Lồng đèn cho con

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

Thấy chồng cầm hai cây tre dài, tôi ngạc nhiên hỏi: “Anh mua tre làm gì thế?”. Anh cười: “Làm lồng đèn cho con”. Tôi nghĩ: “Ừ nhỉ, sắp tới Trung thu rồi, chắc các con thích lắm đây!”.



Chồng tôi bắt đầu công đoạn chẻ tre. Những thanh tre được vót kỹ càng, trơn láng, anh cột thành bó nhỏ. Hai đứa con nhỏ ngồi xúm lại háo hức chờ đợi để được cùng với ba làm lồng đèn ông sao.

Những ngày nghỉ dịch ở nhà, lũ trẻ đã chán ti vi, nghe được ba làm lồng đèn cho thì thích lắm, đứa nào cũng ăn cơm thật nhanh để được làm lồng đèn. Chồng tôi sắp những thanh tre ra ngay ngắn, bắt đầu xếp hình ngôi sao và định hình bằng dây kẽm. Hai đứa nhỏ ngồi xếp bằng, nhìn ba không chớp, đôi mắt to tròn say sưa nhìn theo từng động tác của ba, đầy vẻ ngạc nhiên và tò mò. Vừa làm, chồng tôi vừa hướng dẫn hai đứa nhỏ cầm những thanh tre tập xếp lồng đèn nhỏ cho mình. Rồi cả 2 chí chóe giành nhau thanh tre thẳng hơn, đẹp hơn... Tôi nhìn ba cha con mà lòng rộn ràng nhớ về thuở nhỏ của mình.

 Minh họa: Thủy Ngọc
Minh họa: Thủy Ngọc


Hồi tôi còn nhỏ, cứ đến Tết Trung thu là ba tôi thường làm tặng những cái lồng đèn hình ngôi sao, hình con thỏ, có khi làm lồng đèn bằng giấy, bằng lon bia. Có lồng đèn mới, tôi thích lắm cầm đi khoe cả xóm. Đến đêm Trung thu thì những đứa trẻ trong xóm nhỏ của tôi hẹn nhau, cùng xách lồng đèn với những ngọn đèn cầy được thắp sáng, đi lòng vòng quanh xóm, lúc thì hát, lúc thì tíu tít nói chuyện. Nhưng cũng có khi đan xen là những tiếng khóc vì lồng đèn bị cháy, hoặc bị thổi tắt nến bởi những cậu nhóc nghịch ngợm. Rồi đoàn rước đèn của chúng tôi sẽ đi theo những đoàn lân từ nhà này sang nhà khác đến hết xóm mới chịu về nhà, trong sự hân hoan, phấn khích.

Trung thu bây giờ chỉ là sự tiện lợi, khi lũ trẻ chơi lồng đèn chủ yếu là lồng đèn điện nhập từ Trung Quốc với những đoạn nhạc được thu sẵn, bật nhiều lần, hết pin đoạn nhạc sẽ trở nên eo éo khó nghe. Lũ trẻ bây giờ cũng “cả thèm chóng chán”, chúng chơi một lúc lại thôi, vì cái nào cũng giống cái nào. Không thú vị như lũ trẻ hồi xưa của chúng tôi, chỉ nhà nào giàu mới có tiền mua lồng đèn làm sẵn, còn hầu như là tự làm. Có lẽ do ngày xưa thiếu thốn, nên lũ trẻ chúng tôi chỉ cần có đồ chơi là rất quý, giữ gìn như báu vật dù là món đồ được làm bằng tay rất đơn giản. Hai đứa con tôi cũng được mua cho những cái lồng đèn điện hình Đôrêmon, hình siêu nhân… nhưng có vẻ chúng cũng không thích cho lắm, chơi được một lúc là lại bỏ đấy, tìm đồ chơi khác để chơi, hoặc đòi hỏi những thứ lạ lẫm hơn.

Tôi nhớ, cứ Trung thu về, có một cụ già thường ngồi bán lồng đèn ở ngay góc đường Phạm Hồng Thái và Hai Bà Trưng, đoạn trước Nhà Thiếu nhi TP. Pleiku. Cụ thường treo những chiếc lồng đèn được làm bằng tay, rất tinh xảo và tỉ mỉ, đung đưa trong gió. Năm nào tôi cũng ghé chỗ cụ để xem cụ làm lồng đèn và mua một cái nhỏ nhỏ về treo trong nhà cho có không khí của ngày rằm tháng tám. Cũng một vài người lớn nhớ về ngày xưa cũ nên cũng tìm đến ông cụ để mua về cho con của mình. Năm nay, gần đến Tết Trung thu, tôi đã đôi lần cố ý đi ngang đoạn đường đó, tần ngần lần tìm mà không thấy cụ. Không biết có phải vì ảnh hưởng dịch bệnh nên cụ cũng hạn chế ra đường...

Ba cha con sau một buổi tối cùng nhau làm lồng đèn, thành quả là một cái đèn ông sao to và hai cái lồng đèn nhỏ đủ màu sắc, phần màu do hai con trai dán dưới sự hướng dẫn của tôi. Cầm lồng đèn trên tay hai đứa nhỏ đều thích mê, cứ cầm mãi trên tay, thi thoảng lại hỏi trời tối chưa?

Chồng tôi tắt điện và thắp đèn cầy cho cái đèn lớn, chiếc đèn ông sao sáng lên giữa đêm, trước đôi mắt ngạc nhiên của hai đứa trẻ. Cả gia đình tôi, bốn người cùng đi lòng vòng trong nhà, trong sân, cùng nhau hát: “Tùng dinh dinh dinh dinh tùng dinh dinh/Đây ánh sao vui chiếu xa non ngàn/Tùng dinh dinh dinh dinh tùng dinh dinh/Ánh sao Bác Hồ tỏa sáng nơi nơi!...”. Nhìn ánh mắt lấp lánh và nụ cười trong trẻo giòn tan của các con, tôi nghĩ mặc dù năm nay do ảnh hưởng bởi dịch bệnh, các cháu không được đi rước đèn, nhưng có lẽ trong lòng của chúng đã có một mùa Trung thu ấm áp.

 

LÊ VI THỦY

Có thể bạn quan tâm

Nhà thơ Đào Đức Tuấn (thứ 2 từ phải sang) khẳng định người nghệ sĩ cần hun đúc tinh thần lao động sáng tạo phù hợp với thời kỳ mới. Ảnh: Lam Nguyên

“Trái ngọt” từ một trại sáng tác

(GLO)- Sau 1 tuần tổ chức đi thực tế và dành thời gian cho trại viên tự do sáng tạo, Trại sáng tác Văn học nghệ thuật (VHNT) năm 2025 tại cao nguyên Gia Lai bế mạc ngày 3-11. Từ đây, nhiều cảm xúc đẹp đẽ được chắt lọc và gửi trao qua từng tác phẩm.

Âm thanh đàn T’rưng gắn bó với tuổi thơ của em H’Thương. Ảnh: Ngọc Duy

Khi tiếng đàn nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ

(GLO)- Hiện có một số nơi tại phố núi Gia Lai dạy đàn tranh, đàn t’rưng, piano, guitar… thu hút nhiều học sinh các cấp. Mỗi buổi học không chỉ giúp các em rèn luyện tính kiên trì, khơi dậy năng khiếu, mà còn vun đắp tình yêu âm nhạc, sự trong trẻo của tâm hồn.

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

“Giữ lửa” nghề thủ công truyền thống ở vùng cao

(GLO)- Giữa nhịp sống hiện đại, khi những sản phẩm công nghiệp ngày càng phổ biến, ở các xã vùng cao trong tỉnh vẫn có những nghệ nhân miệt mài gìn giữ nghề thủ công truyền thống của dân tộc mình. Họ không chỉ làm ra sản phẩm để mưu sinh, mà còn giữ lửa cho những giá trị văn hóa truyền đời.

Tác phẩm Đại hội quân nhân Sư đoàn 5 của họa sĩ Huỳnh Phương Đông sáng tác năm 1965.

Văn học và số phận con người

(GLO)- Kỷ nguyên mới mà Ðảng ta đang dồn sức dẫn dắt toàn dân tộc vươn tới, hiểu một cách nôm na là kỷ nguyên mà toàn dân tộc ai cũng hạnh phúc. Hay như lời Bác Hồ giản dị-“…dân ta được hoàn toàn tự do, đồng bào ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”. 

Niềm vui của nghệ nhân Thui và cô gái trẻ Hyăo khi được tham gia biểu diễn ở thủ đô, đồng thời giao lưu với các dân tộc anh em. Ảnh: Lam Nguyên

“Hoa của núi” tỏa sắc tại Hà Nội

(GLO)- Như những bông hoa rừng mộc mạc mà đậm hương sắc, 25 nghệ nhân Bahnar làng Kon Măh (xã Ia Khươl, tỉnh Gia Lai) góp mặt tại chuỗi hoạt động tháng 10 với chủ đề “Em là hoa của núi” diễn ra tại Làng Văn hóa-Du lịch các dân tộc Việt Nam, nơi hội tụ vẻ đẹp và tình đoàn kết các dân tộc anh em.

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

Chương trình nghệ thuật đặc biệt “Sắt son niềm tin theo Đảng” sẽ diễn ra vào tối 4-10

(GLO)- Chào mừng thành công của Đại hội đại biểu Đảng bộ tỉnh lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030, tối ngày 4-10, tỉnh Gia Lai tổ chức chương trình nghệ thuật đặc biệt với chủ đề “Sắt son niềm tin theo Đảng” tại Quảng trường Nguyễn Tất Thành (phường Quy Nhơn).

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

“Ung dung thanh thản giữa mây trời”

(GLO)- Tôi mượn câu thơ “Ung dung thanh thản giữa mây trời” trong bài mở đầu tập “Vân không” để giới thiệu tập thơ mới của Ngô Thanh Vân. “Vân không” ghi dấu sự trở lại của nữ thi sĩ sau 8 năm chị không xuất bản cuốn sách nào về thơ.

null