Ca sĩ Y Yun: Đi tìm bóng núi (*)

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Ca sĩ Y Yun (công tác tại Trung tâm Văn hóa-Điện ảnh và Du lịch Gia Lai) từng là thành viên của ban nhạc Bazan lừng lẫy thủ đô Hà Nội một thời. Gần 20 năm ca hát, anh khá kín tiếng so với các thành viên khác trong ban nhạc Bazan như ca sĩ-nhạc sĩ Phi Ưng, Amư, Y Shi, Y Garia (con trai cố Nghệ sĩ Nhân dân Y Moan)…

Con đường nghệ thuật thầm lặng của Y Yun khiến người ta liên tưởng đến những câu hát đã làm nên tên tuổi của anh: “Một mình anh ôm câu hát/Đi tìm bóng núi ngày xưa”. Nhưng tiếng hát ấy không chỉ để cho mình Y Yun, nó vang xa, lay động, làm bao người thổn thức bởi cái chất trữ tình đầy tự sự.

 

Ca sĩ Y Yun. Ảnh: M.C
Ca sĩ Y Yun. Ảnh: M.C

Tốt nghiệp Khoa Nghệ thuật Dân tộc, Trường Cao đẳng Văn hóa-Nghệ thuật Quân đội (nay là Đại học Văn hóa-Nghệ thuật Quân đội), thế mạnh của Y Yun là những ca khúc về Tây Nguyên như: Đi tìm bóng núi, Cha và con, Ôi chim K’tia, Ngọn lửa cao nguyên, Đôi chân trần, Về nghe gió kể, Đôi mắt Pleiku, Ca ngợi Anh hùng Núp, Xuân về trên cao nguyên… Có những ca khúc anh được khán giả yêu cầu hát đi hát lại không biết bao nhiêu lần, có người từng thốt lên, nghe Y Yun hát lần nào cũng “nổi da gà”.

Chọn những sáng tác về cao nguyên nhưng Y Yun không mang đến cái hừng hực, sục sôi máu lửa như mọi người vẫn nghĩ  mà anh chạm đến trái tim người nghe bởi sự sâu lắng, tự tình. Trong lời hát có chút riêng tư, tự sự của chính anh, hay của những người từng đi qua thời tuổi trẻ, đã yêu, đã thương đến tận cùng, dù bây giờ “không còn thương” nhưng chút vấn vương ấy vẫn đẹp đẽ vô cùng: “Bây giờ em đã theo chồng, lên núi phát nương tra lúa/Bây giờ không còn mùa hạ, để chiều tím đỏ chờ mong/Bây giờ không còn lời nguyền, để môi em không chung môi/Bây giờ không còn mưa rừng, để cho đôi ta chung đôi/Tàu lá xưa mình che đầu, nay em che cho người khác/Không thương em, anh không còn thương… à à ơ…”.

Y Yun nói rằng, anh yêu làng như bất cứ người con Bahnar nào sinh ra và lớn lên nơi ấy. Vì thế mà khi hát về cao nguyên, anh luôn hát bằng chính tình cảm thân thương ấy dành cho sứ xở. Có lẽ, khán giả ở làng thương quý Y Yun cũng vì lẽ đó. “Có lần đi hát phục vụ người dân ở huyện Đak Pơ, tôi bị đau dạ dày nhưng vẫn lên sân khấu để không bị bể chương trình của toàn đội. Vừa hát xong, khán giả ùa lên, người già và người trẻ, họ bế tôi, chuyền nhau rồi tung hứng, gọi tên tôi không ngừng. Màn tung hứng ấy của khán giả khiến tôi đau đến nỗi đứng không vững nhưng vẫn thấy hạnh phúc vì sự yêu thương mà người dân dành cho. Một lần khác đi biểu diễn ở xã Yang Nam (huyện Kông Chro), lúc chúng tôi ra về, thanh niên đứng xếp hàng dài để chào tạm biệt làm tôi xúc động lắm”-Y Yun kể.

Y Yun được Phó Giám đốc Trung tâm Văn hóa-Điện ảnh và Du lịch Gia Lai Đặng Công Hưng nhận xét là người giỏi chuyên môn và rất chuyên nghiệp. “Y Yun giống như “xương sống” của đội tuyên truyền bởi sự đa năng (có thể hát đơn ca, song ca, tốp ca, khi cần còn đóng kịch tuyên truyền...). Sự nhiệt tình, trách nhiệm cũng luôn được Y Yun đặt lên hàng đầu”-ông Hưng nói.

Không như một số thành viên của ban nhạc Bazan lấn sân sang sáng tác và ít nhiều gặt hái thành công, Y Yun chỉ viết đúng 1 ca khúc trong gần 20 năm gắn bó với nghệ thuật. Nhưng như anh chia sẻ: “Đó không chỉ là bài hát, mà là tình yêu của tôi dành cho mảnh đất Glar (huyện Đak Đoa), nơi tôi sinh ra, lớn lên”. Bài hát có cái tựa giản dị “Glar tôi yêu” với hình ảnh bầu trời trong xanh, bao la nắng gió, có “bạt ngàn, mênh mông Kơ Dơ”-tên cánh đồng lúa gắn bó với tuổi thơ bao chàng trai, cô gái Bahnar, có cuộc sống dung dị dưới bóng ngàn thông xanh. Ở ca khúc này, Y Yun hát về quê hương như đang đưa con người trở về với dòng suối, với những nếp nhà bình dị dưới chân những ngọn núi, để rồi nhận ra, ở đâu có bóng núi, ở đó chính là quê hương.

Lựa chọn âm nhạc, với Y Yun là một sự đánh đổi. Anh từng tốt nghiệp Trường Trung cấp Lâm nghiệp Tây Nguyên và được giữ lại trường giảng dạy, ổn định với suất biên chế mà nhiều chàng trai, cô gái Bahnar ao ước. Nhưng anh chưa khi nào hối hận vì quyết định của mình: “Tôi yêu rừng, yêu công việc ở trường nhưng tôi yêu âm nhạc hơn. Và tôi đã đúng khi đi theo tiếng nói của tình yêu, của trái tim mình”.

Minh Châu
_________

(*) Tên một bài hát của nhạc sĩ An Thuyên.

Có thể bạn quan tâm

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

(GLO)- Thường thì người Nghệ hay đi làm ăn xa và họ thành đạt ở đấy. Văn nghệ sĩ lại càng thế. Là tôi nhận ra điều này từ những người bạn văn của mình, tất nhiên, vẫn có ngoại lệ hoặc có thể tôi sai.
Ban tế lễ thực hiện nghi thức cúng. Ảnh: Vũ Chi

Người dân Phú Thiện Giỗ Tổ Hùng Vương

(GLO)- Tối 18-4 (nhằm mùng 10-3 âm lịch), người dân tổ dân phố 8 (thị trấn Phú Thiện, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai) tập trung đông đủ về nhà văn hóa của tổ để tổ chức lễ hội Giỗ Tổ Hùng Vương, tưởng nhớ Vua Hùng và các bậc tiền nhân đã có công dựng nước.
Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...