Đợi mưa ở Trường Sa

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Nguồn nước sinh hoạt luôn là nỗi trăn trở của những người lính làm nhiệm vụ ở Trường Sa. Cảm giác chờ đợi những cơn mưa thành nỗi khát khao khi mùa khô đến…

Những cơn mưa đối với lính đảo chúng tôi như là một món quà vô giá. Vào cuối mùa khô, nơi cuối chân trời bắt đầu xuất hiện những vệt chớp và ì ầm tiếng sấm gọi mưa. Quãng thời gian giao mùa dài miên man như con sóng. Mái tôn cũng oằn lên giữa nắng lửa chói chang. Gió thổi rang khô những dải cát, phả vào đường hào công sự hầm hập. Lớp lớp sóng bạc đầu chồm lên bê tông chắn sóng, hất tung bọt nước lên cao như sự thách thức của mùa biển mặn.


 

Hồn nhiên lính trẻ.
Hồn nhiên lính trẻ.


Mấy tuần nay, nước sinh hoạt ở khẩu đội chúng tôi phải tiết kiệm triệt để. Nhìn những vạt mồng tơi, muống, cải… như lả đi vì thiếu nước thương vô cùng. Sau mỗi buổi tập ở ngoài thao trường, chúng tôi lại tranh thủ che chắn cho những mầm xanh ấy. Tội nhất là lũ gà con, chỉ loanh quanh bươi cát dưới gốc cây bàng vuông.

Ở khẩu đội, ngoài tôi và Hoàng (quê Phú Yên) nhập ngũ năm 2020, còn có cậu lính trẻ Y Thơm Niê mới ra đảo được 6 tháng. Chàng trai Êđê người Buôn Trấp (huyện Krông Ana, Đắk Lắk) là cậu em út hồn nhiên, ít khi buồn, vậy mà mấy bữa rồi thường lặng lẽ dõi mắt về phía xa mỗi khi nhắc tới quê nhà.

Đã quá nửa đêm, trời vẫn oi nồng. Bỗng cơn mưa đến thật bất ngờ, khi chúng tôi đang trằn trọc trong giấc ngủ. Tiếng lộp độp thoảng nhẹ trên mái tôn nghe như mơ hồ. Rồi ào ạt… Tất cả như vỡ òa, tất cả như bừng lên trong vũ điệu hoang sơ: Mưa…! Mưa…! Mưa thật rồi…!

Tiếng mưa nghe thích quá. Chúng tôi choàng dậy để nguyên quần áo chạy ra tắm mưa. Áp mình xuống để nghe những tiếng trở mình của đất. Lính đảo hồn nhiên giữa thiên nhiên. Chúng tôi ôm nhau cười trong tiếng reo hò gọi mưa. Y Thơm có lẽ là người vui nhất. Cậu cứ lắc lư rồi lại nhảy choi choi trên cát.

Niềm vui lan ra khắp đảo. Vừa tắm mưa, chúng tôi tranh thủ lấy tất cả những gì có thể đựng được đưa ra hứng nước. Cơn mưa đầu mùa là món quà tặng hào phóng của thiên nhiên, tắm gội và gột rửa đi tất cả. Đám lá bàng vuông rung lên trong gió, sóng từng đợt đập ì ùm vào bờ kè, tiếng côn trùng râm ran trộn vào tiếng mưa rơi, tất cả đã tạo nên một bản hòa tấu sôi động, hồn nhiên.


 

Chăm sóc vườn hoa ở đảo Trường Sa Đông.
Chăm sóc vườn hoa ở đảo Trường Sa Đông.


Đêm Trường Sa ấy, chúng tôi được thỏa thuê trong một bữa tiệc tắm mưa. Thật hạnh phúc bởi mỗi sớm mai lên được ngắm nhìn đảo nhỏ thân yêu với sự sáng trong, tươi mới, dịu mát đến xao lòng. Những ngày sống ở đây chúng tôi mới thực sự thấy được giá trị của nước, của những cơn mưa.

Đi qua cơn khát dài của mùa khô nơi miền cực Đông Tổ quốc, lòng những chiến sĩ quê Tây Nguyên như Y Thơm lại canh cánh thương cái hanh hao bụi đỏ nơi phía đại ngàn Trường Sơn. Y Thơm kể, đối với đồng bào các dân tộc ở Tây Nguyên, nước là một biểu tượng thiêng liêng của sự sống. Cuối mùa khô, khi những hồ đập cũng đã xuống mực nước chết thì những giọt mưa đầu mùa còn quý hơn vàng. Sáu tháng mùa khô đã từ từ khép lại. Cơn mưa đầu mùa thật hối hả. Mây sà xuống thấp, gió ào ào như thác cuốn tung mù bụi đỏ, rồi mưa mù trời cuốn phăng từng mảng đất đỏ nơi triền dốc. Cả một thảo nguyên mênh mang tràn ngập tiếng mưa. Mưa như hiểu lòng người, như muốn trả lại cho tất cả sự chờ đợi, khát khao, mong mỏi. Đám con trai, con gái trong buôn chạy ào ra từ những ngôi nhà dài hồn nhiên tắm mưa. Những tấm lưng trần của người con trai, vồng ngực căng tròn của thiếu nữ Êđê như được tiếp thêm sinh lực mới. Mưa đã trả lại màu xanh tươi cho đại ngàn, tưới tắm cho ruộng nương, cây cỏ và con cá con tôm được vẫy vùng thỏa thuê.


 

Những chú vịt đầu tiên ở đảo Trường Sa Đông nở ra từ máy ấp trứng.
Những chú vịt đầu tiên ở đảo Trường Sa Đông nở ra từ máy ấp trứng.


Ngồi bên nhau, Y Thơm tâm sự: “Hết nghĩa vụ là em về lái máy cày cho vợ. Cưới nhau mới được một tháng là em đi bộ đội, đất rẫy thì nhiều làm không xuể, đêm nào nằm cũng trằn trọc, thao thức thương nhớ vợ”. Còn Hoàng nói rằng hết nghĩa vụ thì về quê nối nghiệp gia đình làm tài công tàu đánh bắt xa bờ. Nếu bên nhà người yêu mà ưng thuận, cưới xong xin chính quyền ra định cư ở Trường Sa. Đây mới là ngư trường nhiều tiềm năng với các dịch vụ nghề cá đầy đủ. Điều mong muốn giản dị đó cũng thật dễ hiểu, bởi lẽ giờ đây khoảng cách giữa đất liền và đảo không còn xa nữa.

Mưa Tây Nguyên, mưa Trường Sa - dòng cảm xúc ấy cứ dào dạt vỗ trong tôi. Cũng là những cơn mưa của quê hương mình sao mà lắng sâu đến vậy…

 

https://www.baodaklak.vn/xa-hoi/202208/doi-mua-o-truong-sa-6c601c0/
 

Theo Nguyễn Xuân Tình (baodaklak)

 

Có thể bạn quan tâm

Dư vang Plei Me

Dư vang Plei Me

(GLO)- 60 năm đã trôi qua kể từ chiến thắng Plei Me lịch sử (tháng 11-1965), nhưng dư vang của trận đầu thắng Mỹ trên chiến trường Tây Nguyên vẫn còn vẹn nguyên trong ký ức của những cựu binh già. 

Một góc trung tâm xã Kon Chiêng.

Đánh thức Kon Chiêng

(GLO)- Từ quốc lộ 19 rẽ vào tỉnh lộ 666 khoảng 40 km thì đến xã Kon Chiêng. Hai bên đường là những triền mía xanh mát, thấp thoáng những mái nhà sàn trong không gian xanh thẳm của núi rừng, gợi về một Kon Chiêng đang vươn mình đổi thay.

Những chiếc bè nuôi thủy sản của ngư dân bị sóng đánh vỡ tan, trôi dạt ven biển.

Xác xơ làng chài sau cơn bão dữ...

(GLO)-Sau cơn bão dữ Kalmaegi (bão số 13), những làng chài vốn yên bình, đầy sinh khí bỗng chốc trở nên xác xơ, trơ trọi và ngổn ngang chỉ sau vài giờ bão quét qua. Cảnh quan rồi sẽ dần hồi phục, nhưng những mất mát, tổn thất vẫn sẽ đè trĩu trên đôi vai người dân ven biển rất lâu nữa...

Cảnh hoang tàn, đổ nát ở làng chài Nhơn Lý, Gia Lai. Ảnh: Đức Nhật

Gượng dậy sau bão

Bão Kalmaegi (bão số 13) đã tan, trên dải đất ven biển Gia Lai, Đắk Lắk, người dân lặng lẽ nhặt lại từng tấm tôn, viên ngói, gom góp chút bình yên từ đống hoang tàn.

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Khi nói đến sưu tầm đồ cổ ở Việt Nam, người ta thường nghe tới đồ gốm, sành sứ, hay đồ gỗ… chứ ít ai biết đến những món đồ vải mà qua đó thể hiện tay nghề thêu huy hoàng, vang danh thế giới của người Việt hàng trăm năm trước.

Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ lọt Top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới năm 2025.

Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ và hành trình vào top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới

(GLO)- Với nghiên cứu về ô nhiễm vi nhựa và công nghệ xử lý nước thải, Tiến sĩ Nguyễn Minh Kỳ (SN 1985, Phân hiệu Trường Đại học Nông Lâm TP. Hồ Chí Minh tại Gia Lai) được Đại học Stanford (Mỹ) và Nhà xuất bản Elsevier vinh danh trong top 2% nhà khoa học ảnh hưởng nhất thế giới năm 2025.

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

(GLO)- Ở xã Chư A Thai (tỉnh Gia Lai), có một người đàn ông gắn bó cả cuộc đời với những “ký ức triệu năm” còn sót lại dưới lòng đất. Gần 25 năm qua, ông Rcom Sin đã lặng lẽ sưu tầm và trân trọng gìn giữ rất nhiều khối gỗ hóa thạch kết tinh của đất trời.

Sê San: Sông kể chuyện đời…

Sê San: Sông kể chuyện đời…

(GLO)- Dòng Sê San miệt mài chở nặng phù sa; sóng nước bồng bềnh không chỉ kể câu chuyện mưu sinh, bảo vệ phên giậu, mà còn gợi mở tương lai phát triển bền vững, góp phần khẳng định vị thế của vùng biên trong hành trình dựng xây quê hương, đất nước.

Chiếc nỏ của người lính trận Ia Drăng

Chiếc nỏ của người lính trận Ia Drăng

(GLO)- Mang ra chiếc nỏ được cất giữ hơn 30 năm, ông Siu Long (làng Gòong, xã Ia Púch, tỉnh Gia Lai)-nhân chứng trong trận đánh thung lũng Ia Drăng 60 năm trước chậm rãi nói: “Tôi muốn tặng món quà Tây Nguyên này cho một người bạn đến từ nước Mỹ”.

Ông Ksor Yung có lối sống trách nhiệm, gần gũi nên được mọi người quý mến. Ảnh: R’Ô Hok

Ksor Yung: Từ lối rẽ sai lầm đến con đường sáng

(GLO)- Từ một người từng lầm lỡ, ông Ksor Yung (SN 1967, ở xã Ia Rbol, tỉnh Gia Lai) đã nỗ lực vươn lên trở thành người có uy tín trong cộng đồng. Ông tích cực tham gia vận động, cảm hóa những người sa ngã, góp phần giữ gìn an ninh trật tự và củng cố khối đại đoàn kết dân tộc.

null