Chiếc nhẫn thất lạc tại Mỹ tình cờ được phát hiện tại Phần Lan sau 47 năm

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Năm 1973, thiếu nữ Debra McKenna vô tình bỏ quên chiếc nhẫn từ người chồng tương lai của mình trong một cửa hàng bách hóa tại Mỹ.

 

Chiếc nhẫn bà Debra McKenna bỏ quên vô tình được tìm thấy tại Phần Lan sau 47 năm (Ảnh: Sky News)
Chiếc nhẫn bà Debra McKenna bỏ quên vô tình được tìm thấy tại Phần Lan sau 47 năm (Ảnh: Sky News)



47 năm sau, chiếc nhẫn vô tình được một thợ kim loại tìm thấy dưới lòng đất trong một khu rừng tại Phần Lan.

Bà Debra, giờ đã 63 tuổi, từng bỏ quên chiếc nhẫn ở thành phố Portland thuộc bang Maine, Mỹ khi bà còn là học sinh tại trường trung học Morse của thành phố này.

Chiếc nhẫn trên, có khắc tên ngôi trường, thuộc về người chồng quá cố của bà Debra, ông Shawn McKenna, người mà bà đã hẹn hò suốt cả thời học trung học và đại học.

Hai người đã kết hôn được 40 năm cho đến khi ông Shawn qua đời vào năm 2017, sau cuộc chiến kéo dài 6 năm với căn bệnh ung thư.

Ông Shawn đã tặng bà Debra chiếc nhẫn trước khi tốt nghiệp đại học, nhưng bà lại vô tình để quên nó trong một cửa hàng bách hóa.

Bà Debra cho biết đã gần như lãng quên chiếc nhẫn trong phần lớn cuộc đời, cho đến khi một thợ kim loại vô tình tìm thấy nó dưới 20 cm đất ở Kaarina, một thị trấn nhỏ ở phía tây nam Phần Lan.

Theo tuyền thông Phần Lan, người thợ tên Marko Saarinen đang dùng máy dò kim loại trong rừng thì tìm thấy chiếc nhẫn bạc màu xanh dưới đất.

"Thông thường những phát hiện của tôi chủ yếu là nắp chai hoặc các loại rác thải khác", Marko cho biết.

Người thợ kim loại này sau đó đã liên lạc với hiệp hội cựu sinh viên trung học Morse. Và họ đã không gặp khó khăn gì trong việc xác định chủ sở hữu cuối cùng của chiếc nhẫn, vì trên nó có khắc năm tốt nghiệp là 1973 và 2 chữ S.M – chính là tên viết tắt của ông Shawn McKenna.

Bà Debra cho biết đã bật khóc khi nhận được chiếc nhẫn trong một kiện bưu phẩm tại nhà của bà vào tuần trước.

"Thật xúc động khi biết thế giới này vẫn còn những người đàng hoàng tử tế đến vậy," bà Debra nói, “Chúng ta cần nhiều hơn những người như họ".

Debra còn tiết lộ chồng mình từng dành thời gian làm việc ở Phần Lan vào đầu những năm 1990, nhưng không ở gần thành phố nơi chiếc nhẫn được tìm thấy, và bản thân ông cũng không nhìn thấy chiếc nhẫn trong suốt 20 năm làm việc tại đây.

 

http://danviet.vn/chuyen-la/chiec-nhan-that-lac-tai-my-tinh-co-duoc-phat-hien-tai-phan-lan-sau-47-nam-1059974.html



Theo Việt Anh (Dân Việt)

Có thể bạn quan tâm

Xếp sách nghệ thuật

Xếp sách nghệ thuật

(GLO)- Như một kiến trúc sư với nguyên vật liệu là sách, các nhân viên Thư viện tỉnh Gia Lai đã dày công sáng tạo và mô phỏng thành công nhiều công trình văn hóa-lịch sử đẹp mắt nhằm nâng cao hiệu quả tuyên truyền về văn hóa đọc.
Thơ Ngô Thanh Vân: Vào hội

Thơ Ngô Thanh Vân: Vào hội

(GLO)- Đất trời Tây Nguyên trong bung biêng thanh âm cồng chiêng, men cay rượu cần nồng nàn, vấn vít, nhịp xoang quyến luyến, tay nắm tay chẳng rời... được nhà thơ Ngô Thanh Vân một lần nữa nhắc đến trong bài thơ "Vào hội".

Thơ Lê Vi Thủy: Mẹ

Thơ Lê Vi Thủy: Mẹ

(GLO)- Đằng sau những người chiến sĩ cống hiến máu xương cho Tổ quốc là sự hy sinh lặng lẽ của những người mẹ. Họ lặng thầm tiễn lần lượt chồng, con lên đường để rồi mòn mỏi chờ đợi, nỗi đau dằng dặc đổi lấy niềm vui chung của quê hương, đất nước...

Ông Siu Phơ (bìa phải) thực hiện nghi lễ cúng với sự hỗ trợ của ông Rah Lan Hieo. Ảnh: Vũ Chi

Phú Thiện: Khai mạc lễ hội cầu mưa Yang Pơtao Apui

(GLO)- Sáng 30-4, tại Khu Di tích lịch sử-văn hóa cấp quốc gia Plei Ơi (xã Ayun Hạ, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai), UBND huyện Phú Thiện khai mạc lễ hội cầu mưa Yang Pơ tao Apui và Hội thi văn hóa thể thao các dân tộc thiểu số lần thứ XV năm 2024.
Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

(GLO)- Chúng ta đều yêu Pleiku nhưng không phải ai cũng chọn ở lại và gắn bó. Một lúc nào đó, vào chặng cuối cuộc đời, người Pleiku tha hương mới dâng đầy nỗi nhớ. Bài thơ của Lữ Hồng ngỡ là lời của một người ra đi gửi cho người ở lại, mà cũng có thể là lời của người ở lại gửi cho chính mình...