Nỗi lòng giáo viên cắm bản

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Ở vùng rẻo cao huyện Đà Bắc (Hòa Bình), 17 năm qua cô giáo Quách Thị Bích Nụ vẫn đều đặn thức dậy từ 5h sáng chuẩn bị thuyền bè, xỏ vội đôi dép tổ ong để vượt sông, đưa đón nhiều thế hệ học sinh ở Đồng Ruộng - điểm trường xa xôi, khó khăn nhất ở huyện Đà Bắc - đến trường tìm chữ.

 

 Cô giáo Quách Thị Bích Nụ
Cô giáo Quách Thị Bích Nụ.



Bền bỉ vượt sông

Muốn đến Nhạp - điểm trường nhỏ nằm biệt lập giữa lòng hồ sông Đà, hành trình đi học của những em học sinh ở đây tựa như một sự thử thách ý chí. Từ những bản làng xa xôi nằm nép mình trên vách núi cao, ngày nào các em cũng phải vượt qua những con dốc cheo leo, đi thêm một chuyến đò sang sông Đà để đến lớp.

Trong ký ức của cô Nụ, ngày nắng, dòng sông bình lặng thì không sao nhưng hễ trời mưa, những trận gió thốc lên từng đợt, đẩy con thuyền trôi tuột theo các hõm nước sâu thì cô trò ở đây đều khiếp đảm. Mấy nay thời tiết đã trở lạnh, sương muối thường giăng kín mặt sông nên việc đi lại cũng vất vả. Nhiều khi cô Nụ phải đặt báo thức buổi sáng sớm hơn bình thường 30 phút, chèo thuyền ngược xuôi, qua nhà đón từng em học sinh cho kịp giờ vào lớp.

Cô Bích Nụ tâm sự: “Mấy hôm nay thời tiết trở lạnh, sương giăng mù mịt, nhiều khi tôi chèo thuyền trên sông cũng không thể nhìn thấy rõ đường đi. Con đường đến điểm trường Nhạp của cô trò vì thế mà xa xôi, cách trở. Mình vừa phải quan sát, chạy thuyền chầm chậm để đảm bảo an toàn cho các em, vừa phải dò đường để thuyền cập đúng bến. Nhớ nhất là đợt mưa bão vừa qua, giông gió cả tuần, cô trò dù rất muốn đến trường học nhưng không thể nào vượt sông.

Có hôm thuyền vừa bật máy, tôi chạy được một đoạn khoảng 500m thì giông lốc từ đâu bất ngờ ập đến, đánh tạt con thuyền chao nghiêng theo dòng nước cuộn xiết. Biết là nguy hiểm, tay lái phụ nữ còn non yếu nên tôi đành phải tìm cách quay thuyền trở lại bờ gấp, báo cáo với Ban giám hiệu nhà trường, xin sắp xếp lịch học bù vào những ngày cuối tuần”.

Cô Nụ cười kể, đã là giáo viên ở bản Nhạp thì ai cũng biết bơi lội, cô cũng phải bán con bò để sắm cho mình một chiếc thuyền máy. Muốn đến điểm trường Nhạp thì hầu hết cô trò ở đây đều phải di chuyển qua 2 chặng đường dài. Đi xe hoặc đi bộ ra bến, sau đó di chuyển bằng thuyền với khoảng cách gần 3km trên sông Đà. Thương các em vất vả nên cô đã tình nguyện đứng ra nhận về mình trách nhiệm ngày 2 lần đưa đón các học trò qua sông đến trường. Công việc này đến với cô Nụ theo lẽ tự nhiên như vậy.


 

 Nhiều em học sinh phải vượt qua những con dốc cheo leo, đi thêm một chuyến đò sang sông Đà đến trường tìm chữ.
Nhiều em học sinh phải vượt qua những con dốc cheo leo, đi thêm một chuyến đò sang sông Đà đến trường tìm chữ.



Hành trình gian nan

Gần 17 năm đưa đón nhiều thế hệ học sinh ở xã Đồng Ruộng đến lớp, các em nhỏ ở bản Nhạp thường có thói quen đi đâu cũng gọi cô Nụ là mẹ. Có hôm trời mưa bão, thuyền không thể cập bến, cô Nụ còn chăm lo cả bữa ăn, giấc ngủ cho các em mà không hề tính toán thiệt hơn. Thấy vậy, nhiều gia đình ở khu vực lòng hồ sông Đà đã rất cảm mến. Mỗi khi thấy cô Nụ chạy thuyền ngang qua là họ thường í ới gọi lại, bữa thì tặng cô can xăng, hôm thì vài nải chuối rừng chín coi như là món quà nhỏ để cảm ơn.

Là giáo viên mầm non tại điểm trường Nhạp, đã có không ít lần cô Nụ bật khóc bởi những khó khăn, thiệt thòi. Thấy cô lọ mọ sớm hôm, vất vả chạy thuyền ngược xuôi để đón từng em học sinh đến trường, anh Đồng - chồng cô Nụ hiền lành là vậy cũng phải gắt lên, bảo mệt quá thì nên nghỉ. Nhưng thấy cô nhiệt tình, quyết tâm quá nên anh chỉ dám giận dỗi một lúc rồi thôi. Sáng sớm hôm sau, anh vẫn dậy sớm cùng vợ chuẩn bị đồ đạc, kiểm tra thuyền bè để cô kịp giờ đưa đón học sinh đến trường.

"Các em học sinh ở đây chủ yếu là người dân tộc Tày, Mường, Thái. Trong khó khăn như vậy mới thấy tinh thần hiếu học của các em mạnh mẽ thế nào. Có hôm đang đi ra giữa sông thì trời đổ mưa nặng hạt, thuyền không có mái che nên cô trò đều ướt sũng, run lập cập vì lạnh. Lúc đó, tôi đã cố kìm lòng không khóc, vội vàng quay thuyền đưa các con trở lại trường trú tạm, chờ khi mưa tạnh hẳn.

Đưa đón các em học sinh qua sông, tôi vừa thấy vui mà lòng cũng không khỏi lo lắng. Vui vì con đường đến trường vất vả là vậy nhưng bọn trẻ ở đây vẫn kiên trì học tập, chăm ngoan. Nhiều em siêng năng, trong lúc cô lái thuyền qua sông còn mang sách vở ra để ôn bài. Phần lo vì mình là người nhận trách nhiệm đưa đón nên phải đảm bảo an toàn tuyệt đối. Nhiều khi tập trung lái thuyền thật đấy nhưng mắt tôi lúc nào cũng phải để ý 24/24, nhắc nhở bọn trẻ không được nghiêng ngả, đùa nghịch trên sông” - cô Nụ nói.

Giảng dạy ở điểm trường Nhạp gần 4 năm, cô Lường Thị Tuyết (SN 1976, giáo viên khối tiểu học) cũng khắc khoải trong tim hình ảnh những cô cậu học trò không quản ngại khó khăn, vất vả, điều kiện học tập thiếu thốn để đến lớp. Điểm trường Nhạp xa xôi, lớp học chỉ được dựng tạm bằng tấm tôn lá đơn sơ. Mùa đông, những luồng gió rét trên sông Đà thốc vào từng đợt, cô Tuyết cùng các học sinh phải ngồi thu lu, co cụm lại một góc để học bài. Hay để tránh cái nắng gay gắt của mùa hè, mái tôn lợp phả hơi nóng hầm hập, cô trò không ngồi được ở trong lớp đành phải rủ nhau vác bàn ghế ra sau trường. Chưa kể những hôm mưa bão, dòng sông Đà dữ dội hơn thường ngày, em nào không thấy đến lớp thì các thầy cô ở đây phải chạy đôn đáo, dò hỏi thông tin, vừa dạy học vừa lo thấp thỏm không biết do các em ốm đau hay có qua sông an toàn không?

Ông Quản Văn Giang - Trưởng phòng Giáo dục và Đào tạo huyện Đà Bắc (tỉnh Hoà Bình) chia sẻ, ở điểm trường Nhạp (xã Đồng Ruộng), nhiều em học sinh phải qua sông, qua đò mới có thể đi học. Khó khăn là vậy, nhận được sự quan tâm của Sở Giáo dục, UBND huyện Đà Bắc nên chất lượng giảng dạy ở điểm trường xã Đồng Ruộng đã không ngừng được nâng cao. Trường mầm non Đồng Ruộng cũng đã được công nhận là trường đạt chuẩn quốc gia ở vùng kinh tế - xã hội đặc biệt, là một điểm sáng trong ngành giáo dục huyện Đà Bắc.

Theo ông Giang, có được những thành tích này thì phải kể đến công lao của tập thể Ban Giám hiệu nhà trường, Hội đồng sư phạm trường Mầm non Đồng Ruộng, trong đó có cô giáo Quách Thị Bích Nụ. Ngoài công việc chính của mình thì cô Nụ còn thường xuyên quan tâm, giúp đỡ nhiều em học sinh ở điểm trường Nhạp qua sông, đến trường đi học mỗi ngày.


https://laodong.vn/lao-dong-cuoi-tuan/noi-long-giao-vien-cam-ban-1112876.ldo

Theo Bài và ảnh LAN NHI (LĐO)

Có thể bạn quan tâm

Vào rốn lũ cứu người

Vào rốn lũ cứu người

Giữa lúc thiên nhiên thử thách, họ đã chọn hành động; giữa hiểm nguy, họ chọn dấn thân và giữa bao nỗi lo, họ mang đến hy vọng. Những chàng trai từ Đà Lạt, Phan Thiết đã vượt hàng trăm kilomet giữa mưa lũ, sạt lở để đến với người dân vùng lũ Khánh Hòa, Phú Yên (cũ).

Trở về nẻo thiện

Trở về nẻo thiện

Hiểu được không nơi nào bằng, yên bình như buôn làng, những già làng, người có uy tín ở Gia Lai kiên trì đêm ngày vận động, giải thích cho người dân không nghe theo lời dụ dỗ của “Tin lành Đê Ga”.

Căn nhà của bà Đào bị đổ sập hoàn toàn trước cơn lũ dữ.

Những phận người ở rốn lũ Tuy Phước

(GLO)- Chỉ trong vòng nửa tháng, người dân vùng rốn lũ Tuy Phước phải gồng mình gánh chịu 2 đợt bão lũ lịch sử. Bên cạnh những căn nhà trơ trọi sau lũ, những phận người trắng tay vẫn cố gắng gượng dậy, với hy vọng được dựng lại mái ấm và cuộc sống yên bình.

Chuyện cổ tích của buôn làng

Chuyện cổ tích của buôn làng

(GLO)- Ở làng Tươl Ktu (xã Đak Đoa), khi nhắc đến vợ chồng bác sĩ Nay Blum - H’Nơn, người dân nơi đây luôn kể về họ như kể lại những câu chuyện cổ tích. Với họ, đôi vợ chồng bác sĩ ấy là quà của Yang tặng cho làng Tươh Ktu.

Chiêu trò “việc nhẹ, lương cao”: Vỏ bọc tội phạm mua bán người - Kỳ cuối: Cùng ngăn chặn tội ác

Chiêu trò “việc nhẹ, lương cao”: Vỏ bọc tội phạm mua bán người - Kỳ cuối: Cùng ngăn chặn tội ác

(GLO)- Các cơ quan chức năng, nhất là ngành Công an, chính quyền địa phương là lực lượng chủ công trong phòng, chống mua bán người. Tuy nhiên, toàn xã hội cũng phải cùng vào cuộc và quan trọng nhất là mỗi cá nhân phải chủ động bảo vệ mình bằng cách nâng cao nhận thức, hiểu biết pháp luật.

Một góc trung tâm xã Kon Chiêng.

Đánh thức Kon Chiêng

(GLO)- Từ quốc lộ 19 rẽ vào tỉnh lộ 666 khoảng 40 km thì đến xã Kon Chiêng. Hai bên đường là những triền mía xanh mát, thấp thoáng những mái nhà sàn trong không gian xanh thẳm của núi rừng, gợi về một Kon Chiêng đang vươn mình đổi thay.

Những chiếc bè nuôi thủy sản của ngư dân bị sóng đánh vỡ tan, trôi dạt ven biển.

Xác xơ làng chài sau cơn bão dữ...

(GLO)-Sau cơn bão dữ Kalmaegi (bão số 13), những làng chài vốn yên bình, đầy sinh khí bỗng chốc trở nên xác xơ, trơ trọi và ngổn ngang chỉ sau vài giờ bão quét qua. Cảnh quan rồi sẽ dần hồi phục, nhưng những mất mát, tổn thất vẫn sẽ đè trĩu trên đôi vai người dân ven biển rất lâu nữa...

Cảnh hoang tàn, đổ nát ở làng chài Nhơn Lý, Gia Lai. Ảnh: Đức Nhật

Gượng dậy sau bão

Bão Kalmaegi (bão số 13) đã tan, trên dải đất ven biển Gia Lai, Đắk Lắk, người dân lặng lẽ nhặt lại từng tấm tôn, viên ngói, gom góp chút bình yên từ đống hoang tàn.

Giữa tầng mây giữ trời

Giữa tầng mây giữ trời

(GLO)- Đỉnh Hàm Rồng cao hơn 1.000 m so với mực nước biển. Sườn núi sương mờ bao phủ này là nơi cán bộ, chiến sĩ Đài Quan sát thuộc Đại đội Thông tin (Phòng Tham mưu, Lữ đoàn Pháo phòng không 234, Quân đoàn 34) đồn trú.

Sống chậm với đĩa than trong thời đại số - Kỳ 1: Sự hồi sinh của dòng đĩa Vinyl

Sống chậm với đĩa than trong thời đại số - Kỳ 1: Sự hồi sinh của dòng đĩa Vinyl

Trong thời đại mà một thiết bị đeo tay có thể chứa đến 60 triệu bài hát, việc lựa chọn nghe nhạc từ một chiếc đĩa than tưởng như là lỗi thời. Nhưng thực tế, đó lại là biểu hiện của một xu thế tìm lại sự nguyên bản, chậm rãi và thật lòng trong trải nghiệm thưởng thức.

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Khi nói đến sưu tầm đồ cổ ở Việt Nam, người ta thường nghe tới đồ gốm, sành sứ, hay đồ gỗ… chứ ít ai biết đến những món đồ vải mà qua đó thể hiện tay nghề thêu huy hoàng, vang danh thế giới của người Việt hàng trăm năm trước.

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

(GLO)- Ở xã Chư A Thai (tỉnh Gia Lai), có một người đàn ông gắn bó cả cuộc đời với những “ký ức triệu năm” còn sót lại dưới lòng đất. Gần 25 năm qua, ông Rcom Sin đã lặng lẽ sưu tầm và trân trọng gìn giữ rất nhiều khối gỗ hóa thạch kết tinh của đất trời.

null