Tựa lưng vào phố

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Tôi nhớ phố núi Pleiku, nơi có nhiều người bạn thời đại học. Tôi vẫn chọn thành phố này là chốn đi về của kỷ niệm. Sau những lo toan, buồn vui của cuộc sống hình như sự đón tiếp niềm nở, cái bắt tay thật chặt và nụ cười thân thiện của bạn bè nơi đây đã làm tan biến nhiều mối lo toan, muộn phiền trong tôi.
Tôi chợt thèm ly cà phê phố núi Pleiku trong một sáng đầy nắng vàng nghiêng rơi. Yêu lắm cái đặc trưng của thành phố này. Những ánh đèn đường nối nhau chạy dài, sự ồn ào, nhộn nhịp vừa đủ, những con dốc quanh co, trập trùng dẫn bước chân người tìm về chốn yêu thương. Có những đêm, bá vai bạn đi dạo phố, cảm nhận sự lặng lẽ u buồn, người thưa thớt, chỉ nghe tiếng lá trượt dài trước làn gió khuya, hướng ra ngoại ô lắng tai có thể nghe được tiếng thông reo, tiếng thác chảy.
Pleiku trong tôi như một cá thể độc lập, sự dịu dàng vốn có được tiềm ẩn, chưa dám phô hết ra ngoài. Chỉ có ai thân thiết, gắn bó lâu năm với thành phố mới khám phá được hết phần bản chất của nó, vừa trầm buồn có chút hoang dã của mảnh đất cao nguyên, vừa hiện đại, kiêu hãnh của thành phố đang từng ngày phồn thịnh. Ấy là nét riêng dễ khắc khảm, đọng lưu trong tâm hồn du khách khiến họ muốn quay trở lại nhiều lần.
Nhớ về Pleiku với những chiều hướng xe ra Biển Hồ lộng gió, đứng dưới tán thông reo ngắm từng con sóng lao xao, ngước nhìn mây trời trong xanh đang lững thững trôi về xa tắp.
 Minh họa: Thủy Ngọc
Minh họa: Thủy Ngọc
Pleiku trong tôi là khuôn viên Quảng trường Đại Đoàn Kết được mệnh danh là trái tim, là linh hồn của thành phố. Đây là nơi tọa lạc của Bảo tàng tỉnh Gia Lai, tượng đài Anh hùng Núp, đặc biệt nhất là bức tượng Chủ tịch Hồ Chí Minh ở vị trí trung tâm, khối đá ba tầng hình trụ tượng trưng cho 54 dân tộc anh em...
Phố núi Pleiku có thể là nơi tôi đã để lại một góc tâm hồn, những luyến lưu, rung động trước ân tình bình dị trao nhau trong mấy lần chia tay bạn bè để xuôi về xứ biển. Cái ôm vai vội vàng, cái nhìn trìu mến đầy hứa hẹn. Trân quý và giữ gìn, lòng tôi luôn nhắc nhở, đến khi đã yên vị trên xe, chợt cứ rưng rưng.
Tin nhắn của bạn lại đến, khiến lòng tôi xôn xao. Chợt nhớ, cũng lâu rồi, do dịch bệnh mà cứ nấn ná hoài, để chưa được tựa lưng vào phố, chưa được ngắm lá rơi trên các tuyến đường rợp bóng cây xanh, chưa được hòa mình vào hương đất, khí trời của một ngày đầy sương chớm đông se lạnh.
Không biết bạn có giống tôi không, mỗi khi nghĩ về TP. Pleiku, riêng tôi mỗi lần nhắc đến bỗng thấy lòng còn phảng phất vị cà phê ngọt đắng nơi đầu lưỡi, cái tinh túy được chắt lọc qua những rây sàng của thời gian và tình người ấm nóng.
SƠN TRẦN

Có thể bạn quan tâm

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

(GLO)- Thường thì người Nghệ hay đi làm ăn xa và họ thành đạt ở đấy. Văn nghệ sĩ lại càng thế. Là tôi nhận ra điều này từ những người bạn văn của mình, tất nhiên, vẫn có ngoại lệ hoặc có thể tôi sai.
Ban tế lễ thực hiện nghi thức cúng. Ảnh: Vũ Chi

Người dân Phú Thiện Giỗ Tổ Hùng Vương

(GLO)- Tối 18-4 (nhằm mùng 10-3 âm lịch), người dân tổ dân phố 8 (thị trấn Phú Thiện, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai) tập trung đông đủ về nhà văn hóa của tổ để tổ chức lễ hội Giỗ Tổ Hùng Vương, tưởng nhớ Vua Hùng và các bậc tiền nhân đã có công dựng nước.
Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

Thơ Hoàng Đăng Du: Mùa trôi

(GLO)- Dẫu biết rằng xuân qua hạ tới, thu tận đông tàn là quy luật của thiên nhiên nhưng sao chứng kiến những khoảnh khắc mùa nối mùa vẫn khiến tác giả Hoàng Đăng Du không khỏi cảm thấy chút nuối tiếc, hụt hẫng, bâng khuâng...
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.