Gieo chữ ở ốc đảo giữa trời - Kỳ 2: Những "nữ tướng" cắm trường

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
Được gặp và trò chuyện với các thầy cô giáo đang dạy học ở các thôn của “ốc đảo” Yên Lỗ (huyện Bình Gia, Lạng Sơn), tôi cảm nhận được rằng những giáo viên ở đây đang hàng ngày lập nên những kỳ tích về sự vượt khó. Trong đó, có những nữ hiệu trưởng cắm ở trường 24/7 để làm nhiệm vụ quản lý sự nghiệp trồng người.
Hiệu trưởng khóc thầm
Không có liên hệ trước, tôi vẫn được chị Vũ Thị Tính (sinh năm 1968) - Hiệu trưởng Trường cấp 2 Yên Lỗ tiếp đón một cách thân tình. Qua chia sẻ của chị, chúng tôi biết để làm được một người giáo viên với chị là cả một sự nhọc nhằn và nỗ lực không ngừng nghỉ.

Cô Nhuyên (phải) và nữ đồng nghiệp trong kho chứa đồ của trường mà cô đang sống. Ảnh: G.T
Cô Nhuyên (phải) và nữ đồng nghiệp trong kho chứa đồ của trường mà cô đang sống. Ảnh: G.T
Chị Tính bảo, năm nay chị đã 53 tuổi, có lẽ sẽ ở Yên Lỗ cho đến khi về hưu. Tuy tuổi cũng lớn, lại công tác ở một nơi đặc biệt khó khăn, nhưng chị vẫn tâm niệm một điều là phải nỗ lực hết sức để không thấy áy náy khi nhận những đồng lương hàng tháng...
Chị Tính tâm sự, chị học sư phạm văn ở Thái Nguyên, học xong về nhà lập gia đình thì "vớ: phải ông chồng gia trưởng bắt chị ở nhà nấu rượu, làm đậu, chăn lợn... vì những năm 1990 lương giáo viên rất thấp. Nhưng mỗi lần đi bán đậu rong qua trường học, chị lại thèm được đứng trên bục giảng.
Thế là chị vẫn làm đậu mang đi bán, nhưng đổ buôn từ sáng sớm, rồi bọc giáo án vào bị và tới trường. "Trốn chồng đi làm giáo viên được 3 tháng thì bị phát hiện, lúc đó sự đã rồi nên chồng cũng chịu, và mình bắt đầu làm giáo viên từ đó tới bây giờ" - cô Tính kể.
Năm 2014, lần đầu tiên cô Tính vào nhận nhiệm vụ là Hiệu phó ở Trường cấp 2 Yên Lỗ. Chị bảo, khi ấy, về chuyên môn thì chị tự tin sẽ đảm nhiệm được, nhưng chiều đến thì buồn lắm, nhất là những ngày mưa dầm thì mọi thứ ở nơi đây tĩnh lặng và vắng vẻ khiến người ta phải suy nghĩ rất nhiều. Lúc mới vào, cứ chiều đến ngồi đun bếp củi, mà củi thì ẩm không cháy, được bữa cơm cứ cay hết cả mắt. Cô không nhớ nổi bao nhiêu lần đã ngồi khóc, và cũng tự hỏi không hiểu tại sao mình lại vào một nơi xa xôi vắng vẻ và buồn thế này?
Rồi những hôm cô Tính đi về nhà ở thị trấn Bình Gia, có hôm nửa đêm mới mang xe ra suối rửa, vì đất bám kín vào bánh xe, cứ nghĩ sao mình liều và dại thế? Chỉ cần một cơn lũ ống, hay cái cây to trôi từ thượng nguồn về lao vào mình lúc rửa xe giữa suối thì không biết nói trước điều gì? "Nhưng rồi nghĩ đến danh dự nghề nghiệp thì mình lại khắc phục và bám trụ đến khi được điều động ra ngoài trường ở thị trấn" - chị Tính tâm sự.
Chị Tính tiếp tục được điều động về tăng cường ở Phòng giáo dục, rồi đi làm hiệu trưởng ở xã Mông Ân (Bình Gia) và xây dựng trường đó thành trường chuẩn quốc gia. Chị Tính bảo, công việc giáo dục thì đúng là vất vả như nuôi con mọn: "Đến khi mình làm chủ xây nhà, trường thì ở ngay trong huyện mà cũng không biết đến viên gạch viên ngói nào, chỉ về thắp hương hôm khai móng và hôm đổ mái thôi, còn tất cả đều phó mặc cho con gái và con rể hết".

Cô Tính - Hiệu trưởng cấp 2 Yên Lỗ ngồi đợi học sinh qua sông. Ảnh: G.T
Cô Tính - Hiệu trưởng cấp 2 Yên Lỗ ngồi đợi học sinh qua sông. Ảnh: G.T
Rồi đến năm học 2021- 2022 này, cô Tính lại được Phòng Giáo dục phân công quay về xã Yên Lỗ làm hiệu trưởng. Từ trường đi về hết 46km, có hôm cũng phải đi đến 3 tiếng, do chị lớn tuổi rồi nên không dám đi đường tắt qua sông mà phải vượt 16km đường đất từ Quốc lộ 279 vào đây.
Sau 7 năm quay lại trường, chị Tính cũng tự tin hơn vì nhà trường đã được xây dựng khang trang hơn, nền nếp dạy và học đã tốt hơn, và các thầy cô ở các bộ môn đều có chuyên môn rất cao. Nên chị cũng đỡ lo lắng nhiều. "Nhưng mình cũng tự thấy phải đặt ra nhiệm vụ là nâng cao chất lượng và kết quả học tập của học sinh cao hơn nữa, vì bây giờ các em có điều kiện ăn ở bán trú, học tập tốt hơn ngày xưa rất nhiều" - cô Tính nói.
Hiệu trưởng sống ở kho đồ dùng học tập
Chỉ cách trung tâm xã 3km là Trường Mầm non Yên Lỗ do chị Hoàng Thì Nhuyên (sinh năm 1973) làm Hiệu trưởng. Chị Nhuyên cũng ở ngoài thị trấn Bình Gia vào đây cắm bản được 3 năm học rồi. Chị tâm sự: Mình để ông chồng và cậu con trai học lớp 12 ở nhà ngoài thị trấn với nhau, còn mình thì cứ thứ 2 đi đến thứ 6 mới về nhà, nếu đợt nào trời mưa thì có khi vài tuần mới được về gặp chồng gặp con.
Trường Mầm non Yên Lỗ có tổng cộng có 166 cháu, 7 điểm trường nằm ở các thôn khác nhau. Chị Nhuyên ở điểm trường chính, có 2 lớp học. Cơ sở vật chất của nhà trường đã tương đối đầy đủ, nhưng nhà trường chưa có phòng làm việc của ban giám hiệu và phòng ở cho giáo viên xa nhà. Như chị Nhuyên đã 3 năm nay sống ở trong kho chứa đồ dùng học tập của trường, "biết là rất bất tiện nhưng cũng không còn sự lựa chọn nào khác".
"Giờ mình chỉ mong nhà trường có kinh phí để xây một vài phòng ở cho giáo viên tiểu học thì tốt quá. Vì giáo viên tiểu học thì phải đến dạy tại bản, có những bản chưa có điện, lớp học lại nằm biệt lập trên một quả đồi... Mình không dám để cho giáo viên ở lại lớp học, mà phải chỉ đạo họ chấp nhận đi xa ra bản Pe 8km để ở thành những cụm với nhau" - chị Nhuyên bày tỏ.
Làm hiệu trưởng trường mầm non, không chỉ phải lo dạy và chăm sóc các cháu, mà còn phải chăm lo đến đời sống cả giáo viên. Chị Nhuyên bảo, với giáo viên mầm non, vấn đề chỗ ở là rất khó khăn, nên hàng ngày ngoài chuyện kiểm tra về chuyên môn với các cô, ban giám hiệu cũng phải thường xuyên động viên các cô (và chính mình) vượt khó, khắc phục hoàn cảnh xa nhà vì các em bé ở đây. Đa số các em ở nhà với ông bà, còn bố mẹ thì đi làm công ty hết.
"Nên ngoài trách nhiệm về chuyên môn thì về tình cảm cũng thương các em hơn khi bố mẹ đi vắng. Mặc dù đời sống của mình có khó khăn đôi chút thì cũng cần lạc quan và cố gắng hơn để dạy dỗ và chăm sóc các con" - chị Nhuyên nói vậy. 
Theo Gia Trưởng (Dân Việt)

Có thể bạn quan tâm

Trở về nẻo thiện

Trở về nẻo thiện

Hiểu được không nơi nào bằng, yên bình như buôn làng, những già làng, người có uy tín ở Gia Lai kiên trì đêm ngày vận động, giải thích cho người dân không nghe theo lời dụ dỗ của “Tin lành Đê Ga”.

Căn nhà của bà Đào bị đổ sập hoàn toàn trước cơn lũ dữ.

Những phận người ở rốn lũ Tuy Phước

(GLO)- Chỉ trong vòng nửa tháng, người dân vùng rốn lũ Tuy Phước phải gồng mình gánh chịu 2 đợt bão lũ lịch sử. Bên cạnh những căn nhà trơ trọi sau lũ, những phận người trắng tay vẫn cố gắng gượng dậy, với hy vọng được dựng lại mái ấm và cuộc sống yên bình.

Chuyện cổ tích của buôn làng

Chuyện cổ tích của buôn làng

(GLO)- Ở làng Tươl Ktu (xã Đak Đoa), khi nhắc đến vợ chồng bác sĩ Nay Blum - H’Nơn, người dân nơi đây luôn kể về họ như kể lại những câu chuyện cổ tích. Với họ, đôi vợ chồng bác sĩ ấy là quà của Yang tặng cho làng Tươh Ktu.

Chiêu trò “việc nhẹ, lương cao”: Vỏ bọc tội phạm mua bán người - Kỳ cuối: Cùng ngăn chặn tội ác

Chiêu trò “việc nhẹ, lương cao”: Vỏ bọc tội phạm mua bán người - Kỳ cuối: Cùng ngăn chặn tội ác

(GLO)- Các cơ quan chức năng, nhất là ngành Công an, chính quyền địa phương là lực lượng chủ công trong phòng, chống mua bán người. Tuy nhiên, toàn xã hội cũng phải cùng vào cuộc và quan trọng nhất là mỗi cá nhân phải chủ động bảo vệ mình bằng cách nâng cao nhận thức, hiểu biết pháp luật.

Một góc trung tâm xã Kon Chiêng.

Đánh thức Kon Chiêng

(GLO)- Từ quốc lộ 19 rẽ vào tỉnh lộ 666 khoảng 40 km thì đến xã Kon Chiêng. Hai bên đường là những triền mía xanh mát, thấp thoáng những mái nhà sàn trong không gian xanh thẳm của núi rừng, gợi về một Kon Chiêng đang vươn mình đổi thay.

Những chiếc bè nuôi thủy sản của ngư dân bị sóng đánh vỡ tan, trôi dạt ven biển.

Xác xơ làng chài sau cơn bão dữ...

(GLO)-Sau cơn bão dữ Kalmaegi (bão số 13), những làng chài vốn yên bình, đầy sinh khí bỗng chốc trở nên xác xơ, trơ trọi và ngổn ngang chỉ sau vài giờ bão quét qua. Cảnh quan rồi sẽ dần hồi phục, nhưng những mất mát, tổn thất vẫn sẽ đè trĩu trên đôi vai người dân ven biển rất lâu nữa...

Cảnh hoang tàn, đổ nát ở làng chài Nhơn Lý, Gia Lai. Ảnh: Đức Nhật

Gượng dậy sau bão

Bão Kalmaegi (bão số 13) đã tan, trên dải đất ven biển Gia Lai, Đắk Lắk, người dân lặng lẽ nhặt lại từng tấm tôn, viên ngói, gom góp chút bình yên từ đống hoang tàn.

Giữa tầng mây giữ trời

Giữa tầng mây giữ trời

(GLO)- Đỉnh Hàm Rồng cao hơn 1.000 m so với mực nước biển. Sườn núi sương mờ bao phủ này là nơi cán bộ, chiến sĩ Đài Quan sát thuộc Đại đội Thông tin (Phòng Tham mưu, Lữ đoàn Pháo phòng không 234, Quân đoàn 34) đồn trú.

Sống chậm với đĩa than trong thời đại số - Kỳ 1: Sự hồi sinh của dòng đĩa Vinyl

Sống chậm với đĩa than trong thời đại số - Kỳ 1: Sự hồi sinh của dòng đĩa Vinyl

Trong thời đại mà một thiết bị đeo tay có thể chứa đến 60 triệu bài hát, việc lựa chọn nghe nhạc từ một chiếc đĩa than tưởng như là lỗi thời. Nhưng thực tế, đó lại là biểu hiện của một xu thế tìm lại sự nguyên bản, chậm rãi và thật lòng trong trải nghiệm thưởng thức.

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Sợi tơ mong manh kết nối trăm năm

Khi nói đến sưu tầm đồ cổ ở Việt Nam, người ta thường nghe tới đồ gốm, sành sứ, hay đồ gỗ… chứ ít ai biết đến những món đồ vải mà qua đó thể hiện tay nghề thêu huy hoàng, vang danh thế giới của người Việt hàng trăm năm trước.

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

Người lưu giữ hàng trăm “báu vật” Chư A Thai

(GLO)- Ở xã Chư A Thai (tỉnh Gia Lai), có một người đàn ông gắn bó cả cuộc đời với những “ký ức triệu năm” còn sót lại dưới lòng đất. Gần 25 năm qua, ông Rcom Sin đã lặng lẽ sưu tầm và trân trọng gìn giữ rất nhiều khối gỗ hóa thạch kết tinh của đất trời.

null