Tắc Rối - Làng đảo giữa… rừng sâu

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Cả cái làng 41 hộ dân cùng với giáo viên bốn mùa phải quanh quẩn, nhọc nhằn giữa núi rừng Tắc Rối. Muốn đi ra xã, ra huyện phải lội suối, chèo ghe, kéo bè, vượt con sông Tranh chia cắt đôi bờ hơn 40m.
Khổ nỗi, con nước sông Tranh ấy đâu phải ngày nào, giờ nào cũng êm đềm, hiền hòa như một dải lụa mềm, nhiều lúc khí hậu thay đổi, trời chuyển mưa, vào mùa mưa lũ nó lại trở nên dữ tợn, ào ào cuốn phăng mọi thứ. Trong đó, đã có… biết bao mạng người.
Muốn sang thì phải… chèo ghe
Trời miền Trung mùa này đã bắt đầu chuyển mưa. Xã miền núi Trà Tập, huyện miền núi Nam Trà My, tỉnh Quảng Nam những cơn mưa cũng bắt đầu nặng hạt. Từ ngoài đường quốc lộ 40B tôi đã nghe âm thanh vù vù của gió từ cánh sườn núi bên kia tạt lại, tiếng nước chảy cũng bắt đầu cuồn cuộn, gùn ghè xô nhau tạt sóng đôi bờ. Đôi lúc, gặp chiếc ghe nào bơi sang sông, hay chiếc bè kéo vật liệu, tiếng nước ấy ngày càng dữ tợn, kêu gào, đập mạnh vào mạng ghe, bè như muốn nuốt chửng.
Tôi theo chân thầy Lê Huy Phương, Hiệu trưởng Trường Phổ thông Dân tộc bán trú Tiểu học Trà Tập (xã Trà Tập) tiến lại gần con sông ấy. Từ bên bờ bên kia, 2 người đàn ông dùng sức gắng kéo chiếc bè từ những thanh tre và gỗ ghép lại sang sông. Thầy Phương cho biết, đó là 2 người thợ đang thi công xây dựng ngôi trường mới cho người dân tái định cư ở làng Tắc Rối bên kia bờ, họ sang giúp thầy kéo bè đưa chúng tôi sang sông.
Ở bên này 4 người đàn ông không phao, không đồ bảo hộ cũng nén mình leo lên chiếc ghe do 1 người đàn ông điều khiển. Người đàn ông lên cuối dùng hết sức mình đẩy chiếc ghe chở 5 người rời bờ. Trên chiếc ghe được làm từ vài tấm gỗ nẹp tôn mỏng nhẹ, 4 người chen chúc nhau tròng trành đi trên con nước. 
Dòng sông Tranh dữ dằn như muốn nuốt chửng chiếc ghe tội nghiệp. Nhóm những cô gái người dân tộc Ca dong còn lại đứng ở bên bờ giương đôi mắt nặng trĩu nhìn theo, đôi lúc hàng chân mày bỗng nhíu lại mỗi khi chiếc ghe bị sóng đẩy mạnh lắc lư.
 
Dù tái định cư nhưng làng mới Tắc Rối cũng mãi quanh quẩn ở phía bên kia, nơi bị dòng sông Tranh ngăn cách.
Nơi đây, dòng sông cách trở, cái nghèo cứ bao vây xóm làng, điều kiện tiếp xúc với bên ngoài của người dân nơi đây vì thế cũng ít đi, con người nơi đây vì thế cũng khá rụt rè. Trong nhóm người phụ nữ đang đứng chờ chiếc thuyền quay ngược dòng đón mình sang sông, ai nấy cũng nép mình, chỉ duy nhất một người phụ nữ đeo túi đồ lỉnh kỉnh dám trả lời người lạ.
Người này cho hay, do địa hình cách trở, ở đây lại không có cây cầu nào được xây dựng nên người dân muốn đi ra trung tâm xã hoặc lên huyện thì phải sắm những chiếc ghe nhỏ vượt sông Tranh qua tuyến đường 40B hoặc lội bộ nếu mùa nắng, nước ít. 
Còn khi mùa mưa đến, nước sông chảy xiết không thể nào vượt qua sông được. Đôi lúc nhiều trường hợp ốm đau, bệnh tật vào những ngày nước lớn đã không thể nào sang sông. Cũng đã có những lần, nhiều người cố vượt đã không may bị dòng nước hung tợn cuốn trôi.
"Trước đây đã có nhiều trường hợp tử vong do cố gắng lội qua sông này rồi. Có lần thì là một giáo viên tiểu học qua sông bị đuối nước, có lần thì những em học sinh khi cố gắng vượt sông tìm con chữ, lần thì người dân sang sông để đi chợ, lên huyện xã. Còn nhiều lần khác cũng có người bị sảy chân, may mà có người nhìn thấy, cứu vớt. Dù biết nguy hiểm là vậy nhưng không có con đường nào khác cả. Muốn đi thì phải qua sông, ai có tiền thì sắm ghe, không tiền thì lội bộ, nhờ ghe người này, người nọ", chị nói.
Ông Hồ Văn Hiền, Chủ tịch UBND xã Trà Tập cho biết, từ tháng 5-2019, các hộ dân làng Tắc Rối di dời về làng mới cách làng cũ khoảng 2km, người dân tận dụng khung nhà cũ để mang xuống dựng nhà ở làng mới. Làng Tắc Rối có 41 hộ dân, hiện đang trong thời gian bố trí, sắp xếp dân cư theo Nghị quyết 12 của HĐND tỉnh. Cái khó hiện nay là vẫn thiếu cây cầu bắc qua sông để người dân đi lại.
"Mùa mưa nước sông Tranh lớn, người dân không thể vượt sông được. Để qua được tuyến đường 40B, người dân phải đi dọc theo bờ sông Tranh khoảng 3km xuống khu vực cầu treo ở xã Trà Dơn rồi đi qua quốc lộ 40B. Địa phương đã nhiều lần kiến nghị với các cấp xin xây dựng cây cầu nhưng chưa có nguồn kinh phí đầu tư", ông Hiền cho biết.
 
Người dân muốn lên huyện, xã, đi học đều phải lội bộ, chèo ghe, đi bè vượt sông Tranh dù hiểm nguy đến tính mạng bất cứ lúc nào.
Gập ghềnh đường nuôi con chữ
Chiếc ghe lúc nãy đã quay lại đưa các cô gái lần lượt sang sông. Chúng tôi cùng thầy Phương lên chiếc bè tạm bợ, cố giữ mình đứng vững để hai công nhân xây trường kéo dây đưa qua làng. Thầy Phương cho biết, từ khi các hộ dân nơi đây được bố trí tái định cư ở khu mới, địa điểm học tập của các em học sinh ở ngôi làng này cũng vì thế di dời theo. 
Tuy nhiên do điều kiện di dời, từ đầu năm học 2019 - 2020 đến nay, trường phải mượn tạm một ngôi nhà của người dân để làm nơi dạy học cho các em học sinh. Điểm dạy học tạm này lại không có điện nên công việc dạy và học tại đây phải phụ thuộc vào thời tiết.
 
Để có được ngôi trường kiên cố, nhiều người phải lội nước kéo bè nhiều ngày mới đưa vật liệu đến nơi xây dựng.
Ngày chúng tôi đến làng, trời đổ mưa, sương mù giăng phủ khắp núi đồi. Lớp học tạm của các em học sinh nơi đây vì thế cũng gián đoạn. Thầy Nguyễn Bảo Toàn, giáo viên tiểu học tại điểm trường Tắc Rối tâm sự, điểm trường mới hiện có tổng số 39 em học sinh, trong đó 19 em lớp 1+2 (Trường Phổ thông Dân tộc bán trú Tiểu học Trà Tập) và 20 em học sinh lớp mẫu giáo (Trường mẫu giáo Phong Lan). "Do ở đây không có điện nên mỗi khi có sương mù hay mưa xuống thì tôi không thể nào dạy học cho các em được", thầy Toàn nói.
Đối với người dân làng Tắc Rối, một ngôi trường trong làng được xây dựng kiên cố là niềm mong mỏi bấy lâu nay của họ. Bởi có trường kiến cố, chí ít các em học sinh nơi đây có thể yên tâm học tập bất kể nắng mưa, không còn lo những cơn lũ quét về, không còn lo cái lạnh, cái rét của mùa đông lạnh giá. Và hơn nữa, người dân nơi đây cũng yên tâm dựng lại nhà cửa, sản xuất và phát triển kinh tế.
Từ nguồn xã hội hóa và hỗ trợ của huyện Nam Trà My, kế hoạch xây dựng một điểm trường mới kiên cố ở làng Tắc Rối được hình thành với mức đầu tư xây dựng khoảng hơn 470 triệu đồng, với 2 phòng học, phòng ở của giáo viên và một số công trình khác. 
Tuy nhiên, để xây được là cả một quá trình không hề đơn giản. Những người tham gia vận chuyển vật liệu phải lội nước rồi dùng bè kéo nhiều ngày mới đưa vật liệu đến nơi xây dựng, nhờ vậy điểm trường mới dần hình thành như bây giờ.
"Điểm trường mới được xây dựng nhưng việc vận chuyển vật liệu vô cùng khó khăn. Để đưa vật liệu sang sông chúng tôi mới làm nên chiếc bè gỗ này. Các công nhân thay phiên nhau lội xuống nước bơi đẩy bè chở vật liệu trong nhiều ngày liền. Tùy vào loại vật liệu việc kéo cũng hết sức vất vả và đầy nguy hiểm. Nếu có được một cây cầu thì có lẽ công trình sẽ được hoàn thành sớm hơn, việc vận chuyển vật liệu và việc đi lại trong mùa mưa của giáo viên, học sinh, người dân địa phương được an toàn hơn", thầy Phương chia sẻ.
 
Một cây cầu luôn là niềm mơ ước của người dân nơi đây.
Dù đã từng trên chiếc bè tre vượt sông đôi lần, nhưng khi đặt chân lên chiếc bè bằng gỗ nẹp tre oằn mình qua sông Tranh để rời làng, lòng tôi vẫn không tránh khỏi, lo lắng. Bởi dù điểm trường mới dần hình thành, các em học sinh mẫu giáo, lớp 1, 2 sẽ có một điểm trường mới để ổn định học tập, nhưng còn những em học sinh lớn hơn phải học trường xã, trường huyện, ai sẽ lo cho tương lai cho các em? Ai sẽ đảm bảo an toàn tính mạng cho các em mỗi lần lên những chiếc bè, chiếc ghe kia, vượt sông?
Giá như, nơi đây có một chiếc cầu kiên cố bắc ngang sông Tranh, đời sống của người dân nơi đây sẽ đỡ và hơn ai hết, những con chữ đến với các em sẽ đỡ bớt mệt nhoài, biết bao thế hệ tương lai nơi đây cũng sẽ được thay đổi…
Hà Vy (Cảnh sát toàn cầu online)

Có thể bạn quan tâm

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

(GLO)- Giữa bao thiếu thốn của vùng đất Pờ Tó, có một người thầy lặng lẽ, bền bỉ gieo yêu thương cho học trò nghèo. Thầy không chỉ dạy chữ mà còn khởi xướng nhiều mô hình sẻ chia đầy ý nghĩa như: “Tủ bánh mì 0 đồng”, “Mái ấm cho em”, “Trao sinh kế cho học trò nghèo”.

Trung tá Cao Tấn Vân (thứ 2 từ phải sang)-Phó Đội trưởng Phòng An ninh đối ngoại (Công an tỉnh Gia Lai) chụp ảnh cùng đồng đội. Ảnh: NVCC

Cống hiến thầm lặng vì sứ mệnh cao cả

(GLO)- Hành trình "gieo hạt" hòa bình bắt đầu từ những con người bình dị. Những cống hiến thầm lặng của họ vì sứ mệnh cao cả, góp phần tích cực đưa hình ảnh đất nước và con người Việt Nam yêu chuộng hòa bình đến bạn bè quốc tế.

Giới trẻ hào hứng tham gia các khóa học làm đèn lồng Trung thu thủ công

Hồi sinh Trung thu xưa

Giữa phố phường rực rỡ ánh đèn led, đèn ông sao và mặt nạ giấy bồi bất ngờ “tái xuất”, gợi lại ký ức những mùa trăng rằm xưa. Sự trở về của Trung thu truyền thống đã manh nha trong những năm gần đây, được nhiều người trẻ hào hứng đón nhận.

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

(GLO)- Trở về từ cuộc chiến khốc liệt ở Thành cổ Quảng Trị, cựu chiến binh Hồ Anh Hòa ít khi nhắc lại kỷ niệm chiến đấu với gia đình, con cháu. Bởi ông cho rằng, việc cầm súng lao vào cuộc chiến thời điểm ấy là trách nhiệm của một người con yêu Tổ quốc, “không nên công thần”.

Các cổ vật gốm sứ chén, bát, đĩa... được ngư dân nhặt được.

Làng cổ vật

Nép mình bên eo biển Vũng Tàu, thôn Châu Thuận Biển (xã Đông Sơn, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) không chỉ nổi tiếng là “làng lặn Hoàng Sa” với truyền thống bám biển, giữ chủ quyền, mà còn được ví như “kho báu” lưu giữ hàng loạt cổ vật từ những con tàu đắm hàng thế kỷ dưới đáy đại dương.

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

Nhiều doanh nghiệp và người dân lên ngọn núi Ngọc Linh hùng vĩ ở TP.Đà Nẵng thuê môi trường rừng để trồng sâm, mở ra một nghề mới để đồng bào Xê Đăng bản địa mưu sinh suốt nhiều năm qua: 'phu sâm', tức nghề cõng hàng thuê.

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

Thầy giáo làng đam mê sưu tầm đồ xưa cũ

(GLO)- Không chỉ bền bỉ gieo con chữ cho học trò nghèo, thầy Võ Trí Hoàn-Hiệu trưởng Trường Tiểu học và THCS Quang Trung (xã Ia Tul, tỉnh Gia Lai) còn là người đam mê sưu tầm đồ xưa cũ. Với thầy, mỗi món đồ là bài học sống động về lịch sử dân tộc mà thầy muốn kể cho học trò.

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

(GLO)- Hàng trăm năm qua, những gốc đa lặng lẽ vươn mình trong rừng già Kon Ka Kinh, thấm đủ chuyện nhân sinh để hóa thành "chứng nhân" của đại ngàn. Quần thể đa cổ thụ không chỉ tạo nên cảnh quan kỳ vĩ, mà còn trở thành di sản tinh thần gắn bó với bao thế hệ cư dân sống dựa vào rừng.

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Tuyến 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên, những ngày về đích: Cứ điểm dưới chân Hoàng Liên Sơn

Trạm biến áp 500kV Lào Cai đang gấp rút hoàn thiện để trở thành điểm khởi đầu của tuyến đường dây 500kV Lào Cai - Vĩnh Yên. Đây là mắt xích chiến lược trong hành trình đưa nguồn điện dồi dào, đặc biệt là thủy điện ở Tây Bắc, vượt núi băng rừng về xuôi để hòa vào lưới điện quốc gia.

Viết giữa mùa măng rừng

Viết giữa mùa măng rừng

(GLO)- Vào tháng 7 đến tháng 11 hằng năm, khi những cơn mưa đầu mùa bắt đầu trút xuống, cũng là lúc người dân vùng cao nguyên Gia Lai lội suối, băng rừng để hái măng - thứ sản vật được người Jrai, Bana gọi là “lộc rừng”.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

(GLO)- Cuộc trò chuyện với hai nhân chứng sống - ông Hoàng Văn Tuyển và bà Huỳnh Thị Kim Xuyên đã đưa chúng ta trở lại những năm tháng kháng chiến đầy gian khổ, nơi tinh thần yêu nước và khát vọng cống hiến đã viết nên những trang đời đáng nhớ.

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

Xanh hóa các chốt dân quân thường trực

(GLO)- Khi mới xây dựng, các chốt chiến đấu dân quân thường trực biên giới chỉ có công sự, trận địa chiến đấu. Nhờ bàn tay lao động cần cù của cán bộ, chiến sĩ, chốt được phủ xanh bởi bồn hoa, cây cảnh, thảm cỏ, cây xanh và có vườn tăng gia, ao cá, tạo thêm nét đẹp ở nơi biên cương.

null