Người miền Tây dừng cuộc ly hương: Vợ vẫn sau lưng... nhưng đã hóa tàn tro

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

'Ai ngờ khi về cũng trên chiếc xe đó, cũng vợ ở phía sau nhưng không còn hình hài, chỉ còn hũ tro cốt lạnh ngắt, cũng chẳng còn ai đồng hành quãng đời còn lại', người chồng đau xót đưa vợ về quê miền Tây yên nghỉ.

Ngày về đau thương

Theo dòng người về miền Tây, ông Võ Văn Tươi (37 tuổi) chở theo phía sau xe tro cốt vợ là chị Nguyễn Thị Bích Phượng (36 tuổi) từ Bình Dương để về an táng tại quê nhà Hậu Giang.

 

 Nói về người vợ hiền hậu, tảo tần làm việc nuôi con khiến anh bật khóc. Ảnh: Duy Tân
Nói về người vợ hiền hậu, tảo tần làm việc nuôi con khiến anh bật khóc. Ảnh: Duy Tân


Khi đến khu vực cửa ngõ Cần Thơ, anh Tươi được nhóm thiện nguyện hỗ trợ. Đuối sức, anh ngồi bệt xuống đất, ôm di ảnh vợ trên tay, chốc chốc anh lại đứng lên ôm thùng xốp đựng tro cốt vợ vào lòng, vẫn không thể tin nổi đó là sự thật. Anh gào khóc như mưa gọi vợ, khiến ai chứng kiến đều xót xa.

“Ngày đi, 2 vợ chồng tính toán nhiều lắm, mỗi người đều tìm kiếm việc làm để có dư tiền dành dụm, một phần gửi về lo cho con, một phần để xây nhà trên phần đất của cha mẹ ở quê. Bởi thế, khi đi hân hoan nói cười nhiều mơ về tương lai phía trước. Ai ngờ mà ngờ khi về cũng trên chiếc xe đó, cũng vợ ở phía sau nhưng không còn hình hài, giờ chỉ còn hũ tro cốt lạnh ngắt, cũng chẳng còn ai đồng hành suốt quãng đời còn lại”, anh Tươi đau đớn.


 

Anh Tươi trở về cùng hũ cốt của vợ. Ảnh: Duy Tân
Anh Tươi trở về cùng hũ cốt của vợ. Ảnh: Duy Tân
Khi ly hương 2 vợ chồng đi trong hân hoan, giờ trở về vợ vẫn ở yên sau nhưng là hủ cốt lạnh ngắt. Ảnh: Duy Tân
Khi ly hương 2 vợ chồng đi trong hân hoan, giờ trở về vợ vẫn ở yên sau nhưng là hủ cốt lạnh ngắt. Ảnh: Duy Tân



Cố nén nước mắt, đưa tay vuốt ve tấm di ảnh vợ được lấy ra từ ba lô, anh Tươi cho biết, do gia cảnh nghèo khó, để lo cho 2 đứa con gái (13 và 16 tuổi) nên 2 vợ chồng phải đành rời quê, gửi con cho ông bà chăm sóc. Hai năm trước, vợ chồng anh đến Bình Dương kiếm việc làm, có thu nhập khá.

“Lúc ở quê, gia đình 4 người sống trên ghe nhỏ. Vợ chồng tôi đi làm cắt lúa mướn, lo cho 2 con. Nhưng do thu nhập không đủ lo cho con, ở dưới ghe sông nước nguy hiểm nên quyết định rời quê, gửi con cho ông bà ngoại lo. Đến Bình Dương, tôi đi làm công nhân ở Dĩ An, còn vợ thì thuê mặt bằng nhỏ bán quán nước giải khát ở Thuận An. Đến khi dịch bùng phát và thực hiện giãn cách xã hội, tôi không thể về nhà trọ cùng vợ”, anh kể.

Đến khi nhận tin vợ nhiễm Covid-19 đưa đi điều trị cách ly tập trung, anh Tươi bàng hoàng, lo lắng. Suốt ngày anh điện thoại hỏi thăm, động viên vợ cố gắng khỏe về với gia đình. Nhưng rồi, phép màu không xảy ra. Sau 16 ngày điều trị, vợ anh trút hơi thở cuối cùng vào ngày 23.9.

 

Di ảnh vợ được anh để cẩn thận trong ba lô. Ảnh: Duy Tân
Di ảnh vợ được anh để cẩn thận trong ba lô. Ảnh: Duy Tân


“Khi gọi vợ, thấy hình ảnh vợ mệt mỏi thở oxy mà tôi đau đến tận cùng, chịu không nổi. Nhưng càng ngày bệnh càng biến chuyển nặng, bác sĩ báo vô tới phổi rồi. Sau đó vợ qua đời. Tôi mới vừa lấy cốt vợ về hôm 14.10 đến ngày 15.10 thì chở hủ cốt và di ảnh vợ về quê nhà an táng”, anh Tươi nước mắt lưng tròng.

Trên hành trình trở về quê, anh Tươi đem vội ít hành lý, tấm di ảnh vợ được anh gói kỹ vào ba lô. Phía sau xe, anh cố định thùng xốp, bên trong chứa hũ cốt vợ để chở về sum họp với gia đình. Tại quê, gia đình cũng đã chuẩn bị phần mộ để đưa vợ về an táng, các con thờ cúng.

 

Khi đi là người bằng xương, thịt còn ngày trở về lại hóa tàn tro. Ảnh: Duy Tân
Khi đi là người bằng xương, thịt còn ngày trở về lại hóa tàn tro. Ảnh: Duy Tân


 “Tôi cũng cố gắng lo liệu, an táng vợ tử tế. Sau đó cũng ráng gượng để trở lại Bình Dương tiếp tục làm công nhân kiếm tiền nuôi 2 con. Giờ ở lại quê cũng không mần gì ra tiền. Giờ không còn vợ, nỗi đau đó hằn sâu mãi, không khi nào nguôi ngoai”, anh Tươi ngậm ngùi.

Thấu cảnh khổ, ngoài các nhóm thiện nguyện hỗ trợ cháo dinh dưỡng, đồ ăn, thức uống tiếp sức về quê. Một số nhà hảo tâm còn hỗ trợ chi phí để anh lo liệu hậu sự cho vợ.

Chở giúp người đi bộ về đến quê

Trong dòng người ngược đường về lại quê nhà, anh Nguyễn Văn Tuấn (37 tuổi) lội bộ vượt hàng trăm km từ Đồng Nai về Cà Mau. Trên đường đi đến Vĩnh Long anh được ông Khưu Chí Kiên (41 tuổi) cũng đang về Sóc Trăng ghé đến cho quá giang và hứa chở về đến Cà Mau.

Anh Tuấn cho biết, ở Đồng Nai anh phụ bếp ở quán cơm. Nhưng dịch, thất nghiệp và khó khăn quá nên anh quyết định về quê. Do không tiền, không có xe nên anh lội bộ về khi trong túi còn vài chục ngàn và ổ bánh mì không ăn cầm hơi.

“Mệt quá nên ngồi nghỉ suốt. Tôi đi suốt 2 ngày rồi mới đến được đoạn Vĩnh Long. Đang kiệt sức thì anh Kiên ghé vào hỗ trợ cho quá giang. Anh hứa nếu có tiền đổ xăng anh sẽ chở tôi đến quê luôn. Tôi rất cảm kích trước tấm lòng của anh”, anh Tuấn kể.


 

Anh Tươi tiếp tục hành trình đưa vợ về bên con cái, cha mẹ. Ảnh: Duy Tân
Anh Tươi tiếp tục hành trình đưa vợ về bên con cái, cha mẹ. Ảnh: Duy Tân


Ông Kiên cho biết, bản thân ông cũng lắm khó khăn, thất nghiệp triền miên, không bám trụ nổi nên về quê. Trên đường thấy anh Tuấn lội bộ thấy xót lòng. Thế là ông quyết định hỗ trợ mặc dù đang rất khó khăn, trong túi chỉ còn vỏn vẹn 5.000 đồng, trong khi xăng cũng dần cạn.

“Hai anh em đến cửa ngõ Cần Thơ thì được nhóm thiện nguyện hỗ trợ thức ăn, nước uống thấy ấm lòng lắm. Bản thân tôi nhịn đói suốt 2 ngày qua, bởi trong túi chỉ còn 5.000 đồng, xăng còn chút ít nhưng khổ quá nên chạy đại về. Trên đường gặp người cùng khổ nên cũng quyết định hỗ trợ. May nhờ nhóm thiện nguyện hỗ trợ xăng và ít chi phí nên tôi có thể tiếp tục chở Tuấn về Cà Mau”, anh Kiên vui vẻ nói.

 

Ông Kiên (bên trái) và anh Tuấn trên hành trình về quê. Ảnh: Duy Tân
Ông Kiên (bên trái) và anh Tuấn trên hành trình về quê. Ảnh: Duy Tân


Theo DUY TÂN (TNO)

Có thể bạn quan tâm

Vào rốn lũ cứu người

Vào rốn lũ cứu người

Giữa lúc thiên nhiên thử thách, họ đã chọn hành động; giữa hiểm nguy, họ chọn dấn thân và giữa bao nỗi lo, họ mang đến hy vọng. Những chàng trai từ Đà Lạt, Phan Thiết đã vượt hàng trăm kilomet giữa mưa lũ, sạt lở để đến với người dân vùng lũ Khánh Hòa, Phú Yên (cũ).

Trở về nẻo thiện

Trở về nẻo thiện

Hiểu được không nơi nào bằng, yên bình như buôn làng, những già làng, người có uy tín ở Gia Lai kiên trì đêm ngày vận động, giải thích cho người dân không nghe theo lời dụ dỗ của “Tin lành Đê Ga”.

Căn nhà của bà Đào bị đổ sập hoàn toàn trước cơn lũ dữ.

Những phận người ở rốn lũ Tuy Phước

(GLO)- Chỉ trong vòng nửa tháng, người dân vùng rốn lũ Tuy Phước phải gồng mình gánh chịu 2 đợt bão lũ lịch sử. Bên cạnh những căn nhà trơ trọi sau lũ, những phận người trắng tay vẫn cố gắng gượng dậy, với hy vọng được dựng lại mái ấm và cuộc sống yên bình.

Chuyện cổ tích của buôn làng

Chuyện cổ tích của buôn làng

(GLO)- Ở làng Tươl Ktu (xã Đak Đoa), khi nhắc đến vợ chồng bác sĩ Nay Blum - H’Nơn, người dân nơi đây luôn kể về họ như kể lại những câu chuyện cổ tích. Với họ, đôi vợ chồng bác sĩ ấy là quà của Yang tặng cho làng Tươh Ktu.

Chiêu trò “việc nhẹ, lương cao”: Vỏ bọc tội phạm mua bán người - Kỳ cuối: Cùng ngăn chặn tội ác

Chiêu trò “việc nhẹ, lương cao”: Vỏ bọc tội phạm mua bán người - Kỳ cuối: Cùng ngăn chặn tội ác

(GLO)- Các cơ quan chức năng, nhất là ngành Công an, chính quyền địa phương là lực lượng chủ công trong phòng, chống mua bán người. Tuy nhiên, toàn xã hội cũng phải cùng vào cuộc và quan trọng nhất là mỗi cá nhân phải chủ động bảo vệ mình bằng cách nâng cao nhận thức, hiểu biết pháp luật.

Một góc trung tâm xã Kon Chiêng.

Đánh thức Kon Chiêng

(GLO)- Từ quốc lộ 19 rẽ vào tỉnh lộ 666 khoảng 40 km thì đến xã Kon Chiêng. Hai bên đường là những triền mía xanh mát, thấp thoáng những mái nhà sàn trong không gian xanh thẳm của núi rừng, gợi về một Kon Chiêng đang vươn mình đổi thay.

Những chiếc bè nuôi thủy sản của ngư dân bị sóng đánh vỡ tan, trôi dạt ven biển.

Xác xơ làng chài sau cơn bão dữ...

(GLO)-Sau cơn bão dữ Kalmaegi (bão số 13), những làng chài vốn yên bình, đầy sinh khí bỗng chốc trở nên xác xơ, trơ trọi và ngổn ngang chỉ sau vài giờ bão quét qua. Cảnh quan rồi sẽ dần hồi phục, nhưng những mất mát, tổn thất vẫn sẽ đè trĩu trên đôi vai người dân ven biển rất lâu nữa...

Cảnh hoang tàn, đổ nát ở làng chài Nhơn Lý, Gia Lai. Ảnh: Đức Nhật

Gượng dậy sau bão

Bão Kalmaegi (bão số 13) đã tan, trên dải đất ven biển Gia Lai, Đắk Lắk, người dân lặng lẽ nhặt lại từng tấm tôn, viên ngói, gom góp chút bình yên từ đống hoang tàn.

Giữa tầng mây giữ trời

Giữa tầng mây giữ trời

(GLO)- Đỉnh Hàm Rồng cao hơn 1.000 m so với mực nước biển. Sườn núi sương mờ bao phủ này là nơi cán bộ, chiến sĩ Đài Quan sát thuộc Đại đội Thông tin (Phòng Tham mưu, Lữ đoàn Pháo phòng không 234, Quân đoàn 34) đồn trú.

Sống chậm với đĩa than trong thời đại số - Kỳ 1: Sự hồi sinh của dòng đĩa Vinyl

Sống chậm với đĩa than trong thời đại số - Kỳ 1: Sự hồi sinh của dòng đĩa Vinyl

Trong thời đại mà một thiết bị đeo tay có thể chứa đến 60 triệu bài hát, việc lựa chọn nghe nhạc từ một chiếc đĩa than tưởng như là lỗi thời. Nhưng thực tế, đó lại là biểu hiện của một xu thế tìm lại sự nguyên bản, chậm rãi và thật lòng trong trải nghiệm thưởng thức.

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Khi nói đến sưu tầm đồ cổ ở Việt Nam, người ta thường nghe tới đồ gốm, sành sứ, hay đồ gỗ… chứ ít ai biết đến những món đồ vải mà qua đó thể hiện tay nghề thêu huy hoàng, vang danh thế giới của người Việt hàng trăm năm trước.

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

(GLO)- Ở xã Chư A Thai (tỉnh Gia Lai), có một người đàn ông gắn bó cả cuộc đời với những “ký ức triệu năm” còn sót lại dưới lòng đất. Gần 25 năm qua, ông Rcom Sin đã lặng lẽ sưu tầm và trân trọng gìn giữ rất nhiều khối gỗ hóa thạch kết tinh của đất trời.

null