Bản quyền truyền hình Asiad - 'Món ăn tinh thần' đắt đỏ

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Sự đắt đỏ không nằm ở giá chào bán, mà ở khía cạnh các nhà đài Việt Nam đã quen với chuyện mua sóng độc quyền, sở hữu các bản quyền dài hạn để 'bán sóng' nên gần như không tồn tại yếu tố chia sẻ. Vai trò của các tổ chức liên kết thương mại giữa các đài, kênh sóng ở Việt Nam vô cùng mờ nhạt.

Hôm nay 23-9, Đại hội thể thao châu Á 2022 (Asiad 19) chính thức khai mạc, mở màn 2 tuần lễ tranh tài sôi động của thể thao đỉnh cao châu lục tại kỳ Á vận hội có quy mô lớn nhất lịch sử.

Nếu không có bất ngờ phút chót, chắc chắn người hâm mộ thể thao Việt Nam sẽ không được xem truyền hình trực tiếp các cuộc thi đấu trong 35 môn của đoàn thể thao nước nhà với không ít niềm hy vọng giành huy chương.

Đó thực sự là điều rất đáng tiếc, dù với bất cứ nguyên nhân gì. Asiad là đại hội thể thao 4 năm diễn ra một lần, có khả năng đánh giá toàn diện nhất, cung cấp được cái nhìn chân thực nhất về nội lực của thể thao Việt Nam cho người hâm mộ.

Các cuộc thi đấu ở Asiad có tính cạnh tranh cao và cũng chứa đựng nhiều sự hấp dẫn bởi khả năng tranh chấp huy chương của VĐV Việt Nam. Nói cách khác, Asiad có đủ yếu tố “hiếm có” và “bùng nổ” vốn là đặc tính quan trọng thu hút người xem truyền hình.

Vậy nhưng, dù gần như không thiếu bất kỳ bản quyền phát sóng các sự kiện thể thao quốc tế nào, thực tế sẽ không có đài truyền hình nào ở Việt Nam sở hữu bản quyền Asiad lần này. Như vậy, lần đầu tiên sau hơn 20 năm, tính từ Asiad Busan năm 2002, người hâm mộ Việt Nam không thể xem được một trong những sự kiện thể thao lớn nhất hành tinh. Cũng vì thế, cần phải nhìn nhận sự việc này không đơn thuần chỉ là “bỏ lỡ” một show truyền hình, mà còn có nhiều vấn đề cần đặt ra một cách nghiêm túc.

Đầu tiên là yếu tố giá cả. Các thông tin không chính thức cho biết, bản quyền trọn gói Asiad 19 chào Việt Nam vào khoảng 7 triệu USD, đã giảm gần một nửa so với mức ban đầu. Con số này rất đắt đỏ, nhưng không hẳn là bất hợp lý, bởi đây là một sự kiện thể thao lớn nhất châu lục, có sự góp mặt của hàng trăm nhà vô địch Olympic, nhà vô địch thế giới cũng như có rất nhiều môn thi đấu hấp dẫn, tính cả môn bóng đá.

Sự đắt đỏ không nằm ở giá chào bán, mà ở khía cạnh các nhà đài Việt Nam đã quen với chuyện mua sóng độc quyền, sở hữu các bản quyền dài hạn để “bán sóng” nên gần như không tồn tại yếu tố chia sẻ. Vai trò của các tổ chức liên kết thương mại giữa các đài, kênh sóng ở Việt Nam vô cùng mờ nhạt.

Vì không quen với chuyện “mua chung”, bỏ qua lợi ích doanh thu cục bộ, nên rõ ràng con số 7 triệu USD đối với bất kỳ nhà đài nào ở Việt Nam cũng là quá lớn, tính toán kiểu gì cũng không hiệu quả, trừ khi có đơn vị bảo trợ tài chính như hồi Asiad 2018.

Bên cạnh đó, việc mua bản quyền tràn lan, gần như sự kiện, giải đấu quốc tế nào cũng có, khiến thị trường bản quyền của Việt Nam dễ bị “định giá ảo”. Đối tác nước ngoài tin rằng chúng ta đang có một lượng người “khủng” và đa dạng, nhất là với dân số hơn 100 triệu người cùng tỷ lệ lớn người tiêu dùng trẻ.

Đồng thời, sự nở rộ gần như không thể kiểm soát, ngăn chặn của các trang web lậu phát trực tuyến tất tần tật các môn thể thao, lại càng khiến những đánh giá, nhận định về thị trường truyền hình Việt Nam thêm phần méo mó.

Hiểu theo một cách nào đó, mức giá 7 triệu USD cho một thị trường 20-25 triệu người xem, đâu có quá đắt?! Đắt, nằm ở chỗ các đài Việt Nam không khai thác thương mại được lượng người xem đó.

Ở đây, từ nhà đài lẫn người xem ở Việt Nam đều vẫn đang nhìn nhận truyền hình thể thao ở góc độ “món ăn tinh thần”, mang ý nghĩa phục vụ là chính. Thể thao của chúng ta chưa phải nhà nghề, người xem cũng chưa thực sự chuyên nghiệp, không sẵn lòng bỏ tiền để xem chính thức và đóng góp doanh thu cho nhà đài, sâu xa hơn là cho chính môn thể thao mà mình yêu thích. Trong bối cảnh đó, “món ăn tinh thần” ấy ngày càng đắt, thì việc “bỏ lỡ” Asiad 19 là điều đáng tiếc.

Có thể bạn quan tâm

'Vươn mình' cùng đường sắt tốc độ cao

'Vươn mình' cùng đường sắt tốc độ cao

Dự án đường sắt tốc độ cao Bắc Nam đang thu hút sự quan tâm đặc biệt của dư luận xã hội và người dân, nhất là các vấn đề huy động nguồn lực, lựa chọn nhà đầu tư đúng người, đúng việc, tránh lãng phí, thất thoát và đảm bảo tiến độ, chất lượng.

'Đại bàng' và 'chim sẻ'

'Đại bàng' và 'chim sẻ'

Còn nhớ, chỉ 20 ngày sau khi được bầu giữ chức Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng, đồng chí Tô Lâm đã có cuộc gặp mặt đoàn đại biểu Hiệp hội Doanh nghiệp nhỏ và vừa Việt Nam.

Để bà bán phở thành chủ doanh nghiệp

Để bà bán phở thành chủ doanh nghiệp

Chỉ còn chưa đầy một tuần nữa, nhiều người bán phở, hủ tiếu, bánh mì... đang đóng thuế khoán sẽ chuyển qua xuất hóa đơn điện tử trực tiếp khi bán hàng. Dù còn nhiều băn khoăn, lo lắng trước giờ G nhưng có thể nói đây là thời điểm để hộ kinh doanh tiếp cận các cơ hội mới.

Không khoan nhượng với hàng giả

Không khoan nhượng với hàng giả

Chiến dịch chống hàng giả, hàng lậu, xâm phạm sở hữu trí tuệ trên toàn quốc, quy mô chưa từng có, đã được Chính phủ phát động từ giữa tháng 5 (từ ngày 15-5 đến ngày 15-6), thu hút sự quan tâm của dư luận.

Để “bộ tứ trụ cột” thể chế thực sự là đòn bẩy phát triển đất nước

Để “bộ tứ trụ cột” thể chế thực sự là đòn bẩy phát triển đất nước

(GLO)- Có lẽ, chưa bao giờ chúng ta có những buổi quán triệt, triển khai Nghị quyết của Đảng nhận được sự nhiệt tình hưởng ứng của người nghe như Hội nghị toàn quốc quán triệt và triển khai thực hiện Nghị quyết số 66-NQ/TW và Nghị quyết số 68-NQ/TW của Bộ Chính trị diễn ra ngày 18-5 vừa qua.

Tránh 'vết xe đổ' khi xử lý trụ sở dôi dư

Tránh 'vết xe đổ' khi xử lý trụ sở dôi dư

Trụ sở dôi dư là một vấn đề được dư luận rất quan tâm trong quá trình sắp xếp đơn vị hành chính hiện nay. Xử lý trụ sở dôi dư làm sao để tránh thất thoát, lãng phí, để những tài sản công này không rơi vào cảnh “cha chung không ai khóc”, là một yêu cầu bức thiết.

Bán hình ảnh là quyền nhưng bán niềm tin là tội

Bán hình ảnh là quyền nhưng bán niềm tin là tội

(GLO)-Hoa hậu Nguyễn Thúc Thùy Tiên vừa bị bắt. Trước đó, 2 cái tên đình đám là Hằng Du Mục và Quang Linh Vlog cũng lần lượt bị khởi tố, tạm giam. 3 con người từng được xem là hình mẫu “truyền cảm hứng”, giờ đứng chung trong một vụ án liên quan đến sản xuất, phân phối, quảng bá sản phẩm sai sự thật.