Nghề giáo không chỉ là nghề nghiệp, đó còn là sự đam mê. Mặt bằng thu nhập không cao so với nhiều nghề khác nhưng nhiều người vẫn chọn nghề giáo. Nhiều thầy cô giáo có thể tìm việc làm khác có thu nhập khá hơn nhưng họ vẫn gắn bó với nghề vì yêu thích, đam mê nghề giáo.
Những gương mặt trẻ trung, những đôi mắt sáng, những câu nói hồn nhiên, những tiếng cười rộn rã, những cử chỉ nhí nhảnh, những trò tinh nghịch... của các em đã làm cho các thầy cô giáo thấy mình trẻ trung theo, sống “hồn nhiên” vui vẻ hơn, “quên” đi tuổi tác của mình.
Bí thư Thành ủy TPHCM Nguyễn Thiện Nhân trao giải thưởng Võ Trường Toản tặng các nhà giáo tiêu biểu. Ảnh: VIỆT DŨNG
Ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11 với thầy Nguyễn Trung Anh Vũ, giáo viên Trường THCS Lê Quý Đôn (quận 3), niềm vui như được nhân đôi vì cũng là ngày sinh của thầy. Ngoài bằng cử nhân sư phạm, thầy đã tự bổ sung cho mình văn bằng 2 cử nhân công nghệ thông tin, tham gia nhiều khóa đào tạo về tâm lý để làm dày hơn hành trang đứng lớp. Thầy chia sẻ, mỗi học trò có khả năng tiếp nhận khác nhau, người giáo viên không thể lặp đi lặp lại cùng một giáo án cho tất cả học trò. Để có sự biến hóa riêng trong từng tiết dạy, giáo viên phải không ngừng sáng tạo, sử dụng các thiết bị công nghệ 4.0, đáp ứng nhu cầu học tập ngày càng đa dạng của học trò. Ảnh: HOÀNG HÙNG
Cô Lâm Thị Minh Châu, giáo viên Trường chuyên biệt Hy vọng quận 8, tập các cháu đánh vần. Thầy cô dạy trẻ khiếm thính thường mất nhiều thời gian và công sức, muốn các em ghi nhớ một điều gì thì luôn phải nhắc đi nhắc lại rất nhiều lần, vừa dùng ngôn ngữ ký hiệu, vừa kết hợp với khẩu hình miệng để dạy các em phát âm cho quen. Những điều ấy đã ươm mầm cho bao ước mơ, hoài bão của các em… Ảnh: THANH HÙNG
Sinh viên Nguyễn Thy Trang - năm 3 Trường Đại học Sư phạm TPHCM đã kiếm thêm thu nhập để trang trải cuộc sống bằng việc dạy kèm đàn Piano cho những người có nhu cầu. Ảnh: HOÀNG HÙNG
Cô giáo Trần Thị Kim Oanh công tác ở Trường Mầm non 19/5 Thành phố (quận 1) luôn được các trẻ nhỏ yêu thương như bà ngoại ở nhà. Từ bàn tay chăm sóc của cô, biết bao thế hệ học trò đã khôn lớn. Cô tâm sự: “Nghề này vui lắm. Chỉ cần con cầm được ly nước, mang được đôi giày, biết tự ăn là cha mẹ vui mừng một, cô vui đến mười”. Ảnh: HOÀNG HÙNG
Th.S Vũ Anh Sao là giảng viên Khoa Luật kiêm Phó Bí thư Đoàn Trường ĐH Công nghệ TPHCM. Thầy là người khởi xướng các hoạt động học thuật quy mô cho sinh viên như Phiên tòa giả định, Olympic pháp luật, Rung chuông vàng pháp luật..., thu hút sự tham gia của nhiều trường đại học đào tạo nhóm ngành luật tại TPHCM. Thầy chia sẻ: “Với tôi, nghề giáo là cuộc sống... Mỗi ngày được đứng trên bục giảng, sáng tạo nhiều hoạt động học thuật bổ ích cho sinh viên chính là niềm vui, nguồn động lực thôi thúc để tôi không ngừng phấn đấu và cống hiến hết mình vì sự nghiệp”. Ảnh: THANH HÙNG
Bến đò Bình Quới (Q.Bình Thạnh, TP.HCM) từng là bến đò huyết mạch nối đường thiên lý Bắc - Nam cách đây gần 300 năm. Chỉ cách đây vài tháng, bến đò Bình Quới tạm ngưng hoạt động, để lại nhiều luyến tiếc...
Làng tôi cũng giống như bao làng khác ở Việt Nam. Ngày xưa, làng có tên Thi Phổ Nhứt, được mệnh danh là 'tiểu Đồng Nai' vì ruộng làng tôi là nhất đẳng điền, lúa cấy xuống vươn lên xanh ngát một màu. Vụ mùa cũng như vụ chiêm, lúa thu hoạch mỗi sào tính bằng nhiều giạ. Không thua gì lúa Đồng Nai.
Không phải chỉ miền Tây Nam bộ mới là vùng sông nước, Sài Gòn - TP.HCM là thành phố dọc ngang kênh rạch, là nơi từng dày đặc những bến đò. Cùng với sự hình thành và phát triển đô thị, những chuyến đò ngang, đò dọc đã trở thành phần không thể tách rời với tầng lớp thị dân.
Theo Bộ NN&PTNT, nông nghiệp là ngành thiệt hại nặng nề nhất do bão số 3, nhiều nông dân, ngư dân xem như mất trắng tài sản và cần rất nhiều thời gian, nguồn lực mới có thể vực dậy.
(GLO)- Sau ngày giải phóng, tỉnh Gia Lai nói chung và các vùng căn cứ cách mạng nói riêng gặp không ít khó khăn, thách thức. Tuy nhiên, với truyền thống anh hùng cùng sự quan tâm của Đảng và Nhà nước, đời sống kinh tế, bộ mặt nông thôn các xã vùng căn cứ cách mạng đã có bước khởi sắc đáng ghi nhận.
Nông dân xã Hà Thanh (huyện Tứ Kỳ, tỉnh Hải Dương) đầu tư hàng tỷ đồng trồng chuối xuất khẩu, nuôi cá lồng đã trắng tay sau bão lũ. Nguyện vọng của người dân mong ngân hàng giãn, hoãn nợ, nới hạn ngạch cho vay tín dụng, tạo điều kiện để tái đầu tư sản xuất.
Bão Yagi quét qua Quảng Ninh chỉ 5 tiếng nhưng lấy đi của người dân công sức lao động của cả chục năm. Tài sản không còn, tư liệu sản xuất bị bão đánh bay, còn món nợ ngân hàng vẫn hiện hữu từng ngày.
Với sức mạnh siêu bão, Yagi khi đổ bộ đất liền đã quần nát những gì nó đi qua. Người dân Quảng Ninh chưa bao giờ chứng kiến một cơn bão kinh hoàng đến vậy. Mọi thứ đều bị phá hủy, tan nát, hoang tàn như sau trận B52 oanh tạc.
(GLO)- Hạ trực thăng, tiêu diệt hàng chục binh sĩ Mỹ, trong đó có cả tướng tư lệnh, từ lâu, chiến công của Puih Glớ và du kích làng Maih (xã Ia Hrung, huyện Ia Grai, tỉnh Gia Lai) đã được sử sách ghi nhận.
Cuối tuần, các em học sinh học nội trú lại trở về thôn Làng Nủ và nỗi nhớ bạn càng thêm quay quắt. Cậu học sinh Ma Trường Quyền vẫn mơ thấy người bạn thân, nhưng khi tỉnh dậy lại buồn vì bạn đã mất rồi.
Dưới cái nắng oi bức cuối mùa hạ, 3 người cựu chiến binh Sư đoàn 308 vẫn miệt mài đi từng hàng mộ chí tít tắp ở Nghĩa trang liệt sĩ quốc gia Đường 9 (NTLS Đường 9) để tìm kiếm thông tin về liệt sĩ. Thỉnh thoảng họ dừng lại ở một phần mộ nào đó và trò chuyện với nhau rất lâu.
(GLO)- Từ năm 2018 đến nay, 87 chiếc cầu, cống thuộc Dự án xây dựng cầu dân sinh và quản lý tài sản đường địa phương (LRAMP) do Tổng cục Đường bộ Việt Nam làm chủ đầu tư đã đem đến sự đổi thay to lớn ở các buôn làng vùng đặc biệt khó khăn của tỉnh Gia Lai.
Chắc hẳn nhiều người vẫn còn nhớ lá thư mà Tổng thống thứ 16 của Mỹ, Abraham Lincoln, gửi cho bà Lydia Bixby - người được cho là đã mất 5 người con trai trong cuộc Nội chiến Mỹ, vào ngày 21.11.1864.
(GLO)- Ngày 12-5-1970, du kích người Jrai Puih Glớ (làng Maih, xã B6, huyện 4; nay là xã Ia Hrung, huyện Ia Grai, tỉnh Gia Lai) cùng đồng đội bắn rơi chiếc máy bay trực thăng khiến hàng chục binh sĩ cấp cao của quân đội Mỹ thiệt mạng. Vậy, xác chiếc trực thăng ấy bây giờ ở đâu?
Khi cơn bão Yagi quét qua, nhà cửa, đường sá, cầu cống - những gì tưởng chừng kiên cố nhất cũng bị gió bão, mưa lũ cuốn phăng. Xót xa hơn, sự sống - thứ đáng quý nhất cũng bị đánh cắp trong phút chốc.
Mùi đót khô thoảng trong không khí, những đôi tay thoăn thoắt đan chổi, tiếng búa đập, kéo cước, tiếng người kể chuyện đời, chuyện nghề là những điều quen thuộc ở xóm chổi, nằm sâu trong hẻm 180 Phạm Phú Thứ, Q.6 (TP.HCM).
Đằng sau sự bình yên của 162 cây thủy tùng, cứ ngỡ công việc của những cán bộ bảo vệ rừng nhàn nhã nhưng không phải vậy. Thủy tùng là loại cây gỗ quý hiếm nên kẻ xấu thường hay nhòm ngó, chưa kể rắn độc, vắt đỉa luôn rình rập. Thế nhưng, với họ, rừng như ngôi nhà thứ 2.
(GLO)- Hơn nửa thế kỷ trôi qua nhưng câu chuyện về du kích Puih Glớ (làng Maih, xã B6, huyện 4; nay là xã Ia Hrung, huyện Ia Grai) cùng đồng đội bắn rơi máy bay quân sự Mỹ ngay tại quê hương mình vẫn được nhiều người cao tuổi trong vùng nhắc nhớ và được nhiều tài liệu lịch sử chính thống ghi nhận.
Một khu rừng gần như vẫn còn nguyên vẹn và hoang sơ với sinh cảnh đầm lầy tự nhiên cổ sơ được giữ lại giữa đại ngàn Tây Nguyên. Loài cây được xem như “hoá thạch sống” sừng sững xanh rì.
Đã hơn mười ngày trôi qua kể từ lúc người dân xóm Phao ở bãi giữa sông Hồng chạy trốn cơn lũ dồn đuổi, họ vẫn chưa thể về nhà. Bãi giữa bị nước nuốt chửng, nuốt tất cả những gì gọi là của cải của dân xóm Phao. Cuộc sống thường nhật của họ nơi bãi sông đã khốn khó, nay lại càng thêm bế tắc...
Tôi khá có duyên với nước Nhật. Kể cả lần đi này thì tôi đến nước Nhật năm lần, trong đó hai lần đi công tác, một lần nửa công tác, nửa tham quan và hai lần đi theo tua.