Nhớ lắm rừng ơi !

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Rừng là lá phổi của trái đất. Rừng nuôi sống con người từ thuở sơ khai. Rừng luôn mát, luôn cho ta cảm giác dễ chịu. Đến với rừng là đến với tiếng thì thầm của hoa, của lá, của tin yêu và cả thán phục. Không nhiều người biết rừng có khả năng tự phục hồi và trao đổi rất cao. Đó là sự cân bằng động để ổn định và điều hòa nhằm chống lại những biến đổi của thời tiết, của số lượng sinh vật và tác động của con người. Chính điều này mà các dân tộc sống gần rừng luôn coi rừng là chốn linh thiêng.
 

Ảnh minh họa
Ảnh minh họa

Một thời áo xanh, ba lô, cây súng cuộc sống của chúng tôi luôn gắn kết với rừng. Rừng che quân thù, rừng che bom đạn. Dẫu lửa khói chiến chinh nhưng chúng tôi luôn yên lòng vì còn ở rừng, mà ở rừng thì chẳng bao giờ đói. Rừng cho rau, củ, trái chín, nấm, măng… Cả những vật nuôi mà con người đang có thì rừng cũng có như gà, vịt, ngỗng, ngan, heo, bò, trâu, ngựa… và nhiều chủng loại khác nữa. Trái rừng thì có rất nhiều nhưng ăn được thì có chuối, bần, ổi, mít, sim, trâm, dừa nước, vả, sung, chùm ruột, xoay, dâu, cà na, trám, hạt dẻ… Đa phần thì chúng sống tản mát, hiếm khi thành một quần thể ngoại trừ sim và rừng ổi mà chúng tôi đã từng đến.

Mùa ổi chín, cả cánh rừng thơm ngạt ngào. Mùi thơm ấy quyến rũ đủ loại côn trùng và chim chóc. Không ai biết rừng ổi có từ bao giờ và do đâu, chỉ biết là nó rất thơm ngon và khá nhiều chủng loại không khác mấy ổi vườn nhà. Với cánh lính thì đây là món quà mà thiên nhiên đã ưu ái. Vừa được lòng cái bụng lại được thêm tình cảm của chị em khi mà ba lô đã đầy ắp và thơm nức mùi ổi chín. Ổi thay lời. Ổi se duyên cho một vài đôi chuyện tình.

Thế mới biết rừng xanh còn cất giấu bao điều bí ẩn. Nhiều câu chuyện về vượt đói, vượt khát thần kỳ bằng những quả lạ và những dây chứa nước cũng rất lạ. Khỏi phải nói rừng với lính rừng có sự yêu thương gắn bó đến nhường nào. Sống rừng nuôi. Chết rừng bọc thây. Liệu có ai trong chúng tôi đã quên một thời áo lính!

Thu đang về. Thu về thì mùa ổi chín cũng về. Làm sống dậy những bóng hình xưa cũ, dù rất nhẹ nhàng nhưng cũng làm cho lòng tôi đau bởi cuộc sống thường không trọn vẹn. Cảm ơn rừng đã cho tôi những kỷ niệm không thể nào phai!

Lý Thị Minh Châu

Có thể bạn quan tâm

Thơ Phạm Đức Long: Mây trắng trời quê

Thơ Phạm Đức Long: Mây trắng trời quê

(GLO)- Biết bao nhiêu người đã ngã xuống, đổi máu xương cho đất nước, quê hương thanh bình. Thương xót và biết ơn, những dòng thơ của nhà thơ Phạm Đức Long cũng trở nên da diết: "Xin người hóa núi hóa sông/Ngàn năm mây trắng phiêu bồng bóng quê!"...

Ông Siu Phơ (bìa phải) thực hiện nghi lễ cúng với sự hỗ trợ của ông Rah Lan Hieo. Ảnh: Vũ Chi

Phú Thiện: Khai mạc lễ hội cầu mưa Yang Pơtao Apui

(GLO)- Sáng 30-4, tại Khu Di tích lịch sử-văn hóa cấp quốc gia Plei Ơi (xã Ayun Hạ, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai), UBND huyện Phú Thiện khai mạc lễ hội cầu mưa Yang Pơ tao Apui và Hội thi văn hóa thể thao các dân tộc thiểu số lần thứ XV năm 2024.
Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

(GLO)- Chúng ta đều yêu Pleiku nhưng không phải ai cũng chọn ở lại và gắn bó. Một lúc nào đó, vào chặng cuối cuộc đời, người Pleiku tha hương mới dâng đầy nỗi nhớ. Bài thơ của Lữ Hồng ngỡ là lời của một người ra đi gửi cho người ở lại, mà cũng có thể là lời của người ở lại gửi cho chính mình...

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

(GLO)- Thường thì người Nghệ hay đi làm ăn xa và họ thành đạt ở đấy. Văn nghệ sĩ lại càng thế. Là tôi nhận ra điều này từ những người bạn văn của mình, tất nhiên, vẫn có ngoại lệ hoặc có thể tôi sai.
Ban tế lễ thực hiện nghi thức cúng. Ảnh: Vũ Chi

Người dân Phú Thiện Giỗ Tổ Hùng Vương

(GLO)- Tối 18-4 (nhằm mùng 10-3 âm lịch), người dân tổ dân phố 8 (thị trấn Phú Thiện, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai) tập trung đông đủ về nhà văn hóa của tổ để tổ chức lễ hội Giỗ Tổ Hùng Vương, tưởng nhớ Vua Hùng và các bậc tiền nhân đã có công dựng nước.
Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…