Ký ức một dòng sông

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Tôi sinh ra bên một dòng sông nhỏ. Tôi đã từng ước con sông của tôi có một cái tên, để ít ra là thỉnh thoảng, vì nhớ thương, tôi có thể tìm trên bản đồ, hoặc có thể tìm lại hình ảnh như những con sông có tên khác trên Google. Trong lòng tôi dường như luôn chất chứa nỗi lo sợ rằng thời gian sẽ làm cho tôi quên mất dòng sông nhỏ đã từng ôm ấp tuổi thơ tôi suốt những tháng năm êm đềm nhất.

Sao không nhớ không thương được, khi mà ngay trong giọt sữa mẹ ngày tôi chào đời đã chứa vị đậm đà của giọt nước sông quê. Ngày ấy, tất cả mọi thứ đều trong lành, mọi sinh hoạt đều gắn với nguồn nước sông, không chỉ tắm giặt, mẹ tôi còn gánh nước sông về, đổ vào vại gốm rồi lóng phèn để nước thật trong mà nấu nướng. Cái vị lờ lợ của dòng nước nơi cửa biển có lẽ đã ngấm vào tôi ngay từ lúc còn là bào thai trong bụng mẹ, ngấm vào làn da rắn rỏi và giọng nói chắc khỏe sau này. Xóm tôi có tên, nhưng người đi xa trở về cứ hỏi thăm “Xóm Bờ sông”. “Bờ sông” trở thành một danh từ riêng từ lúc nào chẳng rõ, nhưng cái con đường bờ sông ấy, tôi đã thuộc từng cái ổ gà.

 

Minh họa: Huyền Trang
Minh họa: Huyền Trang

Con sông nhỏ ấy nước bốn mùa thay đổi. Vui nhất là vào những ngày hè, có một khúc sông luôn ngầu đục do bị lũ trẻ con chúng tôi quần thảo. Chẳng phân biệt gái trai, lớn bé, một lũ nhóc hàng chục đứa từ đầu làng tới cuối xóm tụ tập lại để nghịch phá nhiều hơn là tắm gội. Chúng tôi nghĩ ra đủ thứ trò, từ lặn ngụp kéo chân nhau, đến việc trèo lên những cành cây mọc vươn ra mặt nước rồi nhảy ùm xuống, có những đứa bạo gan hơn còn lộn vài vòng trước khi thả mình xuống mặt sông. Những buổi trưa hè, tiếng cười nói la hét chí chóe vang vọng cả một khúc sông, cho tới khi nào người nhà gọi năm lần bảy lượt cả bọn mới chịu lên bờ.

Cuối hạ là mùa mưa bão, nước sông dâng lên ngập đường. Những ngày mưa gió quật tơi bời, nhà ai cũng lo chằng chống nhà cửa. Bọn trẻ chúng tôi lại khoác manh áo mưa lò dò lội trên đường bắt những con cá ngược theo dòng nước đang tràn qua đường, đó vừa là thú vui, vừa là nguồn thực phẩm cho những ngày mưa bão. Lúc ấy tôi không nghĩ nó sẽ trở thành những hồi ức đẹp. Nhiều năm về sau, lần đầu tiên nghe được câu hát: “Tôi xa quê hương bao năm tháng qua. Nhưng trong trái tim không bao giờ xa. Lời mẹ ru con hiu hiu trưa hè. Mùa lụt nước lũ, bắt cá giữa đường”… (Quê hương tuổi thơ tôi-Từ Huy), tôi như thấy cảnh tượng cũ xưa của chính mình ngày ấy hiển hiện trước mặt, nước mắt ở đâu tự nối nhau lăn xuống một vùng ký ức thẳm xanh. Những đêm mưa bão, mẹ tôi bấm mười đầu ngón chân xuống mặt đất trơn như đổ mỡ, một tay nắm chặt tay tôi, một tay xách cây đèn chai, trên lưng là em tôi thơ dại phủ dưới lớp áo mưa cũn cỡn bước dọc theo triền sông để đem chúng tôi đi tránh bão ở xóm bên trong đê. Cái ngọn đèn leo lét giữa đêm mưa bão, gió như chỉ chực hất tung mẹ con tôi bất cứ lúc nào nếu không níu chặt vào nhau, nếu không bám chặt xuống đường. Tôi đã đi qua biết bao bão gió cuộc đời, song vẫn vững vàng như mười đầu ngón chân mẹ bám xuống mặt đường ngày ấy. Có phải nhờ những ngày tháng ấy mà tôi trưởng thành, tôi không biết, nhưng rõ ràng, tôi học được cách biết ơn, biết ơn cả những gì khắc nghiệt nhất giúp tôi lớn lên giữa cuộc đời.

Tôi đã đi qua rất nhiều những dòng sông, cả có tên và không tên dọc đất nước này. Trước dòng sông nào, tôi cũng nhớ đến một nếp nhà nằm yên bình bên dòng sông nhỏ, vẳng bên tai tôi là những tiếng cười nói vọng về từ ngày cũ, âm thanh của chiếc bơi chèo gõ nhịp vào mạn chiếc thuyền con trên mặt nước trong xanh. Và trước mắt tôi vẫn còn nguyên những đêm trăng bềnh bồng trôi trên sông nước với những câu chuyện tan vào đất trời, tưởng như không bao giờ có hồi kết…

Đào An Duyên

Có thể bạn quan tâm

Ảnh minh họa. Nguồn: Internet

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Đi cà kheo

(GLO)- Đi cà kheo không chỉ phổ biến ở vùng đồng bằng mà còn là một hoạt động văn hóa dân gian của đồng bào dân tộc thiểu số ở Tây Nguyên. Bằng những câu thơ chân thực và gần gũi, tác giả Nguyễn Ngọc Hưng đã tái hiện trò chơi này đầy sinh động gắn với cảm xúc hứng khởi từ người chơi.

Tranh minh họa (nguồn internet).

Thơ Đại Dương: Kính rượu thầy giáo cũ

(GLO)- Bài thơ "Kính rượu thầy giáo cũ" của tác giả Đại Dương chứa đựng nhiều tình cảm và lòng tri ân sâu sắc. Mỗi câu thơ là hình ảnh rất chân thật về một thời gian khó cắp sách đến trường, về những hy sinh thầm lặng của thầy giáo và cả sự khắc khoải, trăn trở của người học trò đã trưởng thành...

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

Thơ Hà Hoài Phương: Những ngôi sao xanh

(GLO)- Hình ảnh "những ngôi sao xanh" trong thơ Hà Hoài Phương tượng trưng cho ánh sáng hy vọng không bao giờ tắt, dẫu rằng có bao nhiêu khó khăn, thử thách hay bóng tối bao phủ. Những ngôi sao ấy là niềm tin, sức mạnh tinh thần giúp con người vượt qua mọi gian truân cuộc sống...

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

Thơ Nguyễn Đình Phê: Gửi lại

(GLO)- Bài thơ "Gửi lại" của Nguyễn Đình Phê là một tác phẩm đầy hoài niệm, suy tư về thời gian, tình yêu và sự chia ly. Xoay quanh cảm giác tiếc nuối, luyến lưu một mối tình đã qua, những kỷ niệm khó quên, tác giả muốn gửi lại cho người yêu hay cho chính mình?

Tiến sĩ Lưu Hồng Sơn bên một bức tranh của họa sĩ Xu Man tại Bảo tàng tỉnh. Ảnh: P.D

Tranh Xu Man: Di sản tìm về

(GLO)- Từ chỗ chỉ sở hữu số lượng tác phẩm rất ít ỏi của họa sĩ Xu Man, hiện nay, Bảo tàng tỉnh Gia Lai đang có một bộ sưu tập dày dặn với tổng cộng 52 bức của người họa sĩ tài danh, nhiều nhất trong hệ thống bảo tàng cả nước.

Hình dung

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Hình dung

(GLO)- Bài thơ "Hình dung" của Nguyễn Ngọc Hưng là một tác phẩm đẹp, đậm chất mộng mơ và lãng mạn. Nó thể hiện một tình yêu vĩnh cửu, dường như không thể chạm vào, nhưng vẫn mãnh liệt và đầy khắc khoải...

Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

Thơ Từ Dạ Linh: Tặng em nỗi nhớ ngược chiều

(GLO)- "Tặng em nỗi nhớ ngược chiều" của Từ Dạ Linh mang vẻ đẹp mộc mạc, đầy hoài niệm về tuổi thơ, về những khoảnh khắc hồn nhiên mà người ta thường dễ dàng quên đi. Ẩn chứa trong đó cũng là nỗi nhớ, sự lưu luyến về tình yêu đầu đời với những xúc cảm tinh khôi, thuần khiết...

Ảnh minh họa. Nguồn : Internet

Niềm vui đọc sách

(GLO)- Từ lâu, đọc sách đã là một hoạt động được ưa thích của nhiều người, được khích lệ ở nhiều nơi vì những lợi ích mà nó mang lại. Tôi vẫn giữ thói quen đọc đều đặn mỗi ngày. Điều đó vừa cần thiết cho công việc, vừa là cách để tôi giải trí và tìm hiểu về thế giới xung quanh.