Cao nguyên thường lạnh và buồn. Lên Đồng Văn càng cảm nhận rõ điều đó cùng sự cô liêu của miền biên viễn khi độc hành qua hàng trăm cây số miên man đá.
Có núi đá chiếm tới 70% diện tích tự nhiên, 30% còn lại là đất... lẫn đá, cao nguyên Đồng Văn (tỉnh Hà Giang) có lẽ đặc biệt nhất trong các di sản được UNESCO công nhận ở nước ta.
Trải dài trên bốn huyện biên giới phía bắc: Quản Bạ, Yên Minh, Mèo Vạc, Đồng Văn, với diện tích hơn 2.350km2, vùng cao này đã được gọi là “cao nguyên đá” từ khi nó chưa được mang danh di sản, cùng với những ví von mỹ miều: vũ điệu của những khối đá, rừng hoa đá, biển đá...
Từ cột cây số 0 ở thành phố Hà Giang, lên tới thị trấn Tam Sơn (trung tâm huyện Quản Bạ - “vùng thấp” của cao nguyên đá) là 40km; song mới đi quá nửa quãng đường, tới ranh giới Quản Bạ là đã chạm vào cao nguyên đá, là bắt đầu hành trình đèo dốc, là cảm giác rợn ngợp trước sự hùng vĩ của thiên nhiên, tạo hóa.
Càng đi càng cảm nhận đá là chất liệu, là đường nét, là hình khối, là màu sắc, là âm hưởng chủ đạo của ngút ngàn cao nguyên này.
Cuộc sống của khoảng 250.000 con người thuộc 17 dân tộc nơi đây (mà 70% là người Mông) là cuộc sinh tồn với đá, với địa hình hiểm trở, khí hậu khắc nghiệt.
Nhưng chính nhờ đó, lại hiện diện rõ nét, lấp lánh, tỏa sáng những giá trị văn hóa và kiến trúc bản địa độc đáo
Ngày 3/10/2010, cao nguyên đá Đồng Văn được UNESCO chính thức công nhận là Công viên địa chất toàn cầu.
Đây là danh hiệu đầu tiên - duy nhất ở Việt Nam và thứ hai ở Đông Nam Á.
Cũng từ đây, cao nguyên đá Đồng Văn mang một cái tên dài và mỹ miều hơn: Công viên địa chất toàn cầu 'Cao nguyên đá Đồng Văn'.
Cao nguyên cũng dễ cho người ta những giấc mơ, như thể ở trên cao thì dễ thăng hoa bay bổng.
Hơn một trăm năm trước, các học giả người Pháp đã gọi đỉnh Mã Pì Lèng (Mèo Vạc) có độ cao 2.000m so với mặt nước biển và cao nguyên đá Đồng Văn là “Tượng đài địa chất”. Đèo dài 12km trên cung đường 22km từ Đồng Văn tới Mèo Vạc - con số này nghe qua quá ư khiêm tốn, nhưng ở đây nó xứng đáng là kỷ lục.
Cung đường mang tên Hạnh Phúc được hoàn thành trong sáu năm (1959 - 1965) với sức người của hàng vạn thanh niên xung phong cùng 2,2 triệu ngày công lao động. Trên bia đá ở đỉnh đèo nay vẫn còn ghi: “Riêng dốc Mã Pì Lèng công nhân đã treo mình 11 tháng để mở đường”.
(GLO)- Tuy cơ thể không còn lành lặn nhưng nhiều thương binh ở Gia Lai vẫn nỗ lực vượt khó trên mặt trận sản xuất kinh doanh để làm giàu chính đáng. Không những thế, họ còn hết lòng cống hiến cho cộng đồng bằng những việc làm thiết thực.
Chiến đấu ngoan cường, bị thương thập tử nhất sinh khiến những người lính có một thời gian nao núng. Rồi cũng bằng ý chí sắt đá của người lính, sự quan tâm của Đảng, Nhà nước, bè bạn và cộng đồng, những thương binh đang định cư ở đất Tổ ngày một khỏe hơn, biết làm kinh tế và còn viết văn, làm thơ…
Mặc dù mang trong mình căn bệnh quái ác, nhưng những bệnh nhi ung thư luôn mạnh mẽ chiến đấu với số phận. Tận sâu trong đôi mắt trong trẻo của các em, chúng tôi thấy nghị lực và niềm khao khát sống mãnh liệt...
“Đến một ngày, anh ấy nắm tay tôi và nói: Bà cưới tôi nhé. Tôi tàn nhưng không phế, tôi vẫn còn đôi tay để sửa chữa điện tử kiếm kế sinh nhai”, bà Phương, vợ thương binh Phạm Hồng Tư nhớ lại.
LTS: Trồng trọt tự phát, bất chấp khuyến cáo của ngành chức năng, không theo quy hoạch vùng trồng đang diễn ra tràn lan tại nhiều khu vực trên cả nước.
Xã Vân Sơn nằm ở trung tâm của huyện vùng núi Tân Lạc, Hòa Bình, nối liền một dải với vùng cao Son Bá Mười của tỉnh Thanh Hóa, nơi có thể được coi là sự nối dài của Tây Bắc về mặt địa chất. Nơi đây, những cảm thức Mường còn đậm đặc, rõ rệt, hiện diện trong từng thói quen ngày thường của bà con.
Dọc bờ biển khu vực miền trung có rất nhiều làng chài, nơi cuộc sống hằng ngày của người dân biển diễn ra muôn hình vạn trạng. Ở đó, mỗi làng chài lại mang một nét đặc trưng riêng, tạo nên bức tranh đa sắc về cuộc sống mặn mòi của những ngư dân bám biển.
Người ta thường nói “tuổi tác cũng chỉ là con số” để ngợi khen khả năng bứt phá giới hạn, vượt lên chính mình của con người. Nhưng với ông Xuyến, có lẽ phải dùng câu “tỷ lệ thương tật cũng chỉ là con số” mới thật sự chính xác.
Nhắc lại câu chuyện gặp Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, bà Bạch Thị Khôi, cán bộ tiền khởi nghĩa ở phường Vĩnh Trại, thành phố Lạng Sơn xúc động nói, Tổng Bí thư thật hiền hòa, chu toàn và sâu sắc.
Là thương binh nặng, nhưng cựu chiến binh Nguyễn Thanh Hùng quyết vượt lên số phận, tích cực rèn luyện sức khỏe để tham gia các cuộc thi thể thao dành cho người khuyết tật.
Họ - những thành viên nhóm đồng đẳng mang tên Sao Va cũng đã từng lầm lỡ, với nhiều nguyên do khác nhau, “dính vào H’”. Song, họ đã đứng dậy, vươn lên, rũ bỏ quá khứ, góp sức mình trong hoạt động ngăn chặn, làm giảm lây nhiễm HIV trong cộng đồng.
Thương binh Nguyễn Văn Thiềng sinh năm 1949 ở Quỳnh Châu (Quỳnh Lưu, Nghệ An). Tháng 1/1966, ông tham gia dân quân kháng chiến chống Mỹ cứu nước tại địa phương. Tháng 12/1971, ông là lính đặc công chiến đấu ở Hiệp Hòa, Long An.
“Giải cứu, nhưng nạn nhân phải được an toàn”, đó là mệnh lệnh từ trái tim của những lính trinh sát mỗi lần vào hang ổ của bọn buôn người, cứu các nạn nhân trong đặc khu kinh tế Bokeo (Lào).
(GLO)- Vụ án “Phan Thị Thảo cùng đồng phạm hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” thêm một lời cảnh tỉnh đến mọi người dân hết sức cảnh giác trước những lời dụ dỗ, mê hoặc của các tổ chức phản động.
Ung thư không chỉ lấy cướp đi sinh mạng của người lớn mà còn tấn công cả những đứa trẻ, kể cả những em bé sơ sinh. Hằng ngày, ở Bệnh viện Nhi đồng 2 (TP.HCM) có hàng trăm 'chiến binh nhí' phải vật lộn với những cơn đau để chiến đấu với bệnh tật hiểm nghèo.
2024 là tròn 15 năm Lăng Cô (Thừa Thiên Huế) ra nhập câu lạc bộ những vịnh đẹp của thế giới. Tuy nhiên, cũng có nhiều ý kiến khác nhau về Lăng Cô như ở đó có nhộn nhịp gì đâu, có kiến trúc lâu đời đâu mà dừng chân chiêm ngưỡng…