Mùa đông sẽ qua

Theo dõi Báo Gia Lai trên Google News
(GLO)- Năm nay, Tây Nguyên mình rét đậm. Có những sớm ra đường, lạnh tái tê. Nhà tôi ở ngoại ô Pleiku. Thỉnh thoảng, tôi có đi vòng qua phía bên kia hồ T'Nưng để đến lớp cùng học trò. Mặt hồ phả hơi nước như hun khói làm ướt đầm chiếc cầu treo nhỏ và những nhành cây trần trụi lá. Sương phủ mờ cả lối đi, phải bật đèn pha mà chạy, những ánh đèn cũng tái nhợt rồi yếu dần. Cái giá buốt của mùa khô Tây Nguyên như phủ kín dù những lớp áo trên người đã dày tựa chăn ấm. Mùa đông Tây Nguyên là có thật!
Dẫu biết sự khắc nghiệt của thời tiết là thường niên nhưng tôi vẫn xuýt xoa như chưa bao giờ chịu đựng nổi. Nhất là khi chạy vụt qua những ngõ nhỏ âm thầm, vài con đường chưa có tên hay một ngôi nhà không treo số. Đúng là sự băng giá đang được chia đều cho tất cả. Vốn mẫn cảm với những cơn gió không bao giờ nhìn thấy được, tôi đã chuẩn bị khăn áo cho mình. Thế nhưng, vẫn cứ chạnh lòng vì biết chẳng len dạ nào ủ ấm được hết nhân gian. Trộm nghĩ: Biết bao giờ mùa đông sẽ qua, biết bao giờ gió rét sẽ nằm im lằng lặng.
  Minh họa: Kim Hương
Minh họa: Kim Hương
Tự hỏi, chúng ta cần gì cho một mùa đông thôi khắc nghiệt? Có phải khi lạnh hơn, cô đơn hơn, bâng khuâng hơn thì một tách cà phê nóng ấm, một cốc trà nghi ngút khói và chút nắng sớm cũng đủ làm lòng ta mừng rơn từ trong sâu thẳm. Khi ấy, cái buốt của gió trời dường chỉ như một cánh bướm mong manh, lay nhẹ là dễ dàng tan đi mất. Bất chợt, nếu bây giờ phải kể ra những lý do khiến mùa đông ở lại hay ra đi, tôi sẽ tần ngần. Bởi mùa đông ở cao nguyên có nhiều điều thú vị và thân thương, khó nói thành lời.
Độ này, tôi thường xông một ít tinh dầu trong gian phòng nhỏ. Vờ làm người trực đêm để canh trời rét đậm, nghe gió rin rít trên mái nhà, nghĩ đến mặt hồ, những con đường ngoài kia có khi đã nổi váng lên vì sương giá. Mùa đông được thức cùng tưởng tượng nghe chừng lý thú. Ngắm chiếc đèn xông tinh dầu nhả từng cụm khói ấm vào tĩnh lặng, thơm suốt một đêm như thế, rồi mang bít tất, rồi trùm chăn thiêm thiếp ngủ, bỏ lại cuốn sách trên đầu giường hút gió… Cớ gì mà tôi chẳng yêu mùa đông!
Mùa đông đang ghé qua tôi, ghé qua miền cao nguyên này theo một vòng tuần hoàn chưa bao giờ lỗi hẹn. Có thể, mùa đông quá đỗi lạnh lẽo với người này nhưng là những khoảng trời được sưởi ấm đối với một ai khác. Riêng tôi lại bùi ngùi với mùa đông ở nhiều lẽ. Đâu thể diễn tả bốn mùa trong năm chỉ bằng hai từ “lạnh-nóng”. Mùa đông ở cao nguyên bao la và thi vị hơn nhiều. Rồi mùa đông sẽ qua! Lúc ấy, nỗi nhớ mùa đông sẽ da diết thật sự chứ không chỉ là dư ảnh thoáng qua.
 LỮ HỒNG

Có thể bạn quan tâm

Ban tế lễ thực hiện nghi thức cúng. Ảnh: Vũ Chi

Người dân Phú Thiện Giỗ Tổ Hùng Vương

(GLO)- Tối 18-4 (nhằm mùng 10-3 âm lịch), người dân tổ dân phố 8 (thị trấn Phú Thiện, huyện Phú Thiện, tỉnh Gia Lai) tập trung đông đủ về nhà văn hóa của tổ để tổ chức lễ hội Giỗ Tổ Hùng Vương, tưởng nhớ Vua Hùng và các bậc tiền nhân đã có công dựng nước.
Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

Thơ Đào An Duyên: Ghi ở Đền Hùng

(GLO)- 

Cảnh vật trên đỉnh Nghĩa Lĩnh cũ xưa như nghìn năm vẫn thế. Tác giả như lạc về nghìn xưa ấy và cảm nhận được bước luân chuyển vần vũ của thời gian. Vật đổi sao dời, chỉ có những buổi chiều nơi đây luôn mãi trong xanh…

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Thiết chế văn hóa cộng đồng

Từ giữa tháng 3.2024, dù chỉ mới hoạt động thử nghiệm, chưa hoàn thiện bàn giao, nhưng nhiều người vẫn chờ đợi suốt nhiều giờ để chờ xem nhạc nước tại quảng trường 29.3 (đường 2.9, Q.Hải Châu, TP.Đà Nẵng).
Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

Thơ Nguyễn Tấn Hỷ: Hoàng hôn

(GLO)- "Hoàng hôn" của nhà thơ Nguyễn Tấn Hỷ là tác phẩm nhiều cảm xúc trước bóng chiều hoàng hôn. Trong tia nắng le lói cuối ngày, những cánh chim mải miết tìm về tổ ấm, những đôi chân lam lũ mải miết về nhà...
Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

Gương mặt thơ: Hoàng Vũ Thuật

(GLO)- Hoàng Vũ Thuật thuộc thế hệ nhà thơ đàn anh của tôi, cùng lứa với các tài hoa như Nguyễn Trọng Tạo, Nguyễn Khắc Thạch, Thạch Quỳ... ở miền Trung. Dẫu lớn tuổi nhưng ông luôn có ý thức tìm tòi, cách tân thơ cả hình thức và nội dung.
Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

Nguyễn Thị Thanh Thúy: Chọn đi đường dài với văn chương

(GLO)- Được đào tạo chuyên ngành Văn học, khi ra trường lại quyết liệt theo đuổi nghề báo, sau đó “đầu quân” vào ngành Công an và bất chợt tìm thấy niềm hạnh phúc với văn chương-đó là những bước ngoặt bất ngờ trong cuộc sống của Thượng úy Nguyễn Thị Thanh Thúy (Phòng ANCT nội bộ, Công an tỉnh).

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

Thơ Nguyễn Ngọc Hưng: Nắng

(GLO)- Nắng hòa cùng bốn mùa xuân, hạ, thu, đông thành những gam màu khác nhau. Trong bài thơ mới của tác giả Nguyễn Ngọc Hưng, nắng được hóa thân thành "cô bé" với những tính cách nhí nhảnh, đáng yêu...
Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

Gương mặt thơ: Nguyễn Ngọc Tư

(GLO)- Tôi quen và chơi với Nguyễn Ngọc Tư đã mấy chục năm và cũng hết sức bất ngờ khi mới đây chị công bố... thơ, mà tới 2 tập liên tiếp và bán tơi tới. Thì cả nước đều biết Nguyễn Ngọc Tư là nhà văn nổi tiếng, nhất là sau khi “Cánh đồng bất tận” xuất hiện.
Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

Thơ Lê Từ Hiển: Cỏ mây

(GLO)- "Cỏ mây" của nhà thơ Lê Từ Hiển như một khúc tự tình của hoa dại, của mây trời, thỏa sức sống đời thảnh thơi nơi triền sông, cô độc trong sự ngọt ngào, hồn nhiên, ngất ngưởng...