Tôi về "...quê ta miền Đất Đỏ"-Kỳ 1: Nhớ Côn Đảo

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Mấy anh chị em văn nghệ sĩ Gia Lai dự trại sáng tác Vũng Tàu vào những ngày đầu tháng 11 này nhất trí với nhau sẽ dành thời gian ra Côn Đảo vài hôm để viếng mộ chị Võ Thị Sáu, thăm Nghĩa trang Hàng Dương, nơi chôn cất hàng vạn chiến sĩ cách mạng, người yêu nước bị kẻ thù giết hại từ những năm 1862 cho đến ngày đất nước sạch bóng quân thù, non sông thu về một mối (ngày 30-4-1975).

Nhưng dự định nói trên của chúng tôi đã không thực hiện được, bởi cơn bão số 12 ập vào Biển Đông. Những ngày đó, các đồng nghiệp ở Bà Rịa-Vũng Tàu cho hay, chẳng có tàu thuyền nào ra đảo, thế là đành lỗi hẹn với chị Sáu. Mọi người buồn lắm.

 

Một góc Côn Đảo. Ảnh: Tiến Dũng
Một góc Côn Đảo. Ảnh: Tiến Dũng

Nghĩ về chị Sáu, tôi lại nhớ về Côn Đảo. Cách đây hơn 7 năm, tháp tùng các vị nguyên là lãnh đạo tỉnh Gia Lai, tôi đã một lần đến Nghĩa trang Hàng Dương, nơi chị Sáu và hàng vạn chiến sĩ cách mạng, người yêu nước nằm lại. Tôi từng được nghe bao câu chuyện kể về người con gái Đất Đỏ anh hùng, những câu chuyện như đã đi vào huyền thoại, một trong những người con gái Việt Nam kiên trung, bất khuất, trước mũi súng của quân thù vẫn không hề khiếp sợ.

Một trong những câu chuyện ấy kể rằng, sau khi hành quyết chị Sáu, một tên đao phủ lê dương trở lại cầu tàu để chuẩn bị về đất liền đã khóc và nói với người tù làm bồi bàn, rằng “tôi đã gặp nhiều kẻ phát điên, phát khùng, nhiều kẻ sợ hãi đến ngất lịm phải dựng lên bắn. Còn cô ấy bình thản đến lạ lùng, yêu đời đến phút chết, dũng khí tỏa ra ngay cả khi đã ngã xuống rồi. Đó mới chính là một người anh hùng”(*).

Côn Đảo ngày tôi đến đã là một huyện thuộc tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu.Trước đó, có thời gian nơi này mang tên là Đặc khu Bà Rịa-Vũng Tàu, trở thành một địa chỉ tham quan du lịch, thu hút khách phương xa hành hương về khám phá, đặc biệt là tìm hiểu về lịch sử một thời Côn Đảo được coi là “địa ngục trần gian”. Hơn thế, khách đến Côn Đảo còn vì ước nguyện một lần được viếng mộ người nữ anh hùng Võ Thị Sáu. Nhiều người khẳng định rằng, đến viếng mộ chị Sáu, nếu ai thành tâm, thật sự là một người chân chính, trọng nghĩa, trọn tình, thủy chung với nước, với dân, với bà con xóm giềng, họ tộc và với đồng bào, đồng chí... thì “cầu gì được nấy”.

Tôi là một trong hàng triệu khách đến Côn Đảo, đến với chị Sáu ở Hàng Dương tin điều đó. Có lẽ không phải ngẫu nhiên mà năm ấy, khi ông Đoàn Nguyên Đức-Chủ tịch Tập đoàn Hoàng Anh Gia Lai ngỏ lời kính mời các vị nguyên là những người đứng đầu tỉnh Gia Lai qua các thời kỳ dự một chuyến “hành phương Nam” trên máy bay riêng của mình, sau khi bàn thảo, các vị khách quý đã quyết định sẽ dành 2 ngày đêm thăm Côn Đảo, viếng mộ chị Sáu ở Hàng Dương, mặc dù cả chuyến đi khi đó chỉ kéo dài 8 ngày, 7 đêm.

Hồi đó, đoàn chúng tôi đến viếng mộ chị Sáu vào một sớm tinh mơ, vậy nhưng đã có rất nhiều đoàn đã đến trước, có người còn đến lúc giao thời giữa 2 ngày cũ-mới. Cô hướng dẫn viên ở Bảo tàng Côn Đảo cho biết, không lúc nào bên mộ chị Sáu vắng người và hương hoa. Ngoài khách thập phương đến viếng chị, thì hàng ngày, nhiều bà con trên đảo, từ nhà nông, ngư dân, đến chủ doanh nghiệp, cán bộ, công chức, viên chức, học sinh... cũng đến đây với nhiều tâm nguyện. Mỗi người đến với chị Sáu bằng chính cái tâm trong sáng của họ. Họ mong chị Sáu chia sẻ cùng mình bao nỗi niềm, cả những điều thầm kín nhất. Hôm ấy, tôi loay hoay tìm cách ghi vài tấm hình trong khi đoàn chúng tôi dâng hương, dâng hoa bên mộ phần chị Sáu, nhưng do trời chưa kịp sáng, máy ảnh không tốt, lại không dám bật đèn flash vì vị trưởng đoàn bảo không nên, và tâm trí tôi khi ấy cũng chẳng còn tập trung vì bao điều nghe, đọc về sự kiện hôm bọn giặc Pháp giết chị ở chính nơi này..., vì thế mà kết quả mấy tấm hình không như ý. Tuy vậy, sau đó lòng tôi cảm thấy vô cùng toại nguyện, rằng đã được một lần đến thắp nén nhang lòng bên phần mộ người nữ anh hùng mà từ nhỏ, khi còn ở căn cứ, là chú lính tí hon, tôi đã ngưỡng mộ, đã coi gương hy sinh vì nước, vì dân của chị là điều mà bản thân luôn rèn luyện phấn đấu noi theo!

Năm đó, tôi ra Côn Đảo 2 ngày cũng chỉ là một chuyến “cưỡi ngựa xem hoa”, mặc dù chúng tôi đã cố gắng đến tất cả những địa chỉ cần đến nhưng vẫn còn đó bao điều chưa biết. Giá mà lần này được “thuận buồm  xuôi gió”, tôi lại có thêm những điều hiểu biết hơn về chị Sáu trong những giờ phút cuối cùng ở nơi địa ngục trần gian ấy. Nhưng, “thua keo này ta bày keo khác” vậy. Tôi quyết định một lần về quê hương Đất Đỏ.

Khi hay tin và quyết định cùng  tôi về quê chị Sáu, nhà thơ Tạ Chí Tào, thành viên đoàn chúng tôi ở trại sáng tác Vũng Tàu cho biết, cách đây 2 tháng, vợ chồng anh đã có dịp ra viếng mộ chị Sáu ở Côn Đảo, hôm nay lại may mắn được về thăm quê hương của chị ở Đất Đỏ, thăm nhà chị, công viên mang tên chị và thắp nén nhang tưởng nhớ người nữ anh hùng là điều vinh dự lắm. Anh còn nói thêm, lần này anh có dịp tìm hiểu kỹ hơn về thân thế, sự nghiệp của chị Sáu, qua đó càng tự hào hơn về người con yêu quý của miền Đất Đỏ... Tôi thoáng nhìn thật kỹ người bạn thơ, chợt nghĩ về chuyến đi của anh ra Côn Đảo viếng chị Sáu vài tháng trước... Căn bệnh hiểm nghèo của anh giờ hình như đã được đẩy lùi, từ một người có... 34 ký, giờ anh là thành viên khỏe mạnh trong đoàn tham gia trại sáng tác văn học-nghệ thuật lần này của chúng tôi.

Đoàn Minh Phụng
-------
(*) Nguyễn Đình Thống-“Võ Thị Sáu-Con người và huyền thoại”-NXB Tổng hợp TP. HCM, 2010. Tr 69.

Có thể bạn quan tâm

Thôn Lao Đu giữa bát ngát núi rừng Trường Sơn

Lao Đu đã hết lao đao

Nằm bên đường Hồ Chí Minh huyền thoại, cuộc sống của hơn 150 hộ dân thôn Lao Đu, xã Khâm Đức, TP Đà Nẵng nay đã đổi thay, ngôi làng trở thành điểm du lịch cộng đồng giữa bát ngát núi rừng. 

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

Bền bỉ gieo yêu thương nơi vùng đất khó

(GLO)- Giữa bao thiếu thốn của vùng đất Pờ Tó, có một người thầy lặng lẽ, bền bỉ gieo yêu thương cho học trò nghèo. Thầy không chỉ dạy chữ mà còn khởi xướng nhiều mô hình sẻ chia đầy ý nghĩa như: “Tủ bánh mì 0 đồng”, “Mái ấm cho em”, “Trao sinh kế cho học trò nghèo”.

Trung tá Cao Tấn Vân (thứ 2 từ phải sang)-Phó Đội trưởng Phòng An ninh đối ngoại (Công an tỉnh Gia Lai) chụp ảnh cùng đồng đội. Ảnh: NVCC

Cống hiến thầm lặng vì sứ mệnh cao cả

(GLO)- Hành trình "gieo hạt" hòa bình bắt đầu từ những con người bình dị. Những cống hiến thầm lặng của họ vì sứ mệnh cao cả, góp phần tích cực đưa hình ảnh đất nước và con người Việt Nam yêu chuộng hòa bình đến bạn bè quốc tế.

Giới trẻ hào hứng tham gia các khóa học làm đèn lồng Trung thu thủ công

Hồi sinh Trung thu xưa

Giữa phố phường rực rỡ ánh đèn led, đèn ông sao và mặt nạ giấy bồi bất ngờ “tái xuất”, gợi lại ký ức những mùa trăng rằm xưa. Sự trở về của Trung thu truyền thống đã manh nha trong những năm gần đây, được nhiều người trẻ hào hứng đón nhận.

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

Gặp người lính Thành cổ năm xưa

(GLO)- Trở về từ cuộc chiến khốc liệt ở Thành cổ Quảng Trị, cựu chiến binh Hồ Anh Hòa ít khi nhắc lại kỷ niệm chiến đấu với gia đình, con cháu. Bởi ông cho rằng, việc cầm súng lao vào cuộc chiến thời điểm ấy là trách nhiệm của một người con yêu Tổ quốc, “không nên công thần”.

Các cổ vật gốm sứ chén, bát, đĩa... được ngư dân nhặt được.

Làng cổ vật

Nép mình bên eo biển Vũng Tàu, thôn Châu Thuận Biển (xã Đông Sơn, huyện Bình Sơn, Quảng Ngãi) không chỉ nổi tiếng là “làng lặn Hoàng Sa” với truyền thống bám biển, giữ chủ quyền, mà còn được ví như “kho báu” lưu giữ hàng loạt cổ vật từ những con tàu đắm hàng thế kỷ dưới đáy đại dương.

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

'Phu sâm' ở núi Ngọc Linh

Nhiều doanh nghiệp và người dân lên ngọn núi Ngọc Linh hùng vĩ ở TP.Đà Nẵng thuê môi trường rừng để trồng sâm, mở ra một nghề mới để đồng bào Xê Đăng bản địa mưu sinh suốt nhiều năm qua: 'phu sâm', tức nghề cõng hàng thuê.

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

Thủ lĩnh giữ rừng Hà Ra

(GLO)- Gần 40 năm gắn bó với rừng, ông Nguyễn Văn Chín-Giám đốc Ban Quản lý rừng phòng hộ Hà Ra (xã Hra, tỉnh Gia Lai) được biết đến như vị “thủ lĩnh giữ rừng” đặc biệt: từ việc biến lâm tặc thành người giữ rừng đến phủ xanh vùng đất cằn cỗi nơi “cổng trời” Mang Yang.

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

Những cây đa trăm tuổi giữa đại ngàn Kon Ka Kinh

(GLO)- Hàng trăm năm qua, những gốc đa lặng lẽ vươn mình trong rừng già Kon Ka Kinh, thấm đủ chuyện nhân sinh để hóa thành "chứng nhân" của đại ngàn. Quần thể đa cổ thụ không chỉ tạo nên cảnh quan kỳ vĩ, mà còn trở thành di sản tinh thần gắn bó với bao thế hệ cư dân sống dựa vào rừng.

Vào mùa xoay chín

Vào mùa xoay chín

(GLO)- Sau hơn 4 năm chắt chiu nhựa sống, hấp thụ tinh hoa đất trời, những cây xoay ở cánh rừng Kbang, Sơn Lang, Đak Rong đã bung hoa kết trái. Vào mùa xoay chín, người dân cũng đón “lộc rừng”, mang về nguồn thu nhập đáng kể.

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Dệt những sợi kí ức giữa đại ngàn

Khi sản phẩm công nghiệp ngày càng tràn ngập thị trường thì ở vùng núi rừng Đưng K’nớ (xã Đam Rông 4, tỉnh Lâm Đồng) vẫn còn những người phụ nữ cần mẫn bên khung cửi, kiên nhẫn nhuộm từng sợi chỉ, dệt từng hoa văn. Những tấm thổ cẩm ra đời từ nơi đây là hơi thở níu giữ kí ức truyền thống đại ngàn.

Dặm dài Trường Lũy

Dặm dài Trường Lũy

(GLO)- Trường Lũy là một phức hợp bao gồm: lũy-bảo (đồn)-đường, hình thành từ thời chúa Nguyễn, xây dựng quy mô dưới triều Nguyễn; đi qua địa phận 3 tỉnh trước đây: Quảng Nam, Quảng Ngãi và Bình Định.

Những đoản khúc Huế

Những đoản khúc Huế

Hôm ấy, trên xe khi đi qua đoạn đường gần Khách sạn Morin và Trung tâm Nghệ thuật Điềm Phùng Thị ở Huế, nhìn hàng cây rất đẹp, tôi nói với người lái xe: “Nếu thấy cây long não, em chỉ cho anh nhé”. 

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn của người Rục

Tầm nhìn (view) đắt giá nhất của người Rục ở bản Ka Ai, xã Dân Hóa, bản Mò O Ồ Ồ, xã Thượng Hóa (Quảng Bình, nay là tỉnh Quảng Trị), đó là ngôi nhà có mặt tiền bao quát đồng lúa.

Vũ Văn Tam Lang & 50 cây violon đặc chế

Vũ Văn Tam Lang và 50 cây violon đặc chế

(GLO)- Cách đây vài năm, khi ngắm 22 cây đàn violon do ông Vũ Văn Tam Lang (phường An Phú, tỉnh Gia Lai) chế tác bằng tất cả tâm huyết được giới chuyên môn đánh giá cao, tôi thầm nghĩ, ông đã có thể tự hài lòng với những gì mình có.

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

Giữ mãi ngọn lửa hồng cách mạng

(GLO)- Cuộc trò chuyện với hai nhân chứng sống - ông Hoàng Văn Tuyển và bà Huỳnh Thị Kim Xuyên đã đưa chúng ta trở lại những năm tháng kháng chiến đầy gian khổ, nơi tinh thần yêu nước và khát vọng cống hiến đã viết nên những trang đời đáng nhớ.

null