Ly cà phê đắng

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Cữ cà phê sáng, tôi hiếm khi ngồi một mình. Đầu ngày luôn là thời điểm lý thú để tán gẫu với bạn bè về mọi chuyện trên đời, chuyện xưa, chuyện nay và chuyện mới xảy ra, tất nhiên là tại cái bàn quen của một quán quen. Dạo này, điểm tin lây nhiễm Covid-19 là một phần câu chuyện của chúng tôi.
Hôm trước, tuân thủ 5K, tôi uống cà phê một mình ở sân vườn nhà, ngấu nghiến những thông tin với hơn 8.000 ca nhiễm mới trong phạm vi cả nước, riêng TP. Hồ Chí Minh chiếm khoảng một nửa. Ly cà phê bỗng đắng ngắt hơn mọi khi. Thành phố Hồ Chí Minh, nơi chốn có quá nhiều kỷ niệm để nhớ đối với tôi. Suốt thời niên thiếu, tôi có cả chục năm ở miệt Phú Nhuận, trở thành cư dân Pleiku một thời gian ngắn rồi trở lại theo học đại học đến 7 năm. Gần 20 năm gắn bó với nơi này đủ để mảnh đất này trở thành một nơi chốn đầy hoài niệm trong đời.
Nhớ những chiều cuối tuần ngồi đồng ở cafetera Rex hay La Pagode ngắm phố nhộn nhịp, nhớ chè đậu đỏ bánh lọc, bò bía, gỏi đu đủ góc đường Bà Huyện Thanh Quan, nhớ những tối bù khú với 3 thằng bạn thân cùng lẩu thập cẩm Ngã Bảy… Nhớ những chuyến xe buýt Bến Thành-Đại học Nông Lâm đưa tôi vào ra thành phố và những tháng ngày “nhất quỷ, nhì ma, thứ ba… dân ký túc xá” ở Thủ Đức. Thuở còn trẻ, tôi thuộc tuýp người năng động, tiếp cận nhiều tầng lớp xã hội, cứ thế mà nhận ra tính cách người Sài Gòn. Thân thiện, đơn giản, sẵn lòng giúp người, sống thực tế. Tôi yêu TP. Hồ Chí Minh phần lớn cũng từ đây.
Ảnh: Thái Bình
Tuân thủ 5K, người dân Pleiku uống cà phê tại nhà. Ảnh: Thái Bình
Thành phố Hồ Chí Minh bây giờ là nơi con và các cháu tôi đang sinh sống. Rất ngậm ngùi và thương người nơi đây đang gánh chịu những khó khăn do đại dịch. Tôi không hề tìm cho mình một tâm lý được trấn an từ sự so sánh tốc độ lây lan, con số tử vong, tình trạng bất ổn với một quốc gia nào đó trên thế giới. Bất kỳ ca lây nhiễm nào tăng thêm trên mọi miền Tổ quốc đều làm lòng tôi lắng lại, nhưng với TP. Hồ Chí Minh vẫn có chút gì đó trầm hơn trong cảm xúc. Tính cách người Sài Gòn vốn có khiến phần đông trong họ chịu đựng, chia sẻ và tuân thủ các giải pháp một cách tuyệt vời. Những điều chỉnh hợp lý hơn về biện pháp phòng-chống dịch của TP. Hồ Chí Minh mang hy vọng nhiều cho tình hình dịch bệnh ở đó, tôi cầu mong như vậy.
Gia Lai của tôi tuy vẫn không thể lơ là 5K, vẫn đang thực hiện hàng loạt quy định cần thiết. Tôi không còn “liều lĩnh” chạy đến không gian quen thuộc để nhâm nhi ly cà phê như tháng trước. Tôi chẳng bảo rằng Pleiku may mắn hơn những nơi khác khi so sánh các con số dịch bệnh, đặc biệt là với TP. Hồ Chí Minh, nhưng điều chắc chắn không thể phủ nhận là Gia Lai đang thực hiện có hiệu quả các biện pháp cần thiết, kịp thời và chặt chẽ mà không ảnh hưởng quá lớn đến đời sống của đại đa số cư dân.
Mong cho TP. Hồ Chí Minh cũng như cả nước vững vàng vượt qua đại dịch này!
NGUYỄN SƠN

Có thể bạn quan tâm

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

Thơ Nguyễn Thanh Mừng: Gia Lai một hai ba

(GLO)- "Gia Lai một hai ba" của Nguyễn Thanh Mừng dẫn người đọc qua những nẻo đường dốc đèo, qua tiếng thác reo và chiêng cồng, để gặp lại khí phách người xưa. Mỗi hình ảnh, mỗi nhịp thơ là một lát cắt vừa hoang sơ, vừa tự hào về bản sắc không thể phai mờ của đại ngàn Tây Nguyên.

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

Thơ Lê Thành Văn: Nghe con đọc thơ về Tổ quốc

(GLO)- Trong bài thơ "Nghe con đọc thơ về Tổ quốc", tác giả Lê Thành Văn để mạch cảm xúc tuôn chảy tự nhiên: từ sự rưng rưng khi nhớ về chiến tranh đến niềm tin lặng lẽ gửi gắm vào thế hệ mai sau. Bài thơ như một nhịp cầu nối liền quá khứ đau thương và hiện tại bình yên.

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

Thơ Lê Vi Thủy: Biên cương mùa gió

(GLO)- Giữa những cơn gió xào xạc của núi rừng Tây Nguyên bỏng rát, bài thơ “Biên cương mùa gió” của Lê Vi Thủy như thổi vào lòng người nỗi xúc động lặng thầm. Từ ánh mắt trẻ thơ đến no ấm buôn làng và những giọt mồ hôi người lính, tất cả hòa quyện trong khát vọng yên bình nơi địa đầu Tổ quốc.

Tổ quốc trong tim

Thơ Lenguyen: Tổ quốc trong tim

(GLO)- Bài thơ “Tổ quốc trong tim” của tác giả Lenguyen là lời tri ân sâu sắc với cha ông đã hy sinh vì độc lập dân tộc. Từ Cửu Long đến Trường Sơn, từ Điện Biên đến Sài Gòn, một Việt Nam bất khuất vươn lên giữa máu và hoa, rạng ngời sắc cờ Tổ quốc.

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

Thơ Đào An Duyên: Lòng quê

(GLO)- Trong nhịp sống hiện đại hối hả, bài thơ "Lòng quê" của tác giả Đào An Duyên là tiếng vọng thầm lặng mà day dứt. Người xa quê, dù ở đâu chăng nữa vẫn mang trong tim nỗi nhớ cội nguồn. Qua hình ảnh nước xuôi nước ngược, bài thơ gợi về sự gắn bó thiêng liêng giữa con người và quê hương.

Người nặng lòng với dân ca Tày

Người nặng lòng với dân ca Tày

(GLO)-Hơn 30 năm kể từ ngày rời quê hương Cao Bằng vào Gia Lai lập nghiệp, ông Mã Văn Chức (SN 1961, tổ 3, thị trấn Phú Thiện) vẫn nặng lòng với văn hóa dân tộc Tày. Hơn 100 bài hát đã được ông sáng tác theo làn điệu dân ca Tày với mong muốn “giữ lửa” cho âm nhạc dân gian.

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

Khẳng định sức sống bất tận của văn học nghệ thuật trong đời sống tinh thần Nhân dân

(GLO)- Đó là phát biểu của Phó Bí thư Thường trực Tỉnh ủy, Trưởng đoàn đại biểu Quốc hội tỉnh Châu Ngọc Tuấn tại hội nghị tổng kết 50 năm nền văn học nghệ thuật tỉnh Gia Lai sau ngày thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) diễn ra vào sáng 23-4 tại Hội trường 2-9 (TP. Pleiku).

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

“Lặng lẽ trưởng thành” cùng sách

(GLO)- “Dáng vẻ của một người yên lặng đọc sách khá giống với những gì tôi cảm thấy khi nghĩ về một người đang trưởng thành trong lặng lẽ”-đó là cảm nhận của chị Trần Thị Kim Phùng Thủy-Trưởng ban Điều hành dự án “Văn hóa đọc Gia Lai” về giá trị sâu bền mà sách mang lại.

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

Thơ Lenguyen: Mùa qua phố

(GLO)- Bài thơ "Mùa qua phố" của tác giả Lenguyen là một bức tranh dịu dàng, gợi cảm xúc, đưa người đọc bước vào không gian phố núi Pleiku trong thời khắc chuyển mùa. Với giọng điệu lãng mạn và sâu lắng, bài thơ khơi gợi vẻ đẹp bình dị nhưng đầy chất thơ của phố núi...