Ký ức tuổi thơ tôi qua cánh diều no gió

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News

(GLO)- Cứ mỗi khi đến kỳ nghỉ hè, tôi và đám bạn cùng trang lứa trong làng lại cùng nhau tự tay làm các loại đồ chơi theo sở thích của mình. Một trong những trò chơi mà tôi luôn yêu thích nhất hồi ấy, đó là thú chơi thả diều. Cứ mỗi buổi chiều về, trong những cơn gió ngày hè, trẻ con trong làng tôi thường rủ nhau ra những khoảng đất trống trên gò đồi để cùng tung tăng chơi những trò chơi thỏa mãn niền đam mê.

 Cánh diều qua ký ức tuổi thơ hồn nhiên (ảnh minh họa, nguồn: internet)
Cánh diều qua ký ức tuổi thơ hồn nhiên (ảnh minh họa, nguồn: internet)

Tôi sinh ra ở một vùng quê miền Trung  nghèo khó, quanh năm cả gia đình chỉ trông mong vào mấy sào ruộng để mưu sinh. Vì nhà nghèo, cơm không có ăn lấy tiền đâu mà đòi bố mẹsắm cho một cánh diều đẹp. Nên bọn con nít trong làng tôi thường tận dụng lại những túi ni lông đựng phân hóa học, thức ăn hàng ngày được vứt bỏ ngoài bờ đê ruộng… mang về giặc sạch rồi phơi cho ráo nước. Sau đó lại cùng nhau đi xuống bờ suối chặt những cây tre giàmang về gót tròn và uốn cong để làm thân cho những cánh diều. Với nhiều sáng tạo, nhiều sở thích mỗi bạn tự thiết kế ra những con diều đẹp, kiểu dáng, mẫu mã khác nhau và tự đặt tên cho mỗi cánh diều một cái tên thật ngộ nghĩnh nào là diều âu, diều ó, diều đại bàng, diều siêu nhân…

Chính quê hương đã nuôi lớn tôi nên người, đã mang cho tôi biết bao nhiêu ký ức đẹp của một thời niên thiếu với nhiều suy nghĩ vu vơ. Tuổi thơ thật hồn nhiên khi được thả những cánh diều bay cao trên bầu trời chứa đựng nhiều khát vọng. Lúc còn ấu thơ tôi vẫn nhớ mãi những lúc đám bạn trong xóm cùng nhau đi thả diều, khi những cánh diều bay cao vút trên bầu trời xanh bao la. Con nít bọn tôi ngày ấy thường hòa mình vào một cầu nói vang cả đất trời “diều ơi, diều bay cao lên, cao lên nữa đi….” một câu nói thật hôn nhiên và không một chút nghĩ đã giúp cho các bạn tôi không biết mệt nhọc mà cứ hăng say thỏa mãn niềm đam mê.

Giờ đây khi tôi ngày càng trưởng thành, chững chạc hơn. Những lúc mệt nhọc, áp lực từ công việc, tôi thường hay nhớ về một thời tuổi thơ và chợt nghĩ ra những dòng suy nghĩ rằng. “Ước gì cho mình được quay về với tuổi thơ để được rong chơi vào những trò chơi như thả diều, ô ăn quan, đi bắt mương tát cá…”. Một dòng suy nghĩ thật vu vơ, nhưng cũng làm cho tôi được quay về một thời tuổi thơ hồn nhiên mà nhiều người gọi là con nít. Lòng tôi lúc ấy tự nhiên nhẹ nhỏm hơn và xua tan đi biết bao nhiêu mệt nhọc trong công việc.

Tuổi thơ thật hồn nhiên đã nuôi tôi lớn lên bằng những dòng ký ức đẹp của một thời trẻ con. Các bạn à dù cuộc sống có đổi thay như thế nào, cũng hãy trân trọng và lưu giữ những hình ảnh đẹp của một thời con nít nhé. Những hình ảnh ấy tuy nhỏ bé nhưng nó lại tạo cho mỗi người có thêm động lực vững chắc, niềm tin trong cuộc sống để bước chân trên mọi nẻo đường của Tổ quốc.

Huy Hoàng

Có thể bạn quan tâm

Thơ Lê Vi Thủy: Mẹ

Thơ Lê Vi Thủy: Mẹ

(GLO)- Đằng sau những người chiến sĩ cống hiến máu xương cho Tổ quốc là sự hy sinh lặng lẽ của những người mẹ. Họ lặng thầm tiễn lần lượt chồng, con lên đường để rồi mòn mỏi chờ đợi, nỗi đau dằng dặc đổi lấy niềm vui chung của quê hương, đất nước...

Nhà báo-nhà văn Nguyễn Hoàng Thu: Cả đời gắn bó với Tây Nguyên

Nhà báo-nhà văn Nguyễn Hoàng Thu: Cả đời gắn bó với Tây Nguyên

(GLO)- Tôi bước vào nghề báo thì gặp anh Nguyễn Hoàng Thu. Bấy giờ, anh cũng mới vào Báo Thanh Niên, thường trú ở Tây Nguyên. Lúc này, anh còn độc thân, sống ở Buôn Ma Thuột. Anh hơn tôi đến chục tuổi, thường đội chiếc mũ beret màu đen trông rất lãng tử, nhưng tính tình khá trẻ trung và cá tính.

Thơ Phạm Đức Long: Mây trắng trời quê

Thơ Phạm Đức Long: Mây trắng trời quê

(GLO)- Biết bao nhiêu người đã ngã xuống, đổi máu xương cho đất nước, quê hương thanh bình. Thương xót và biết ơn, những dòng thơ của nhà thơ Phạm Đức Long cũng trở nên da diết: "Xin người hóa núi hóa sông/Ngàn năm mây trắng phiêu bồng bóng quê!"...

Ông Siu Phơ (bìa phải) thực hiện nghi lễ cúng với sự hỗ trợ của ông Rah Lan Hieo. Ảnh: Vũ Chi

Phú Thiện: Khai mạc lễ hội cầu mưa Yang Pơtao Apui

(GLO)- Sáng 30-4, tại Khu Di tích lịch sử-văn hóa cấp quốc gia Plei Ơi (xã Ayun Hạ, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai), UBND huyện Phú Thiện khai mạc lễ hội cầu mưa Yang Pơ tao Apui và Hội thi văn hóa thể thao các dân tộc thiểu số lần thứ XV năm 2024.
Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

Thơ Lữ Hồng: Cho người ở lại

(GLO)- Chúng ta đều yêu Pleiku nhưng không phải ai cũng chọn ở lại và gắn bó. Một lúc nào đó, vào chặng cuối cuộc đời, người Pleiku tha hương mới dâng đầy nỗi nhớ. Bài thơ của Lữ Hồng ngỡ là lời của một người ra đi gửi cho người ở lại, mà cũng có thể là lời của người ở lại gửi cho chính mình...

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

Gương mặt thơ: Phạm Thùy Vinh

(GLO)- Thường thì người Nghệ hay đi làm ăn xa và họ thành đạt ở đấy. Văn nghệ sĩ lại càng thế. Là tôi nhận ra điều này từ những người bạn văn của mình, tất nhiên, vẫn có ngoại lệ hoặc có thể tôi sai.