Hương phố ngày hè

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Sáng nay, khi đọc được dòng trạng thái của một người bạn viết trên tường Facebook của mình: “Mùa hè có mùi gì nhỉ?”, tôi không khỏi xuyến xao. Là bởi, khi nghĩ đến những ngày hè rực nắng là trong tôi đã thầm trỗi dậy nỗi len lén nhớ mùi hương của mảnh đất nơi tôi sinh sống, với bao nhiêu chuyện đời, chuyện phố. Đó là Pleiku-thành phố nhỏ xinh cùng tôi đi qua biết bao ngày hè thân thương!
Chiều ngang phố, bắt gặp một nét hương vừa qua. Đó là khi mắt tôi chạm tới gánh hàng rong đưa những quả ổi tươi ngon lòng gợi lên niềm bâng khuâng nhớ hương của mùa. Hương ổi đầu mùa hè, rõ ràng hơn, cụ thể hơn là hương và màu của những trái ổi chín. Bỗng ùa về ngăn kéo ký ức tuổi thơ. Hương ổi thơm chỉ chạm khẽ khàng vào khứu giác là đã kéo về một trời ký ức. Những cây ổi già của vườn nhà, vườn hàng xóm: ổi nếp, ổi sẻ, ổi xá lỵ, ổi cóc... Hương phảng phất lan tỏa, xuyên qua tán lá xanh, qua ô cửa sổ màu xanh mà vào nhà, mà quyến luyến hồn tôi từ lúc nào chẳng hay. Vì vậy, bây giờ trong căn phòng nhỏ, chẳng bao giờ thiếu một trái ổi vườn xinh xắn. Không phải để ăn mà với tôi, là một cách để lưu giữ bên mình hương thơm luyến lưu, giản dị ấy.
Phố núi có những khoảng lặng yên bình đến không ngờ (ảnh minh họa)
Phố núi có những khoảng lặng yên bình đến không ngờ (ảnh minh họa)
Ngày tháng 6, Phố núi có những khoảng lặng yên bình đến không ngờ. Sáng sớm, khi vỉa hè còn vắng bóng người qua, vài tia nắng khe khẽ trải trên những tán cây, góc phố thân quen, những chiếc xe đạp chở đầy hoa đã theo chân người bán về với phố. Nắng ngả chiều, tôi lại gặp bên phố bóng dáng từ lâu đã trở nên rất đỗi thân quen của các chị, các mẹ mải miết trên những chiếc xe đạp chở đầy hoa. Tôi thường mua hoa ấy về chưng trong nhà, hay mua đến độ, thương mến cả người bán hoa, một trong số đó là chị Hương ở xã An Phú. Bình thường trên chiếc mẹt buộc chặt phía sau xe vẫn là những loài hoa theo mùa vụ, chị lấy lúc tinh mơ. Nhưng những ngày này thì được “đổi món”, những đóa loa kèn trắng, thơm nồng do hai mẹ con chị tranh thủ cắt vào trưa cùng ngày ngay tại vườn nhà.
Sẽ thật thiếu sót nếu trong dòng thời gian vừa lục lại vốn đã không sắp xếp một cách gọn gàng tôi không nhắc tới bát phở mùa hè má thường nấu. Cái vị thơm ngầy ngậy của thịt bò, mùi thơm dìu dịu của hành ngò đã cho một cảm giác thèm thuồng, háo hức với những đứa trẻ đang tròn mắt nhìn má thoăn thoắt phơi bày những tinh hoa ẩm thực. Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ làm ai đó đi qua nhà cũng muốn sà vào để thưởng thức một món khoái khẩu của người Phố núi. Có lẽ bởi vậy mà vị ngọt thơm ngầy ngậy với những gia vị bí truyền của má ngày nào vẫn lan tỏa trong tôi. Nuôi dưỡng những đứa con của má lớn lên về sắc vóc lẫn tâm hồn. Bây giờ, thành phố có rất nhiều quán phở nhưng tôi vẫn luôn mong mỏi được trở về tuổi thơ, ngày còn bé xíu để được hít hà hương vị ngọt ngon của tô phở má nấu năm xưa.
Ngày lại ngày, cứ thế trôi đi, trôi trong những nỗi niềm thương mến. Dòng người vẫn đi qua phố, bên gánh hàng hoa, bên mẹt ổi hay hương của ký ức. Ngắm phố, tôi bỗng thấy rưng rưng nhớ mùi hương của mùa hè.
 NGUYỄN THỊ DIỄM

Có thể bạn quan tâm

Thơ Lê Vi Thủy: Mẹ

Thơ Lê Vi Thủy: Mẹ

(GLO)- Đằng sau những người chiến sĩ cống hiến máu xương cho Tổ quốc là sự hy sinh lặng lẽ của những người mẹ. Họ lặng thầm tiễn lần lượt chồng, con lên đường để rồi mòn mỏi chờ đợi, nỗi đau dằng dặc đổi lấy niềm vui chung của quê hương, đất nước...

Nhà báo-nhà văn Nguyễn Hoàng Thu: Cả đời gắn bó với Tây Nguyên

Nhà báo-nhà văn Nguyễn Hoàng Thu: Cả đời gắn bó với Tây Nguyên

(GLO)- Tôi bước vào nghề báo thì gặp anh Nguyễn Hoàng Thu. Bấy giờ, anh cũng mới vào Báo Thanh Niên, thường trú ở Tây Nguyên. Lúc này, anh còn độc thân, sống ở Buôn Ma Thuột. Anh hơn tôi đến chục tuổi, thường đội chiếc mũ beret màu đen trông rất lãng tử, nhưng tính tình khá trẻ trung và cá tính.

Thơ Phạm Đức Long: Mây trắng trời quê

Thơ Phạm Đức Long: Mây trắng trời quê

(GLO)- Biết bao nhiêu người đã ngã xuống, đổi máu xương cho đất nước, quê hương thanh bình. Thương xót và biết ơn, những dòng thơ của nhà thơ Phạm Đức Long cũng trở nên da diết: "Xin người hóa núi hóa sông/Ngàn năm mây trắng phiêu bồng bóng quê!"...

Ông Siu Phơ (bìa phải) thực hiện nghi lễ cúng với sự hỗ trợ của ông Rah Lan Hieo. Ảnh: Vũ Chi

Phú Thiện: Khai mạc lễ hội cầu mưa Yang Pơtao Apui

(GLO)- Sáng 30-4, tại Khu Di tích lịch sử-văn hóa cấp quốc gia Plei Ơi (xã Ayun Hạ, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai), UBND huyện Phú Thiện khai mạc lễ hội cầu mưa Yang Pơ tao Apui và Hội thi văn hóa thể thao các dân tộc thiểu số lần thứ XV năm 2024.
Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

(GLO)- Chúng ta đều yêu Pleiku nhưng không phải ai cũng chọn ở lại và gắn bó. Một lúc nào đó, vào chặng cuối cuộc đời, người Pleiku tha hương mới dâng đầy nỗi nhớ. Bài thơ của Lữ Hồng ngỡ là lời của một người ra đi gửi cho người ở lại, mà cũng có thể là lời của người ở lại gửi cho chính mình...

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

(GLO)- Thường thì người Nghệ hay đi làm ăn xa và họ thành đạt ở đấy. Văn nghệ sĩ lại càng thế. Là tôi nhận ra điều này từ những người bạn văn của mình, tất nhiên, vẫn có ngoại lệ hoặc có thể tôi sai.