi. Anh T. cũng thương hai đứa con riêng của em như con mình”.
Tiếp tôi trong ngôi nhà khang trang mới xây, biết tôi là nhà báo, T. (29 tuổi, chồng mới của cô N.) có vẻ ái ngại nhưng cũng bộc bạch chân thành... T. có nụ cười tươi, đôi mắt hiền. Ôm cậu con trai 4 tuổi vào lòng, T. cho biết: “Hai vợ chồng lấy nhau chỉ hai bàn tay trắng. Hằng ngày em đi bỏ gas, vợ làm nghề uốn tóc. Căn nhà này xây được cũng nhờ tiền của dì vợ giúp đỡ”.
Về chuyện yêu và lấy một phụ nữ lớn tuổi và đã có chồng, có con rồi bắt đầu sự nghiệp với hai bàn tay trắng, T. thẳng thắn: “Quan trọng là vợ em có nhiều đức tính tốt, đến với nhau em thấy vui vẻ, hạnh phúc. Vợ em đã có con, có chồng, nhưng khi gặp, tụi em tìm được sự chia sẻ, cảm thông thật sự... Tụi em đến với nhau, gia đình em không chấp nhận, về sống cùng không có miếng đất cắm dùi nhưng một lòng một dạ thì cái gì cũng làm được hết”.
Theo T., duyên phận và tình yêu chân thành đã gắn kết họ chứ không có bùa ngải gì cả. T. gặp N. lúc N. đang làm uốn tóc ở TT.Krông Kmar, nơi T. đang công tác. “Chúng em gặp nhau là duyên phận. Em quen nhiều cô gái mới lớn, nhưng các cô gái đó không sâu sắc. Gặp N. đi uống cà phê nói chuyện thấy hợp. Lấy N. cũng bị dị nghị đủ điều, thiên hạ đồn em bị N. bỏ bùa yêu. Nhưng thôi, miệng thế gian mà, mình sống cho mình chứ đâu sống cho người khác. Còn ba mẹ em, hiểu càng tốt, không thì đành chịu vậy”.
(còn tiếp)
Quang Viên (Thanh Niên)

Có thể bạn quan tâm

Anh hùng không đợi tuổi

Anh hùng không đợi tuổi

Những ngày đầu xuân năm mới, tôi gặp anh hùng LLVTND Ngô Tùng Chinh trong ngôi nhà vườn rợp bóng cây xanh của ông tại phường Long Phước (TP Thủ Đức, TP Hồ Chí Minh). Ông đang sống một cuộc đời hiền hòa, giản dị bên cạnh không gian trưng bày hiện vật chiến tranh của riêng mình.

Dìu dặt Kon Chênh

Dìu dặt Kon Chênh

Dìu dặt mấy mươi năm giữ lấy vốn liếng Mơ Nâm trên chốn chênh vênh này, lão nghệ nhân đã có thể yên tâm khi văn hóa của làng mình được mọi người biết đến, nhớ đến, và đổi thay cuộc sống nhờ những điều nho nhỏ.

Những người mẹ đặc biệt

Những người mẹ đặc biệt

Lặng lẽ tồn tại suốt gần 60 năm qua, cô nhi viện Phú Hòa (xã Tịnh Ấn Tây, thành phố Quảng Ngãi, tỉnh Quảng Ngãi) được nhiều người gọi với cái tên “ngôi nhà đặc biệt”, bởi nơi đây có những phụ nữ hy sinh cả đời để trở thành mẹ của hàng trăm đứa trẻ mồ côi, khuyết tật, bị bỏ rơi...

Pháo đài Đồng Đăng được công nhận Di tích Lịch sử Quốc gia - Kỳ 4: Ba ngày đêm máu lửa

Pháo đài Đồng Đăng được công nhận Di tích Lịch sử Quốc gia - Kỳ 4: Ba ngày đêm máu lửa

Cùng với mục tiêu đánh chiếm pháo đài Đồng Đăng, quân địch dồn lực lượng để bao vây, đánh chiếm cứ điểm hang Đền Mẫu án ngữ con đường dẫn đến thị trấn Đồng Đăng. Tại đây, quân và dân địa phương đã kiên cường bám trụ 3 ngày đêm chống lại quân xâm lược.

Nhân sự kiện pháo đài Đồng Đăng được công nhận di tích lịch sử quốc gia - Kỳ 3: Chứng tích bi hùng

Nhân sự kiện pháo đài Đồng Đăng được công nhận di tích lịch sử quốc gia - Kỳ 3: Chứng tích bi hùng

Đối với cư dân sống ở thị trấn miền biên viễn Đồng Đăng, những ngày tháng đối đầu với quân xâm lược tháng 2/1979 giống như những thước phim quay chậm bi thương mà hào hùng. Họ đã sống, chiến đấu cùng bộ đội hiên ngang như thành đồng lũy thép ngay tuyến đầu Tổ quốc.

Cán bộ Công an phường Phù Đổng (TP. Pleiku) hướng dẫn nhân viên Khách sạn Khánh Linh đăng ký lưu trú qua phần mềm dịch vụ công trực tuyến. Ảnh: T.T

Đề án 06: Động lực xây dựng Gia Lai hiện đại, văn minh - Kỳ 1: Khi hệ thống chính trị cùng vào cuộc

(GLO)- Ngày 6-1-2022, Thủ tướng Chính phủ ký ban hành Quyết định số 06/QĐ-TTg phê duyệt Đề án “Phát triển ứng dụng dữ liệu về dân cư, định danh và xác thực điện tử phục vụ chuyển đổi số quốc gia giai đoạn 2022-2025, tầm nhìn đến năm 2030” (Đề án 06).

Rừng dừa Kinh Giang

Rừng dừa Kinh Giang

Rừng dừa nước bên bờ dòng Kinh Giang, xã Tịnh Khê (TP.Quảng Ngãi, tỉnh Quảng Ngãi) gắn liền với lịch sử kháng chiến thống nhất đất nước. Hiện đây là nơi mưu sinh của người dân và là điểm du lịch hấp dẫn.

"Đã có thầy ở đây..."

"Đã có thầy ở đây..."

Có thầy ở đây, trái tim trẻ thơ được sưởi ấm giữa những giông gió cuộc đời. Có cô ở đây, trẻ thơ vững bước trên hành trình gom nhặt kiến thức. Có thầy, cô ở đây, các em không chỉ học cách viết những con chữ mà còn học cách sống, cách yêu thương, cách đứng dậy sau vấp ngã…